Em Là Thế Giới Của Anh
-
Chương 84: Mặt người dạ thú
Lúc nhìn thấy đồ trong túi, Bạch Diệp Chi thực sự trợn tròn mắt.
Tuy cô chưa nhìn thấy căn biệt thự nổi bật nhất có vườn hoa trong đợt mở bán đợt năm của Kim Vực Hương Giang trông như thế nào, cũng chưa từng mua nhà ở những khu sang trọng kiểu này, nhưng cô lại biết chữ, hơn nữa trong túi còn kèm theo hình ảnh quảng cáo, hợp đồng, chìa khóa, và cả một chiếc hộp tinh xảo khác nữa, không ngờ khi mở hộp ra lại là một chiếc đồng hồ kiểu nam có giá trị không hề nhỏ.
Nói thật, Trần Minh Triết nhìn mà cũng thấy hơi kinh ngạc, anh không ngờ mua nhà xong lại còn được tặng đồng hồ.
Mà hiện giờ, Bạch Diệp Chi cũng không chú ý tới những thứ này, cô cầm bản hợp đồng kia lên, đó là một hợp đồng mua nhà.
Đọc hết hợp đồng, sau đó lại nhìn chiếc chìa khóa trong túi, đột nhiên Bạch Diệp Chi nhìn sang Trần Minh Triết, trong ánh mắt ngập tràn sự kỳ quái.
“Diệp Chi, chuyện này… anh không lừa em đúng không!”
Bạch Diệp Chi gật đầu, sau đó nói: “Minh Triết, căn nhà này bao nhiêu tiền vậy? Lần trước, em nghe mẹ nói căn biệt thự kiểu này là loại có sẵn, giá ban đầu đã cao hơn chung cư mini bên cạnh rất nhiều, mà lại nghe nói còn được tặng kèm trang trí nội thất, đây cũng không phải là một số tiền nhỏ đâu!”
Lần này, quả thật Trần Minh Triết cũng cứng họng rồi, bởi vì anh cũng không biết căn nhà này bao nhiêu tiền, thế nên anh chỉ nói đơn giản: “Mấy triệu thôi, cụ thể thì anh cũng không nhìn, lúc đó đã xác nhận là căn nhà mẹ muốn nên cũng chẳng xem xét kỹ càng. Dù sao chỉ cần mua được căn nhà này thì mẹ sẽ không bắt chúng ta ly hôn nữa, vả lại cũng có thể giúp bố mẹ và Bạch Tuyết có một nơi ở tốt hơn chút”.
“Nghe nói phải ba tháng sau mới có thể vào sống trong căn nhà này, bây giờ vẫn đang trang hoàng, phong cách thì anh tự làm chủ, em sẽ không để bụng chứ…”
Trần Minh Triết vẫn chưa nói xong thì Bạch Diệp Chi đã nhào vào trong ngực anh.
“Minh Triết, đừng nói nữa!”
Giây phút này Bạch Diệp Chi thực sự rất cảm động, tuy rằng số tiền này đều do người khác cho Trần Minh Triết, nhưng anh lại tiêu pha hết cho gia đình cô.
Nhất là anh mua căn nhà này không phải bởi vì điều gì khác, mà chỉ để mẹ cô đừng nhắc tới chuyện ly hôn nữa.
“Diệp Chi, nếu em không thích, vậy thì về sau anh sẽ không dùng tiền trong tấm thẻ này nữa, hay là em giữ nó luôn đi”.
Dứt lời, Trần Minh Triết vội vàng móc tấm thẻ ngân hàng màu đen kia ra khỏi túi, đưa cho Bạch Diệp Chi.
Bạch Diệp Chi bỗng ngẩng đầu nhìn Trần Minh Triết, lau bớt nước mắt: “Đây là đồ của anh, em không cần, nhưng mà lần sau anh đừng lãng phí như vậy nữa, tuy rằng bộ quần áo này rất đẹp nhưng quả thật cũng không tương xứng với cái giá 200 nghìn tệ!”
Trần Minh Triết gật đầu, tiếp đó lại nhìn cô, nói: “Em nói anh mặc kiểu này đẹp nên anh mới mua!”
Lúc này Bạch Diệp Chi lại chỉ đánh yêu anh một cái, nói: “Anh đấy… Nhưng trước hết đừng nói chuyện mua nhà cho bố mẹ và em gái của em vội. Ngoài ra anh cũng đeo chiếc đồng hồ nay đi, đồng hồ là thứ thể hiện đẳng cấp của một người đàn ông”.
Trần Minh Triết gật đầu, sau đó mới đeo chiếc đồng hồ có giá trị không hề nhỏ kia lên.
“Minh Triết, em muốn đi xem… căn biệt thự… được chứ?”
Nhìn Trần Minh Triết lúc này, Bạch Diệp Chi lại càng phát hiện anh đã thay đổi rất lớn, cô tin rằng sau khi Trần Minh Triết tới công ty làm việc chắc chắn sẽ khiến bố mẹ cô và tất cả mọi người phải thay đổi cách nhìn về anh.
Trần Minh Triết gật đầu: “Có gì mà không được, tất nhiên là được chứ!”
Trong lúc nói chuyện, Trần Minh Triết gọi một cuộc điện thoại cho Ninh Phương kể rõ tình huống, bảo cô ấy sắp xếp một nhân viên sales dẫn bọn họ đi xem nhà.
…
“Con nói cái gì!”
Bạch Dũng Thắng ngồi trong phòng làm việc, nghe con trai mình báo cáo, bỗng nhiên sắc mặt chấn động.
“Bố, là thật đấy ạ, ngày mai cái tên vô dụng Trần Minh Triết kia sẽ tới công ty Rượu Thanh Tuyền làm việc, hơn nữa chức vụ còn là trợ lý của Diệp Chi!”
Trên mặt Bạch Liên Sơn ngập tràn vẻ khinh thường.
“Bạch Diệp Chi thực sự lên làm người nắm quyền của Rượu Thanh Tuyền rồi, lúc trước Kim Liên muốn vào đó làm kế toán mà nó còn phản đối gay gắt, giờ thì lại sắp xếp cho thằng bất tài kia làm việc trong công ty”.
“Bố, bây giờ cả tập đoàn chúng ta đã bắt đầu tập trung hoàn toàn vào “Thanh Tuyền Mỹ Tửu” thế hệ mới của Rượu Thanh Tuyền rồi. Lần này con còn nghe nói công ty Rượu Thục Xuyên muốn mời ngôi sao nổi tiếng về để làm tuyên truyền, tới lúc đó, Dung Thành và Tân Thành cùng gắn lại với nhau, còn muốn phát sóng trực tiếp trên mạng xã hội, chắc chắn sẽ tạo được tiếng tăm thực sự cho Rượu Thanh Tuyền. Mà lần trước con còn nghe một bậc thầy nấu rượu tới từ Dung Thành kể chuyện, công ty Rượu Thục Xuyên sắp phát triển một loại rượu ngon hoàn toàn mới, tiền tài nghiên cứu phát triển đã đổ vào đó tới cả tỷ đồng, đến lúc đó chưa biết chừng sẽ đưa ra thị trường ở ngay chính Tân Thành này”.
“Đó đều là tiền mặt sáng láng cả đấy ạ, nếu như cứ để người phụ nữ Bạch Diệp Chi kia nắm chặt công ty Rượu Thanh Tuyền trong lòng bàn tay, đến lúc đó cả nhà chúng ta sẽ hoàn toàn bị đẩy ra ngoài, e rằng sẽ không thể xơ múi được chút gì cả!”
Nghe thấy lời nói của con trai mình, lông mày Bạch Dũng Thắng liền nhíu chặt, quả thật đúng là vậy.
Ông ta vẫn luôn không hiểu được việc hợp tác giữa Rượu Thanh Tuyền và công ty Rượu Thục Xuyên lần này. Còn giờ, một khi “Thanh Tuyền Mỹ Tửu” được đưa ra thị trường ở Tân Thành, tất cả mọi tiếng xấu trước đó, kể cả chuyện ‘rượu độc’ gì đó cũng sẽ được tẩy trắng hoàn toàn. Thêm vào đó, nếu như thật sự bỏ tiền mời minh tinh làm đại sứ hình tượng hoặc tuyên truyền, phát sóng trực tiếp rộng rãi khắp internet, dưới tình hình mức sống của lưu lượng fan hâm mộ hiện nay, rất có thể sẽ khiến Thanh Tuyền Mỹ Tửu trở nên nóng sốt, giá trị lúc đó sẽ không chỉ đơn giản là một loại rượu nữa rồi.
Bây giờ, Bạch Diệp Chi đã nắm gọn quyền chủ động đối với Rượu Thanh Tuyền trong tay, hệ thống nhân sự thay đổi rất lớn, càng khiến cho nhiều người của nhà họ Bạch từng muốn đặt chân vào đó hoàn toàn chùn bước.
Cũng chính vì vậy nên công ty Rượu Thanh Tuyền mới có thể khôi phục sản xuất trong một thời gian ngắn ngủi, tăng thêm cả việc phát triển nghiên cứu sản phẩm mới.
Cứ theo cái đà này, chỉ khoảng một tháng nữa thì ‘Thanh Tuyền Mỹ Tửu’ thế hệ mới sẽ được ra mắt, tới lúc đó công ty Rượu Bá Vương sẽ trực tiếp bị hạ bệ.
“Con đi với bố đến chỗ bà nội con!”
Càng nghĩ, Bạch Dũng Thắng lại càng cảm nhận được nguy cơ.
Trong văn phòng chủ tịch Tập đoàn Thiên Bách, sau khi Vương Tú Vân nghe con trai mình nói chuyện này xong cũng nhíu chặt lông mày.
“Bà nội, dựa vào đâu mà Bạch Diệp Chi có thể tùy ý sắp xếp người vào trong công ty mà không thông qua sự cho phép của mọi người. Nếu như là người nào đó có bản lĩnh cao thì cũng coi như thôi, thế mà lại là thằng vô tích sự Trần Minh Triết kia. Bà nội, bà cũng biết Trần Minh Triết đấy, chắc chắn không phải loại người tốt lành gì!”
Hễ nghĩ tới việc mình từng bị Trần Minh Triết đánh là trong lòng Bạch Liên Sơn lại cảm thấy phẫn hận.
“Đúng đó mẹ, con đã sớm nói là cái thằng nhóc Trần Minh Triết đó không hề đơn giản, tuy suốt ba năm, nó vẫn luôn giữ cái bộ dạng lầm lì đó, nhưng trước giờ vốn không hề có bất cứ thông tin gì về nó cả. Vả lại, có lẽ cái hôm mẹ tới nhà anh cả cũng đã cảm nhận được, thằng nhóc Trần Minh Triết kia cũng không vô dụng như trong lời đồn. Bây giờ Diệp Chi đã sắp xếp cho nó vào công ty Rượu Thanh Tuyền rồi, mà nay Rượu Thanh Tuyền lại đang đến thời điểm quan trọng, nếu như xuất hiện hướng rẽ gì đó vậy thì dù có hối hận cũng không còn kịp”.
“Hơn nữa, nói sao bây giờ nhỉ… Mẹ à, tóm lại bọn họ đều là người ngoài… Mà hiện giờ chúng ta đã không còn nắm giữ chút quyền hành định đoạt nào đối với nội bộ công ty Rượu Thanh Tuyền nữa, cứ cái đà này…”
Vương Tú Vân phất tay, nói: “Những thứ mà mấy đứa nói mẹ đều biết, nhưng hiện giờ công ty Rượu Thanh Tuyền lại chính là cọng rơm cứu mạng cả tập đoàn chúng ta. Nếu bây giờ chúng ta lại bất chợt thay đổi chi tiết gì đó, khiến cho phía Rượu Thục Xuyên không vui, người ta mà rút vốn đầu tư thì cả tập đoàn của chúng ta sẽ lập tức sụp đổ”.
“Thế nên bây giờ chúng ta cần phải cố gắng sắp xếp nhiều người trong tập đoàn mình vào công ty Rượu Thanh Tuyền, như vậy mới có thể thay đổi được cục diện.”
“Mẹ, nếu giờ Diệp Chi đã sắp xếp cho Trần Minh Triết vào công ty, mẹ có thể mượn luôn cơ hội lần này để xếp người của chúng ta vào đó, con nghĩ Diệp Chi sẽ đồng ý thôi”.
Vương Tú Vân nhìn đứa con trai trước mặt mình, chậm rãi gật đầu nói: “Vậy được, mẹ sẽ gọi điện luôn cho Diệp Chi để nói, đồng thời mẹ cũng phải báo một tiếng với phía phó tổng giám đốc Lục”.
Dứt lời, Vương Tú Vân liền gọi điện thoại cho Bạch Diệp Chi luôn.
Lúc này, Bạch Diệp Chi và Trần Minh Triết đang tham quan hết căn biệt thự nổi bật nhất nằm chính giữa Kim Vực Hương Giang, trong lòng vô cùng vui vẻ. Vào đúng lúc Bạch Diệp Chi đang mặc sức tưởng tượng về cuộc sống thoải mái ở nơi đây thì di động của cô bỗng nhiên réo vang.
Hiện giờ, Trần Minh Triết đang dành thời gian đi gặp mặt Ninh Phương để nói lời cảm ơn.
Sau đó là nghe điện thoại của Lục Tiểu Ba.
Đến khi Trần Minh Triết cúp điện thoại đi ra thì đã thấy Bạch Diệp Chi đang ngồi trong phòng dành cho khách VIP xa hoa của bộ phận kinh doanh với vẻ mặt không vui.
“Diệp Chi, em sao vậy? Có phải không hài lòng về chỗ nào đó của căn nhà không?”
Bạch Diệp Chi nhanh chóng lắc đầu, sau đó nhìn Trần Minh Triết: “Minh Triết, vốn dĩ tối nay em định nói cho anh biết tin này, nhưng không ngờ bà nội lại…”
“Có phải là bà nội lại muốn tranh quyền phụ trách của em không?”
Bạch Diệp Chi lắc đầu.
“Em đang muốn sắp xếp cho anh vào công ty, không ngờ bà nội lại phản đối, hơn nữa còn bảo để chú hai vào công ty làm phó tổng giám đốc, phụ trách việc phát triển quảng cáo và truyền thông của Rượu Thanh Tuyền. Mặt ngoài thì nói là để giúp đỡ em trong công việc cho khỏi bận bịu quá, nhưng thật ra là bọn họ đang muốn vơ vét lợi ích”.
“Anh có thể không đến công ty làm việc, Diệp Chi, như vậy thì em sẽ không phải khó xử nữa!”
“Không, Minh Triết, anh nhất định phải đi, sau đó làm việc thật tốt, như vậy thì bố mẹ và em gái em mới không coi thường anh nữa, em tin chắc anh có thể làm được!”
Trần Minh Triết khuôn mặt pha thêm nét bướng bỉnh của Bạch Diệp Chi rồi hỏi: “Có phải em rất muốn anh tới công ty làm việc không?”
Bạch Diệp Chi gật đầu ngay tắp lự, sau đó nói: “Không phải đến công ty làm việc, mà là tới để giúp em, em không tin tưởng bất cứ người nào khác!”
Trần Minh Triết gật đầu.
“Vậy được, ngày mai anh sẽ đi làm!”
“Bà nội muốn sắp xếp cho hai bố con họ vào công ty Rượu Thanh Tuyền thì cứ để bà xếp đi, dù sao Rượu Thanh Tuyền cũng do em định đoạt, bọn họ muốn làm gì chẳng phải đều cần có sự đồng ý của Diệp Chi nhà chúng ta đấy sao!”
Nghe thấy Trần Minh Triết đồng ý ngày mai sẽ đi làm, Bạch Diệp Chi cũng vui vẻ hơn hẳn.
Chẳng qua cô biết, e rằng sau này sẽ xuất hiện không ít “thiêu thân” như thế.
“Được rồi, đừng nghĩ tới những việc không vui đó nữa. Cũng không còn sớm sủa gì, chúng ta về nhà thôi…”
Bạch Diệp Chi gật đầu, sau đó chủ động nắm chặt tay Trần Minh Triết, cặp đôi trai xinh gái đẹp cứ như vậy rời khỏi sảnh của bộ phận kinh doanh tòa nhà, không biết đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tị của người khác…
Tuy cô chưa nhìn thấy căn biệt thự nổi bật nhất có vườn hoa trong đợt mở bán đợt năm của Kim Vực Hương Giang trông như thế nào, cũng chưa từng mua nhà ở những khu sang trọng kiểu này, nhưng cô lại biết chữ, hơn nữa trong túi còn kèm theo hình ảnh quảng cáo, hợp đồng, chìa khóa, và cả một chiếc hộp tinh xảo khác nữa, không ngờ khi mở hộp ra lại là một chiếc đồng hồ kiểu nam có giá trị không hề nhỏ.
Nói thật, Trần Minh Triết nhìn mà cũng thấy hơi kinh ngạc, anh không ngờ mua nhà xong lại còn được tặng đồng hồ.
Mà hiện giờ, Bạch Diệp Chi cũng không chú ý tới những thứ này, cô cầm bản hợp đồng kia lên, đó là một hợp đồng mua nhà.
Đọc hết hợp đồng, sau đó lại nhìn chiếc chìa khóa trong túi, đột nhiên Bạch Diệp Chi nhìn sang Trần Minh Triết, trong ánh mắt ngập tràn sự kỳ quái.
“Diệp Chi, chuyện này… anh không lừa em đúng không!”
Bạch Diệp Chi gật đầu, sau đó nói: “Minh Triết, căn nhà này bao nhiêu tiền vậy? Lần trước, em nghe mẹ nói căn biệt thự kiểu này là loại có sẵn, giá ban đầu đã cao hơn chung cư mini bên cạnh rất nhiều, mà lại nghe nói còn được tặng kèm trang trí nội thất, đây cũng không phải là một số tiền nhỏ đâu!”
Lần này, quả thật Trần Minh Triết cũng cứng họng rồi, bởi vì anh cũng không biết căn nhà này bao nhiêu tiền, thế nên anh chỉ nói đơn giản: “Mấy triệu thôi, cụ thể thì anh cũng không nhìn, lúc đó đã xác nhận là căn nhà mẹ muốn nên cũng chẳng xem xét kỹ càng. Dù sao chỉ cần mua được căn nhà này thì mẹ sẽ không bắt chúng ta ly hôn nữa, vả lại cũng có thể giúp bố mẹ và Bạch Tuyết có một nơi ở tốt hơn chút”.
“Nghe nói phải ba tháng sau mới có thể vào sống trong căn nhà này, bây giờ vẫn đang trang hoàng, phong cách thì anh tự làm chủ, em sẽ không để bụng chứ…”
Trần Minh Triết vẫn chưa nói xong thì Bạch Diệp Chi đã nhào vào trong ngực anh.
“Minh Triết, đừng nói nữa!”
Giây phút này Bạch Diệp Chi thực sự rất cảm động, tuy rằng số tiền này đều do người khác cho Trần Minh Triết, nhưng anh lại tiêu pha hết cho gia đình cô.
Nhất là anh mua căn nhà này không phải bởi vì điều gì khác, mà chỉ để mẹ cô đừng nhắc tới chuyện ly hôn nữa.
“Diệp Chi, nếu em không thích, vậy thì về sau anh sẽ không dùng tiền trong tấm thẻ này nữa, hay là em giữ nó luôn đi”.
Dứt lời, Trần Minh Triết vội vàng móc tấm thẻ ngân hàng màu đen kia ra khỏi túi, đưa cho Bạch Diệp Chi.
Bạch Diệp Chi bỗng ngẩng đầu nhìn Trần Minh Triết, lau bớt nước mắt: “Đây là đồ của anh, em không cần, nhưng mà lần sau anh đừng lãng phí như vậy nữa, tuy rằng bộ quần áo này rất đẹp nhưng quả thật cũng không tương xứng với cái giá 200 nghìn tệ!”
Trần Minh Triết gật đầu, tiếp đó lại nhìn cô, nói: “Em nói anh mặc kiểu này đẹp nên anh mới mua!”
Lúc này Bạch Diệp Chi lại chỉ đánh yêu anh một cái, nói: “Anh đấy… Nhưng trước hết đừng nói chuyện mua nhà cho bố mẹ và em gái của em vội. Ngoài ra anh cũng đeo chiếc đồng hồ nay đi, đồng hồ là thứ thể hiện đẳng cấp của một người đàn ông”.
Trần Minh Triết gật đầu, sau đó mới đeo chiếc đồng hồ có giá trị không hề nhỏ kia lên.
“Minh Triết, em muốn đi xem… căn biệt thự… được chứ?”
Nhìn Trần Minh Triết lúc này, Bạch Diệp Chi lại càng phát hiện anh đã thay đổi rất lớn, cô tin rằng sau khi Trần Minh Triết tới công ty làm việc chắc chắn sẽ khiến bố mẹ cô và tất cả mọi người phải thay đổi cách nhìn về anh.
Trần Minh Triết gật đầu: “Có gì mà không được, tất nhiên là được chứ!”
Trong lúc nói chuyện, Trần Minh Triết gọi một cuộc điện thoại cho Ninh Phương kể rõ tình huống, bảo cô ấy sắp xếp một nhân viên sales dẫn bọn họ đi xem nhà.
…
“Con nói cái gì!”
Bạch Dũng Thắng ngồi trong phòng làm việc, nghe con trai mình báo cáo, bỗng nhiên sắc mặt chấn động.
“Bố, là thật đấy ạ, ngày mai cái tên vô dụng Trần Minh Triết kia sẽ tới công ty Rượu Thanh Tuyền làm việc, hơn nữa chức vụ còn là trợ lý của Diệp Chi!”
Trên mặt Bạch Liên Sơn ngập tràn vẻ khinh thường.
“Bạch Diệp Chi thực sự lên làm người nắm quyền của Rượu Thanh Tuyền rồi, lúc trước Kim Liên muốn vào đó làm kế toán mà nó còn phản đối gay gắt, giờ thì lại sắp xếp cho thằng bất tài kia làm việc trong công ty”.
“Bố, bây giờ cả tập đoàn chúng ta đã bắt đầu tập trung hoàn toàn vào “Thanh Tuyền Mỹ Tửu” thế hệ mới của Rượu Thanh Tuyền rồi. Lần này con còn nghe nói công ty Rượu Thục Xuyên muốn mời ngôi sao nổi tiếng về để làm tuyên truyền, tới lúc đó, Dung Thành và Tân Thành cùng gắn lại với nhau, còn muốn phát sóng trực tiếp trên mạng xã hội, chắc chắn sẽ tạo được tiếng tăm thực sự cho Rượu Thanh Tuyền. Mà lần trước con còn nghe một bậc thầy nấu rượu tới từ Dung Thành kể chuyện, công ty Rượu Thục Xuyên sắp phát triển một loại rượu ngon hoàn toàn mới, tiền tài nghiên cứu phát triển đã đổ vào đó tới cả tỷ đồng, đến lúc đó chưa biết chừng sẽ đưa ra thị trường ở ngay chính Tân Thành này”.
“Đó đều là tiền mặt sáng láng cả đấy ạ, nếu như cứ để người phụ nữ Bạch Diệp Chi kia nắm chặt công ty Rượu Thanh Tuyền trong lòng bàn tay, đến lúc đó cả nhà chúng ta sẽ hoàn toàn bị đẩy ra ngoài, e rằng sẽ không thể xơ múi được chút gì cả!”
Nghe thấy lời nói của con trai mình, lông mày Bạch Dũng Thắng liền nhíu chặt, quả thật đúng là vậy.
Ông ta vẫn luôn không hiểu được việc hợp tác giữa Rượu Thanh Tuyền và công ty Rượu Thục Xuyên lần này. Còn giờ, một khi “Thanh Tuyền Mỹ Tửu” được đưa ra thị trường ở Tân Thành, tất cả mọi tiếng xấu trước đó, kể cả chuyện ‘rượu độc’ gì đó cũng sẽ được tẩy trắng hoàn toàn. Thêm vào đó, nếu như thật sự bỏ tiền mời minh tinh làm đại sứ hình tượng hoặc tuyên truyền, phát sóng trực tiếp rộng rãi khắp internet, dưới tình hình mức sống của lưu lượng fan hâm mộ hiện nay, rất có thể sẽ khiến Thanh Tuyền Mỹ Tửu trở nên nóng sốt, giá trị lúc đó sẽ không chỉ đơn giản là một loại rượu nữa rồi.
Bây giờ, Bạch Diệp Chi đã nắm gọn quyền chủ động đối với Rượu Thanh Tuyền trong tay, hệ thống nhân sự thay đổi rất lớn, càng khiến cho nhiều người của nhà họ Bạch từng muốn đặt chân vào đó hoàn toàn chùn bước.
Cũng chính vì vậy nên công ty Rượu Thanh Tuyền mới có thể khôi phục sản xuất trong một thời gian ngắn ngủi, tăng thêm cả việc phát triển nghiên cứu sản phẩm mới.
Cứ theo cái đà này, chỉ khoảng một tháng nữa thì ‘Thanh Tuyền Mỹ Tửu’ thế hệ mới sẽ được ra mắt, tới lúc đó công ty Rượu Bá Vương sẽ trực tiếp bị hạ bệ.
“Con đi với bố đến chỗ bà nội con!”
Càng nghĩ, Bạch Dũng Thắng lại càng cảm nhận được nguy cơ.
Trong văn phòng chủ tịch Tập đoàn Thiên Bách, sau khi Vương Tú Vân nghe con trai mình nói chuyện này xong cũng nhíu chặt lông mày.
“Bà nội, dựa vào đâu mà Bạch Diệp Chi có thể tùy ý sắp xếp người vào trong công ty mà không thông qua sự cho phép của mọi người. Nếu như là người nào đó có bản lĩnh cao thì cũng coi như thôi, thế mà lại là thằng vô tích sự Trần Minh Triết kia. Bà nội, bà cũng biết Trần Minh Triết đấy, chắc chắn không phải loại người tốt lành gì!”
Hễ nghĩ tới việc mình từng bị Trần Minh Triết đánh là trong lòng Bạch Liên Sơn lại cảm thấy phẫn hận.
“Đúng đó mẹ, con đã sớm nói là cái thằng nhóc Trần Minh Triết đó không hề đơn giản, tuy suốt ba năm, nó vẫn luôn giữ cái bộ dạng lầm lì đó, nhưng trước giờ vốn không hề có bất cứ thông tin gì về nó cả. Vả lại, có lẽ cái hôm mẹ tới nhà anh cả cũng đã cảm nhận được, thằng nhóc Trần Minh Triết kia cũng không vô dụng như trong lời đồn. Bây giờ Diệp Chi đã sắp xếp cho nó vào công ty Rượu Thanh Tuyền rồi, mà nay Rượu Thanh Tuyền lại đang đến thời điểm quan trọng, nếu như xuất hiện hướng rẽ gì đó vậy thì dù có hối hận cũng không còn kịp”.
“Hơn nữa, nói sao bây giờ nhỉ… Mẹ à, tóm lại bọn họ đều là người ngoài… Mà hiện giờ chúng ta đã không còn nắm giữ chút quyền hành định đoạt nào đối với nội bộ công ty Rượu Thanh Tuyền nữa, cứ cái đà này…”
Vương Tú Vân phất tay, nói: “Những thứ mà mấy đứa nói mẹ đều biết, nhưng hiện giờ công ty Rượu Thanh Tuyền lại chính là cọng rơm cứu mạng cả tập đoàn chúng ta. Nếu bây giờ chúng ta lại bất chợt thay đổi chi tiết gì đó, khiến cho phía Rượu Thục Xuyên không vui, người ta mà rút vốn đầu tư thì cả tập đoàn của chúng ta sẽ lập tức sụp đổ”.
“Thế nên bây giờ chúng ta cần phải cố gắng sắp xếp nhiều người trong tập đoàn mình vào công ty Rượu Thanh Tuyền, như vậy mới có thể thay đổi được cục diện.”
“Mẹ, nếu giờ Diệp Chi đã sắp xếp cho Trần Minh Triết vào công ty, mẹ có thể mượn luôn cơ hội lần này để xếp người của chúng ta vào đó, con nghĩ Diệp Chi sẽ đồng ý thôi”.
Vương Tú Vân nhìn đứa con trai trước mặt mình, chậm rãi gật đầu nói: “Vậy được, mẹ sẽ gọi điện luôn cho Diệp Chi để nói, đồng thời mẹ cũng phải báo một tiếng với phía phó tổng giám đốc Lục”.
Dứt lời, Vương Tú Vân liền gọi điện thoại cho Bạch Diệp Chi luôn.
Lúc này, Bạch Diệp Chi và Trần Minh Triết đang tham quan hết căn biệt thự nổi bật nhất nằm chính giữa Kim Vực Hương Giang, trong lòng vô cùng vui vẻ. Vào đúng lúc Bạch Diệp Chi đang mặc sức tưởng tượng về cuộc sống thoải mái ở nơi đây thì di động của cô bỗng nhiên réo vang.
Hiện giờ, Trần Minh Triết đang dành thời gian đi gặp mặt Ninh Phương để nói lời cảm ơn.
Sau đó là nghe điện thoại của Lục Tiểu Ba.
Đến khi Trần Minh Triết cúp điện thoại đi ra thì đã thấy Bạch Diệp Chi đang ngồi trong phòng dành cho khách VIP xa hoa của bộ phận kinh doanh với vẻ mặt không vui.
“Diệp Chi, em sao vậy? Có phải không hài lòng về chỗ nào đó của căn nhà không?”
Bạch Diệp Chi nhanh chóng lắc đầu, sau đó nhìn Trần Minh Triết: “Minh Triết, vốn dĩ tối nay em định nói cho anh biết tin này, nhưng không ngờ bà nội lại…”
“Có phải là bà nội lại muốn tranh quyền phụ trách của em không?”
Bạch Diệp Chi lắc đầu.
“Em đang muốn sắp xếp cho anh vào công ty, không ngờ bà nội lại phản đối, hơn nữa còn bảo để chú hai vào công ty làm phó tổng giám đốc, phụ trách việc phát triển quảng cáo và truyền thông của Rượu Thanh Tuyền. Mặt ngoài thì nói là để giúp đỡ em trong công việc cho khỏi bận bịu quá, nhưng thật ra là bọn họ đang muốn vơ vét lợi ích”.
“Anh có thể không đến công ty làm việc, Diệp Chi, như vậy thì em sẽ không phải khó xử nữa!”
“Không, Minh Triết, anh nhất định phải đi, sau đó làm việc thật tốt, như vậy thì bố mẹ và em gái em mới không coi thường anh nữa, em tin chắc anh có thể làm được!”
Trần Minh Triết khuôn mặt pha thêm nét bướng bỉnh của Bạch Diệp Chi rồi hỏi: “Có phải em rất muốn anh tới công ty làm việc không?”
Bạch Diệp Chi gật đầu ngay tắp lự, sau đó nói: “Không phải đến công ty làm việc, mà là tới để giúp em, em không tin tưởng bất cứ người nào khác!”
Trần Minh Triết gật đầu.
“Vậy được, ngày mai anh sẽ đi làm!”
“Bà nội muốn sắp xếp cho hai bố con họ vào công ty Rượu Thanh Tuyền thì cứ để bà xếp đi, dù sao Rượu Thanh Tuyền cũng do em định đoạt, bọn họ muốn làm gì chẳng phải đều cần có sự đồng ý của Diệp Chi nhà chúng ta đấy sao!”
Nghe thấy Trần Minh Triết đồng ý ngày mai sẽ đi làm, Bạch Diệp Chi cũng vui vẻ hơn hẳn.
Chẳng qua cô biết, e rằng sau này sẽ xuất hiện không ít “thiêu thân” như thế.
“Được rồi, đừng nghĩ tới những việc không vui đó nữa. Cũng không còn sớm sủa gì, chúng ta về nhà thôi…”
Bạch Diệp Chi gật đầu, sau đó chủ động nắm chặt tay Trần Minh Triết, cặp đôi trai xinh gái đẹp cứ như vậy rời khỏi sảnh của bộ phận kinh doanh tòa nhà, không biết đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tị của người khác…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook