Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
-
Chương 146: Là hạ vy
**
Trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, Hạ Vy mở cửa vào, không một ánh nắng cũng chẳng làm lấy hương gió trời chỉ có mùi thuốc sộc lên.
Hạ Vy đến bên Mạc Cao Kì, cô mệt mỏi ngồi bên cạnh hắn, ôn như đưa tay lên vuốt gương mặt trắng bệch, cô cười nhẹ giọng nói thì thào.
- " Bây giờ không có anh em mới thực sự thấy mình vô dụng đến nhường nào"
- "..."
- " chẳng có một hướng đi nhất định, mọi thứ cứ liên tục dồn đến quanh quẩn bên em, Cao Kì rốt cuộc anh đã chịu gấp bao nhiêu lần em? em biết nên làm thế nào bây giờ? Em thật sự rất mệt mỏi..."
Hạ Vy cười đồng thời nước mắt cô rơi xuống, tiếng cười nhẹ của cô thật bi thương, gượng gạo ép bản thân tiến lên nhưng đường đi cứ một trùng xuống cô sợ mình không đứng vững. Hạ Vy mau chóng gạt nước mắt, cô không cho phép mình kém cỏi như vậy, cô mau chóng cởi chiếc vòng ngọc thạch tím của mình đeo lên cho Mạc Cao Kì.
- " Đây không chỉ đơn thuần là chiếc vòng cha mẹ em để lại, nó chính là bùa hộ mệnh của em, mong sao nó thể giúp anh mau chóng bình phục..."
Hạ Vy cúi xuống hôn lên trán hắn, bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay hăn cự nhiên có chuyển động, Hạ Vy nhìn xuống tay hắn nắm chặt tay mình, để ý đầu ngón tay hắn trở nên tím ngắt.
- " Cao Kì, Mạc Cao Kì..."
- "..."
- " Bác sĩ, bác sĩ đâu?"
Hạ Vy gào thét cô vừa quay lưng ra nhưng một tiếng nói phát ra từ điện thoại khiến cô khựng lại.
- " 1 phút nữa hắn sẽ chết, thuốc giải ở trong ngăn tủ thứ hai, tiêm hay không là tùy cô"
Đây là đoạn ghi âm, có kẻ đã canh thời gian để phát đoạn ghi âm này, chẳng một giây chần chừ, Hạ Vy mở tủ, đúng là có một kim tiêm trong tủ, cô giơ lên. Tin hay không tin là tùy cô, tay hắn nắm tay cô càng chặt, thậm chí móng tay đã găm vào da thịt.
- " Mạc Cao Kì, anh nhất định phải sống"
Vừa dứt cô, cô liền tiêm liều thuốc vào đường dây truyền nước của hắn. Chẳng mấy chốc thuốc đã tiêm hết, nghe thấy tiếng y tá cô liền chạy ra ngoài.
- " Y tá"
Bốp...
- " Bác sĩ Từ Niên, bệnh nhân Mạc Cao Kì có dấu hiệu co giật, thâm tím"
Y tá chạy vào phòng làm việc của Từ Niên, anh cũng đoàn nhanh chóng đến phòng hắn, Từ Niên mở đèn chuyên dụng soi mắt hắn, anh sờ cổ hắn.
- " Mạnh đập không đều, có vết thâm tím, máu bị đông rồi, mau lấy thuốc"
Tinh một tiếng, Từ Niên cúi xuống nhặt kim tiêm phía dưới chân mình, chỉ ngửi mùi vả mặt anh liền căng cứng lại.
- " Ai, kim tiêm này là ai tiêm?"
- " Tôi... không phải tôi"
- " Ai là người cuối cùng ở phòng này?"
- " Là..."
- " Ai?"
- " Là Cô Hạ Vy ạ"
- " Hạ Vy sao?"
- " Vâng ạ"
Ánh mắt Từ Niên hẹp lại, anh mau chóng nhận thuốc từ tay y tá nhưng ngay khi đó, anh nhận ra hắn đã trở nên bình thường.
- " Bác sĩ, bệnh nhân đang dần trở nên ổn định rồi ạ"
- " dừng tiêm"
- " Vâng"
- " Lấy máu của Mạc Cao Kì đi, tôi cần giấy xét nghiệm"
Đã mấy tiếng trôi qua, Cố Từ Niên trằn trọc nhìn tấm giấy xét nghiệm máu, anh đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần, cùng với máy chiếu camera trên máy tính. Truyện Bách Hợp
- " Từ Niên"
- " Lucy, em đến rồi"
- " Sao vậy? Cao Kì ổn chứ"
- " Em xem đi"
.....
- " Cái gì anh nghi rằng Hạ Vy đã tiêm thuốc độc vào trong nước truyền sao"
- " Dựa trên mọi bằng chứng anh có thì nó là như vậy, em xem đi người cuối cùng ở phòng Mạc Cao Kì là Hạ Vy, hơn nữa cô ấy còn có hành động tiêm chất gì đó vào trong dây truyền nước, đây chính là cái kim tiêm anh nhặt được"
- "..."
- " Lucy, em gọi Hạ Vy đến được không?"
- " Được thôi"
Lucy thở dài, mọi thứ đều rất rối loạn, dựa vào những bằng chứng hiện có, Hạ Vy chính là người đã tiêm thuốc độc vào dây truyền nước của Mạc Cao Kì, bất cứ ai bây giờ cũng không thể làm chứng cho cô ấy.
- " Vậy ạ? Vâng, Vâng con cảm ơn người"
- "..."
- " Sao vậy?"
Từ Niên lên tiếng hỏi khi thấy vẻ mặt Lucy đanh lại.
- " Từ Niên, Hạ Vy không có về nhà, bà nói cô ấy vẫn ở bệnh viện"
- " Không thể nào, anh đã cho người tìm, không có cô ấy ở đây"
- " Vậy cô ấy ở đâu?"
Trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, Hạ Vy mở cửa vào, không một ánh nắng cũng chẳng làm lấy hương gió trời chỉ có mùi thuốc sộc lên.
Hạ Vy đến bên Mạc Cao Kì, cô mệt mỏi ngồi bên cạnh hắn, ôn như đưa tay lên vuốt gương mặt trắng bệch, cô cười nhẹ giọng nói thì thào.
- " Bây giờ không có anh em mới thực sự thấy mình vô dụng đến nhường nào"
- "..."
- " chẳng có một hướng đi nhất định, mọi thứ cứ liên tục dồn đến quanh quẩn bên em, Cao Kì rốt cuộc anh đã chịu gấp bao nhiêu lần em? em biết nên làm thế nào bây giờ? Em thật sự rất mệt mỏi..."
Hạ Vy cười đồng thời nước mắt cô rơi xuống, tiếng cười nhẹ của cô thật bi thương, gượng gạo ép bản thân tiến lên nhưng đường đi cứ một trùng xuống cô sợ mình không đứng vững. Hạ Vy mau chóng gạt nước mắt, cô không cho phép mình kém cỏi như vậy, cô mau chóng cởi chiếc vòng ngọc thạch tím của mình đeo lên cho Mạc Cao Kì.
- " Đây không chỉ đơn thuần là chiếc vòng cha mẹ em để lại, nó chính là bùa hộ mệnh của em, mong sao nó thể giúp anh mau chóng bình phục..."
Hạ Vy cúi xuống hôn lên trán hắn, bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay hăn cự nhiên có chuyển động, Hạ Vy nhìn xuống tay hắn nắm chặt tay mình, để ý đầu ngón tay hắn trở nên tím ngắt.
- " Cao Kì, Mạc Cao Kì..."
- "..."
- " Bác sĩ, bác sĩ đâu?"
Hạ Vy gào thét cô vừa quay lưng ra nhưng một tiếng nói phát ra từ điện thoại khiến cô khựng lại.
- " 1 phút nữa hắn sẽ chết, thuốc giải ở trong ngăn tủ thứ hai, tiêm hay không là tùy cô"
Đây là đoạn ghi âm, có kẻ đã canh thời gian để phát đoạn ghi âm này, chẳng một giây chần chừ, Hạ Vy mở tủ, đúng là có một kim tiêm trong tủ, cô giơ lên. Tin hay không tin là tùy cô, tay hắn nắm tay cô càng chặt, thậm chí móng tay đã găm vào da thịt.
- " Mạc Cao Kì, anh nhất định phải sống"
Vừa dứt cô, cô liền tiêm liều thuốc vào đường dây truyền nước của hắn. Chẳng mấy chốc thuốc đã tiêm hết, nghe thấy tiếng y tá cô liền chạy ra ngoài.
- " Y tá"
Bốp...
- " Bác sĩ Từ Niên, bệnh nhân Mạc Cao Kì có dấu hiệu co giật, thâm tím"
Y tá chạy vào phòng làm việc của Từ Niên, anh cũng đoàn nhanh chóng đến phòng hắn, Từ Niên mở đèn chuyên dụng soi mắt hắn, anh sờ cổ hắn.
- " Mạnh đập không đều, có vết thâm tím, máu bị đông rồi, mau lấy thuốc"
Tinh một tiếng, Từ Niên cúi xuống nhặt kim tiêm phía dưới chân mình, chỉ ngửi mùi vả mặt anh liền căng cứng lại.
- " Ai, kim tiêm này là ai tiêm?"
- " Tôi... không phải tôi"
- " Ai là người cuối cùng ở phòng này?"
- " Là..."
- " Ai?"
- " Là Cô Hạ Vy ạ"
- " Hạ Vy sao?"
- " Vâng ạ"
Ánh mắt Từ Niên hẹp lại, anh mau chóng nhận thuốc từ tay y tá nhưng ngay khi đó, anh nhận ra hắn đã trở nên bình thường.
- " Bác sĩ, bệnh nhân đang dần trở nên ổn định rồi ạ"
- " dừng tiêm"
- " Vâng"
- " Lấy máu của Mạc Cao Kì đi, tôi cần giấy xét nghiệm"
Đã mấy tiếng trôi qua, Cố Từ Niên trằn trọc nhìn tấm giấy xét nghiệm máu, anh đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần, cùng với máy chiếu camera trên máy tính. Truyện Bách Hợp
- " Từ Niên"
- " Lucy, em đến rồi"
- " Sao vậy? Cao Kì ổn chứ"
- " Em xem đi"
.....
- " Cái gì anh nghi rằng Hạ Vy đã tiêm thuốc độc vào trong nước truyền sao"
- " Dựa trên mọi bằng chứng anh có thì nó là như vậy, em xem đi người cuối cùng ở phòng Mạc Cao Kì là Hạ Vy, hơn nữa cô ấy còn có hành động tiêm chất gì đó vào trong dây truyền nước, đây chính là cái kim tiêm anh nhặt được"
- "..."
- " Lucy, em gọi Hạ Vy đến được không?"
- " Được thôi"
Lucy thở dài, mọi thứ đều rất rối loạn, dựa vào những bằng chứng hiện có, Hạ Vy chính là người đã tiêm thuốc độc vào dây truyền nước của Mạc Cao Kì, bất cứ ai bây giờ cũng không thể làm chứng cho cô ấy.
- " Vậy ạ? Vâng, Vâng con cảm ơn người"
- "..."
- " Sao vậy?"
Từ Niên lên tiếng hỏi khi thấy vẻ mặt Lucy đanh lại.
- " Từ Niên, Hạ Vy không có về nhà, bà nói cô ấy vẫn ở bệnh viện"
- " Không thể nào, anh đã cho người tìm, không có cô ấy ở đây"
- " Vậy cô ấy ở đâu?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook