Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
-
Chương 22: Giải cứu
Pằng... một tiếng súng lớn vang lên... máu chảy xuống chân cô...
Đau ư? Không...
Cô chẳng cảm thấy gì nữa...
.....
..........
...............
nhưng không đó không phải là máu của cô không lẽ là ngước mắt lên... Cổ lão đối diện cô mắt lưng tròng, vết bắn xuyên thẳng vào vị trí lồng ngực. Trình độ bắn cao này chỉ có thể.... liếc sang tên xạ thủ. Không phải hắn.
- " Tránh xa cô ấy ra "
- " Cao... Cao Kì " - không thể nào... hắn gằn mắt y như con mãnh thú, khó khăn đứng dậy khuôn mặt nhăn lại vì vết thương, ánh mắt ngùn ngụt lửa. Khẩu súng đã lên tròng...
- " Không.... không thể nào " - Cổ lão sửng sốt nói lắp bắp. Với vết thương như vậy sao có thể...
Cao Kì bước đến chỗ Hạ Vy, hắn dùng tay mình vuốt ve mặt cô. Rồi ôm chặt, bàn tay hắn mò đến chiếc dây chuyền của cô ấn mạnh một phát, cô hơi đau nhưng kìm không phát ra tiếng. Cả người ôm chặt hắn sợ rằng Cao Kì có thể gục ngã bắt cứ lúc nào. Cô nhìn lão ta đã ngã sõng soài tay ôm ngực kêu lên một cách đau đớn. Lão trừng mắt nhìn cô đáng sợ.
- " Không sao có tôi ở đây "
Thình thịch!
Nhanh quá...
Tim cô đập nhanh quá!
- " Đến lúc kết thúc rồi " - Câu nói vừa dứt...
Rầm một tiếng cả cánh cửa sắt rơi xuống...
Dẫn đầu là ai đó... rất đẹp a khí phách nữa. Anh ta cầm khẩu súng bắn không thương tiếc lần lượt bao nhiêu người ngã xuống chẳng kịp trở tay một câu...
- " Chúng tôi có đến muộn không đây? " - Lucy nhe răng nanh cười -" Its show time " - lại một lần nữa tiếng súng vang lên.
Một bóng đen thoát ẩn thoát hiện lên vào giữa bàn tay chuyên nghiệp xoay đâm vào những điểm yếu nhất..
Một màn chống trả mạnh mẽ xảy ra khiến cô chẳng thể định hình được nữa... rồi nhìn xuống chiếc vòng cô nó hơi lóe đỏ.
Vừa hiểu được tình hình một chiếc áo vest được đắp lên người Hạ Vy, ai đó nhìn cô cười trấn an rồi tay đan tay kéo đi...
- " Đi thôi "
Ấm quá... tay hắn thật sự rất ấm. Trong lòng một cảm giác kì lạ chạy đến khiến cả đôi má cô ửng đỏ lại, đôi môi cong lên cười cầm chặt lấy tay hắn gật đầu...
Những tiếng dao va vào nhau hay tiếng súng vang lên cộng với tiếng hét đau đớn. Mùi máu tanh nồng lan tóa cả một bầu không khí. Hạ Vy đứng đó trong tư thế đỡ Cao Kì không khỏi kinh hãi vì cảnh trước mắt. Rốt cuộc những người này ai họ có phải người không vậy?
- " Èo... vụ này chán phèo " - Lucy than bĩu môi nói rồi cô gỡ kính đen xuống nói.
- " Hai người không sao chứ "
- " Tôi ổn nhưng anh ấy... " - Cô gật đầu rồi nhìn sang hắn. Khuôn mặt nhăn lại vì đau...
- " 5 nữa trực thăng sẽ đến " - Người con trai đứng ở góc tường lạnh lùng lên tiếng, anh ta tay cầm con dao nanh loại nhỏ xoay trêm đó thậm chí vẫn còn dính máu. Khí lạnh từ anh ta phát ra không kém Cao Kì thậm chí là còn hơn...
- " Lão đại à... còn tên kia " - Lucy nói rồi chỉ thẳng lên Cổ Lão mặt xanh lét nhìn.
Lão... lão đại sao??
- " Giết " - chỉ một từ thôi. Cạch nòng súng đã lên đạn...
- " Tôi... xin... "
Chưa kịp nói hết câu, một viên đạn đã gim giữa đầu lão, con ngươi lưng tròng cả thân hình to béo ngã xuống. Cũng may cảnh tượng đó, Cao Kì đã kịp thời che mắt cô lại, chứ không cô thực sự sẽ ngất đi mất.
- " Tôi không sao " - cô gỡ tay hắn xuống nhìn Cao Kì.
- " May quá "
- " Hả "
Hắn nhìn cô thở phào nhẹ nhõm rồi cả thân hình to lớn ngã xuống...
- " Mạc Cao Kì "
********
Đã để các man đợi rồi ~~~~
VOTE nào^^^^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook