Hành Trình Kỵ Sĩ (bản dịch)
-
Chương 13
Locke không rõ tại sao mình có thể sống sót qua trận chiến đó, chỉ biết khi tỉnh lại lần nữa thì được một người thanh niên có khuôn mặt hơi non nớt và mái tóc màu vàng cứu sống, lúc đó hắn thấy mình đang nằm cạnh một đống xác người cao tận tám mét. Locke kể lại cho Zoro biết nam nhân trẻ tuổi ấy tên là Kane, bằng tuổi hắn nhưng tòng quân muộn hơn hắn một năm.
Đây là lần đầu tiên Locke gặp Kane, khi đó Kane cũng không biết Locke còn sống, hắn chỉ là một tạp binh trên chiến trường, đem thi thể của binh sĩ phe mình tụ tập lại, chuẩn bị hỏa táng, Locke cũng chỉ là một bộ thi thể bị hắn kéo đi hỏa táng.
May mắn thay, Locke không chết, hắn chỉ bất tỉnh vì mất máu quá nhiều. Cũng vào lúc đó, Locke yếu ớt sắp chết đã được Kane chia một nửa khoanh bánh hạt dẻ kéo về cõi sống. Kể từ đó về sau, Locke và đàn em Kane cùng nhau sống sót qua trận huyết chiến kinh khủng tại Gordon Heights.
Về sau, Locke rốt cuộc đã nhớ lại lần đó mình sống sót như thế nào, cuối cùng khi chỉ có mười mấy người bị hơn trăm kỵ sĩ công kích, người đứng phía trước bị trường kiếm đâm xuyên, xốc lên cao, người xếp phía sau thì bị ngựa chiếm dẫm nát tứ chi. Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Locke đột nhiên ôm lấy một tên binh sĩ phe mình đã bị cảnh tượng này dọa cho sợ đến mềm người, xông về phía đội kỵ binh của quân địch, nâng hắn đặt ngay lên phía trên thân mình, để chịu lực giẫm đạp từ con ngựa. Có kẻ chết thay làm giảm xóc khiến Locke không bị giẫm chết ngay lập tức. Nhưng hắn cũng bị đạp gãy mấy cái xương sườn, với ý chí sinh tồn mãnh liệt, hắn kéo những xác chết xung quanh đắp lên người, cuối cùng bất tỉnh.
Hãm hại đồng đội là tội chết, nhất là trong quân doanh, sau khi bị phát hiện sẽ bị lăng trì xử tử, đồng thời người thân trong gia đình sẽ bị đầy làm nô lệ nhiều thế hệ. Cho nên Locke đem chuyện này giấu kín ở trong lòng, chưa từng nói cho ai. Cũng chính là sau trận chiến đó, Locke mới thực sự trưởng thành. Hắn không cảm thấy có lỗi trong chuyện này, dù sao trong tình huống đó tất cả mọi người đều sẽ chết, vì sao không thể dùng tính mạng của người khác đổi lấy tính mạng của mình?
Sau trận chiến ấy, thu hoạch của Locke ngoài việc trưởng thành hơn, còn mang về được một tiểu đệ Kane, Kane là một tên ăn xin ở một thị trấn nhỏ ở tỉnh Tyre, bởi vì nạn hạn hán khiến hắn không sống nổi nên bắt buộc phải đi tòng quân. Đội ngũ của hắn đã bị đánh tan tác, dù quay trở về binh đoàn của mình thì cũng bị biến thành bia đỡ đạn, cho nên hắn từ đó về sau liền đi theo Locke.
Sau trận chiến đó, Locke tìm thấy tiểu đội của mình, đội 10 người do Yorkshire đại thúc chỉ huy chỉ còn lại Yorkshire đại thúc, Karl và Locke. Cũng chính trong cuộc chiến đó, Yorkshire đại thúc được thăng chức trung đội trưởng, Karl thành phó trung đội trưởng, Locke tấn thăng binh nhì, trở thành tiểu đội trưởng. Locke thấy Kane tuy gầy gò nhưng khá thông minh liền để hắn đảm nhiệm làm trinh sát của tiểu đội. Tất cả các đội bị sụt giảm quân số nghiêm trọng sau trận chiến, các thành viên cũng đã được thêm vào đội của Locke để bổ sung và quan hệ tam giác sắt giữa Locke, Hans và Kane đã được thiết lập kể từ thời điểm đó.
Sau khi kể xong, không biết là do Zoro thiếu gia cảm khái hay là Locke vẫn đắm chìm trong hồi ức, lều trại bỗng yên ắng vô cùng. Về phần Locke trốn thoát khỏi vòng vây của quân đoàn Chiến Lang, Locke chỉ kể rằng mình thoát chết bằng cách trốn trong đống thi thể người chết. Hắn không đi sâu vào chi tiết, bởi chuyện này sẽ vĩnh viễn bị hắn giấu kín trong lòng, không kể cho ai.
“Bộp! Bộp! Bộp!…”
Zoro thiếu gia vỗ tay sau một hồi im lặng.
- Không tệ, chẳng trách ngươi lại nổi danh trong quân doanh đến vậy, đúng là có thực lực, có dũng khí. Việc quân đoàn Chiến Lang bị tiêu diệt ở Gordon Heights đã gây chấn động Faustain, Charlie và các quốc gia xung quanh, thật không ngờ rằng một nhân vật nhỏ bé như ngươi cũng từng tham gia vào cuộc chiến khốc liệt ấy.
- Vị trí mà ta tác chiến chỉ là chiến trường của binh đoàn tạm thời thuộc quân đoàn Chiến Lang bên địch cùng Quân đoàn Hùng Sư bên ta mà thôi, đại nhân quá khen.
Locke cũng không phải ngày đầu lăn lộn chốn quan trường, với tình huống này cần phải khách sáo, như vậy mới tạo ra một hình tượng một thuộc hạ vừa có thực lực lại vừa khiêm tốn trước mặt Zoro thiếu gia.
- Ừm, ngươi có thể làm đến mức độ ấy cũng đã là không tệ, nói đi, lần này ngươi tới gặp ta có chuyện gì.
Zoro thiếu gia nheo mắt hỏi. Nhưng câu hỏi lần này thêm phần phí phách, cũng càng thêm chân thực.
Locke lập tức cúi người tay ôm quyền thành nắm đấm, trầm giọng nói:
- Thuộc hạ hi vọng trong những trận chiến ở tương lai có thể đi theo Zoro thiếu gia, cùng ngài xông pha giết địch.
Đây cũng là việc mà nàng Akano tối hôm qua phân tích, nói Locke gia nhập thế lực của Zoro thiếu gia. Sau này thiếu gia nhất định sẽ đảm nhận vai trò đội trưởng chỉ huy, hiện giờ Locke không cần cầu thăng quan tiến chức, chỉ cần bày tỏ lòng trung thành là được, tin rằng Zoro thiếu gia sẽ không bạc đãi hắn.
- Ừm, ta hiểu rồi, nếu ngươi lựa chọn đi theo ta, đối với ngươi cũng là có lợi. Gốc hoa Hồng Hải này có tác dụng hấp thu đấu khí, nó đã không còn tác dụng gì đối với ta, ngươi cắt một nhánh mang về đi, đặt ở xung quanh người có thể tăng tốc độ tu luyện đấu khí. Đương nhiên cũng có thể nghiền thành nước để uống, hoặc có thể ăn sống, nhưng hương vị không ngon đâu. Nhánh nhỏ này đủ để ngươi dùng ba ngày.
Zoro thiếu gia hiển nhiên cũng muốn có một tên thuộc hạ vừa có thực lực mạnh mẽ lại có đầu óc linh hoạt, hắn không chút do dự chỉ vào một loại thực vật hình dáng giống như san hô màu đỏ trên giá sách bên trái nói.
- Đa tạ Zoro thiếu gia.
Mặc dù Zoro không nói thẳng, nhưng việc hắn tặng Locke bảo vật giúp ích cho việc tu luyện đấu khí đã là minh chứng rõ ràng.
Locke đi tới trước hoa Hồng Hải, cầm lấy một con dao nhỏ bên cạnh đó, cắt một nhánh nhỏ, tuy rằng Zoro thiếu gia nói vật này đối với hắn đã vô dụng, nhưng nhìn thấy hoa Hồng Hải có không ít vết cắt, thiết nghĩ Zoro thiếu gia cũng thường xuyên sử dụng, cho thấy loại cây này không phải hoàn toàn vô dụng với hắn, Locke không dám lỗ mãng, chỉ lấy một nhánh nho nhỏ, rồi kính cẩn lui sang một bên.
- Ừm, rượu của ngươi ta nhận, bây giờ ta cần nghỉ ngơi.
Đã nói chuyện một lúc lâu, Zoro thiếu gia cũng có chút mệt mỏi, chuẩn bị đi nghỉ ngơi, liền tiễn khách. Locke không dám quấy rầy thêm, mục đích của hắn đã đạt được, cũng nên rời khỏi lều trại.
Locke tâm tình vui vẻ đi về phía doanh trại của tiểu đội mình, đêm nay hắn sẽ ở trong doanh trại ngủ một đêm, dù sao không thể đêm nào cũng ra ngoài, ảnh hưởng không tốt, có lẽ khi là trung đội trưởng hắn mới dám làm trắng trợn như vậy. Về phía Akano hắn đã nói nàng đừng đợi mình, qua vài ngày nữa Locke sẽ đến thăm nàng.
Vào lúc mười giờ trưa, trong quân doanh thỉnh thoảng vang lên tiếng hò hét của binh lính đang thao luyện, tất cả tiểu đội trưởng đều bắt đầu huấn luyện binh sĩ của tiểu đội mình, lâm trận mới mài gươm, không sắc được thì cũng sáng. Đương nhiên vào những lúc như này, người thông minh là tích cực nhất, chẳng hạn như Locke.
Trong tòa lều màu xanh đậm ở chính giữa doanh trại, bầu không khí yên tĩnh vô cùng. Ngồi ở vị trí chủ tọa là một người đàn ông trung niên, khí chất ngút trời, cao lớn, tóc nâu với bộ râu sẫm màu. Lãnh chúa Kedozi năm nay đã 40 tuổi, quanh năm giữ quyền cao chức trọng cùng thực lực kinh người của hắn mang lại cho những người đang ngồi trong doanh trại một áp lực không hề nhỏ. Trước khi lãnh chúa cất lời, không ai dám lên tiếng.
Trong lều có tổng cộng 10 người, ngồi ở vị trí chủ tọa là Lãnh chúa Kedozi trầm ổn, bên trái là đội trưởng đội kỵ binh mặc áo giáp dáng người cao lớn, uy danh hiển hách Kỵ sĩ Will, phía bên phải là Zoro thiếu gia với thần thái thong dong, phía sau nữa là sáu vị trung đội trưởng, một người trong đó là Yorkshire đại thúc, chín người ngồi vây quanh một chiếc bàn dài, và người ở đầu là lãnh chúa. Sau lưng ngài có một vị lão giả mặc trang phục quản gia, khoảng chừng 50 tuổi, lão giả hầu hạ lãnh chúa nhiều năm như vậy, những người đang ngồi đây không ai dám coi thường hắn.
- Năm ngày sau chúng ta sẽ tiến công thành Fareins, quân bộ đã phát lệnh tử chiến cho tất cả quân đoàn lần này. Họ phải hợp lực tại thành Entel trong hai tháng, cho nên lần công chiếm thành Fareins lần này chúng ta nhất định phải tốc chiến tốc thắng. Ta cũng đã liên hệ với Lãnh chúa Kasher rồi.
Lãnh chúa Kedozi vừa lên tiếng đã ra nhiệm vụ cho hội nghị lần này, ngữ khí vô cùng nghiêm túc làm cho không ai dám phản bác.
- Có vẻ như quân bộ cũng đang vội rồi nhỉ, cũng phải, dù sao thì quân đoàn Hùng Phong cũng sắp đánh tới thành Ellis, còn Quân đoàn Hùng Ưng chúng ta thì ngay cả thành Entel cũng không nhìn thấy.
Người lên tiếng chính là trung đội trưởng Monte của trung đội một, không giống Yorkshire đại thúc dựa vào lí lịch và vũ dũng đảm nhiệm vị trí trung đội trưởng, còn trung đội trưởng Monte lại dựa vào khối óc và sự khôn ngoan của mình, hắn ta có thể coi là quân sư của Lãnh chúa, và cũng chỉ có hắn mới dám nói như vậy trước mặt Lãnh chúa.
- Ừ, hai quân đoàn lớn này có xung đột đã lâu, lần này quân đoàn Hùng Phong lập công đầu, đám người ở bộ chỉ huy không nóng nảy mới là lạ.
Kỵ sĩ Will cũng phụ họa nói theo.
Mấy tháng trước, sau khi công phá hẻm núi Fermo, vương quốc Charlie giống như một con cừu non bị lột trần, phơi mình trước gót sắt của quân đội Faustain. Ba đội quân lớn phân ba đường thượng trung hạ tiến công vào lãnh thổ Charlie. Quân đoàn Hùng Phong đi trên cùng, Quân đoàn Hùng Sư đi ở giữa và Quân đoàn Hùng Ưng đi dưới cùng.
Vương quốc Charlie tổng cộng có ba tỉnh, lãnh thổ giống như một hình tam giác bất quy tắc. Trải qua ba năm, sau khi lần lượt thất bại ở khu phía tây Peter, huyết chiến ở Gordon Heights, và hẻm núi Fermo, Charlie đã thất thủ toàn diện. Sau khi quân chính quy bị tiêu diệt, hai tỉnh còn sót lại của Charlie chống cự rất yếu ớt, cho nên sau khi thương nghị, cao tầng của vương quốc quyết định phân ba đường tấn công.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook