Dụ Vợ Vào Tròng: Ông Xã Xin Nương Tay!
-
Chương 28: Diệp Đào Yêu Tôi Đã Trở Lại Rồi!
Khi biết tin ba bị tai nạn qua đời, cô khóc tới ngất xỉu.
Nhưng khi anh trai bị tai nạn hôn mê sâu, đến cả quyền khóc ngất mà cô cũng không còn.
Ba không còn, bà nội trở mặt, bốn phía là đám anh em họ đang như lũ hổ sói chầu chực rình sẵn, bốn phía là địch, nguy cơ trùng điệp, ép cô phải mở to mắt đề phòng.
Người mà cô cần đề phòng lại chính là người bà nội nhẫn tâm của cô, còn cả đám chú bác anh em họ bụng dạ khó lường nữa, những kẻ đã hại anh trai cô vào viện.
May mắn là thế giới này không hoàn toàn khiến người ta tuyệt vọng.
Sau khi anh trai cô gặp chuyện không may, mấy người bạn tốt của anh vẫn chống đỡ áp lực từ nhà họ Diệp và nhà họ Lãnh, gắng hết sức giúp đỡ cô.
Còn mấy người vệ sĩ trung thành và tận tâm của anh trai cô cũng không rời bỏ hai anh em, luôn ẩn mình quanh khu bệnh viện, cực độ cảnh giác trông chừng anh trai giúp cô.
Nay bệnh của anh trai cô đã dần có khởi sắc.
Chỉ cần anh trai cô có thể tỉnh lại, mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn!
Cô nhất định phải sống thật tốt, nuôi cho bản thân béo tốt trắng trẻo, làm cho anh trai tỉnh lại sẽ nhìn thấy một Diệp Đào Yêu vô cùng vui vẻ sung sướng!
Cô hít vào một hơi thật sâu, nở nụ cười xán lạn rực rỡ với tấm bảng hiệu của nhà hàng CKY... Gan ngỗng tươi ngon ơi, Diệp Đào Yêu ta đã trở lại rồi đây!
Trên đường đi, Lâu Phàm đã đặt xong chỗ.
Bởi vì tự dưng muốn ăn, không đặt chỗ trước cho nên không đặt được phòng riêng.
Cũng may nhà hàng CKY là nhà hàng sang trọng đắt đỏ nhất Hoàng thành, trang hoàng và hoàn cảnh trong đây cũng thuộc hàng đầu, mặc dù là đại sảnh thì vẫn thanh nhã yên tĩnh, mang theo ý vị riêng.
Đại BOSS mời ăn nên Diệp Đào Yêu không hề khách sáo.
Sau khi ngồi xuống, cô gọi một loạt những món mà mình thích ăn lúc trước.
Dù sao anh không thiếu tiền, bất kể cô ăn nhiều hay ít thì cô cũng đâu phải thanh toán, không ăn thì quá phí!
Hiệu suất của nhà hàng rất nhanh, các món cô gọi đều được mang lên đầy đủ.
Cô cầm dao nĩa bắt đầu ăn.
Lâu Ngâm Tiêu tao nhã cầm dao nĩa trên bàn ăn, lặng lẽ quan sát cô.
Cô ăn với tốc độ khá nhanh, nhưng lễ nghi khi ăn lại tao nhã tinh chuẩn, không sai chút nào, vừa nhìn là biết sinh sống trong gia đình giàu có quý tộc, được hun đúc lâu dài mới có.
Lúc cô bỏ đồ ăn vào miệng rồi ngậm lại, quai hàm một bên phồng lên, làm cho anh đột nhiên nhớ tới con chuột Hamster mà anh từng nuôi hồi bé, ôm hạt trái cây nhai tới phồng má, đáng yêu khiến người ta muốn vò một phen.
Anh đang hứng thú nhìn, Diệp Đào Yêu không hề ngẩng đầu lên, chỉ đột ngột nói: "Tôi biết tôi đẹp tới mức có thể thay cơm, nhưng chỉ nhìn tôi thì không đủ no đâu."
Lâu Ngâm Tiêu khẽ cười, không nói gì, tiếp tục ung dung cắt miếng bít tết trong đĩa của mình.
Nhưng khi anh trai bị tai nạn hôn mê sâu, đến cả quyền khóc ngất mà cô cũng không còn.
Ba không còn, bà nội trở mặt, bốn phía là đám anh em họ đang như lũ hổ sói chầu chực rình sẵn, bốn phía là địch, nguy cơ trùng điệp, ép cô phải mở to mắt đề phòng.
Người mà cô cần đề phòng lại chính là người bà nội nhẫn tâm của cô, còn cả đám chú bác anh em họ bụng dạ khó lường nữa, những kẻ đã hại anh trai cô vào viện.
May mắn là thế giới này không hoàn toàn khiến người ta tuyệt vọng.
Sau khi anh trai cô gặp chuyện không may, mấy người bạn tốt của anh vẫn chống đỡ áp lực từ nhà họ Diệp và nhà họ Lãnh, gắng hết sức giúp đỡ cô.
Còn mấy người vệ sĩ trung thành và tận tâm của anh trai cô cũng không rời bỏ hai anh em, luôn ẩn mình quanh khu bệnh viện, cực độ cảnh giác trông chừng anh trai giúp cô.
Nay bệnh của anh trai cô đã dần có khởi sắc.
Chỉ cần anh trai cô có thể tỉnh lại, mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn!
Cô nhất định phải sống thật tốt, nuôi cho bản thân béo tốt trắng trẻo, làm cho anh trai tỉnh lại sẽ nhìn thấy một Diệp Đào Yêu vô cùng vui vẻ sung sướng!
Cô hít vào một hơi thật sâu, nở nụ cười xán lạn rực rỡ với tấm bảng hiệu của nhà hàng CKY... Gan ngỗng tươi ngon ơi, Diệp Đào Yêu ta đã trở lại rồi đây!
Trên đường đi, Lâu Phàm đã đặt xong chỗ.
Bởi vì tự dưng muốn ăn, không đặt chỗ trước cho nên không đặt được phòng riêng.
Cũng may nhà hàng CKY là nhà hàng sang trọng đắt đỏ nhất Hoàng thành, trang hoàng và hoàn cảnh trong đây cũng thuộc hàng đầu, mặc dù là đại sảnh thì vẫn thanh nhã yên tĩnh, mang theo ý vị riêng.
Đại BOSS mời ăn nên Diệp Đào Yêu không hề khách sáo.
Sau khi ngồi xuống, cô gọi một loạt những món mà mình thích ăn lúc trước.
Dù sao anh không thiếu tiền, bất kể cô ăn nhiều hay ít thì cô cũng đâu phải thanh toán, không ăn thì quá phí!
Hiệu suất của nhà hàng rất nhanh, các món cô gọi đều được mang lên đầy đủ.
Cô cầm dao nĩa bắt đầu ăn.
Lâu Ngâm Tiêu tao nhã cầm dao nĩa trên bàn ăn, lặng lẽ quan sát cô.
Cô ăn với tốc độ khá nhanh, nhưng lễ nghi khi ăn lại tao nhã tinh chuẩn, không sai chút nào, vừa nhìn là biết sinh sống trong gia đình giàu có quý tộc, được hun đúc lâu dài mới có.
Lúc cô bỏ đồ ăn vào miệng rồi ngậm lại, quai hàm một bên phồng lên, làm cho anh đột nhiên nhớ tới con chuột Hamster mà anh từng nuôi hồi bé, ôm hạt trái cây nhai tới phồng má, đáng yêu khiến người ta muốn vò một phen.
Anh đang hứng thú nhìn, Diệp Đào Yêu không hề ngẩng đầu lên, chỉ đột ngột nói: "Tôi biết tôi đẹp tới mức có thể thay cơm, nhưng chỉ nhìn tôi thì không đủ no đâu."
Lâu Ngâm Tiêu khẽ cười, không nói gì, tiếp tục ung dung cắt miếng bít tết trong đĩa của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook