Do You Remember Me???
-
Chương 2
_Biệt thự Wolf_
Tọa lạc giữa trung tâm thành phố Hà Nội. Tại khu biệt thự cao cấp dành cho những người giàu có. Chiếc xe lăn bánh và dừng lại tại toàn nhà theo phong cách Châu Âu sang trọng và bậc nhất nơi ấy.
- Chào thiếu gia.
20 năm rồi, cậu mới quay trở lại đây! Cảm xúc giống như thời thơ ấu vậy! Còn nhớ những ngày bé, được chơi đùa cùng em gái trong vườn hoa hay cùng ba chơi game trong sân nhà. Tên của ngôi nhà này là do bố mẹ cậu đặt tên và cậu cũng không muốn thay đổi nó.
- Thiếu gia, tôi đã dọn dẹp phòng cho cậu! Cậu về phòng nghỉ ngơi đi.
- Cảm ơn bác!
Ông Khanh_ Người đã ở chăm sóc biệt thự này cả đời, được chứng kiến sự thay đổi của căn nhà, từ lão phu nhân, lão gia rồi đến ông chủ, bà chủ và giờ đây là thiếu gia. Trong trái tim của ông, luôn hy vọng mọi người có thể đoàn tụ. Dù giờ đây mọi người đều đang bận rộn với sự nghiệp riêng những luôn muốn đó của ông chắc chắn sẽ trở thành sự thật!
Cùng lúc đó, tại căn biệt thự sang trọng cũng đang chào dón một niềm vui vô bờ bến. Cô công chúa nhỏ của Trương Gia đã trở về!
- Bác Duyên! Nhớ bác quá đi.
- Chào mừng tiểu thư về nhà!
- Hoàng Vy, con lên phòng nghỉ ngơi đi, ngồi máy bay chắc mệt lắm rồi!_ Bác Duyên.
- Dạ vâng! Bữa tối bác đừng gọi con nhé!
- Bác biết rồi! Mệt thì nghỉ ngơi nhiều vào.
Hoàng Vy trở về với căn phòng thân yêu của mình. Cô sinh ra và lớn lên ở đây dù có đi xa cũng luôn mong muốn được trở lại nơi này.
“ I can fly
I’m pround that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time…’
Video call gọi tới! Đoán xem ai nào?
- Con gái yêu? Về đến nhà chưa vậy?
Trên màn hình là sự xuất hiện của bố mẹ Hoàng Vy.
- Con vừa về đến nơi. Ba mẹ đang ở đâu vậy?
- Ba mẹ đang tham gia tuần lễ thời trang Paris. Chắc khoảng một tháng mới về.
- Con biết rồi! Hai người nhớ giữ gìn sức khỏe nha.
- Tạm biệt con yêu.
_Tối hôm sau_
Nó khoác trên mình chiếc váy dạ hội đen, đeo vòng tay.
Hoàn hảo! Nó đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
“ Tít…tít”
“Sóc” đang ở khách sạn Royal World”
“Ok”
Nó nhẹ nhàng xuống dưới nhà trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng biết tiểu thư rất xinh đẹp nhưng hôm nay cô ấy càng trở nên bí ẩn và quyến rũ vô cùng. Sau khi ra khỏi biệt thự, bên vệ đường, ô tô đen đã chờ sẵn và sẵn sàng xuất phát.
Hoàng Vy tự tin bước vào trong toàn nhà. Mái tóc xoăn nhẹ nhàng, chiếc váy đen quyến rũ càng làm cô trở nên cuốn hút và lạnh lùng hơn. Khách sạn Royal World hôm nay nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Hôm nay là bữa tiệc chúc mừng sinh nhật 18 tuổi của cô giái tập đoàn YN, những gia đình quyền quý, tiền tài đều có mặt để tham dự.
- Tiểu thư xin dừng bước.
Hoàng Vy hơi lo lắng, cô hóa trang có việc gì sao?
- Xin cô cho xem thiệp mời.
Bảo vệ nhận được lệnh phải thắt chặ an ninh để tránh những trường họp đáng tiếc. Dù sao hôm nay cũng là ngày tụ họp nhiều nhân vật quan trọng của đất nước cũng như thế giới.
“ Mình đi vội quá! Không mang theo rồi. Sao bây giờ?”
Hazzi. Mải lo làm nhiệm vụ mà cô quên mất cái cần thiết. Biết thế, cô lẻn vào trong cho xong.
- Hi hi. Xin lỗi anh, tôi quên thiệp mời ở nhà rồi! Có thể cho tôi qua không?
Hoàng Vy cố gắng nở nụ cười để “ mua chuộc” anh bảo vệ kết quả là…
- Vậy xin tiểu thư dừng bước! Đây là quy định của cấp trên. Không có thiệp mời không được vào.
- Tôi là tiểu thư tập đoàn JK đấy
- Có là tổng thống thì tôi cũng không thể cho cô vào được.
Đúng là làm sát thủ bao năm cũng không bằng được với anh chàng bảo vệ nguyên tắc này.
“ Sao bây giờ?”
Đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một chiếc Ferrari FXX- K đỗ ngay trước cửa khách sạn. Chỉ mới xuất hiện chưa đầy 10s, nó đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Ai cũng chăm chú ngắm nhìn chiếc xe có một không hai trên thế giới. Bước xuống xe, một thân hình làm người ta muốn phạm tội. Chiều cao lý tưởng 190m, khoác trên mình bộ comple được cắt may tỉ mỉ càng tôn thêm dáng vẻ hoàn mỹ này. Người đó không ai khác chính là tổng giám đốc của MU_ Hoàng Hải Phong.
Mặc dù rất ghét những hoạt động này nhưng vì giữ phép tắc cơ bản nên bây giờ cậu mới xuất hiện ở đây!
- Anh xem này! Vui nhộn quá đi.
- Woa! Không biết bao nhiêu người đang nhìn an hem mình kìa.
- Các thiếu nữ đang bắn tim cho chúng ta nữa chứ.
Vâng! Chiếc loa nói bên cạnh Hải Phong không ai khác chính là Trịnh Vũ Quang. Anh chàng có vẻ rất hào hứng với những bữa tiệc kiểu này. Hải Phong và Vũ Quang lướt qua Hoàng vy. Vũ Quang thì đang để ý đến những cô gái trẻ đẹp vẫy tay với mình còn Hải Phong thì lạnh lung, không ai đáng để cậu nhìn thì đúng hơn.
Cũng như những vị khách mời khác, hai người cũng bị chặn bởi anh bảo vệ “vui tính”
- Xin cho tôi xem thiệp mời của hai vị!
Vũ Phong lấy ra thiệp mời. Tuy là bảo vệ, nhưng anh cũng thấy đây là một nhân vật đặc biệt. Suy nghĩ không sai khi Vũ Phong lấy ra một tấm thiệp màu đỏ. Yến tiệc hôm nay được phân biệt với ba màu sắc. Màu xanh, tím và đỏ. Màu đỏ là khách mời VIP của ngày hôm nay. Số lượng phát ra chưa đến ba người.
- Mời hai thiếu gia….
- Anh! Sao giờ anh mới đến?
Anh bảo vệ chưa kịp nói xong thì một giọng nói êm ái vang lên! Không cần nhìn cũng biết đây là một người con gái vô cùng xinh đẹp và dịu dàng. Hoàng Vy như tìm được cứu tinh. Sau khi quan sát kỹ tình hình, cô phản ứng một cách nhanh nhẹn và chạy đến bên Hải Phong và khoác tay anh một cách tự nhiên. Biểu cảm của hai đại nhân vật của chúng ta thế nào nhỉ? Trịnh Vũ Quang thì đông cứng luôn, như hóa đá. Bộ não ngừng hoạt động khi nhìn thấy hoạt động của Hoàng Vy. Còn Hải Phong thì nhìn cô với ánh mắt “ giết người”. Hàn khi xung quang cậu càng ngày càng nhiều. Nhận thấy điều gì đó nhưng Hoàng Vy chẳng còn cách nào khác, ai bảo hai người này “ dễ bắt nạt” như vậy!
- Anh họ! Anh để em chờ lâu quá đấy!
Hoàng Vy lên tiếng phá vỡ sự im lặng đến đáng sợ này.
- Hả????
Anh bảo vệ cũng ngạc nhiên không kém ai đó. Lúc này, máu mới dồn lên não của Vũ Quang! Bản tính “ thương hoa tiếc ngọc” của nhị thiếu gia nhà Trịnh gia phát huy.
- Hi hi! Em ở đâu mà làm bọn anh tìm mãi thế!
- Em đi dạo xung quang một chút..
- Mà sao em không vào trong?
- Em đi vội quá nên không mang theo thiệp mời…
Hoàng Vy nói với vẻ mặt dịu hiền. Nhìn cô như vậy, ai cũng muốn được nâng niu khuôn mặt ấy.
- Vậy vào trong với tụi anh nhé!
Vũ Quang nháy mắt.
- Cảm ơn thiếu..à anh họ!
Anh chàng bảo vệ không thể lam gì hơn là để cô vào. Họ có ngu đâu khi đắc tội với khách mời VIP ngày hôm nay. Dù họ có dẫn theo ăn mày cũng được qua cửa. Hoàng Vy nở nụ cười chiến thắng. Lướtqua anh bảo vệ lúc nãy, cô vẽ lên một nụ cười….tiếc nuối.
Vì mong muốn đạt được thành công mà cô đã quên một việc quan trọng! Từ cửa đến giờ Hoàng Vy vẫn luôn ôm chặt tay của Hải Phong.
- Hì hì! Cảm ơn anh nhé!
Ngại ngùng gỡ tay ra, Hoàng Vy không quên cảm ơn hai người.
- Không cần cảm ơn! Được phục vụ người đẹp là vinh hạnh của Vũ Quang này!
Hải Phong vẫn hờ hững, mặc kệ cho hai người - kẻ tung người hứng.
- Khi nào có dịp tôi sẽ trả ơn hai người! Tạm biệt nhé!
Hoàng Vy đi rồi, lúc này, Vũ Quang mới nhìn Hải Phong với ánh mắt ngạc nhiên và thích thú.
- Anh trai, 22 năm giữ mình đến đây chấm dứt rồi!
Nét mặt Hải Phong đen sì, từ khi sinh ra đến giờ đối với cậu con gái là “động vật” khó hiểu nhất và cần phải tránh xa. Trừ người thân trong gia đình, cậu rất ghét khi tiếp xúc với con gái chứ nói gì đến nắm tay đâu!
- Em rất vinh dự khi là người đầu tiên chứng kiến cảnh đẹp thú vị này._Vũ Quang cảm thấy vô cùng thích thú.
- Chi nhánh ở Châu Phi đang thiếu người…
- Anh! Em có việc, đi trước nhé!
Cách tốt nhất khi gần Hải Phong là im lặng…im lặng và im lặng…
Tọa lạc giữa trung tâm thành phố Hà Nội. Tại khu biệt thự cao cấp dành cho những người giàu có. Chiếc xe lăn bánh và dừng lại tại toàn nhà theo phong cách Châu Âu sang trọng và bậc nhất nơi ấy.
- Chào thiếu gia.
20 năm rồi, cậu mới quay trở lại đây! Cảm xúc giống như thời thơ ấu vậy! Còn nhớ những ngày bé, được chơi đùa cùng em gái trong vườn hoa hay cùng ba chơi game trong sân nhà. Tên của ngôi nhà này là do bố mẹ cậu đặt tên và cậu cũng không muốn thay đổi nó.
- Thiếu gia, tôi đã dọn dẹp phòng cho cậu! Cậu về phòng nghỉ ngơi đi.
- Cảm ơn bác!
Ông Khanh_ Người đã ở chăm sóc biệt thự này cả đời, được chứng kiến sự thay đổi của căn nhà, từ lão phu nhân, lão gia rồi đến ông chủ, bà chủ và giờ đây là thiếu gia. Trong trái tim của ông, luôn hy vọng mọi người có thể đoàn tụ. Dù giờ đây mọi người đều đang bận rộn với sự nghiệp riêng những luôn muốn đó của ông chắc chắn sẽ trở thành sự thật!
Cùng lúc đó, tại căn biệt thự sang trọng cũng đang chào dón một niềm vui vô bờ bến. Cô công chúa nhỏ của Trương Gia đã trở về!
- Bác Duyên! Nhớ bác quá đi.
- Chào mừng tiểu thư về nhà!
- Hoàng Vy, con lên phòng nghỉ ngơi đi, ngồi máy bay chắc mệt lắm rồi!_ Bác Duyên.
- Dạ vâng! Bữa tối bác đừng gọi con nhé!
- Bác biết rồi! Mệt thì nghỉ ngơi nhiều vào.
Hoàng Vy trở về với căn phòng thân yêu của mình. Cô sinh ra và lớn lên ở đây dù có đi xa cũng luôn mong muốn được trở lại nơi này.
“ I can fly
I’m pround that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time…’
Video call gọi tới! Đoán xem ai nào?
- Con gái yêu? Về đến nhà chưa vậy?
Trên màn hình là sự xuất hiện của bố mẹ Hoàng Vy.
- Con vừa về đến nơi. Ba mẹ đang ở đâu vậy?
- Ba mẹ đang tham gia tuần lễ thời trang Paris. Chắc khoảng một tháng mới về.
- Con biết rồi! Hai người nhớ giữ gìn sức khỏe nha.
- Tạm biệt con yêu.
_Tối hôm sau_
Nó khoác trên mình chiếc váy dạ hội đen, đeo vòng tay.
Hoàn hảo! Nó đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
“ Tít…tít”
“Sóc” đang ở khách sạn Royal World”
“Ok”
Nó nhẹ nhàng xuống dưới nhà trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng biết tiểu thư rất xinh đẹp nhưng hôm nay cô ấy càng trở nên bí ẩn và quyến rũ vô cùng. Sau khi ra khỏi biệt thự, bên vệ đường, ô tô đen đã chờ sẵn và sẵn sàng xuất phát.
Hoàng Vy tự tin bước vào trong toàn nhà. Mái tóc xoăn nhẹ nhàng, chiếc váy đen quyến rũ càng làm cô trở nên cuốn hút và lạnh lùng hơn. Khách sạn Royal World hôm nay nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Hôm nay là bữa tiệc chúc mừng sinh nhật 18 tuổi của cô giái tập đoàn YN, những gia đình quyền quý, tiền tài đều có mặt để tham dự.
- Tiểu thư xin dừng bước.
Hoàng Vy hơi lo lắng, cô hóa trang có việc gì sao?
- Xin cô cho xem thiệp mời.
Bảo vệ nhận được lệnh phải thắt chặ an ninh để tránh những trường họp đáng tiếc. Dù sao hôm nay cũng là ngày tụ họp nhiều nhân vật quan trọng của đất nước cũng như thế giới.
“ Mình đi vội quá! Không mang theo rồi. Sao bây giờ?”
Hazzi. Mải lo làm nhiệm vụ mà cô quên mất cái cần thiết. Biết thế, cô lẻn vào trong cho xong.
- Hi hi. Xin lỗi anh, tôi quên thiệp mời ở nhà rồi! Có thể cho tôi qua không?
Hoàng Vy cố gắng nở nụ cười để “ mua chuộc” anh bảo vệ kết quả là…
- Vậy xin tiểu thư dừng bước! Đây là quy định của cấp trên. Không có thiệp mời không được vào.
- Tôi là tiểu thư tập đoàn JK đấy
- Có là tổng thống thì tôi cũng không thể cho cô vào được.
Đúng là làm sát thủ bao năm cũng không bằng được với anh chàng bảo vệ nguyên tắc này.
“ Sao bây giờ?”
Đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một chiếc Ferrari FXX- K đỗ ngay trước cửa khách sạn. Chỉ mới xuất hiện chưa đầy 10s, nó đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Ai cũng chăm chú ngắm nhìn chiếc xe có một không hai trên thế giới. Bước xuống xe, một thân hình làm người ta muốn phạm tội. Chiều cao lý tưởng 190m, khoác trên mình bộ comple được cắt may tỉ mỉ càng tôn thêm dáng vẻ hoàn mỹ này. Người đó không ai khác chính là tổng giám đốc của MU_ Hoàng Hải Phong.
Mặc dù rất ghét những hoạt động này nhưng vì giữ phép tắc cơ bản nên bây giờ cậu mới xuất hiện ở đây!
- Anh xem này! Vui nhộn quá đi.
- Woa! Không biết bao nhiêu người đang nhìn an hem mình kìa.
- Các thiếu nữ đang bắn tim cho chúng ta nữa chứ.
Vâng! Chiếc loa nói bên cạnh Hải Phong không ai khác chính là Trịnh Vũ Quang. Anh chàng có vẻ rất hào hứng với những bữa tiệc kiểu này. Hải Phong và Vũ Quang lướt qua Hoàng vy. Vũ Quang thì đang để ý đến những cô gái trẻ đẹp vẫy tay với mình còn Hải Phong thì lạnh lung, không ai đáng để cậu nhìn thì đúng hơn.
Cũng như những vị khách mời khác, hai người cũng bị chặn bởi anh bảo vệ “vui tính”
- Xin cho tôi xem thiệp mời của hai vị!
Vũ Phong lấy ra thiệp mời. Tuy là bảo vệ, nhưng anh cũng thấy đây là một nhân vật đặc biệt. Suy nghĩ không sai khi Vũ Phong lấy ra một tấm thiệp màu đỏ. Yến tiệc hôm nay được phân biệt với ba màu sắc. Màu xanh, tím và đỏ. Màu đỏ là khách mời VIP của ngày hôm nay. Số lượng phát ra chưa đến ba người.
- Mời hai thiếu gia….
- Anh! Sao giờ anh mới đến?
Anh bảo vệ chưa kịp nói xong thì một giọng nói êm ái vang lên! Không cần nhìn cũng biết đây là một người con gái vô cùng xinh đẹp và dịu dàng. Hoàng Vy như tìm được cứu tinh. Sau khi quan sát kỹ tình hình, cô phản ứng một cách nhanh nhẹn và chạy đến bên Hải Phong và khoác tay anh một cách tự nhiên. Biểu cảm của hai đại nhân vật của chúng ta thế nào nhỉ? Trịnh Vũ Quang thì đông cứng luôn, như hóa đá. Bộ não ngừng hoạt động khi nhìn thấy hoạt động của Hoàng Vy. Còn Hải Phong thì nhìn cô với ánh mắt “ giết người”. Hàn khi xung quang cậu càng ngày càng nhiều. Nhận thấy điều gì đó nhưng Hoàng Vy chẳng còn cách nào khác, ai bảo hai người này “ dễ bắt nạt” như vậy!
- Anh họ! Anh để em chờ lâu quá đấy!
Hoàng Vy lên tiếng phá vỡ sự im lặng đến đáng sợ này.
- Hả????
Anh bảo vệ cũng ngạc nhiên không kém ai đó. Lúc này, máu mới dồn lên não của Vũ Quang! Bản tính “ thương hoa tiếc ngọc” của nhị thiếu gia nhà Trịnh gia phát huy.
- Hi hi! Em ở đâu mà làm bọn anh tìm mãi thế!
- Em đi dạo xung quang một chút..
- Mà sao em không vào trong?
- Em đi vội quá nên không mang theo thiệp mời…
Hoàng Vy nói với vẻ mặt dịu hiền. Nhìn cô như vậy, ai cũng muốn được nâng niu khuôn mặt ấy.
- Vậy vào trong với tụi anh nhé!
Vũ Quang nháy mắt.
- Cảm ơn thiếu..à anh họ!
Anh chàng bảo vệ không thể lam gì hơn là để cô vào. Họ có ngu đâu khi đắc tội với khách mời VIP ngày hôm nay. Dù họ có dẫn theo ăn mày cũng được qua cửa. Hoàng Vy nở nụ cười chiến thắng. Lướtqua anh bảo vệ lúc nãy, cô vẽ lên một nụ cười….tiếc nuối.
Vì mong muốn đạt được thành công mà cô đã quên một việc quan trọng! Từ cửa đến giờ Hoàng Vy vẫn luôn ôm chặt tay của Hải Phong.
- Hì hì! Cảm ơn anh nhé!
Ngại ngùng gỡ tay ra, Hoàng Vy không quên cảm ơn hai người.
- Không cần cảm ơn! Được phục vụ người đẹp là vinh hạnh của Vũ Quang này!
Hải Phong vẫn hờ hững, mặc kệ cho hai người - kẻ tung người hứng.
- Khi nào có dịp tôi sẽ trả ơn hai người! Tạm biệt nhé!
Hoàng Vy đi rồi, lúc này, Vũ Quang mới nhìn Hải Phong với ánh mắt ngạc nhiên và thích thú.
- Anh trai, 22 năm giữ mình đến đây chấm dứt rồi!
Nét mặt Hải Phong đen sì, từ khi sinh ra đến giờ đối với cậu con gái là “động vật” khó hiểu nhất và cần phải tránh xa. Trừ người thân trong gia đình, cậu rất ghét khi tiếp xúc với con gái chứ nói gì đến nắm tay đâu!
- Em rất vinh dự khi là người đầu tiên chứng kiến cảnh đẹp thú vị này._Vũ Quang cảm thấy vô cùng thích thú.
- Chi nhánh ở Châu Phi đang thiếu người…
- Anh! Em có việc, đi trước nhé!
Cách tốt nhất khi gần Hải Phong là im lặng…im lặng và im lặng…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook