Em đến là để ôm anh
-
Chương 70:
Bây giờ là đầu mùa hè, thời tiết hơi nóng, Vân Chức bật điều hòa trong phòng, cơ thể cảm thấy vừa đúng 26 độ, nhưng từ lúc Tần Nghiên Bắc đi vào, nhiệt độ trong phòng dường như đột ngột tăng lên, hơi lạnh không còn nữa, chỉ có một làn sóng nhiệt tình cuốn cô lên.
Anh ngừng lại một chút, Vân Chức biết nếu hôm nay chỉ dừng lại ở đây, bây giờ nên tránh xa ra, tạo khoảng cách với anh, nhưng cô lại có chút mềm lòng dựa gần anh, cụp mắt không nhúc nhích.
Lòng bàn tay khô ran của Tần Nghiên Bắc hơi nóng lên, trong lòng vô thức kích động, sinh ra bản năng tự học không cần thầy dạy, trên người cô như bị điện giật, lan đến tứ chi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khuôn mặt Vân Chức đỏ bừng, cô thầm nghĩ có phải mình đã bỏ lỡ cơ hội để có thể bảo anh dừng lại không.
Cô ấy thì thầm "Nghiên Bắc", xen lẫn sự run rẩy vì không lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra, như thể đang hành động như một đứa trẻ hư hỏng hay đang cầu cứu, và vô tình xé toạc sợi dây trói buộc người đàn ông cuối cùng.
Vân Chức đột nhiên bị anh siết chặt vai để cô xoay người lại, trời đất như quay cuồng, tóc xõa ra, đối diện với anh.
Người đàn ông bị nghiện còn đi xa hơn, cúi đầu về phía cô và đôi môi như muốn đốt cháy.
Vân Chức bị kích thích, máu trong người như sôi sục lên, cô vốn muốn quay đầu không nhìn anh nhưng đôi mắt mờ sương của cô lại đập vào gương và nhìn thấy trạng thái hiện tại của cô.
Sắc mặt đỏ bừng, khóe mắt ướt át, làn váy mỏng mềm, hoàn toàn lộn xộn, không khí bộc phát đã lộ ra toàn bộ.
Áo vest của Tần Nghiên Bắc không biết rơi xuống nền đất từ bao giờ, cà vạt hay áo sơ mi cũng đã mở toạc ra, cúi người xuống cô, mà cô vậy mà lại vô thức nắm tóc anh, làn da rám nắng và làn da trắng nõn như giao hòa vào nhau, khung cảnh này khiến cô không dám nhìn nhiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lòng Vân Chức thầm gào thét, nhưng thật ra cổ họng như nghẹn lại, cố nuốt những tiếng xấu hổ đó xuống.
Cô chưa bao giờ bị tác động đến mức này, những tính từ dùng để miêu tả trong cuốn tiểu thuyết đủ khiến người ta phải bồi hồi khi đọc nó, nhưng phải đến khi bắt đầu tự mình trải nghiệm, cô mới nhận ra cách miêu tả còn khác xa rất nhiều, nó không thể hình dung những gì cô phải cảm nhận bây giờ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Dù có như thế nào, cái gì cần lấy thì vẫn phải lấy.
Những cảnh hành động bay qua tâm trí của Vân Chức đã được thay thế thành những tiếng la ‘aaaaaaa’ không xong không được rồi. Khó khăn lắm cô mới chọn ra một cái có ích, trong lòng hoảng loạn, màn dạo đầu đã làm rồi, vậy bước tiếp theo có phải là muốn---
Cô cắn môi, có hơi sợ mà co người, ngón tay đó của anh cũng không thể khép lại…cô có thể chịu đựng được không đây.
Một giây sau, đôi môi dưới sưng tấy của Vân Chức bị cạy ra, Tần Nghiên Bắc cuồng nhiệt cắn lên môi cô, cô hoảng loạn, mọi sự chuẩn bị đều phân tán một cách lộn xộn, không thể suy nghĩ, cho đến sự chú ý của cô cũng hoàn toàn bị chiếm đóng anh mới dịu dàng lại, từ từ hôn lên khóe môi cô.
Chiếc váy níu lại ở eo gần như có thể phớt lờ không nhìn tới, áo sơ mi cũng được mở ra, những thứ để trong túi áo vest cũng bị rơi ra tạo nên một âm thanh nhỏ, Vân Chức mơ hồ nhìn thấy hai cái hộp một to một nhỏ, lớn là hộp giấy vuông vức, nhỏ là hình bầu dục bằng nhung.
Sau đó mắt cô bị che lại, Tần Nghiên Bắc ôm cô di chuyển lên phía trên, ót cô chạm vào gối, nụ hôn men theo cảm xúc của cô, cô căng thẳng đến mức thần kinh co giật lại được anh nhẫn nại an ủi.
Vân Chức như bị mắc kẹt trong biển sôi, nổi lên một cách không trọng lượng, thở dốc bắt lấy chướng ngại vật che trước mặt, muốn mở to mắt nhìn kỹ cảm xúc trên khuôn mặt anh.
Ánh mắt hai người chạm nhau dưới ánh sáng lờ mờ,thế giới xung quanh như trở nên mờ ảo, hai đầu gối áp chặt vào chiếc giường êm ái, hai mắt đỏ hoe.
“Chức Chức,” Tần Nghiên Bắc kéo Vân Chức đến góc giường, anh hôn từ mang tai đến xương quai xanh, “Anh muốn tiếp tục.”
Hai bên thái dương của Vân Chức ướt đẫm mồ hôi, và cô chợt nhận ra thứ nằm trong chiếc hộp lớn hơn.
Người đàn ông này rõ ràng đã đỏ rần cả mang tai nhưng lại không chút dè dặt nào, trước khi anh quay về còn chuẩn bị sẵn đồ dùng, dù hôm nay cô không vén váy dẫn sói vào phòng thì anh cũng vẫn sẽ bắt nạt cô. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Vân Chức lờ mờ hiểu ra, hôm nay anh gặp Tần Giang Xuyên, đó là nhát dao cuối cùng chặt đứt tất cả những mối quan hệ huyết thống của Tần Nghiên Bắc, vậy nên anh không còn ai cả, nhìn thì đang đứng trên đỉnh cao vị thế, bước vào vị trí quan trọng nhất của Tần thị, nhưng anh cũng chỉ có một mình cô độc, cuộc đời gập ghềnh vấp ngã để đến ngày hôm nay, anh chỉ có cô.
Lúc cô xem trộm bộ tiểu thuyết đó, cô từng nghĩ giờ khắc này sẽ đến.
Có lẽ sẽ sợ hãi, sẽ lo lắng nhưng không có kháng cự.
Nhưng cô cam tâm tình nguyện.
Cô muốn trao nhau với anh, bất kể thể xác hay tình cảm, cô háo hức mong chờ có thể hòa vào anh, hấp thụ và cho anh nhiệt độ nóng rực, đan xen vào nhau, làm tan chảy hai thế giới băng giá đó.
Ngay cả hàng rào cuối cùng Vân Chức cũng không còn, cô nắm chặt cánh tay của Tần Nghiên Bắc, cảm nhận được đầu ngón tay anh vuốt ve một cách dễ dàng, mang theo sự dao động.
Những sợi dây kéo dài ngân nga trong tâm trí cô, toàn thân đỏ bừng bừng, nhưng cô nhìn thấy Tần Nghiên Bắc cầm chiếc hộp nhỏ hình bầu dục kia lên nắm chặt, các đốt ngón tay dùng sức trở nên trắng bệch, đôi mắt đen láy không nhìn thấy đáy, lồng vào đó là sự điên cuồng và vô vọng mà cô không thể nhìn thấu được.
Anh quỳ trên cái chăn lộn xộn, kiên nhẫn, cúi gập người, nhìn chằm chằm cô hỏi: “Chúng ta kết hôn được không.”
Có thể đừng chê việc anh bị bệnh không.
Có thể đừng hủy lễ đính hôn không.
Chấp nhận tất cả những gì của anh, cho anh một căn nhà để về, cho anh có tư cách được yêu.
Tần Nghiên Bắc cắn răng, mặc dù trái tim anh đau đớn bởi những lời nói của Tần Giang Xuyên, hiểu rõ chỗ khiếm khuyết của bản thân hoàn toàn không xứng để cô chấp nhận và nhẫn nhịn, anh không thể nói thêm lời cầu xin gì với cô. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Cô thích sự kiêu ngạo của anh, anh không thể đến cái này cũng không có được.
Tần Ngạo Bắc lặng lẽ mở chiếc hộp bầu dục bên cạnh, chiếc nhẫn mới tinh, anh vừa nhận được lúc chiều lóe lên giữa hai ngón tay đang nắm chặt của anh.
Từ góc độ của Vân Chức không nhìn rõ được động tác của anh, huống hồ gì cả cơ thể và trái tim cô đều đang tập trung lên cái mỏ hàn chực chờ để lên dây cót.
Cô mơ hồ nhìn Tần Nghiên Bắc, không ngờ anh lại nhắc đến chuyện này nhanh đến vậy.
Cô bình tĩnh cầm lên những gì còn sót lại, nhắc nhở cô về quyết định mà cô đã đưa ra bên ngoài phòng bệnh vào buổi trưa.
Không phải bây giờ.
Giờ cô vẫn là hai bàn tay trắng, không có cái gì cả, làm sao mà gả cho anh đây.
Để anh trở thành đề tài bàn tán và chế giễu trong giới nhà giàu sao.
Quá trình trưởng thành đã ăn sâu, cô biết mình thực sự kém cỏi khi đối mặt với anh, ban đầu rung động cũng không dám thừa nhận, ngoại trừ vì 11, không phải cô vẫn cảm thấy anh và cô như một trời một vực hay sao. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Nhưng sự tự tin dè dặt này cô không muốn để anh nhìn thấu.
Cô sẽ không để anh đợi lâu đâu, chỉ cần thêm một thời gian nữa thôi.
Đôi mắt long lanh của cô càng ẩn chứa một tầng nước, cô liên tục lắc đầu, miễn cưỡng nói: “Quá….sớm rồi, đợi thêm chút nữa. Bây giờ yêu đương em thấy rất tốt, kết hôn….không cần gấp như vậy, chuyện lễ đính hôn lần trước…. lần trước anh nhớ hủy đi trước.”
Tham vọng bị đánh ngã.
Chiếc nhẫn có hơi ấm trở nên lỏng lẻo, rơi khỏi tay Tần Nghiên Bắc rồi chạm xuống nền đất, ẩn giữa tấm chăn bông, những viên kim cương bị cắt mạnh, để lại những vết máu trên lòng bàn tay anh.
Mồ hôi chảy ròng ròng, miệng khô đến mức anh không chịu nổi.
Đau đến mức những đường gân xanh nổi lên.
Tần Nghiên Bắc cúi đầu rất thấp, từ từ lùi ra khỏi Vân Chức. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Anh kéo Vân Chức lên trên gối, véo đôi chân của mình, không để ý đến việc dục vọng cơ thể đã lên đến đỉnh. Đôi môi lạnh lẽo của mình đại diện cho nỗi đau trào dâng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook