Hệ Thống Ma Cà Rồng Của Tôi
Chapter 158. Chào Quinn

Ngay khi Vorden bước vào phòng và nhìn thấy Quinn cùng những người khác, cậu ấy đã cố gắng hết sức để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dựa trên thực tế là người lãnh đạo năm nhất, Tướng Nathan có mặt ở đây sẽ cho thấy việc này rất nghiêm trọng. Tuy nhiên, Vorden không hề làm gì dính dáng tới Quinn? Làm thế nào họ có thể đi đến kết luận rằng hai người có liên quan đến một cái gì đó.

 

Nếu ai đó phát hiện ra họ khi họ đang trốn thoát cùng Peter, sẽ hợp lý hơn nếu người bị gọi tới Layla và Peter, chứ không phải là Quinn. Điều duy nhất mà hai người họ đã làm cùng nhau là tại hành tinh cổng đỏ.

 

Cả hai người đều không biết, thứ đã liên kết họ lại với nhau chính là những vết cắn. Thật quá trùng hợp khi nhìn thấy vết cắn trên nhiều học viên cũng như một người khác ở trên hành tinh cổng đỏ. Mối liên hệ duy nhất mà họ có là Quinn. Nhưng học không nghĩ cấp 1 như Quinn có thể làm được điều đó, vì vậy bây giờ nghi phạm số một là người đã ở cùng Quinn vào thời điểm xảy ra những sự kiện này.

 

"Mời em ngồi xuống." Nathan lịch sự nói.

 

Có một điều chắc chắn là Vorden rất vui khi có Nathan ở trong phòng chứ không phải Duke. Sau khi biết mọi thứ mà Duke đã làm để cố gắng loại bỏ cậu vì một lý do nào đó. Vorden mà gặp Duke ở đây thì chắc cậu sẽ lao vào tẩn hắn ta một trận.

 

Vorden ngồi xuống chiếc ghế đối diện với người phụ nữ, trong khi ngồi, cậu liếc nhìn Quinn một cách kỳ lạ. Vorden có thể thấy rằng Quinn có vẻ mặt lo lắng, điều đó có nghĩa là sắp có chuyện gì đó xảy ra mà họ không thích.

 

"Chúng tôi chỉ ở đây để hỏi em một vài câu hỏi thôi Vorden, đơn giản phải không?" Nathan nói với một nụ cười. Thường thì Vorden khá giỏi trong việc đọc vị người khác, nhưng vì lý do nào đó mà nụ cười đó lại khiến cậu ta phát khiếp. Bởi vì Vorden gần như không thể biết đó có phải là nụ cười thật lòng hay là giả tạo. "Nhưng thầy cảnh báo em hãy trả lời trung thực, vì cô gái xinh đẹp của chúng ta ở đây có thể biết khi nào em đang nói dối hay khi nào em đang nói thật."

 

Đột nhiên, Vorden nhận ra tại sao Quinn lại bồn chồn và trông lo lắng nhiều như vậy. Rõ ràng là họ đang hỏi Vorden về một số vụ việc, liệu họ có biết cậu ta là ai không, hay nó có liên quan gì đến Peter. Vấn đề là bản thân Vorden không biết Quinn đã tiết lộ bao nhiêu thông tin.

 

Sau đó, người phụ nữ đưa tay cho Vorden chạm vào. Khi hai người họ chạm tay nhau, Vorden đã sao chép dị năng của người phụ nữ nhưng cậu ấy không biết nó hoạt động như thế nào, và đó không phải là thứ mà cậu có thể tìm ra ngay bây giờ. Nếu tìm ra, có lẽ sẽ có cách để Vorden sử dụng nó chống lại bà ta.

 

"Em có liên quan gì đến cái chết của học viên tên Earl Hampton không?" Người phụ nữ hỏi. Vorden không trả lời ngay, vì cậu đang cố suy nghĩ.

 

Nghe thấy cái tên đó Vorden cuối cùng cũng biết tại sao họ gọi cậu ta. Vorden không biết tại sao Quinn được yêu cầu đến đây hay Quinn đã nói gì nhưng điều tốt nhất nên làm bây giờ là nói dối và không bị bắt. Tất cả những gì Vorden có thể làm là hy vọng rằng Quinn cũng làm như vậy.

 

Các giáo viên đã mắc một sai lầm trước khi thẩm vấn Vorden, đó là nói cho cậu ta biết dị năng của người phụ nữ trước mặt này. Nếu dị năng của bà ấy hoạt động tương tự như máy phát hiện nói dối trong quá khứ, thì miễn là người trả lời tin vào câu trả lời của chính họ, hoặc nếu họ thực sự không biết, thì đó vẫn được coi là sự thật. Mặc dù Vorden không thể nói dối, nhưng với Sil thì hoàn toàn khác.

 

Vorden không thể dựa dẫm vào Raten vì Raten cũng biết mọi thứ như cậu; Raten thường ngồi bên cạnh chỉ trích cậu hoặc cũng sẽ cho cậu lời khuyên. Nhưng với Sil thì khác. Sil dành phần lớn thời gian để ngủ trong phòng hoặc chỉ ngồi phía sau thẫn thờ nhìn ra phía trước.

 

Đây là lựa chọn duy nhất Vorden có và cậu ấy hy vọng nó sẽ hiệu quả. Cậu nhắm mắt rời khỏi ghế. Cậu đi về phía Sill, người đang ở tư thế bào thai đung đưa qua lại như cậu ta thường làm.

 

"Sil, có một quý cô muốn hỏi em vài câu." Vorden nói. "Tất cả những gì em cần làm là trả lời họ và sau đó chúng ta có thể đi chơi."

 

"Chơi?" Sil đáp lại khi nhìn chằm chằm vào Vorden.

 

"Phải, Quinn cũng ở trong phòng và họ cũng hỏi cậu ấy câu hỏi tương tự. Vì vậy, anh cần em cố gắng hết sức có thể để trả lời. Được chứ?"

 

Bất cứ khi nào Vorden nói chuyện với Sil. Cậu ấy sẽ nói bằng một giọng chậm rãi, kiên nhẫn, giống như một người mẹ đã làm khi nói chuyện với con của họ. Điều này là do tâm trí của Sil khá trẻ con. Một từ sai có thể khiến cậu ấy nổi cơn thịnh nộ, mặc dù vậy, thông thường cha mẹ mạnh mẽ hơn con cái của họ và nếu điều này xảy ra, họ có thể kiểm soát chúng. Nhưng trong trường hợp này, Sil đều mạnh hơn Raten và Vorden nên họ luôn phải nói chuyện với Sil một cách thận trọng.

 

"Em và Quinn có thể chơi cùng nhau?" Sil hỏi

 

"Ừ, nhưng có lẽ chỉ một chút thôi." Voden trả lời.

 

Sill ngồi đó như thể đang suy nghĩ về điều đó.

 

Trong khi đó bên ngoài tâm trí Vorden.

 

"Nếu em không trả lời, Vorden, chúng tôi phải coi sự im lặng của em như một lời thú nhận rằng em có liên quan đến việc này." Nathan nói.

 

Ngay khi Vorden sắp bỏ cuộc và quay trở lại ghế, Sil đáp lại.

 

"Chốt deal." Sil nói với nụ cười trên môi.

 

Sil đứng dậy và chạy đến chiếc ghế với một nụ cười trên môi.

 

Trở lại bên ngoài, Sil đang vui vẻ mỉm cười nhìn những người xung quanh. Khi phát hiện ra Quinn, cậu ấy bắt đầu vẫy tay chào. Quinn thấy những hành động này thật kỳ lạ, đặc biệt là khi họ ở trong một tình huống khó khăn như thế này, hành vi này không giống như cách Vorden thường hành động.

 

Tuy nhiên, Quinn vẫn quyết định vẫy tay đáp lại, điều này khiến Sil nở một nụ cười lớn hơn.

 

"Cô có một câu hỏi cho em." Sil nói chỉ vào chính mình.

 

Ngay cả người phụ nữ cũng hơi ngạc nhiên trước sự thay đổi trong thái độ của cậu nhưng vẫn quyết định tiếp tục. Bà lặp lại câu hỏi và hỏi lại.

 

"Không, em không ở đó." Sil trả lời. "Em thậm chí còn không biết Earl này là ai, người duy nhất em biết là Quinn." Sil chỉ về phía Quinn nói.

 

Người phụ nữ tiếp tục đặt những câu hỏi mà Nathan đã trình bày và Sil tiếp tục trả lời một cách ngây thơ như trẻ con. 

 

"Cậu ấy đang nói sự thật, không một lần nào trong số chúng là nói dối."

 

Sau đó, Nathan chỉnh lại cặp kính trên mặt, một thói quen của anh ấy mỗi khi căng thẳng. "Có lẽ chúng ta thực sự có một con thú lang thang trong trường." 

 

Sau đó, Nathan nhìn hai người họ, linh cảm mách bảo anh rằng có điều gì đó không ổn. Nhưng điều đó là không thể, dị năng của người phụ nữ đang nói rõ ràng rằng họ đang nhìn sai hướng.

 

"Hai em tạm thời ở lại đây đi." Nathan nói. "Chúng ta sẽ giữ em ở chỗ này một lát, tìm thêm mấy học viên lúc đó ở hiện trường xung quanh, xem có ai phát hiện các em ở chỗ này không."

 

"Huh, nhưng chúng em đã trả lời câu hỏi của thầy." Quinn phàn nàn.

 

"Nghe này, nếu không có tội thì em không có gì phải lo lắng, phải không?" Nathan trả lời. "Tất cả những gì thầy yêu cầu là em ở lại đây lâu hơn một chút."

 

Sau đó, hầu hết các trung sĩ đã rời khỏi phòng để cố gắng thu thập thêm thông tin. Những người duy nhất còn lại bên trong là Quinn, Vorden với Fay và người phụ nữ. Bây giờ hai người họ không còn bị thẩm vấn nữa, họ có thể tự do ngồi trên ghế và thư giãn cùng nhau. Lúc này Fay đang bận xem qua một số tài liệu với người phụ nữ trong khi hai chàng trai đang ngồi cạnh nhau.

 

Trong lúc đó, Sil không thể không mỉm cười với Quinn.

 

"Ừm, Vorden, cậu không bị ngáo đấy chứ?" Quinn hỏi.

 

Sil sau đó quay đầu sang trái và phải để kiểm tra xem có ai ở gần không, trước khi đặt tay lên miệng và thì thầm. "Ồ, em không phải Vorden, tên của em là Sil."

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương