Dương Thanh Ký
-
Chương 54: Linh thú viện
Chỉ trong phút chốc đã có rất nhiều quầy hàng mọc lên giống như những con buôn của nhân giới vậy. Họ cũng há miệng gào to tên sản phẩm cùng với các công dụng cuả chúng. Một quang cảnh vô cùng náo nhiệt với đủ mọi loại người ăn mặc đủ loại kỳ trang dị phục. Tu tiên giả đông đúc đến mức độ này đúng là lần đầu tiên hắn mới được gặp. Góc này một tên trúc cơ đang rao bán mấy chiếc răng yêu thú, mà Dương Thanh cho rằng nó chính là răng lợn thì đúng hơn, góc khác hai tên luyênh khí kỳ như hắn đang cò kè mặc cả một lọ máu kỳ lân, mà hắn chỉ ngửi mùi cũng biết rằng không phải. Đây là máu bình thường pha lẫn với rất ít máu kỳ lân. Cứ thế hắn đi vòng quanh khu này, nhưng chẳng có gì lọt vào mắt hắn cả, có những thứ thì quá kém, có những thứ tốt thì hắn lại không dùng được. Cuối cùng khi đi đến một góc của bãi đất hắn nhìn thấy một tấm biển với một chiêu bài treo trước quầy, hắn mừng rỡ hỏi:
- Đạo hữu biết luyện khí thật không.
Tên chủ cửa hàng luyện khí kì thất cấp tươi cười trả lời hắn:
- Đạo hữu đừng đuà nha. Ta không biết luyện sao dám treo tấm biển này. Ta kế thừa y bát của tổ tông. Ở vùng thiên sơn này ta nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.
Dương Thanh không biết là hắn có nói dối mình hay không, nhưng thấy hắn tự tin như vậy thì lập tức đưa ra cuộn da của con yêu thú Xích Diệm Hỏa Lân mà ngày trước lấy được ở cửu khúc huỳnh hà cho hắn xem. Vừa thấy khí tức phát ra từ cuộn da, tên luyện khí kỳ này đã trố mắt ra nhìn rồi lắp bắp:
- Đây là... đây là... ta không nhìn nhầm chứ.
Dương Thanh không nói gì mà chỉ gật đầu. Sau phút ngạc nhiên, tên này đã lấy lại được bình tình, gã nói với Dương Thanh:
- Đạo hữu, tài liệu này quá quý giá, bản thân ta chưa đủ cảnh giới để luyện, thế này đi, đợi hết hội trao đổi này, ta sẽ dẫn đạo hữu đến gắp cậu của ta, tài liệu bậc này, phải ông ấy luyện mới được.
Dương Thanh nghe vậy thì cũng thu tấm da lại và hỏi:
- Này đạo hữu ta muốn tìm một thứ. Nếu ai có thể cho ta biết tin ta sẽ trả giá cao.
Tên kia nghe vậy thì hỏi lại:
- Đạo hữu muốn hỏi gì. Tuy Trần Đơn Ta cảnh giới không cao nhưng có rất nhiều nguồn tin ở chợ đen.
- Ta muốn tìm bát túc tri thù.
Trần Đơn nghe hắn nói vậy thì trả lời ngay:
- Bát túc tri thù sao, mấy năm trước có thấy, nhưng đã bị một cao thủ mua mất rồi
Khi nghe vế trước Dương Thanh hắn còn đang vui mừng thì vế sau như một gáo nước lạnh dội vào hắn. Dường như đọc được suy nghĩ của hắn. Trần Đơn bảo:
- Nhưng ta có thể giới thiệu đạo hữu đến một chỗ, biết đâu có thu hoạch.
.....
Giờ đây Dương Thanh hắn đang đứng trong một cái thôn trang nhỏ mà tên Trần Đơn đã chỉ đường cho hắn: Hà Gia Thôn. Thôn này có toàn khoảng năm nóc nhà tất cả với tất cả đều là người tu hành, thế nhưng vì không có pháp môn hay gì đặc biệt hầu hết chỉ dừng lại ở luyện khí kỳ cả đời mà thôi. Hắn phi thân đến một nóc nhà nhỏ trong thôn có 3 chữ " Linh thú viện ". Một gã luyện khí kỳ trẻ tuổi đang ngồi tromg quầy, thấy Dương Thanh bước vào gã vội niềm nở đứng dậy nói:
- Hoan nghênh đạo hữu đến thông chúng tôi, đạo hữu cần gì.
Không vòng vo làm gì hắn trả lời thẳng luôn:
- Không giấu đạo hữu, ta muốn biết tung tích của Bát Túc Tri Thù. Chỉ cần có nó tiên bạc không thành vấn đề.
Nghe hắn nói thế tên kia vội vã mời hắn vào trong ngồi rồi gọi một lão già khoảng sáu bảy mươi tuổi đi ra. Chắc là đã được tên kia nói trước vừa ngồi xuống lão đã nói luôn:
- Đạo hữu muốn mua con Thù Vương đó
- Thù Vương
Nghe hắn hỏi lại lão chậm rãi gật đầu rồi nói:
- đúng vậy, con nhện mà đạo hữu muốn tìm chính là một loại nhện được phôi thai trong trứng của một con tử xà, khi nở con nhện này sẽ ăn chất dịch trong quả trứng của Tử Xà để sống, khi nở ra, nó sẽ có tám chân trên lưng là một hình hoa lửa. Nó có nọc độc vô cùng ghê gớm lại nhanh nhẹn vô cùng, nó mang hệ mộc nên có một số pháp thuật sơ cấp khá khó đối phó
Nghe lão giải thích thì cuối cùng hắn đã hiểu nguồn gốc của con nhện này từ đâu mà ra, tuy nhiên đây không phải mục đích chính của hắn khi đến đấy, hắn lại tiếp tục hỏi:
- Vậy đạo hữu có cách gì bắt được nó không. Hoặc biết phải tìm nó ở đâu thôi cũng được.
Lão già kia suy nghĩ một lúc rồi dùng một giọng chém đinh chặt sắt nói với hắn:
- Hai ngàn linh thạch trung cấp, không thể thấp hơn.
- Thành giao.- hắn cũng khẳng khái đập tay với lão,
Thấy hắn sảng khoái như vậy lão già cười ha hả và nói với hắn:
- Đạo hữu yên tâm. Linh thú viện của chúng ta đã săn bắt yêu thú gần ngàn năm, tuy cảnh giới chúng ta không cao, nhưng nếu nói về các loại linh trùng yêu thú, thì không ai ở vùng này hơn chúng ta được.
Hắn cũng mỉm cười đưa cho lão 1 tấm truyền tin phù rồi bảo:
- Ta đợi tin vui từ đạo hữu.
- Đạo hữu biết luyện khí thật không.
Tên chủ cửa hàng luyện khí kì thất cấp tươi cười trả lời hắn:
- Đạo hữu đừng đuà nha. Ta không biết luyện sao dám treo tấm biển này. Ta kế thừa y bát của tổ tông. Ở vùng thiên sơn này ta nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.
Dương Thanh không biết là hắn có nói dối mình hay không, nhưng thấy hắn tự tin như vậy thì lập tức đưa ra cuộn da của con yêu thú Xích Diệm Hỏa Lân mà ngày trước lấy được ở cửu khúc huỳnh hà cho hắn xem. Vừa thấy khí tức phát ra từ cuộn da, tên luyện khí kỳ này đã trố mắt ra nhìn rồi lắp bắp:
- Đây là... đây là... ta không nhìn nhầm chứ.
Dương Thanh không nói gì mà chỉ gật đầu. Sau phút ngạc nhiên, tên này đã lấy lại được bình tình, gã nói với Dương Thanh:
- Đạo hữu, tài liệu này quá quý giá, bản thân ta chưa đủ cảnh giới để luyện, thế này đi, đợi hết hội trao đổi này, ta sẽ dẫn đạo hữu đến gắp cậu của ta, tài liệu bậc này, phải ông ấy luyện mới được.
Dương Thanh nghe vậy thì cũng thu tấm da lại và hỏi:
- Này đạo hữu ta muốn tìm một thứ. Nếu ai có thể cho ta biết tin ta sẽ trả giá cao.
Tên kia nghe vậy thì hỏi lại:
- Đạo hữu muốn hỏi gì. Tuy Trần Đơn Ta cảnh giới không cao nhưng có rất nhiều nguồn tin ở chợ đen.
- Ta muốn tìm bát túc tri thù.
Trần Đơn nghe hắn nói vậy thì trả lời ngay:
- Bát túc tri thù sao, mấy năm trước có thấy, nhưng đã bị một cao thủ mua mất rồi
Khi nghe vế trước Dương Thanh hắn còn đang vui mừng thì vế sau như một gáo nước lạnh dội vào hắn. Dường như đọc được suy nghĩ của hắn. Trần Đơn bảo:
- Nhưng ta có thể giới thiệu đạo hữu đến một chỗ, biết đâu có thu hoạch.
.....
Giờ đây Dương Thanh hắn đang đứng trong một cái thôn trang nhỏ mà tên Trần Đơn đã chỉ đường cho hắn: Hà Gia Thôn. Thôn này có toàn khoảng năm nóc nhà tất cả với tất cả đều là người tu hành, thế nhưng vì không có pháp môn hay gì đặc biệt hầu hết chỉ dừng lại ở luyện khí kỳ cả đời mà thôi. Hắn phi thân đến một nóc nhà nhỏ trong thôn có 3 chữ " Linh thú viện ". Một gã luyện khí kỳ trẻ tuổi đang ngồi tromg quầy, thấy Dương Thanh bước vào gã vội niềm nở đứng dậy nói:
- Hoan nghênh đạo hữu đến thông chúng tôi, đạo hữu cần gì.
Không vòng vo làm gì hắn trả lời thẳng luôn:
- Không giấu đạo hữu, ta muốn biết tung tích của Bát Túc Tri Thù. Chỉ cần có nó tiên bạc không thành vấn đề.
Nghe hắn nói thế tên kia vội vã mời hắn vào trong ngồi rồi gọi một lão già khoảng sáu bảy mươi tuổi đi ra. Chắc là đã được tên kia nói trước vừa ngồi xuống lão đã nói luôn:
- Đạo hữu muốn mua con Thù Vương đó
- Thù Vương
Nghe hắn hỏi lại lão chậm rãi gật đầu rồi nói:
- đúng vậy, con nhện mà đạo hữu muốn tìm chính là một loại nhện được phôi thai trong trứng của một con tử xà, khi nở con nhện này sẽ ăn chất dịch trong quả trứng của Tử Xà để sống, khi nở ra, nó sẽ có tám chân trên lưng là một hình hoa lửa. Nó có nọc độc vô cùng ghê gớm lại nhanh nhẹn vô cùng, nó mang hệ mộc nên có một số pháp thuật sơ cấp khá khó đối phó
Nghe lão giải thích thì cuối cùng hắn đã hiểu nguồn gốc của con nhện này từ đâu mà ra, tuy nhiên đây không phải mục đích chính của hắn khi đến đấy, hắn lại tiếp tục hỏi:
- Vậy đạo hữu có cách gì bắt được nó không. Hoặc biết phải tìm nó ở đâu thôi cũng được.
Lão già kia suy nghĩ một lúc rồi dùng một giọng chém đinh chặt sắt nói với hắn:
- Hai ngàn linh thạch trung cấp, không thể thấp hơn.
- Thành giao.- hắn cũng khẳng khái đập tay với lão,
Thấy hắn sảng khoái như vậy lão già cười ha hả và nói với hắn:
- Đạo hữu yên tâm. Linh thú viện của chúng ta đã săn bắt yêu thú gần ngàn năm, tuy cảnh giới chúng ta không cao, nhưng nếu nói về các loại linh trùng yêu thú, thì không ai ở vùng này hơn chúng ta được.
Hắn cũng mỉm cười đưa cho lão 1 tấm truyền tin phù rồi bảo:
- Ta đợi tin vui từ đạo hữu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook