Hệ Thống Hỗ Trợ Cực Phẩm (Bản Dịch)
-
Chương 9
Vệ Tiểu Thiên cầm lên một quyển sách lật xem, nội dung trong quyển sách này được giải thích, hướng dẫn vô cùng rõ ràng.
Chắc có lẽ những người khi xem sách, lúc hiểu được nội dung liền ghi lại để cho người xem sau học.
Vệ Tiểu Thiên nhìn giá sách lít nha lít nhít trước mặt, trong lòng thầm nghĩ: "He he, lần này ta đến đúng chỗ!"
Mà hắn cũng hiểu được cách hoạt động của hệ thống, điều mà hệ thống đánh giá chính là giá trị gốc của một vật, chứ không phải bản sao chép rác.
"Dung hợp kinh nghiệm từ sách!"
Vệ Tiểu Thiên không hề do dự mà lên tiếng, sau đó từng hàng chữ giải thích trong quyển sách nhanh chóng tràn vào cơ thể của hắn.
Ngay sau đó, trong đầu hắn có thêm rất nhiều kiến thức, những kiến thức này giống như được lưu vào não bộ, có thể nhớ mãi không quên.
Sau khi dung hợp hết những kinh nghiệm trên, hệ thống liền phát thêm thông báo.
Tật Phong Quyền chính là tên của bản võ kỹ trong tay Vệ Tiểu Thiên.
Cũng nhờ những kinh nghiệm giải thích nội dung trong bản võ kỹ, hệ thống mới thừa nhận bản võ kỹ này.
Võ kỹ là bước đầu của chiến kỹ, chiến kỹ là cấp bậc kế tiếp của võ kỹ, lực sát thương của võ kỹ yếu hơn chiến kỹ rất nhiều.
Về phần điểm Ngộ tính, tác dụng của nó cũng không thấp!
Đầu tiên, điểm này có thể chuyển thành điểm kinh nghiệm, tỷ lệ là một đổi mười, nhưng đổi ngược lại liền không được.
Thứ hai, điểm này có thể dùng tăng công pháp, thân pháp, đẳng cấp rèn luyện.
Thứ ba, điểm này có thể dùng để tăng cấp chiến kỹ, số điểm so với điểm kinh nghiệm cũng một phần mười.
Nếu so sánh điểm Ngộ tính cùng điểm kinh nghiệm, đó chính là Nguyên Linh Thạch so với Kim tệ.
Biết được sự quý giá của điểm kinh nghiệm, Vệ Tiểu Thiên liền ngồi không yên!
Gấp lại sách, dung hợp, để lại chỗ cũ, toàn bộ quá trình cũng chỉ vài giây, lần này Vệ Tiểu Thiên xem như trúng được mẻ kinh nghiệm siêu siêu lớn, cảm giác vô cùng thoải mái.
Oa ha ha, kinh nghiệm giải thích, trải nghiệm từng qua, tất cả đều vào trong túi ta.
Thời gian từng phút từng giây trôi đi, bất tri bất giác liền đến giữa trưa, liên tục có học sinh đi vào thư viện, không bao lâu nơi đây sinh ra rối loạn.
"Làm gì, lộn xộn làm cái gì? Nơi này là thư viện, phải yên tĩnh không biết sao?" Nhân viên quản lý thư viện có tên là Vương Đại Hải, hắn lưu luyến buông quyển sách trong tay xuống, sắc mặt khó chịu đi qua bên đó giữ gìn trật tự.
"Vương lão, sách ở thư viện được đổi rồi hay sao?"
"Nói nhảm gì đó? Mỗi quyển sách ở đây đều có giải thích của các tiền bối lưu lại, mấy vật này đều có giá trị, ai đi thay mới làm gì?" Vương Đại Hải bất mãn trả lời tên học sinh vừa hỏi kia.
"Vương lão, ngài nói chúng ta hiểu được, thế nhưng ngài nhìn nè."
Người học sinh này lật ra một quyển sách rồi đưa đến trước mặt Vương Đại Hải.
"Trong này so với mặt ta còn sạch, cho nên ta mới hỏi ngài như vậy!"
"A, cái gì?" Vương Đại Hải cả kinh mở to mắt nhìn, tròng mắt kiểu như muốn lòi ra, sau đó hắn xem những quyển sách từ những học sinh khác, liền nhìn thấy những quyển sách khác sạch hơn mặt của hắn chứ nói gì đám học sinh.
"Chuyện này,.... Đây là có chuyện gì, điều này không thể là sự thật!"
Vương Đại Hải giống như bị điên mà vọt đến từng giá sách, lật đến từng quyển từng quyển, đến lúc này thì không chỉ mấy quyển ngoài kia mà có vẻ như toàn bộ những quyển sách ở đây đều y như vậy.
"Việc này là ai làm? Ra đây cho ta, ta nhất định không đánh chết ngươi!" Vương Đại Hải giống như phát điên, hắn bộc phát khí thế cường đại, ánh mắt như rắn độc nhìn đến từng học sinh.
Ầm ầm!
Trong thư viện sách bay gián chạy, còn Vệ Tiểu Thiên thì đã sớm bấm nút biến, hắn lúc này ngồi ở một đình gỗ, bốn phía xung quanh là một hồ nhân tạo.
Nơi này sóng biếc dập dờn, sen hoa đua nở, âm thanh nhẹ nhàng, là một nơi rất tốt để đọc sách.
Cạo sạch một tòa thư viện có lịch sử trăm năm, đúng thật là làm cho người trở nên rất vui vẻ!
Ký chủ: Vệ Tiểu Thiên
Cấp bậc: Nội Luyện nhất trọng
Điểm kinh nghiệm: 0/50000
Công pháp: Cửu Thiên Thập Địa Bồ Tát Diêu Đầu Phạ Phạ Kim Quang Phích Lịch Siêu Thần đại pháp, cấp mười (0/10000)
Thân pháp: Ta Là Điện Ta Là Quang Ta Là Thần Thoại Duy Nhất, cấp hai mươi (0/50000)
Luyện thể: Thập Tam Thái Bảo Khổ Luyện Kim Chung Tráo, cấp ba mươi (0/100000)
Điểm Ngộ tính: 1000
Chiến kỹ: U Ảnh Trảm (không trọn vẹn)
Chiến kỹ: Thất Thương quyền (dung hợp)
Luyện đan, Luyện khí, Thuần thú, cầm kỳ thư họa, thơ, rượu, ca.....
Vệ Tiểu Thiên cảm thấy ở bụng dưới như có một đám lửa, dù không lớn nhưng hiện mãi không tắt, đây chính là khí hải chân nguyên.
Sau khi có khí hải, đó chính là dấu hiệu Ngoại Luyện lên cấp Nội Luyện, có thêm chân nguyên kèm theo, từ đó lực phòng ngự cùng lực công kích tăng lên một cấp độ rất cao.
Lúc Vệ Tiểu Thiên tấn cấp hắn rất dễ dàng mở được khí hải, so với những võ giả ở đại lục Viêm Hoàng, hắn được xem như quái vật.
Điều lưu ý là sau khi thăng cấp Nội Luyện, điểm kinh nghiệm để thăng cấp kế tiếp liền ích đi rất nhiều.
Ngoại Luyện cửu trọng lên cấp Nội Luyện nhất trọng cần 100 ngàn điểm kinh nghiệm, mà Nội Luyện nhất trọng lên cấp nhị trọng chỉ cần 50 ngàn điểm kinh nghiệm.
Nếu không phải hệ thống bị lỗi, đây có lẽ là do khoảng cách giữa đại cảnh giới với nhau.
Sau này từ Nội Luyện cửu trọng thăng cấp Tiên Thiên cảnh, cần điểm kinh nghiệm ắt hẳn không ít.
Công pháp cấp mười, treo máy mỗi giờ liền có 100 điểm kinh nghiệm, tĩnh tâm tu luyện sẽ được nhân đôi.
Thân pháp cấp hai mươi, sẽ có gấp đôi tốc độ bản thân.
Luyện thể cấp ba mươi, có cường độ thân thể gấp ba, ngoài ra cũng có sức mạnh thân thể gấp ba.
Về Thất Thương quyền, đây là một loại chiến kỹ bắt buộc phải có chân nguyên, vì thế Vệ Tiểu Thiên mới dùng điểm ngộ tính đổi thành điểm kinh nghiệm, để hắn trở thành võ giả Nội Luyện.
Đây là một loại chiến kỹ hắn dung hợp bởi chiến kỹ của bảy loại nguyên tố, sức mạnh đạt đến đâu thì vẫn chưa thử qua.
Vệ Tiểu Thiên cảm nhận sức mạnh trong cơ thể, hắn nắm chặt nấm đấm, chờ mong khóa thực chiến vào buổi chiều.
"Uy, ngươi mới đến đây hay sao? Ngươi không biết chỗ này là chỗ của lớp Chọn bọn ta sao? Mau cút khỏi đây, nếu không đừng trách cái hồ này quá sâu!"
Giữa lúc Vệ Tiểu Thiên chết máy kiểm tra thông tin, bên ngoài liền có một nhóm người ào ào đến đình gỗ, trong nhóm người có một người ăn mặc lộng lẫy xa hoa, hắn dùng lỗ mũi nhìn Vệ Tiểu Thiên nói.
Thái độ của hắn vô cùng ngang ngược, càn rỡ phách lối.
Những người bên cạnh hắn nhìn Vệ Tiểu Thiên cũng toàn vẻ xem thường, tựa hồ lớp Chọn đại biểu cho thiên tài, ai cũng phải nhường và sợ bọn họ.
Vệ Tiểu Thiên dựa vào cột gỗ, hai mắt tỏa sáng nhìn nhóm người nói:
"Nói nhiều mỏi miệng, nên ta nói luôn, các Ngươi chỉ là một đám rác rưỡi, dám sủa ai đó?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook