Hạnh Lâm Thê
-
Chương 23: Cầu thân
Không nghĩ tới buổi sáng cách một ngày khi nàng tỉnh lại, lại phát hiện tỷ phu hẳn là “Hơn mười ngày sau mới trở về”, nhưng lại ở nhà.
Lúc ấy Tô Tương Lê bước thật tới nhanh tới phòng khách ngày thường dùng đồ ăn sáng, chỉ thấy Phạm Tuấn Hi một người ngồi ở trong sảnh, nàng sững sờ ở tại chỗ, không xác định nàng còn đang nằm mơ hay không.
“Tiến vào cùng nơi ăn sáng đi.”
Phạm Tuấn Hi cũng đã nhìn thấy nàng, hướng nàng ôn hòa nói:
“Tỷ tỷ muội còn đang nghỉ ngơi, đã nhiều ngày để cho bọn muội lo lắng.”
“Ặc, tỷ phu huynh đã về rồi?”
Nàng xấu hổ mở miệng, lại nhận ra chính mình nói lời ngu xuẩn.
‘Nói nhảm, người ở trong này, đương nhiên là đã về rồi!’
“Đúng vậy, còn muốn cám ơn muội cùng Kì công tử.”
Tô Tương Lê cứng cả người, không xác định Phạm Tuấn Hi biết chuyện nàng cùng Kì Triệu Hòa có quan hệ hay không.
“Ta vốn tưởng rằng còn muốn mười ngày nửa tháng……”
Nàng nhỏ giọng nói.
“Vốn là dự tính tại đó lâu hơn, nhưng nghe nói tỷ tỷ muội mang thai, ta có thể nào không vội trở về?”
“À……”
Ngữ khí của nàng cũng thay đổi.
“Tỷ phu yên tâm, một là huynh đã đã trở lại, hai là còn có muội, tỷ tỷ nhất định không có việc gì.”
“Ta tin tưởng.”
Hắn hòa nhã nói.
Đại khái là sắp trở thành nhân phụ, Phạm Tuấn Hi thoạt nhìn so với bình thường ôn hòa rất nhiều, trên trán cũng toàn là sắc màu ấm, không có cái loại lạnh lùng trước mặt người khác.
Vì thế Tô Tương Lê cũng yên tâm, thoải mái ngồi xuống ăn cháo.
Nhưng là lúc nàng đang uống gần nửa bát cháo, Phạm Tuấn Hi đột nhiên mở miệng.
“Chuyện muội cùng Kì công tử, dự tính khi nào thì nói cho tỷ tỷ muội?”
‘A! Quả nhiên vẫn là bị biết……’
Bất quá Tô Tương Lê không có quá khẩn trương, nàng chỉ hỏi ngược lại:
“Tỷ phu biết lâu chưa?”
“Cũng không quá lâu, lần trước Minh Chủ Võ Lâm Kì Anh tiền bối phái người đến báo cho biết tin tức muội gặp nạn, nhiều lộ ra vài câu, ta không quá yên tâm, liền cho người của ta đi thăm dò.”
“Như vậy a……”
‘Ai, đều đã quên tỷ phu là thực khôn khéo.’
“Vậy tỷ tỷ đã biết sao?”
“Ta còn chưa có nói với nàng, ta đoán muội sẽ muốn tự mình nói với nàng, không nghĩ tới muội kéo dài lâu như vậy.”
“Muội cũng muốn cùng tỷ ấy a, nhưng là thời gian trước bận quá liền quên.”
Nàng thè lưỡi.
“Bất quá lần này, hai ngày tới thế nào cũng phải cùng nàng nói, bằng không muội lo lắng Triệu Hòa tới cửa…… khụ khụ, cầu thân…… tỷ ấy sẽ bị dọa nhảy dựng.”
Phạm Tuấn Hi cười nhìn dò xét nàng.
“Muội đối ta nhưng thật thẳng thắn.”
Nàng chột dạ cười cười.
“Hắc hắc, còn không phải ngóng trông tỷ phu có thể trước giúp ta nói tốt hoặc là cổ vũ, mau chóng thuyết phục tỷ tỷ đáp ứng sao!”
“Muội tiểu nữ oa này! Rõ ràng là cái nha đầu khôn khéo, thế nào tỷ tỷ muội lại vẫn cảm thấy muội đơn thuần thành thật?”
Lại đem chủ ý đánh tới trên người hắn, Phạm Tuấn Hi cười mắng.
Tô Tương Lê chính là ửng đỏ nghiêm mặt ha ha ngây ngô cười.
Xem nàng cái bộ dáng tiểu nữ nhi kia, Phạm Tuấn Hi cảm thán rất nhiều, nhưng cũng ẩn vì nàng lo lắng.
Dù sao nàng cũng là hắn nhận thức thật lâu cô gái, từ trước thế đến kiếp này, tuy rằng Tương Lê cũng không biết, nhưng hắn là thật tâm đem nàng trở thành chính mình muội muội.
“Tương Lê, muội rõ ràng Kì công tử là dạng người gì sao?”
Tô Tương Lê nghĩ nghĩ, sau đó ánh mắt trong trẻo nhìn phía hắn.
“Tỷ phu, huynh hỏi là con người, hay là thân phận của hắn?”
“Có gì khác nhau sao?”
“Đương nhiên khác nhau nha.”
Nàng rất nhanh trả lời.
“Nếu huynh nói là thân phận bên ngoài của hắn, không sai, muội xác thực không rõ ràng thân phận của hắn. Muội nghĩ Triệu Hòa đã có thể nhìn thấy huynh ở trong đại lao, nguyên nhân nhất định cùng phụ thân hắn ở trong triều Mục quốc là nhân vật cực có phần lượng có liên quan rất lớn, muội tuy rằng hiểu được hắn là ngoại tôn của Minh Chủ Võ Lâm, lại không biết phụ thân hắn là ai.”
Hắn nhíu mày.
“Kì công tử ngay cả thân phận cũng không từng báo cho muội biết, muội còn dám gả cho hắn?”
“Kỳ thực muội không phải là chưa từng vì chuyện này mà giận qua. Lúc trước muội bị Hồng Ninh cô nương tìm đến mang đi, phát hiện hắn lại là tên võ lâm cao thủ ác danh rõ ràng…… Khi đó lòng muội thực khiếp sợ, cũng có chút tức giận.”
Nàng vừa nghĩ vừa nói xong.
“Nhưng sau đó hắn tới cứu ta, nhìn đến trên mặt hắn vừa tức giận vừa lo lắng, biết hắn là thực sự lo lắng cho muội, liền lại không có biện pháp giận hắn……”
“Muội thật đúng là dễ dàng tha thứ hắn.”
Nàng cười khổ.
“Triệu Hòa là giấu diếm muội một chút việc, nhưng hắn đối với muội vô cùng tốt cũng là sự thật. So với tin tưởng người khác nói hắn tàn ngược, giết người không chớp mắt như thế nào, muội càng tình nguyện tin tưởng những thứ muội tận mắt nhìn thấy ở hắn.”
Mặc khác, Kì nữ hiệp cùng Kì lão tiền bối đều là thực chính trực, con người tốt lắm, nếu Triệu Hòa thật sự là ác nhân trong miệng người ngoài, cho dù hắn là thân nhân của bọn họ, muội tin tưởng bọn họ cũng sẽ quân pháp bất vị thân, tuyệt không nuông chiều, nhưng là bọn họ cũng không có làm như vậy, càng làm cho muội tin tưởng muội không có nhìn lầm người.
Tỷ phu, huynh hỏi muội có rõ ràng hắn là dạng người gì hay không. Muội chỉ có thể nói, muội có lẽ không rõ ràng thân phận địa vị của hắn ở bên ngoài, không hiểu được đánh giá của người ngoài đối với hắn, nhưng muội lại rất hiểu biết trừ bỏ những thứ đó, hắn chân thật là bộ dáng gì, mà muội…… nguyện ý gả cho hắn như vậy.”
Tô Tương Lê một hơi nói xong này đó sau, đột nhiên cảm thấy bản thân rốt cục triệt để bỏ qua đi qua rất nhiều suy nghĩ mơ hồ.
Hóa ra nàng đối hắn chẳng phải là không hề oán hận, mà là bởi vì thích hắn, nên nguyện ý tin tưởng cách hắn làm người, cho nên mới làm cho chuyện kia liền trôi qua như vậy.
Dù sao cáu giận một người, cũng không thể làm cho chính mình vui vẻ, nàng không muốn lãng phí thời gian ở những cảm xúc kia.
“Ta nghĩ Kì công tử đời trước khẳng định tạo không ít phúc, mới có thể được đến muội hiểu rõ và tin tưởng như vậy.”
Phạm Tuấn Hi mỉm cười.
“Vậy huynh đời trước lại đốt bao nhiêu hương, mới làm cho tỷ tỷ của muội thay huynh mang thai bảo bảo?”
Tô Tương Lê hì hì cười, hỏi ngược lại.
“Ta sao?”
Nhắc tới thê tử, biểu cảm Phạm Tuấn Hi ôn nhu rất nhiều, rất hào phóng trả lời:
“Ta nghĩ là đốt vài thùng hương, mới có cơ hội tại đây một đời cùng tỷ tỷ muội để ý tới đi.”
“Tỷ phu a, huynh đã có đời sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, vậy về chuyện Triệu Hòa, cũng mong huynh thay muội ở trước mặt tỷ tỷ nói nhiều lời tốt hơn, được không?”
Nàng thừa dịp tâm tình hắn tốt, cố gắng mượn sức đồng minh.
Nhìn gương mặt xinh đẹp cực giống thê tử kia, Phạm Tuấn Hi hơi hơi nhếch môi.
“Ta đã biết, muội yên tâm đi.”
Tô Tương Lê thực may mắn nàng chọn đúng cứu binh.
Cũng không biết Phạm Tuấn Hi là nói như thế nào, lúc nàng ấp úng đối tỷ tỷ nhắc tới chuyện Kì Triệu Hòa, Tô Quyên Bình chỉ nhàn nhạt nói câu.
“À, tỷ phu muội có nói với ta.”.
Tiếp theo chần chờ một chút mới lại hỏi:
“Muội thực thích hắn như vậy?”
“Nếu muội kiếp này muốn tìm nam nhân để gả, như vậy gả cho khẳng định không phải hắn liền không được.”
Ngữ khí của nàng kiên định dị thường.
“Muội cũng có thể không gả, tỷ cho tỷ phu muội nuôi muội tới lúc không thể nuôi được nữa.”
Đây là thân ái tỷ tỷ của nàng, yêu thương nàng như vậy.
Tô Tương Lê giương khóe môi, ôn nhu nói.
“Muội hiểu được, nhưng muội muốn làm thê tử của Triệu Hòa.”
Tô Quyên Bình nhìn nàng một hồi lâu, thở dài.
“Tiểu Lê, muội có biết tỷ nguyện ý hy sinh chính mình, đổi lấy cho muội mạnh khỏe cùng hạnh phúc vui vẻ, nhưng muội lại nói cho tỷ, muội không cần sự hy sinh của tỷ.”
Nàng nghe xong sau, tâm tình thực phức tạp.
Nàng biết trượng phu nói đúng, nhưng đáy lòng vẫn có tràn đầy không tha, cái loại cảm giác này…… Đại khái có chút giống chính mắt thấy chim con rời khỏi chim mẹ đi?
Một mặt hy vọng nó có thể một mình đi trên con đường của mình, giương cánh cao bay, một mặt lại lo lắng nó, ước gì đem nó vĩnh viễn hộ ở dưới cánh chim của chính mình.
Tô Tương Lê nắm tay nàng.
“Đúng vậy, tỷ, muội hai kiếp cộng lại cũng sống ba mươi mốt năm, đã không phải tiểu hài tử. Muội thực yêu tỷ, nhưng muội không thể vĩnh viễn tránh ở phía sau tỷ, cho dù tỷ nguyện ý, muội cũng không cho phép chính mình một đời đều như vậy.”
“Ta hiểu được.”
Tô Quyên Bình lại thở dài.
Mặc kệ nói như thế nào, Tiểu Lê cùng vị Kì công tử kia cũng coi như là được tự do yêu đường, tại thời đại này cũng không dễ dàng.
“Được rồi, bất quá tỷ còn là hy vọng muội nhớ, nếu tương lai sống không vui vẻ, nơi này vẫn là thực hoan nghênh muội trở về.”
Biết tỷ tỷ đây là đáp ứng rồi, Tô Tương Lê hoan hô một tiếng, tiến lên ôm lấy tỷ tỷ.
“Không nghĩ tới tỷ từ nhỏ nhìn muội muội đến lớn, cũng sắp phải gả cho người.”
Tô Quyên Bình thực cảm khái.
“Cho dù gả cho người, muội cũng vĩnh viễn là Tiểu Lê của tỷ tỷ a.”
Nàng làm nũng nói.
Tô Quyên Bình chính là ôn nhu sờ sờ tóc nàng. Không nói gì.
Cũng may mắn Tô Tương Lê đã nói ra việc này, bởi vì hôm đó Kì Triệu Hòa liền đến cầu thân.
Tô Quyên Bình trừng mắt nhìn nam nhân “Cướp đi muội muội” này hồi lâu.
Nàng rất muốn cố gắng soi mói nam nhân này một chút gì đó, nhưng đối mặt phương vô luận là bề ngoài, khí chất, hay là thái độ đều là nhất đẳng nhất hảo, so với một mặt lãnh sương Phạm Tuấn Hi đối ngoại quanh năm chỉ có hơn chứ không kém.
Nàng không thể không nói, ánh mắt Tiểu Lê thực sự tốt lắm, nàng nếu lại soi mói tựa hồ liền quá đáng……
Nhưng chuyện này là vì Tô Quyên Bình cũng không hiểu được, trên thực tế Kì Triệu Hòa là người trong ngoài bất nhất cực độ, mới có hiểu lầm như vậy.
Trong loại trường hợp này, Tô Tương Lê đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đi nói xấu bạn trai, mà Phạm Tuấn Hi xem ở chuyện Kì Triệu Hòa lúc trước riêng tới thăm hắn, đem tin tức thê tử mang thai cho của hắn, cũng sẽ không mở của hắn đài.
Cho dù Kì công tử có yêu nghiệt thế nào, cũng không phải vẫn ngoan ngoãn trên tay Tương Lê sao? Đã bọn họ thật tình yêu nhau, cũng đừng làm cho Quyên Bình lại phải lo lắng nhiều.
Tô Quyên Bình cũng không giãy dụa lâu lắm, rất nhanh sẽ không thế nào tình nguyện nhả ra nói:
“Kì công tử, nghĩ đến ngươi cũng biết Phạm gia là cái dạng người ta gì, chúng ta không cần Kì gia chuẩn bị sính lễ gì, chỉ cầu ngươi cuộc đời này một thế chỉ đối tốt với một mình Tiểu Lê mà thôi.”
“Phạm phu nhân, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn.”
Kì Triệu Hòa cười.
“Nếu ngày sau ta cùng Tô nhị cô nương có hài tử, vô luận là nam hay là nữ, ta cũng sẽ đối với bọn nhỏ thật tốt.”
Tô Quyên Bình tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, trong lòng càng buồn.
Thế nhưng bắt lỗi trong lời nói của nàng? Nhưng này là nam nhân thứ nhất Tiểu Lê nói thích, thoạt nhìn điều kiện cũng tốt, nàng không lý do ngăn trở.
Nàng càng thêm bực mình nói:
“Dù sao, nếu để cho ta biết ngươi phụ Tiểu Lê, ta sẽ không cho ngươi sống tốt!”
‘Đây là uy hiếp sao?’
Từ lúc hắn bước vào giang hồ tới nay, người dám cùng hắn sẵng giọng như vậy, phần cỏ dại trên mộ hẳn là cao hơn cả người rồi đi? Chuyện này làm cho Kì Triệu Hòa người đã lâu không ai dám chủ động trêu chọc cảm thấy thực mới mẻ.
“Thế nào, ngươi không nắm chắc làm được?”
Hắn dám nói không nắm chắc thử xem!
“Đương nhiên không phải. Phạm phu nhân cứ việc yên tâm, ta sẽ không cô phụ Tô nhị cô nương.”
“Hừ.”
Tô Quyên Bình tuy rằng vẫn là không quá cao hứng, bất quá không lại tỏ vẻ cái gì, xem như đáp ứng hôn sự của bọn họ rồi.
Kì Triệu Hòa ngồi không lâu lắm, ước chừng chỉ đợi nửa canh giờ, liền nói có chuyện quan trọng xử lý, cáo từ.
Tô Quyên Bình vốn có chút bất mãn, nhưng mà Phạm Tuấn Hi lại giữ chặt nàng, thấp giọng nói vài câu, nàng mới không làm khó dễ nhiều hơn.
Tô Tương Lê không chú ý tới hành động của đôi phu thê kia, chỉ nghe thấy Kì Triệu Hòa nói lập tức phải đi, trong lòng không muốn, liền xung phong nhận việc tiễn hắn tới cửa.
Phạm Tuấn Hi biết nàng tâm ý, còn riêng dặn hạ nhân cách xa chút, hảo lưu cho bọn họ không gian nói chuyện.
“Có chuyện gì quan trọng để chàng lại vội vàng đi như vậy a?”
Tô Tương Lê vừa đi vừa lẩm bẩm.
Kỳ thực nàng bất quá là thuận miệng nói nói, oán giận một chút, dù sao sinh hoạt của bọn họ sai biệt quá lớn, hắn nếu có chút bí mật gì không muốn nói cùng nàng, nàng cũng có thể lý giải.
Không nghĩ tới Kì Triệu Hòa lại dừng chân lại, biểu cảm khó được ngưng trọng nhìn phía nàng.
“Tiểu Lê Nhi, ta có chuyện trọng yếu nói với nàng.”
“Sao, làm sao vậy?”
Nàng bị bộ dáng nghiêm túc của hắn dọa.
“Nàng hẳn là cũng biết, thu đông năm nay sẽ không nhiều thái bình, cũng khoảng mười năm rồi chưa từng nhìn thấy đại hạn, trong triều lại rung chuyển bất an.”
Hắn nhíu mày, biểu cảm là hiếm thấy lo lắng.
“Kỳ thực ta vốn không nên tại lúc này hướng nàng cầu thân, chuyện này chỉ sợ sẽ làm nàng bị cuốn vào trong đó, nhưng ta thật sự không đợi được chuyện kia kết thúc……”
“Hửm?”
Tô Tương Lê cái hiểu cái không.
Thấy nàng một mặt mê hoặc, hắn than nhẹ.
“Nàng xem tỷ phu nàng gần nhất gặp phải chuyện gì liền hiểu được, hắn chỉ là thương nhân, không có quan chức trong người, chỉ vì cùng Hoài Vương cùng làm ăn, trong triều còn có người muốn hãm hại hắn. Nàng cũng là tiểu cô của hắn, hiện thời lại là thê tử chưa qua cửa của ta, thời gian này vô luận người muốn nàng hoặc là muốn hại nàng, chỉ sợ đều không thể thiếu.”
“Thực, thực sự a?”
Hắn nói như vậy, nàng cũng khẩn trương.
Kì Triệu Hòa lần đầu tiên ở nàng trước mặt nhắc tới việc này, vẻ mặt có vài phần bất đắc dĩ.
“Ta căn bản không muốn bị dính vào, nhưng là thân phận của ta khiến ta tránh cũng không thể tránh, mặc dù ta cho tới bây giờ không nghĩ tới muốn tranh cái gì. Bọn họ cũng không có khả năng dễ dàng buông tha ta, cho nên chỉ có thể ủy khuất nàng.”
Tô Tương Lê lắc đầu.
“Có cái gì ủy khuất? Nếu chúng ta hôm nay tha hương, chàng sẽ cảm thấy ủy khuất sao?”
Kì Triệu Hòa nở nụ cười.
Cô nương đơn thuần chấp nhất như vậy, hắn có thể nào không yêu đây?
“Ta biết nàng không thèm để ý, nhưng ta vẫn sẽ đau lòng.”
Hắn ôn thanh nói.
“Tóm lại ta trước hết trở về xử lý một chút việc, nhanh thì mấy ngày, chậm mà nói…… có thể là nửa tháng, thậm chí lâu hơn cũng không chừng. Đương nhiên, có thể đừng kéo dài lâu như vậy là tốt nhất, nhưng là ta cũng không nắm chắc chuyện này rốt cuộc bao lâu mới có thể kết thúc…… tóm lại thời gian kế tiếp nàng nếu có thể không cần ra cửa liền không cần ra, y quán hiệu thuốc tạm thời cũng đừng đi.”
Tô Tương Lê nghe ra trong giọng nói của hắn đây nghiêm túc, hiểu được hắn sẽ không vô duyên vô cớ dặn như vậy, bởi vậy nàng cũng không có nhiều lời nữa.
“Yên tâm, ta đã biết.”
“Ta có việc phải đi, sắp tới có lẽ sẽ rất bận, không chắc có thể đến thăm nàng, nàng ngàn vạn phải bảo trọng.”
Hắn lại nhìn nàng, có chút lưu luyến, sau đó mới xoay người rời đi.
Nàng nhìn bóng lưng hắn dần dần đi xa, do dự một lát, đúng là vẫn không nhịn được mở miệng gọi:
“Triệu Hòa.”
Hắn quay đầu nhìn phía nàng.
Nàng chạy chậm bước tới bên người hắn, nghĩ nghĩ, nắm lấy tay hắn.
“Tuy rằng ta không biết chàng muốn làm gì, nhưng vô luận như thế nào mong nhất định phải cẩn thận. Đừng quên chàng còn có rất nhiều bí mật chưa nói cho ta đâu!”
Kì Triệu Hòa nhìn nàng được một lúc, mới ôn nhu nói:
“Ta sẽ cẩn thận.”
Những người quen biết hắn đều cực kì tin tưởng khả năng của hắn, sau khi hắn lớn lên mỗi khi hắn ra cửa, những người đó không đi nhắc nhở mục tiêu của hắn cẩn thận là tốt lắm rồi, đã thật lâu không có ai dặn dò muốn hắn cẩn thận như vậy nữa. Nàng là người đầu tiên dùng ngữ khí như vậy để nói với hắn những lời này.
Hắn thực cảm động, cảm động vô cùng.
Hắn cũng không biết bản thân sẽ lại bị lời nói bình thường như vậy đả động, nếu không phải phía sau còn có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn thật muốn hung hăng ôm lấy nàng.
Kì Triệu Hòa quyết định, muốn sử dụng hết sức mình đem mọi chuyện cấp tốc xử lý cho xong, sau đó lập tức trở về cưới nàng.
Hắn thực khẩn cấp muốn cùng Tiểu Lê Nhi thành thân.
Lúc ấy Tô Tương Lê bước thật tới nhanh tới phòng khách ngày thường dùng đồ ăn sáng, chỉ thấy Phạm Tuấn Hi một người ngồi ở trong sảnh, nàng sững sờ ở tại chỗ, không xác định nàng còn đang nằm mơ hay không.
“Tiến vào cùng nơi ăn sáng đi.”
Phạm Tuấn Hi cũng đã nhìn thấy nàng, hướng nàng ôn hòa nói:
“Tỷ tỷ muội còn đang nghỉ ngơi, đã nhiều ngày để cho bọn muội lo lắng.”
“Ặc, tỷ phu huynh đã về rồi?”
Nàng xấu hổ mở miệng, lại nhận ra chính mình nói lời ngu xuẩn.
‘Nói nhảm, người ở trong này, đương nhiên là đã về rồi!’
“Đúng vậy, còn muốn cám ơn muội cùng Kì công tử.”
Tô Tương Lê cứng cả người, không xác định Phạm Tuấn Hi biết chuyện nàng cùng Kì Triệu Hòa có quan hệ hay không.
“Ta vốn tưởng rằng còn muốn mười ngày nửa tháng……”
Nàng nhỏ giọng nói.
“Vốn là dự tính tại đó lâu hơn, nhưng nghe nói tỷ tỷ muội mang thai, ta có thể nào không vội trở về?”
“À……”
Ngữ khí của nàng cũng thay đổi.
“Tỷ phu yên tâm, một là huynh đã đã trở lại, hai là còn có muội, tỷ tỷ nhất định không có việc gì.”
“Ta tin tưởng.”
Hắn hòa nhã nói.
Đại khái là sắp trở thành nhân phụ, Phạm Tuấn Hi thoạt nhìn so với bình thường ôn hòa rất nhiều, trên trán cũng toàn là sắc màu ấm, không có cái loại lạnh lùng trước mặt người khác.
Vì thế Tô Tương Lê cũng yên tâm, thoải mái ngồi xuống ăn cháo.
Nhưng là lúc nàng đang uống gần nửa bát cháo, Phạm Tuấn Hi đột nhiên mở miệng.
“Chuyện muội cùng Kì công tử, dự tính khi nào thì nói cho tỷ tỷ muội?”
‘A! Quả nhiên vẫn là bị biết……’
Bất quá Tô Tương Lê không có quá khẩn trương, nàng chỉ hỏi ngược lại:
“Tỷ phu biết lâu chưa?”
“Cũng không quá lâu, lần trước Minh Chủ Võ Lâm Kì Anh tiền bối phái người đến báo cho biết tin tức muội gặp nạn, nhiều lộ ra vài câu, ta không quá yên tâm, liền cho người của ta đi thăm dò.”
“Như vậy a……”
‘Ai, đều đã quên tỷ phu là thực khôn khéo.’
“Vậy tỷ tỷ đã biết sao?”
“Ta còn chưa có nói với nàng, ta đoán muội sẽ muốn tự mình nói với nàng, không nghĩ tới muội kéo dài lâu như vậy.”
“Muội cũng muốn cùng tỷ ấy a, nhưng là thời gian trước bận quá liền quên.”
Nàng thè lưỡi.
“Bất quá lần này, hai ngày tới thế nào cũng phải cùng nàng nói, bằng không muội lo lắng Triệu Hòa tới cửa…… khụ khụ, cầu thân…… tỷ ấy sẽ bị dọa nhảy dựng.”
Phạm Tuấn Hi cười nhìn dò xét nàng.
“Muội đối ta nhưng thật thẳng thắn.”
Nàng chột dạ cười cười.
“Hắc hắc, còn không phải ngóng trông tỷ phu có thể trước giúp ta nói tốt hoặc là cổ vũ, mau chóng thuyết phục tỷ tỷ đáp ứng sao!”
“Muội tiểu nữ oa này! Rõ ràng là cái nha đầu khôn khéo, thế nào tỷ tỷ muội lại vẫn cảm thấy muội đơn thuần thành thật?”
Lại đem chủ ý đánh tới trên người hắn, Phạm Tuấn Hi cười mắng.
Tô Tương Lê chính là ửng đỏ nghiêm mặt ha ha ngây ngô cười.
Xem nàng cái bộ dáng tiểu nữ nhi kia, Phạm Tuấn Hi cảm thán rất nhiều, nhưng cũng ẩn vì nàng lo lắng.
Dù sao nàng cũng là hắn nhận thức thật lâu cô gái, từ trước thế đến kiếp này, tuy rằng Tương Lê cũng không biết, nhưng hắn là thật tâm đem nàng trở thành chính mình muội muội.
“Tương Lê, muội rõ ràng Kì công tử là dạng người gì sao?”
Tô Tương Lê nghĩ nghĩ, sau đó ánh mắt trong trẻo nhìn phía hắn.
“Tỷ phu, huynh hỏi là con người, hay là thân phận của hắn?”
“Có gì khác nhau sao?”
“Đương nhiên khác nhau nha.”
Nàng rất nhanh trả lời.
“Nếu huynh nói là thân phận bên ngoài của hắn, không sai, muội xác thực không rõ ràng thân phận của hắn. Muội nghĩ Triệu Hòa đã có thể nhìn thấy huynh ở trong đại lao, nguyên nhân nhất định cùng phụ thân hắn ở trong triều Mục quốc là nhân vật cực có phần lượng có liên quan rất lớn, muội tuy rằng hiểu được hắn là ngoại tôn của Minh Chủ Võ Lâm, lại không biết phụ thân hắn là ai.”
Hắn nhíu mày.
“Kì công tử ngay cả thân phận cũng không từng báo cho muội biết, muội còn dám gả cho hắn?”
“Kỳ thực muội không phải là chưa từng vì chuyện này mà giận qua. Lúc trước muội bị Hồng Ninh cô nương tìm đến mang đi, phát hiện hắn lại là tên võ lâm cao thủ ác danh rõ ràng…… Khi đó lòng muội thực khiếp sợ, cũng có chút tức giận.”
Nàng vừa nghĩ vừa nói xong.
“Nhưng sau đó hắn tới cứu ta, nhìn đến trên mặt hắn vừa tức giận vừa lo lắng, biết hắn là thực sự lo lắng cho muội, liền lại không có biện pháp giận hắn……”
“Muội thật đúng là dễ dàng tha thứ hắn.”
Nàng cười khổ.
“Triệu Hòa là giấu diếm muội một chút việc, nhưng hắn đối với muội vô cùng tốt cũng là sự thật. So với tin tưởng người khác nói hắn tàn ngược, giết người không chớp mắt như thế nào, muội càng tình nguyện tin tưởng những thứ muội tận mắt nhìn thấy ở hắn.”
Mặc khác, Kì nữ hiệp cùng Kì lão tiền bối đều là thực chính trực, con người tốt lắm, nếu Triệu Hòa thật sự là ác nhân trong miệng người ngoài, cho dù hắn là thân nhân của bọn họ, muội tin tưởng bọn họ cũng sẽ quân pháp bất vị thân, tuyệt không nuông chiều, nhưng là bọn họ cũng không có làm như vậy, càng làm cho muội tin tưởng muội không có nhìn lầm người.
Tỷ phu, huynh hỏi muội có rõ ràng hắn là dạng người gì hay không. Muội chỉ có thể nói, muội có lẽ không rõ ràng thân phận địa vị của hắn ở bên ngoài, không hiểu được đánh giá của người ngoài đối với hắn, nhưng muội lại rất hiểu biết trừ bỏ những thứ đó, hắn chân thật là bộ dáng gì, mà muội…… nguyện ý gả cho hắn như vậy.”
Tô Tương Lê một hơi nói xong này đó sau, đột nhiên cảm thấy bản thân rốt cục triệt để bỏ qua đi qua rất nhiều suy nghĩ mơ hồ.
Hóa ra nàng đối hắn chẳng phải là không hề oán hận, mà là bởi vì thích hắn, nên nguyện ý tin tưởng cách hắn làm người, cho nên mới làm cho chuyện kia liền trôi qua như vậy.
Dù sao cáu giận một người, cũng không thể làm cho chính mình vui vẻ, nàng không muốn lãng phí thời gian ở những cảm xúc kia.
“Ta nghĩ Kì công tử đời trước khẳng định tạo không ít phúc, mới có thể được đến muội hiểu rõ và tin tưởng như vậy.”
Phạm Tuấn Hi mỉm cười.
“Vậy huynh đời trước lại đốt bao nhiêu hương, mới làm cho tỷ tỷ của muội thay huynh mang thai bảo bảo?”
Tô Tương Lê hì hì cười, hỏi ngược lại.
“Ta sao?”
Nhắc tới thê tử, biểu cảm Phạm Tuấn Hi ôn nhu rất nhiều, rất hào phóng trả lời:
“Ta nghĩ là đốt vài thùng hương, mới có cơ hội tại đây một đời cùng tỷ tỷ muội để ý tới đi.”
“Tỷ phu a, huynh đã có đời sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, vậy về chuyện Triệu Hòa, cũng mong huynh thay muội ở trước mặt tỷ tỷ nói nhiều lời tốt hơn, được không?”
Nàng thừa dịp tâm tình hắn tốt, cố gắng mượn sức đồng minh.
Nhìn gương mặt xinh đẹp cực giống thê tử kia, Phạm Tuấn Hi hơi hơi nhếch môi.
“Ta đã biết, muội yên tâm đi.”
Tô Tương Lê thực may mắn nàng chọn đúng cứu binh.
Cũng không biết Phạm Tuấn Hi là nói như thế nào, lúc nàng ấp úng đối tỷ tỷ nhắc tới chuyện Kì Triệu Hòa, Tô Quyên Bình chỉ nhàn nhạt nói câu.
“À, tỷ phu muội có nói với ta.”.
Tiếp theo chần chờ một chút mới lại hỏi:
“Muội thực thích hắn như vậy?”
“Nếu muội kiếp này muốn tìm nam nhân để gả, như vậy gả cho khẳng định không phải hắn liền không được.”
Ngữ khí của nàng kiên định dị thường.
“Muội cũng có thể không gả, tỷ cho tỷ phu muội nuôi muội tới lúc không thể nuôi được nữa.”
Đây là thân ái tỷ tỷ của nàng, yêu thương nàng như vậy.
Tô Tương Lê giương khóe môi, ôn nhu nói.
“Muội hiểu được, nhưng muội muốn làm thê tử của Triệu Hòa.”
Tô Quyên Bình nhìn nàng một hồi lâu, thở dài.
“Tiểu Lê, muội có biết tỷ nguyện ý hy sinh chính mình, đổi lấy cho muội mạnh khỏe cùng hạnh phúc vui vẻ, nhưng muội lại nói cho tỷ, muội không cần sự hy sinh của tỷ.”
Nàng nghe xong sau, tâm tình thực phức tạp.
Nàng biết trượng phu nói đúng, nhưng đáy lòng vẫn có tràn đầy không tha, cái loại cảm giác này…… Đại khái có chút giống chính mắt thấy chim con rời khỏi chim mẹ đi?
Một mặt hy vọng nó có thể một mình đi trên con đường của mình, giương cánh cao bay, một mặt lại lo lắng nó, ước gì đem nó vĩnh viễn hộ ở dưới cánh chim của chính mình.
Tô Tương Lê nắm tay nàng.
“Đúng vậy, tỷ, muội hai kiếp cộng lại cũng sống ba mươi mốt năm, đã không phải tiểu hài tử. Muội thực yêu tỷ, nhưng muội không thể vĩnh viễn tránh ở phía sau tỷ, cho dù tỷ nguyện ý, muội cũng không cho phép chính mình một đời đều như vậy.”
“Ta hiểu được.”
Tô Quyên Bình lại thở dài.
Mặc kệ nói như thế nào, Tiểu Lê cùng vị Kì công tử kia cũng coi như là được tự do yêu đường, tại thời đại này cũng không dễ dàng.
“Được rồi, bất quá tỷ còn là hy vọng muội nhớ, nếu tương lai sống không vui vẻ, nơi này vẫn là thực hoan nghênh muội trở về.”
Biết tỷ tỷ đây là đáp ứng rồi, Tô Tương Lê hoan hô một tiếng, tiến lên ôm lấy tỷ tỷ.
“Không nghĩ tới tỷ từ nhỏ nhìn muội muội đến lớn, cũng sắp phải gả cho người.”
Tô Quyên Bình thực cảm khái.
“Cho dù gả cho người, muội cũng vĩnh viễn là Tiểu Lê của tỷ tỷ a.”
Nàng làm nũng nói.
Tô Quyên Bình chính là ôn nhu sờ sờ tóc nàng. Không nói gì.
Cũng may mắn Tô Tương Lê đã nói ra việc này, bởi vì hôm đó Kì Triệu Hòa liền đến cầu thân.
Tô Quyên Bình trừng mắt nhìn nam nhân “Cướp đi muội muội” này hồi lâu.
Nàng rất muốn cố gắng soi mói nam nhân này một chút gì đó, nhưng đối mặt phương vô luận là bề ngoài, khí chất, hay là thái độ đều là nhất đẳng nhất hảo, so với một mặt lãnh sương Phạm Tuấn Hi đối ngoại quanh năm chỉ có hơn chứ không kém.
Nàng không thể không nói, ánh mắt Tiểu Lê thực sự tốt lắm, nàng nếu lại soi mói tựa hồ liền quá đáng……
Nhưng chuyện này là vì Tô Quyên Bình cũng không hiểu được, trên thực tế Kì Triệu Hòa là người trong ngoài bất nhất cực độ, mới có hiểu lầm như vậy.
Trong loại trường hợp này, Tô Tương Lê đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đi nói xấu bạn trai, mà Phạm Tuấn Hi xem ở chuyện Kì Triệu Hòa lúc trước riêng tới thăm hắn, đem tin tức thê tử mang thai cho của hắn, cũng sẽ không mở của hắn đài.
Cho dù Kì công tử có yêu nghiệt thế nào, cũng không phải vẫn ngoan ngoãn trên tay Tương Lê sao? Đã bọn họ thật tình yêu nhau, cũng đừng làm cho Quyên Bình lại phải lo lắng nhiều.
Tô Quyên Bình cũng không giãy dụa lâu lắm, rất nhanh sẽ không thế nào tình nguyện nhả ra nói:
“Kì công tử, nghĩ đến ngươi cũng biết Phạm gia là cái dạng người ta gì, chúng ta không cần Kì gia chuẩn bị sính lễ gì, chỉ cầu ngươi cuộc đời này một thế chỉ đối tốt với một mình Tiểu Lê mà thôi.”
“Phạm phu nhân, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn.”
Kì Triệu Hòa cười.
“Nếu ngày sau ta cùng Tô nhị cô nương có hài tử, vô luận là nam hay là nữ, ta cũng sẽ đối với bọn nhỏ thật tốt.”
Tô Quyên Bình tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, trong lòng càng buồn.
Thế nhưng bắt lỗi trong lời nói của nàng? Nhưng này là nam nhân thứ nhất Tiểu Lê nói thích, thoạt nhìn điều kiện cũng tốt, nàng không lý do ngăn trở.
Nàng càng thêm bực mình nói:
“Dù sao, nếu để cho ta biết ngươi phụ Tiểu Lê, ta sẽ không cho ngươi sống tốt!”
‘Đây là uy hiếp sao?’
Từ lúc hắn bước vào giang hồ tới nay, người dám cùng hắn sẵng giọng như vậy, phần cỏ dại trên mộ hẳn là cao hơn cả người rồi đi? Chuyện này làm cho Kì Triệu Hòa người đã lâu không ai dám chủ động trêu chọc cảm thấy thực mới mẻ.
“Thế nào, ngươi không nắm chắc làm được?”
Hắn dám nói không nắm chắc thử xem!
“Đương nhiên không phải. Phạm phu nhân cứ việc yên tâm, ta sẽ không cô phụ Tô nhị cô nương.”
“Hừ.”
Tô Quyên Bình tuy rằng vẫn là không quá cao hứng, bất quá không lại tỏ vẻ cái gì, xem như đáp ứng hôn sự của bọn họ rồi.
Kì Triệu Hòa ngồi không lâu lắm, ước chừng chỉ đợi nửa canh giờ, liền nói có chuyện quan trọng xử lý, cáo từ.
Tô Quyên Bình vốn có chút bất mãn, nhưng mà Phạm Tuấn Hi lại giữ chặt nàng, thấp giọng nói vài câu, nàng mới không làm khó dễ nhiều hơn.
Tô Tương Lê không chú ý tới hành động của đôi phu thê kia, chỉ nghe thấy Kì Triệu Hòa nói lập tức phải đi, trong lòng không muốn, liền xung phong nhận việc tiễn hắn tới cửa.
Phạm Tuấn Hi biết nàng tâm ý, còn riêng dặn hạ nhân cách xa chút, hảo lưu cho bọn họ không gian nói chuyện.
“Có chuyện gì quan trọng để chàng lại vội vàng đi như vậy a?”
Tô Tương Lê vừa đi vừa lẩm bẩm.
Kỳ thực nàng bất quá là thuận miệng nói nói, oán giận một chút, dù sao sinh hoạt của bọn họ sai biệt quá lớn, hắn nếu có chút bí mật gì không muốn nói cùng nàng, nàng cũng có thể lý giải.
Không nghĩ tới Kì Triệu Hòa lại dừng chân lại, biểu cảm khó được ngưng trọng nhìn phía nàng.
“Tiểu Lê Nhi, ta có chuyện trọng yếu nói với nàng.”
“Sao, làm sao vậy?”
Nàng bị bộ dáng nghiêm túc của hắn dọa.
“Nàng hẳn là cũng biết, thu đông năm nay sẽ không nhiều thái bình, cũng khoảng mười năm rồi chưa từng nhìn thấy đại hạn, trong triều lại rung chuyển bất an.”
Hắn nhíu mày, biểu cảm là hiếm thấy lo lắng.
“Kỳ thực ta vốn không nên tại lúc này hướng nàng cầu thân, chuyện này chỉ sợ sẽ làm nàng bị cuốn vào trong đó, nhưng ta thật sự không đợi được chuyện kia kết thúc……”
“Hửm?”
Tô Tương Lê cái hiểu cái không.
Thấy nàng một mặt mê hoặc, hắn than nhẹ.
“Nàng xem tỷ phu nàng gần nhất gặp phải chuyện gì liền hiểu được, hắn chỉ là thương nhân, không có quan chức trong người, chỉ vì cùng Hoài Vương cùng làm ăn, trong triều còn có người muốn hãm hại hắn. Nàng cũng là tiểu cô của hắn, hiện thời lại là thê tử chưa qua cửa của ta, thời gian này vô luận người muốn nàng hoặc là muốn hại nàng, chỉ sợ đều không thể thiếu.”
“Thực, thực sự a?”
Hắn nói như vậy, nàng cũng khẩn trương.
Kì Triệu Hòa lần đầu tiên ở nàng trước mặt nhắc tới việc này, vẻ mặt có vài phần bất đắc dĩ.
“Ta căn bản không muốn bị dính vào, nhưng là thân phận của ta khiến ta tránh cũng không thể tránh, mặc dù ta cho tới bây giờ không nghĩ tới muốn tranh cái gì. Bọn họ cũng không có khả năng dễ dàng buông tha ta, cho nên chỉ có thể ủy khuất nàng.”
Tô Tương Lê lắc đầu.
“Có cái gì ủy khuất? Nếu chúng ta hôm nay tha hương, chàng sẽ cảm thấy ủy khuất sao?”
Kì Triệu Hòa nở nụ cười.
Cô nương đơn thuần chấp nhất như vậy, hắn có thể nào không yêu đây?
“Ta biết nàng không thèm để ý, nhưng ta vẫn sẽ đau lòng.”
Hắn ôn thanh nói.
“Tóm lại ta trước hết trở về xử lý một chút việc, nhanh thì mấy ngày, chậm mà nói…… có thể là nửa tháng, thậm chí lâu hơn cũng không chừng. Đương nhiên, có thể đừng kéo dài lâu như vậy là tốt nhất, nhưng là ta cũng không nắm chắc chuyện này rốt cuộc bao lâu mới có thể kết thúc…… tóm lại thời gian kế tiếp nàng nếu có thể không cần ra cửa liền không cần ra, y quán hiệu thuốc tạm thời cũng đừng đi.”
Tô Tương Lê nghe ra trong giọng nói của hắn đây nghiêm túc, hiểu được hắn sẽ không vô duyên vô cớ dặn như vậy, bởi vậy nàng cũng không có nhiều lời nữa.
“Yên tâm, ta đã biết.”
“Ta có việc phải đi, sắp tới có lẽ sẽ rất bận, không chắc có thể đến thăm nàng, nàng ngàn vạn phải bảo trọng.”
Hắn lại nhìn nàng, có chút lưu luyến, sau đó mới xoay người rời đi.
Nàng nhìn bóng lưng hắn dần dần đi xa, do dự một lát, đúng là vẫn không nhịn được mở miệng gọi:
“Triệu Hòa.”
Hắn quay đầu nhìn phía nàng.
Nàng chạy chậm bước tới bên người hắn, nghĩ nghĩ, nắm lấy tay hắn.
“Tuy rằng ta không biết chàng muốn làm gì, nhưng vô luận như thế nào mong nhất định phải cẩn thận. Đừng quên chàng còn có rất nhiều bí mật chưa nói cho ta đâu!”
Kì Triệu Hòa nhìn nàng được một lúc, mới ôn nhu nói:
“Ta sẽ cẩn thận.”
Những người quen biết hắn đều cực kì tin tưởng khả năng của hắn, sau khi hắn lớn lên mỗi khi hắn ra cửa, những người đó không đi nhắc nhở mục tiêu của hắn cẩn thận là tốt lắm rồi, đã thật lâu không có ai dặn dò muốn hắn cẩn thận như vậy nữa. Nàng là người đầu tiên dùng ngữ khí như vậy để nói với hắn những lời này.
Hắn thực cảm động, cảm động vô cùng.
Hắn cũng không biết bản thân sẽ lại bị lời nói bình thường như vậy đả động, nếu không phải phía sau còn có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn thật muốn hung hăng ôm lấy nàng.
Kì Triệu Hòa quyết định, muốn sử dụng hết sức mình đem mọi chuyện cấp tốc xử lý cho xong, sau đó lập tức trở về cưới nàng.
Hắn thực khẩn cấp muốn cùng Tiểu Lê Nhi thành thân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook