Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
-
Chương 3588
Lâm Nhất chậc lưỡi, đúng là một lời khuyên chân thành.
“Vừa khéo, thật ra trên người ngươi đã có một thủ đoạn như vậy, dùng để thoát thân thì không tồi… Chỉ là, hình như ngươi chưa tìm được yếu lĩnh chân chính, rõ ràng đã nắm giữ được chân ý trong đó, nhưng có vẻ vẫn chưa biết dùng”, Thương Long Chi Chủ dường như đang ám chỉ gì đó.
Lâm Nhất suy nghĩ một lúc rồi bật thốt lên: “Kim Ô Cửu Biến?”
Chỉ là Kim Ô Cửu Biến vẫn còn không gian gì để phát triển chứ, hắn cho rằng mình đã tu luyện thân pháp cấp Đế Giả này đến trình độ khá cao thâm.
Dù là trong biển sấm chứa đầy long uy cũng có thể dùng thân pháp đó bay giữa không trung, phá vỡ áp chế của long uy.
“Thôi được!”
Bóng dáng của Thương Long Chi Chủ bỗng nhoáng lên, bay đến trước mặt Lâm Nhất mà không hề có dấu hiện báo trước, sau đó ấn vào giữa mi mày hắn.
Ầm!
Trên người Lâm Nhất bùng lên ánh sáng vàng, những luồng sáng mạnh mẽ giống như ngọn lửa tỏa ra, các loại sức mạnh hoàn toàn không chịu sự khống chế của Lâm Nhất.
Tâm pháp của Kim Ô Cửu Biến điên cuồng vận chuyển, có sức mạnh dồi dào dâng tràn sau lưng. Răng rắc, tiếng xương cốt nổ tung vang lên không dứt.
Lâm Nhất lộ ra vẻ mặt đau khổ, trán toát mồ hôi đầm đìa, trong miệng phát ra tiếng rên đau đớn.
Ầm!
Khi sức mạnh Kim Ô ở sau lưng tích lũy đến đỉnh cao, nó ầm ầm bùng nổ, hai luồng sáng màu vàng vô cùng to lớn giống như đôi cánh xuất hiện ở hai bên người.
Soạt! Soạt!
Lâm Nhất chấn động trong lòng, cảm giác hai luồng sáng màu vàng này chẳng khác nào đôi cánh mọc ra từ sau lưng. Tâm niệm hắn khẽ động, chân nguyên không ngừng rót vào dọc theo kinh mạch.
Ầm! Ầm!
Hai luồng sáng bỗng chốc mở rộng, đạt đến độ cao mấy chục mét mới dừng lại, phun nhả những làn khói màu vàng. Cùng lúc đó đại thế Kim Ô trên người Lâm Nhất bùng lên, điên cuồng dâng cao, chớp mắt đã đạt đến trình độ cực kỳ kinh ngạc.
“Đây là đôi cánh Kim Ô!”
Lâm Nhất nhìn về phía Thương Long Chi Chủ, trong mắt lộ ra vẻ khó tin. Hắn cảm giác chỉ cần vỗ cánh sau lưng là sẽ bùng phát ra uy lực kinh thiên động địa.
Trong hai luồng sáng màu vàng chứa đựng sức mạnh vô cùng to lớn khiến con người ta cảm nhận được nỗi sợ chân chính từ tận đáy lòng.
Đây mới là truyền thừa chân hính của Nhật Diệu Tinh Cung?
Lâm Nhất suy nghĩ nhanh như chớp, tâm pháp Kim Ô Cửu Biến lại lướt qua trong đầu một lần, trong nháy mắt lại xuất hiện một vài cảm ngộ mới.
“Hóa ra là vậy”.
Hai tay Lâm Nhất biến đổi liên tục, ngưng kết ra một Kim Ô Ấn hoàn toàn mới. Hai luồng sáng vô cùng to lớn phun nhả ráng mây ở sau lưng, không ngừng ngưng tụ. Trong chốc lát đã ngưng kết thành hai khung xương cánh màu vàng, chớp mắt trên hai khung xương cánh lại sinh ra vô số lông vũ màu vàng.
“Ông có ý gì?”
Lâm Nhất không hiểu, hiển nhiên cũng không biết những khó khăn sau khi kỉ nguyên Thần Long sinh ra.
“Sẽ có một ngày ngươi hiểu được”.
Thương Long Chi Chủ mỉm cười không nói, ngay sau đó ông ta nghĩ tới gì đó, trầm ngâm: “Ta tặng ngươi một phong ấn nữa đi, có thể chủ động sử dụng chiến y Thương Khung, nhưng phải có chút hạn chế. Nếu không, ngươi dùng nó áp chế nhân tài cùng thế hệ sẽ không có lợi ích gì với bản thân, cũng sẽ dẫn đến một số điều tọc mạch không cần thiết, mang lại tai họa cho mình”.
Đó là thánh ấn Thương Khung, không tính là phức tạp, căn bản liếc qua là học được.
Theo cách nói của Thương Long Chi Chủ, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không được chủ động sử dụng. Một khi sử dụng ấn này, sau đó sẽ bị suy yếu một thời gian dài.
Lâm Nhất không ngạc nhiên về chuyện này, quá dựa dẫm vào ngoại vật để nâng cao thực lực bản thân thì không hề giúp ích gì.
“Đến đây thôi, ta không có gì cho ngươi nữa, chỉ có thể gửi ngươi một lời khuyên chân thành: đánh không lại thì chạy, quang minh chính đại chạy là được, không có gì mất mặt cả, sau này tìm lại mặt mũi là được”, Thương Long Chi Chủ cười nói, không có phong thái của một tiền bối đại năng gì cả.
“Vừa khéo, thật ra trên người ngươi đã có một thủ đoạn như vậy, dùng để thoát thân thì không tồi… Chỉ là, hình như ngươi chưa tìm được yếu lĩnh chân chính, rõ ràng đã nắm giữ được chân ý trong đó, nhưng có vẻ vẫn chưa biết dùng”, Thương Long Chi Chủ dường như đang ám chỉ gì đó.
Lâm Nhất suy nghĩ một lúc rồi bật thốt lên: “Kim Ô Cửu Biến?”
Chỉ là Kim Ô Cửu Biến vẫn còn không gian gì để phát triển chứ, hắn cho rằng mình đã tu luyện thân pháp cấp Đế Giả này đến trình độ khá cao thâm.
Dù là trong biển sấm chứa đầy long uy cũng có thể dùng thân pháp đó bay giữa không trung, phá vỡ áp chế của long uy.
“Thôi được!”
Bóng dáng của Thương Long Chi Chủ bỗng nhoáng lên, bay đến trước mặt Lâm Nhất mà không hề có dấu hiện báo trước, sau đó ấn vào giữa mi mày hắn.
Ầm!
Trên người Lâm Nhất bùng lên ánh sáng vàng, những luồng sáng mạnh mẽ giống như ngọn lửa tỏa ra, các loại sức mạnh hoàn toàn không chịu sự khống chế của Lâm Nhất.
Tâm pháp của Kim Ô Cửu Biến điên cuồng vận chuyển, có sức mạnh dồi dào dâng tràn sau lưng. Răng rắc, tiếng xương cốt nổ tung vang lên không dứt.
Lâm Nhất lộ ra vẻ mặt đau khổ, trán toát mồ hôi đầm đìa, trong miệng phát ra tiếng rên đau đớn.
Ầm!
Khi sức mạnh Kim Ô ở sau lưng tích lũy đến đỉnh cao, nó ầm ầm bùng nổ, hai luồng sáng màu vàng vô cùng to lớn giống như đôi cánh xuất hiện ở hai bên người.
Soạt! Soạt!
Lâm Nhất chấn động trong lòng, cảm giác hai luồng sáng màu vàng này chẳng khác nào đôi cánh mọc ra từ sau lưng. Tâm niệm hắn khẽ động, chân nguyên không ngừng rót vào dọc theo kinh mạch.
Ầm! Ầm!
Hai luồng sáng bỗng chốc mở rộng, đạt đến độ cao mấy chục mét mới dừng lại, phun nhả những làn khói màu vàng. Cùng lúc đó đại thế Kim Ô trên người Lâm Nhất bùng lên, điên cuồng dâng cao, chớp mắt đã đạt đến trình độ cực kỳ kinh ngạc.
“Đây là đôi cánh Kim Ô!”
Lâm Nhất nhìn về phía Thương Long Chi Chủ, trong mắt lộ ra vẻ khó tin. Hắn cảm giác chỉ cần vỗ cánh sau lưng là sẽ bùng phát ra uy lực kinh thiên động địa.
Trong hai luồng sáng màu vàng chứa đựng sức mạnh vô cùng to lớn khiến con người ta cảm nhận được nỗi sợ chân chính từ tận đáy lòng.
Đây mới là truyền thừa chân hính của Nhật Diệu Tinh Cung?
Lâm Nhất suy nghĩ nhanh như chớp, tâm pháp Kim Ô Cửu Biến lại lướt qua trong đầu một lần, trong nháy mắt lại xuất hiện một vài cảm ngộ mới.
“Hóa ra là vậy”.
Hai tay Lâm Nhất biến đổi liên tục, ngưng kết ra một Kim Ô Ấn hoàn toàn mới. Hai luồng sáng vô cùng to lớn phun nhả ráng mây ở sau lưng, không ngừng ngưng tụ. Trong chốc lát đã ngưng kết thành hai khung xương cánh màu vàng, chớp mắt trên hai khung xương cánh lại sinh ra vô số lông vũ màu vàng.
“Ông có ý gì?”
Lâm Nhất không hiểu, hiển nhiên cũng không biết những khó khăn sau khi kỉ nguyên Thần Long sinh ra.
“Sẽ có một ngày ngươi hiểu được”.
Thương Long Chi Chủ mỉm cười không nói, ngay sau đó ông ta nghĩ tới gì đó, trầm ngâm: “Ta tặng ngươi một phong ấn nữa đi, có thể chủ động sử dụng chiến y Thương Khung, nhưng phải có chút hạn chế. Nếu không, ngươi dùng nó áp chế nhân tài cùng thế hệ sẽ không có lợi ích gì với bản thân, cũng sẽ dẫn đến một số điều tọc mạch không cần thiết, mang lại tai họa cho mình”.
Đó là thánh ấn Thương Khung, không tính là phức tạp, căn bản liếc qua là học được.
Theo cách nói của Thương Long Chi Chủ, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không được chủ động sử dụng. Một khi sử dụng ấn này, sau đó sẽ bị suy yếu một thời gian dài.
Lâm Nhất không ngạc nhiên về chuyện này, quá dựa dẫm vào ngoại vật để nâng cao thực lực bản thân thì không hề giúp ích gì.
“Đến đây thôi, ta không có gì cho ngươi nữa, chỉ có thể gửi ngươi một lời khuyên chân thành: đánh không lại thì chạy, quang minh chính đại chạy là được, không có gì mất mặt cả, sau này tìm lại mặt mũi là được”, Thương Long Chi Chủ cười nói, không có phong thái của một tiền bối đại năng gì cả.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook