Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
-
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
*
Sáng hôm sau, không hiểu là có chuyện gù xảy ra, chỉ thấy trước cửa trụ sở cảnh sát là ba bốn chiếc xe hạng sang đắt tiền, trong phòng đón khách, A.J nhìn người phụ nữ đã cao tuổi ngồi đối diện, bà nhã nhặn nâng ly trà lên thưởng thức.
- " Mời cảnh sát trưởng"
- " Mời..."
- " Ông chắc hẳn biết lý do tôi đến đây đúng không?"
Người đàn bà kia luôn tỏa ra một khí chất của nhà quý tộc, bà châm dọc tẩu hút một hơi và không quên xin thứ lỗi, bà mặc chiếc sườn xám đen nhung tuyền với chiếc áo bông trắng, gang tay vải hoa ôm lấy bàn tay nhỏ nhắn.
- " Xin hỏi..."
- " Ở đồn cảnh sát, người cự nhiên đến chỉ có thể là đến đòi người,ông hiểu không?"
- " Tôi hiểu"
- " A.J nể mặt tôi, chồng tôi, và gia tộc, mạo phép hôm nay tôi đến xin đưa người nhà mình về."
- " Người nhà mình, Vương Kiều Chi Viên tôi, tôi không hiểu ý bà lắm"
- " không hiểu hay hiểu nhưng không muốn hiểu, nhìn đi, các người hiện đã có lệnh thả người này ra"
- "..."
- " Vương gia như một mắt xích, chúng tôi tuyệt đối không để mắt xích nào bị thương."
- " Thưa cảnh sát, Lục lão gia đến ạ"
A.J vội đứng lên, ngoài cửa, Lục lão gia không kém sang trọng, bà nhìn Vương Kiều Minh Chi ngồi trong phòng cũng không lấy lạ.
- " Lục gia"
- " Tô gia đã rút đơn tố cáo, các người hiện có thể thả người rồi" - Lục lão gia vẫn nghiêm nghị như ngày nào còn ở trong quân sự.
- " Chị Xanh..."
- " Cô gọi ai là Xanh hả?"
- " Ấy chết, chị Lục mới đúng"
- " hừ..."
- " xin lỗi người này, hôm nay do tôi dẫn về" - Chi Viên đứng lên, đà đúng đối diện Lục gia nhằm khẳng định nhất định hoàn thành mục đích của của mình hôm nay đến dây.
- " Cô nói gì? Mạc Cao Kì cũng là con cháu nhà họ Lục"
- " Đương nhiên nó cũng là con cháu nhà Vương gia. Hơn nữa hôm nay chị còn chậm chân hơn tôi"
- " Hai người dừng lại mau, đưa con bé vào"
A.J nhanh chóng phân bua, đàn bà cãi nhau đúng là cuộc chiến đáng sợ nhất, cánh cửa mở ra, Hạ Vy bước vào, vừa thấy cô Lục lão gia đã chạy đến ôm chầm lấy Hạ Vy không ngừng khóc than.
- " Trời ơi con bé này, tại sao không gọi cho ta, chẳng phải ta đã nói có khó khăn phải gọi cho ta sao"
- " Bà là..."
- " không xây xước, Hạ Vy mau theo ta về" - Chi Viên dùng dọc tẩu đưa mặt Hạ Vy lên xuống nhằm kiểm tra, đến khi thấy sắc mặt cô hơi tái nhợt, cả Chi Viên lẫn Lục gia liền quay sang nhìn A.J khiến ông chợt giật mình,
- " Hạ Vy nghe theo ta về" - Lục gia cầm tay Hạ Vy chuẩn bị nhanh chóng dẫn cô đi. Hạ Vy từ nãy hoàn toàn không hiểu gì, cô quay sang ngơ ngác hỏi.
- " Hai người là...? Bà là...?"
- " Con... con không nhớ ta sao?"
- " Từ từ thôi, con bé từng mất trí nhớ" - Lục gia không biết việc này, nhưng trái lại, Vương Kiều Chi Viên lại biết rất rõ vì Mạc Cao Kì đã tâm sự hết với bà.
- " Hạ Vy, con mất trí nhớ sao"
Hạ Vy liền gật đầu, cô thựa sự không nhớ người bà này là ai.
- " Chẳng cần cái đơn tố cáo này, chỉ cần dựa vào uy quyền nhà Vương gia, hôm nay tôi thừa sức đưa con bé về"
- " Kiều..."
- " Hơn nữa, nếu là có Mạc Cao Kì ở đây, nó nhất định sẽ đồng ý để tôi dẫn con bé về, Lục gia với Tô gia là thông gia, việc con bé vào đây là một tay Tô gia có kẻ tố cáo, hỏi xem, bà có thể đảm bảo con bé có làm sao không khi Lục phu nhân vốn không ưa Mạc Cao Kì, lẫn con bé"
Vương Kiều Chi Viên nói rất đúng, Lục lão gia cũng biết chỉ là bà rất quý Hạ Vy, nay biết cô không nhớ bà, bà rất buồn.
- " Bà à, con xin lỗi nhưng để hôm khác con sang thăm bà được không?"
- " Con hứa không?"
- " Con hứa"
- " Vương Kiều Chi Viên coi như lần này tôi nhường bà"
- " Cảm ơn"
Lục lão gia đi rồi, Hạ Vy cũng theo Vương gia về, cô không quên cảm ơn A.J. không khí trên xe căng thẳng kinh khủng, cho đến khi Vương gia là người lên tiếng đầu tên.
- " Đừng sợ ta không ăn thịt con"
- "..."
- " Chắc con đã nghe Lâm Tĩnh Như nói chứ"
- " Vậy người là...?"
- " Ta là Vương Kiều Chi Viên, nội của Mạc Cao Kì, hôm nay ta thay nó cũng như Vương gia đón con về"
Sáng hôm sau, không hiểu là có chuyện gù xảy ra, chỉ thấy trước cửa trụ sở cảnh sát là ba bốn chiếc xe hạng sang đắt tiền, trong phòng đón khách, A.J nhìn người phụ nữ đã cao tuổi ngồi đối diện, bà nhã nhặn nâng ly trà lên thưởng thức.
- " Mời cảnh sát trưởng"
- " Mời..."
- " Ông chắc hẳn biết lý do tôi đến đây đúng không?"
Người đàn bà kia luôn tỏa ra một khí chất của nhà quý tộc, bà châm dọc tẩu hút một hơi và không quên xin thứ lỗi, bà mặc chiếc sườn xám đen nhung tuyền với chiếc áo bông trắng, gang tay vải hoa ôm lấy bàn tay nhỏ nhắn.
- " Xin hỏi..."
- " Ở đồn cảnh sát, người cự nhiên đến chỉ có thể là đến đòi người,ông hiểu không?"
- " Tôi hiểu"
- " A.J nể mặt tôi, chồng tôi, và gia tộc, mạo phép hôm nay tôi đến xin đưa người nhà mình về."
- " Người nhà mình, Vương Kiều Chi Viên tôi, tôi không hiểu ý bà lắm"
- " không hiểu hay hiểu nhưng không muốn hiểu, nhìn đi, các người hiện đã có lệnh thả người này ra"
- "..."
- " Vương gia như một mắt xích, chúng tôi tuyệt đối không để mắt xích nào bị thương."
- " Thưa cảnh sát, Lục lão gia đến ạ"
A.J vội đứng lên, ngoài cửa, Lục lão gia không kém sang trọng, bà nhìn Vương Kiều Minh Chi ngồi trong phòng cũng không lấy lạ.
- " Lục gia"
- " Tô gia đã rút đơn tố cáo, các người hiện có thể thả người rồi" - Lục lão gia vẫn nghiêm nghị như ngày nào còn ở trong quân sự.
- " Chị Xanh..."
- " Cô gọi ai là Xanh hả?"
- " Ấy chết, chị Lục mới đúng"
- " hừ..."
- " xin lỗi người này, hôm nay do tôi dẫn về" - Chi Viên đứng lên, đà đúng đối diện Lục gia nhằm khẳng định nhất định hoàn thành mục đích của của mình hôm nay đến dây.
- " Cô nói gì? Mạc Cao Kì cũng là con cháu nhà họ Lục"
- " Đương nhiên nó cũng là con cháu nhà Vương gia. Hơn nữa hôm nay chị còn chậm chân hơn tôi"
- " Hai người dừng lại mau, đưa con bé vào"
A.J nhanh chóng phân bua, đàn bà cãi nhau đúng là cuộc chiến đáng sợ nhất, cánh cửa mở ra, Hạ Vy bước vào, vừa thấy cô Lục lão gia đã chạy đến ôm chầm lấy Hạ Vy không ngừng khóc than.
- " Trời ơi con bé này, tại sao không gọi cho ta, chẳng phải ta đã nói có khó khăn phải gọi cho ta sao"
- " Bà là..."
- " không xây xước, Hạ Vy mau theo ta về" - Chi Viên dùng dọc tẩu đưa mặt Hạ Vy lên xuống nhằm kiểm tra, đến khi thấy sắc mặt cô hơi tái nhợt, cả Chi Viên lẫn Lục gia liền quay sang nhìn A.J khiến ông chợt giật mình,
- " Hạ Vy nghe theo ta về" - Lục gia cầm tay Hạ Vy chuẩn bị nhanh chóng dẫn cô đi. Hạ Vy từ nãy hoàn toàn không hiểu gì, cô quay sang ngơ ngác hỏi.
- " Hai người là...? Bà là...?"
- " Con... con không nhớ ta sao?"
- " Từ từ thôi, con bé từng mất trí nhớ" - Lục gia không biết việc này, nhưng trái lại, Vương Kiều Chi Viên lại biết rất rõ vì Mạc Cao Kì đã tâm sự hết với bà.
- " Hạ Vy, con mất trí nhớ sao"
Hạ Vy liền gật đầu, cô thựa sự không nhớ người bà này là ai.
- " Chẳng cần cái đơn tố cáo này, chỉ cần dựa vào uy quyền nhà Vương gia, hôm nay tôi thừa sức đưa con bé về"
- " Kiều..."
- " Hơn nữa, nếu là có Mạc Cao Kì ở đây, nó nhất định sẽ đồng ý để tôi dẫn con bé về, Lục gia với Tô gia là thông gia, việc con bé vào đây là một tay Tô gia có kẻ tố cáo, hỏi xem, bà có thể đảm bảo con bé có làm sao không khi Lục phu nhân vốn không ưa Mạc Cao Kì, lẫn con bé"
Vương Kiều Chi Viên nói rất đúng, Lục lão gia cũng biết chỉ là bà rất quý Hạ Vy, nay biết cô không nhớ bà, bà rất buồn.
- " Bà à, con xin lỗi nhưng để hôm khác con sang thăm bà được không?"
- " Con hứa không?"
- " Con hứa"
- " Vương Kiều Chi Viên coi như lần này tôi nhường bà"
- " Cảm ơn"
Lục lão gia đi rồi, Hạ Vy cũng theo Vương gia về, cô không quên cảm ơn A.J. không khí trên xe căng thẳng kinh khủng, cho đến khi Vương gia là người lên tiếng đầu tên.
- " Đừng sợ ta không ăn thịt con"
- "..."
- " Chắc con đã nghe Lâm Tĩnh Như nói chứ"
- " Vậy người là...?"
- " Ta là Vương Kiều Chi Viên, nội của Mạc Cao Kì, hôm nay ta thay nó cũng như Vương gia đón con về"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook