Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch)
-
Chương 43
Nhiệt độ của Kiếm Thần còn chưa tiêu tan, thì chuyện Thần nữ đã được mọi người bàn tán xôn xao.
Một trận phi thăng kia quá mức chấn khiên, thiên môn khổng lồ đứng sừng sững giữa tầng mây.
Cho dù đứng cách xa mười dặm, cũng có thể bị mọi người nhìn thấy.
Có quá nhiều người chứng kiến điều này.
Thần nữ bằng vào sức một mình cứu toàn bộ dân chúng Tuấn Châu, phi thăng lên trời.
Ở trên giang hồ nổi lên một hồi phong trào cầu tiên vấn đạo, ngay cả hoàng đế lão nhi cũng có một chút ý động.
Nhưng Cửu Thiên Giáo không ai biết bất kỳ phương pháp tu tiên nào, Thần nữ chưa bao giờ truyền thụ những thứ này, chỉ là trị bệnh cứu người mà thôi.
Lại có Hồ Tứ Tài tọa trấn, cho dù có vài người đuổi tới, cũng không dám tìm Cửu Thiên Giáo gây phiền toái.
Nhưng trên thực tế, hoàng đế vừa mới bắt đầu nghe được tên tuổi Thần nữ, trong nội tâm có hoài nghi cùng nghi kỵ, cho nên nghe được Thần nữ chữa trị cho bách tích, ông ta cũng không có biểu thị gì.
Sau khi thần nữ phi thăng rời đi, ông ta truy phong thần nữ, xây kim thân, xây thần miếu.
Hương Mộc thôn.
Không! Có lẽ không thể gọi là Hương Mộc thôn nữa.
Rất nhiều người được Thần nữ cứu chữa đã tới nơi này.
Nơi này trở thành đại bản doanh của Cửu Thiên Giáo, Hồ Tứ Tài trở thành giáo chủ của Cửu Thiên Giáo.
A Nhạc trở thành đệ tử của ông.
Những người từng bị Thần nữ trừng phạt trước kia, hiện tại đều ngẩng đầu ưỡn ngực, trên tay lộ ra mười cánh hoa, đây là tiêu chí của bọn họ.
Ở nơi Thần nữ phi thăng.
Dựng một pho tượng thật lớn, pho tượng này phủ kín tơ vàng trên mặt Thần nữ, đoan trang mà thần thánh.
Về phần pho tượng ở Hương Mộc thôn lại sạch sẽ không tỳ vết, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không, càng làm người ta thân thiết.
……
Triệu phủ.
Triệu Tuyền Lạc và lão Lý đứng trong một cái sân nhỏ, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Vừa rồi hai người đang thảo luận về Thần nữ danh tiếng đang thịnh gần đây.
Lão Lý giật mình, ma xui quỷ khiến nói một câu.
"Tiêu Tử Phong làm sao lâu như vậy còn không có tới Hoàng Đô, sẽ không phải giả làm Thần Nữ đi?"
Sau đó hai người liếc nhau một cái, lâm vào trầm tư.
Theo lý thuyết đã lâu như vậy, Tiêu Tử Phong hẳn là đã sớm đến Hoàng Đô.
Càng miễn bàn hai người bọn họ trên cơ bản đã đoán ra Kiếm Thần chính là hắn.
Mà Kiếm Thần cưỡi một con Mộc Chu Tước, bay tới, chắc chắn sẽ nhanh hơn bọn họ.
Tuy nhiên Tiêu Tử Phong còn có một loại châm pháp, có thể làm cho nam nhân biến thành nữ nhân, vạn nhất người này ma xui quỷ khiến tự cho mình một mũi thì sao.
Hơn nữa theo một số tin đồn nhỏ, thần nữ có thể thay đổi giới tính của người khác.
Mấu chốt nhất chính là, Triệu Tuyền Lạc nhớ rõ đã từng hỏi Tiêu Tử Phong giải độc cho nàng như thế nào, lúc đó Tiêu Tử Phong có nói đến Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, hiện tại nàng nghĩ có lẽ đã bị đối phương tìm đại lý do qua loa lừa gạt nàng rồi.
Lại nghe nói Thần nữ có thể khấu trừ dương thọ của người khác.
Lão Lý cũng bắt đầu toát ra nghi vấn.
Tiêu Tử Phong không có thể hiện qua loại năng lực này.
“Nhưng hắn có một Mộc Chu Tước biết bay, chúng ta cũng không biết.”
Lão Lý: …
Đúng vậy, trên người tiểu tử kia có không ít năng lực cổ quái, hắn chỉ cần không nói, bọn họ cũng sẽ không hỏi.
Làm cho người ta biến tính, làm cho người ta mang thai, làm cho người ta quỳ xuống.
Còn có một trận chấn động ở Cự Bắc thành.
Nếu hiện tại có thêm năng lực khấu trừ dương thọ của người khác thì cũng không phải không có khả năng.
“Hoàng đô có người bán chân dung và điêu khắc của thần nữ.” Triệu Tuyền Lạc lại nói.
Mặc dù Tiêu Tử Phong có thể làm cho người ta biến tính, nhưng dung mạo không thay đổi nhiều, phần lớn chỉ vì tiếp cận giới tính mà làm một ít điều chỉnh.
Cho nên có thể từ điểm này để phân biệt.
Hai người vội vàng mua hai bức tranh trở về.
Chân dung Thần nữ có hai loại.
Một loại là trên mặt có hoa văn tơ vàng, một loại lại không có.
Hai người nhìn nữ tử tuyệt mỹ trong bức họa kia, không dính nửa điểm so với dung mạo của Tiêu Tử Phong.
Dung mạo Tiêu Tử Phong cũng không tính là quá mức đẹp trai, miễn cưỡng được cho là tiểu soái.
Nếu trở thành nữ nhân thì tuyệt đối sẽ không như vậy.
“Là chúng ta suy nghĩ nhiều.”
Lão Lý uống một ngụm trà.
"Còn một vấn đề nữa, tại sao lâu như vậy vẫn chưa tới?"
Triệu Tuyền Lạc lại đưa ra nghi vấn.
“Tiểu tử kia chưa từng ra khỏi Cự Bắc thành, đoán chừng trên đường đi du sơn ngoạn thủy, người trẻ tuổi mà, đều ham chơi.”
Lão Lý tìm một lý do.
…………
Trên con đường nhỏ thôn quê, một thiếu niên mặc áo đen không ngừng cầm một thanh kiếm gỗ vừa đi vừa vung vẩy.
“100% tay không tiếp đao sắc LV2 99999/01263 (có thể phát động kỹ năng này với tất cả những người được chọn phía trước)”
“Kỹ năng tiếp cấp LV 3 ( có thể chém giết sinh vật không thể chắp tay trước ngực)”
Tuy rằng cho đến nay chưa gặp qua sinh vật không phải hình người nào đặc biệt mạnh mẽ.
Tiêu Tử Phong cảm thấy vẫn cần phải đem kỹ năng này xoát đến mãn cấp.
Cho dù là võ hiệp bình thường cũng sẽ có đại điêu hoặc đại trùng các loại.
Huống chi là trong thể giới này đều có cương thi, cử phụ.
Ai biết đến ngày nào đó, nói không chừng hắn còn có thể gặp phải loại sinh vật huyền thoại như giao long.
Do đó tốt nhất vẫn là đem kỹ năng này xoát đến mãn cấp.
Phòng trước khỏi họa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook