Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
-
Chương 1: Tiệc đính hôn
Editor: May
Thành phố E.
Đêm giữa hè, đầy sao rực rỡ.
Khách sạn Hoàng Đình cấp năm sao.
Một bữa tiệc tối đính hôn xa hoa, ánh đèn rực rỡ xinh đẹp, ăn uống linh đình.
……
Cô dâu là đại tiểu thư nhà họ Thịnh, chú rể là thiếu gia Lục phủ.
Trên màn hình lớn của khách sạn, vẫn không ngừng chuyển động chữ “Cung chúc Lục Bắc Huân tiên sinh & Thịnh Mạt Ly tiểu thư đính hôn hạnh phúc”.
Hai nhà Thịnh Lục, đều là làm buôn bán kiến trúc địa ốc ở thành phố E, xem như là đám người trung đẳng trong xã hội thượng lưu thành phố E.
Trên thảm phủ kín cánh hoa hồng---
Một đôi tân nhân dắt kéo tay, kèm theo nhạc khúc hôn lễ, cùng nhau đi lên giữa sân khấu.
Vẻ mặt cô dâu trang điểm tinh xảo, mắt hạnh hơi nhướng lên, có chút ý tứ đắc ý khoe khoang, chỉ thẹn thùng cười duyên.
Chỉ là, chú rể đứng ở bên cạnh, lại là thần sắc hờ hững, hơi nhíu chặt ấn đường, còn có quả đấm giấu kín ở sau người gắt gao nắm chặt, tựa hồ đang cực lực đè ép cái gì đó.
Không biết ---
Đã sớm ở trong lúc bất giác, khóe môi mím chặt kia, đã tiết lộ một tia đau lòng, tựa như gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, đã mơ hồ trở nên trắng bệch ở dưới ánh đèn hoa lệ……
……
“Các vị khách thân ái---”
Lúc người chủ trì cầm microphone, đang dõng dạc hùng hồn tiến hành lời dạo đầu của tiệc đính hôn, cửa lớn đại sảnh đột nhiên bị người đẩy ra từ bên ngoài.
Một mạt tuyết trắng tiếu lệ thân ảnh, tiến vào mọi người trong tầm mắt, không cần tốn nhiều sức, chỉ cần liếc mắt một cái, liền hút đi mọi người chú mục ánh mắt.
Trên sân khấu, cô dâu chú rể đứng vững, đều đồng thời thay đổi sắc mặt.
Điểm khác duy nhất chính là ---
Vẻ mặt thẹn thùng mới vừa rồi của cô dâu, nháy mắt liền không còn, mang theo chột dạ và lửa giận ghen ghét, thậm chí có chút ác độc hung hăng trừng mắt nhìn người phụ nữ đã đi tới trước mặt.
Mà chú rể dắt kéo, vào một khắc thấy Mạt Tuyết Bạch đó, trong ánh mắt mất mát hờ hững, lại có thể xẹt qua một đạo ánh sáng đủ loại màu sắc.
Thật giống như sa mạc khô hạn đã lâu gặp được mưa rào, có loại cảm giác toàn thế giới đều sáng lên.
……
Thịnh Vi Ương rơi xuống một bước cuối cùng, một tay ôm hoa hồng trong lòng ngực, gỡ mũ dạ gió màu trắng của Anh quốc mang ở trên đầu xuống.
Thành phố E.
Đêm giữa hè, đầy sao rực rỡ.
Khách sạn Hoàng Đình cấp năm sao.
Một bữa tiệc tối đính hôn xa hoa, ánh đèn rực rỡ xinh đẹp, ăn uống linh đình.
……
Cô dâu là đại tiểu thư nhà họ Thịnh, chú rể là thiếu gia Lục phủ.
Trên màn hình lớn của khách sạn, vẫn không ngừng chuyển động chữ “Cung chúc Lục Bắc Huân tiên sinh & Thịnh Mạt Ly tiểu thư đính hôn hạnh phúc”.
Hai nhà Thịnh Lục, đều là làm buôn bán kiến trúc địa ốc ở thành phố E, xem như là đám người trung đẳng trong xã hội thượng lưu thành phố E.
Trên thảm phủ kín cánh hoa hồng---
Một đôi tân nhân dắt kéo tay, kèm theo nhạc khúc hôn lễ, cùng nhau đi lên giữa sân khấu.
Vẻ mặt cô dâu trang điểm tinh xảo, mắt hạnh hơi nhướng lên, có chút ý tứ đắc ý khoe khoang, chỉ thẹn thùng cười duyên.
Chỉ là, chú rể đứng ở bên cạnh, lại là thần sắc hờ hững, hơi nhíu chặt ấn đường, còn có quả đấm giấu kín ở sau người gắt gao nắm chặt, tựa hồ đang cực lực đè ép cái gì đó.
Không biết ---
Đã sớm ở trong lúc bất giác, khóe môi mím chặt kia, đã tiết lộ một tia đau lòng, tựa như gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, đã mơ hồ trở nên trắng bệch ở dưới ánh đèn hoa lệ……
……
“Các vị khách thân ái---”
Lúc người chủ trì cầm microphone, đang dõng dạc hùng hồn tiến hành lời dạo đầu của tiệc đính hôn, cửa lớn đại sảnh đột nhiên bị người đẩy ra từ bên ngoài.
Một mạt tuyết trắng tiếu lệ thân ảnh, tiến vào mọi người trong tầm mắt, không cần tốn nhiều sức, chỉ cần liếc mắt một cái, liền hút đi mọi người chú mục ánh mắt.
Trên sân khấu, cô dâu chú rể đứng vững, đều đồng thời thay đổi sắc mặt.
Điểm khác duy nhất chính là ---
Vẻ mặt thẹn thùng mới vừa rồi của cô dâu, nháy mắt liền không còn, mang theo chột dạ và lửa giận ghen ghét, thậm chí có chút ác độc hung hăng trừng mắt nhìn người phụ nữ đã đi tới trước mặt.
Mà chú rể dắt kéo, vào một khắc thấy Mạt Tuyết Bạch đó, trong ánh mắt mất mát hờ hững, lại có thể xẹt qua một đạo ánh sáng đủ loại màu sắc.
Thật giống như sa mạc khô hạn đã lâu gặp được mưa rào, có loại cảm giác toàn thế giới đều sáng lên.
……
Thịnh Vi Ương rơi xuống một bước cuối cùng, một tay ôm hoa hồng trong lòng ngực, gỡ mũ dạ gió màu trắng của Anh quốc mang ở trên đầu xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook