Do You Remember Me???
-
Chương 1
Hoa Kỳ_ Tập đoàn Manchester.
- Tổng giám đốc, đây là kế hoạch của trung tâm thương mại Ánh Dương. Mời tổng giám đốc xem qua.
- Báo cáo tình hình quý II đi!_ Giọng nói lạnh lùng vang lên.
Không khí bên ngoài hiện giờ là 32*C nhưng trong phòng hội nghị của tập đoàn Manchester thì u ám, lạnh đến 10*C.
- Dạ….Trong tháng 6, doanh thu bán hàng tăng 10% so với tháng 5, dự kiến trong tháng 9 sẽ tăng thêm 15% nữa.
- Về lĩnh vực ngân hàng, tập đoàn đã mở thêm 15 chi nhánh ở các nước Châu Á như Việt Nam, Hàn Quốc,….
- Ở lĩnh vực giải trí, chúng ta đang cố gắng hợp tác với công ty giải trí lớn nhất của Hàn Quốc là SM Entertainment.
- …..
Các giám đốc đang lần lượt báo cáo các hạng mục, lĩnh vực cần thiết.
- Còn gì nữa?
Một lần nữa giọng nói ấy lại vang lên. Các giám đốc nhìn nhau không hiểu ý gì. Chẳng phải họ đã báo cáo hết rồi sao.
- Dạ…Đã xong!
- Giám đốc phòng nhân sự.
Nghe thấy tên mình được nêu lên, sự sợ hãi ngày một tăng. Ai cũng biết, Hoàng Hải Phong_ Tổng giám đốc của Manchester là một người vô cùng nghiêm khắc cùng với tính cách lạnh lùng. Từ khi 18 tuổi đã tiếp quản tập đoàn Đa Quốc Gia số 1 hiện nay.
- Có…có tôi.
Đôi mắt xanh biếc của Hải Phong nhìn thẳng vào người đó.
- Ông có gì muốn nói?
- Ơ…Thưa tổng giám đốc, tôi đã báo cáo xong rồi…
- Chắc chắn chứ?...Thật không có gì nữa….
- Tôi…tôi…
- Thư ký An._ Hải Phong xoay bút, lạnh lùng gọi.
- Giám đốc, qua thông tin điều tra. Ông đã lợi dụng chức vụ của mình để cho con gái ông_Nguyễn Yến làm trưởng phòng kế toán. Tôi có nói sai không?
Sự sợ hãi và lo lắng xuất hiện rất rõ trên khuôn mặt của ông ta. Ông làm việc này rất kín đáo, không để lại sơ sót gì. Ngay cả ở sơ yếu lý lịch của con gái ông cũng đã sửa mối quan hệ với mình. Vậy sao tổng giám đốc lại biết được?
- Ông biết tôi ghét nhất loại người gì không?
Hải Phong liếc nhìn và nói.
- Tôi…tôi…xin lỗi…._Ông ta lắp bắp nói,
- Đuổi việc.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều nín thở làm cho không khí lạnh lẽo càng tăng thêm. Chỉ phạm sai lầm có một lần như vậy mà bao công sức suốt 30 năm làm việc của giám đốc phòng nhân sự đến đây kết thúc. Đúng như lời đồn, muốn vào Manchester thì cần nhất phải có trí tuệ và tài năng. Gia thế và quan hệ vĩnh viễn không là gì cả.
- Tan họp.
_Phòng tổng giám đốc_
- Tổng giám đốc chi nhánh MU của Việt Nam đang có một số vấn đề. Tôi sẽ cử người sang đó.
Như ngày thường, thư ký An báo cáo những công việc hằng ngày.
- Không cần. Tôi sẽ tự mình giải quyết_ Hải Phong.
- Dạ! Vâng..
- Cậu ở lại giúp ba tôi quản lý tập đoàn. Có việc gì thì liên hệ!
- Được ạ!
- Hải Băng thế nào?
- Cô ấy đang theo học tại Cambridge. Có cần tôi bảo vệ tiểu thư không tổng giám đốc?
- Không cần. Cứ để nó tự do.
Lúc này, tại một nơi khác…
- CJ. “Sóc” đang ở phòng 1507, trước cửa là 4 vệ sĩ. Hành lang bên trái của 2 chiếc camera…..
- Ok đã hiểu.
Kiểm tra kỹ tình hình một cách cẩn thận, trong bóng tối, một thân thế nhẹ nhàng treo mình trên sợi dây và nhảy sang toàn nhà kế bên.
- Phịch.
Trước ban công phòng 1507, CJ đáp xuống và mở khóa cửa ban công. Trong phòng lúc này, một ông già hói với cái bụng phệ đang nhâm ly rượu Rum hảo hạng mà không biết nguy hiểm đang gần kề.
Chiếc vòng trên cổ tay CJ bây giờ đã trở thành một mảnh ghép kim loại sắc bén
“Kịch”
Cắt qua chiếc cổ ngấn mỡ của “Sóc”, ông ta chết ngay lập tức khi chưa kịp kêu lên tiếng nào!
- A.N, đã xong.
- Rút lui trước khi có người đến!
- OK.
5 phút sau, trong phòng đã trở ại như bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Hôm sau, tờ báo “Newhot” đưa tin “ Chủ tịch tập đoàn DF qua đời do bệnh tim tái phát.”
Đôi môi ai đó vẽ lên một nụ cười bí hiểm. Gập tờ báo lại, đeo mát và xách valy tiến về phía soát vé!
“Good bye, see you again”
Cùng lúc đó, Hải Phong cũng lên phi cơ riêng về nước.
2 con người…
2 tính cách…
2 số phận…
Tương lai sẽ như thế nào?
Không ai có thể biết???
_Tập đoàn Manchester United Việt Nam_
- Mọi người chú ý, tổng giám đốc sắp đến đây!
- A....a.....a.....a....
- Nhanh lên dọn dẹp đi.
- Woa! Thật hạnh phúc quá đi.
- Sau bao nhiêu năm đợi chờ, cuối cùng cũng được nhìn mặt thiếu gia trong truyền thuyết.
- Lo mà thu dọn đi! Tổng giám đốc không phải người dễ dàng như phó tổng giám đốc đâu.
- Biết rồi! Biết rồi....
Tập đoàn MU đang rất nhộn nhịp. Từ bảo vệ cho đến các bộ phận trong công ty. 30 phút sau, hai hàng dài nhân viên đứng xếp hàng trước cổng chờ đón tổng giám đốc.
Một chiếc Royal - Rolls xuất hiện trước cửa. Một chàng trai chuẩn tỷ lệ khuôn mặt vàng...
- Oh! Sao hôm nay có nhiều người đón tôi vậy? Không cần phải vậy đâu nha! Tôi biết là tôi đẹp trai mà. He he...
- Phó tổng giám đốc. Tổng giám đốc đâu ạ???
Giám đốc kinh doanh nhìn ngang nhìn dọc nhưng đều không thấy xuất hiện người cần tìm.
- Tổng giám đốc ở Hoa Kỳ, điều hành tập đoàn Manchester mà. Điều này ai cũng biết.
Xem cách trả lời của phó tổng thì có lẽ không biết chuyện gì sắp xảy ra.
- Ơ.....Tổng giám đốc đang về Việt Nam rồi! Ngài không biết gì sao?
Phải mất 5s, Vũ Quang mới nhìn lại xung quanh. Giờ mới để ý thấy, tất cả mọi người kể cả cổ đông, giám đốc, trưởng phòng và toàn bộ nhân viên làm việc trong công ty đều có mặt ở đây. Từ lần đầu tiên đến đây nhận chức, không khí cũng không long trọng như bây giờ.
- What? Sao giờ ông mới nói.
Vũ Quang trời không sợ, đất càng không nhưng sợ nhất chắc chắn là người anh họ của mình_ Hoàng Hải Phong.
Vũ Quang hỏi lại mọi người.
- Anh ấy đâu rồi?
- Dạ! Cái này tôi phải hỏi phó tổng chứ?
- “Tôi biết sao được! Ông anh đi như gió về như mây của mình”_ Vũ Quang thầm nghĩ.
Cũng đúng lúc này, trên tầng thượng của tòa nhà, chiếc phi cơ chở Hải Phong đến nơi an toàn. Vì ghét sự ồn ào, không bao giờ xuất hiện trên truyền thông mà mọi người chỉ biết cậu qua giọng nói và lời đồn, lịch trình riêng được thư ký sắp xếp, tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài. Chính vì vậy, hiện tại chỉ có hai thư ký đến đón Hải Phong. Vẻ ngoài lạnh lùng, đôi mắt xanh biếc được di truyền từ ông nội tạo cho cậu vẻ ngoài cuốn hút nhưng đã được che lấp bởi kính áp tròng cao cấp. Khuôn mặt có thể làm bất cứ kỳ ai say mê. Chỉ cần ở bất cứ đâu, câu luôn là sự thu hút, trung tâm chú ý của mọi người.
- Chào tổng giám đốc.
Hai thư ký ngỡ ngàng trong ít phút. Họ cảm thấy thật may mắn vì là số ít người được gặp tổng giám đốc huyền thoại.
- 10 phút sau họp.
Vừa xuống phi cơ, Hải phong đã cho thư ký chuẩn bị cuộc họp khẩn cấp.
- Dạ! Vâng.
Thao tác làm việc của Hải Phong là chính xác, nhanh chóng và cẩn thận.
_Phòng tổng giám đốc_
-“ Cốc…cốc…cốc”
- Mời vào!
- Anh! Sao đột nhiên anh về đây thế?
Người vào phòng không ai khác là Trịnh Vũ Quang_Phó tổng giám đốc của MU.
- Tôi còn không biết là có một phó tổng “tài năng” như cậu đấy!_ Hải Phong lạnh lùng nhìn Vũ Quang.
- Hì hì.
- Thu ngay điệu cười đó lại!_ Hải Phong.
“Hazzi. Anh của mình chẳng biết đùa chút nào”
- Tổng giám đốc đã đến giờ họp rồi.
Thư ký bước vào phòng báo cáo. Vũ Quang tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn cậu;
- Ơ...họp gì vậy anh?
- Cậu….Lăn ra ngoài cho tôi.
10s sau, Vũ Quang mất dạng tại phòng tổng giám đốc. Nhân viên của cả tập đoàn một lần nữa lại rơi vào tình trạng khủng hoảng. Tất cả các trưởng phòng, ban giám đốc đều có mặt trong phòng họp cao cấp của công ty. Ngay chính giữa hội nghị, Hoàng Hải Phong xoay bút và tỏa ra không khí lạnh lẽo.
- Báo cáo tình hình của MU được.
- Tổng giám đốc, trong ba tháng qua, tình hình kinh doanh của công ty rất ổn định.
- Ổn định????_ Hải Phong nhắc lại.
- Dạ…dạ….chỉ có một vài lỗi nhỏ của phòng thiết kế...
- Lỗi nhỏ? Không ra được một sản phẩm hoàn chỉnh trong tháng 5, thiết kế còn sơ sài, phối màu không đẹp. Tiêu thụ chậm gấp ba lần tháng 4. Ông gọi như thế là ổn định sao?_ Hải Phong có vẻ rất giận dữ.
- Cái này…cái này…phó tổng….
Sắp bị đưa vào đến đường cùng, mọi người đều hướng ánh mắt về vị cứu tinh duy nhất của họ “Phó tổng giám đốc_Trịnh Vũ Quang”
- Sao mọi người nhìn tôi chăm chú vậy! Sự đẹp trai hoàn hảo này mọi người không theo kịp đâu!
Một người đang chơi game chăm chú thì việc không nghe cũng là điều dễ hiểu.
- Trịnh Vũ Quang, tôi đẹp trai hơn cậu.
Hải Phong nói một câu làm toàn thể sốc nhưng người không chịu được nhất chính là Vũ Quang thiếu gia. Nói gì chứ đây là sự thật không thể thay đổi. Vẻ đẹp của tổng giám đốc được cả thế giới công nhận còn cậu chỉ xếp tầm Quốc Gia thôi.
- Hi! Tổng giám đốc, theo tôi thì chúng ta cần chú trọng hơn với phòng thiết kế. Vì đó là linh hồn của Manchester United. Vì vậy, tôi thấy cần “thanh lọc” bị bộ máy của phòng thiết kế.
- Tốt! Cho cậu ba ngày.
- Cái gì? Ba ngày? Anh tưởng em là thần tiên chắc.
“Phòng thiết kế có rất nhiều nhân tài mà toàn là người có tài năng hơn thế họ cũng có vai vế trong xã hội, muốn đuổi cũng không phải dễ.”
- Tan họp.
Một tiếng trong phòng họp có lẽ là địa ngục suốt một tuần với họ. Chắc có lẽ mọi người đã hiểu lý do tại sao tổng giám đốc huyền thoại lại đến MU điều hành tập đoàn. Theo số liệu báo cáo về tập đoàn Manchester, những chi nhánh khác như AJ, AF, JF,….đều tăng doanh thu theo mỗi tháng. Tuy nhiên, MU_chi nhánh quan trọng nhất của Manchester thì giảm doanh số.
- Này! Cậu đi họp có được gặp tổng giám đốc không?_ Thúy An hào hứng hổi.
- Có! Tổng giám đốc lạnh lung, đẹp trai hơn phó tổng giám đốc nhiều_ Người trả lời là một vị tiểu thư vô cùng xinh đẹp_Kiều Linh.
- Hi hi! Cậu sướng thật đó_ Huệ Anh.
- Mọi người đừng vội, tổng giám đốc đã cơ cấu lại bộ máy phòng thiết kế đó_ Kiều Linh.
- What? Tại sao chứ_ Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
- Do giảm doanh thu chứ sao!_ Thúy An.
- Hazzi. Không biết có những ai bị điều đi đây?
- Mong không phải mình.
Lúc này, tại phòng phó tổng giám đốc.
- Mọi người cho tôi ý kiến xem nào! Đại ma vương về rồi.
- Vũ Quang thiếu gia, tôi thấy ý kiến của cậu cũng tốt mà.
- Trước hết sẽ tiến hành cải cách nhân sự của phòng thiết kế. Sau đó sẽ tính tiếp!_ Vũ Quang.
- Thiếu gia, chúng ta sẽ tuyển thêm những nhà thiết kế vào công ty.
- Đó cũng là một ý kiến.
- Tôi thấy nhà thiết kế trong công ty cũng nhiều rồi. Giờ tuyển thêm có khi hơi phức tạp.
- Nhà thiết kế nhiều nhưng sáng tạo ít…
- Được rồi…được rồi. Mọi người tìm được ai chưa?_ Vũ Quang.
- Tôi có nghe nhà thiết kế C.Jin đang về nước. Không biết chúng ta có mời được cô ấy không?
- C.Jin?_ Vũ Quang có nghe thấy quen quen.
- Đó là nhà thiết kế hàng đầu hiện nay và rất nổi tiếng. Đoạt giải suất sắc trong cuộc thi thiết kế đá quý dành cho giới trẻ. Sự nổi tiếng của cô ấy đã vượt qua rất nhiều nhà thiết kế có tên tuổi khác.
- Tốt! Cố gắng mời cô ấy về đi.
- Dạ! Nhưng…..
- Sao thế? Có vấn đề gì à?
- Cô ấy chưa từng xuất hiện trên bất cứ thông tin truyền thông nên không ai biết cô ấy là ai? Chỉ có trợ lý là xuất hiện thôi! Không ai biết hiện giờ cô ấy xuất hiện ở đâu, chỉ có thông tin là cô ấy đến Việt Nam thôi!
- Hazzi. Lại khó khăn nữa rồi.
- Cố gắng liên hệ với trợ lý của cô ấy. Nếu không được thì chúng ta sẽ đăng thông tin tuyển người mới._ Vũ Quang.
- Vâng! Thưa phó tổng.
- Tổng giám đốc, đây là kế hoạch của trung tâm thương mại Ánh Dương. Mời tổng giám đốc xem qua.
- Báo cáo tình hình quý II đi!_ Giọng nói lạnh lùng vang lên.
Không khí bên ngoài hiện giờ là 32*C nhưng trong phòng hội nghị của tập đoàn Manchester thì u ám, lạnh đến 10*C.
- Dạ….Trong tháng 6, doanh thu bán hàng tăng 10% so với tháng 5, dự kiến trong tháng 9 sẽ tăng thêm 15% nữa.
- Về lĩnh vực ngân hàng, tập đoàn đã mở thêm 15 chi nhánh ở các nước Châu Á như Việt Nam, Hàn Quốc,….
- Ở lĩnh vực giải trí, chúng ta đang cố gắng hợp tác với công ty giải trí lớn nhất của Hàn Quốc là SM Entertainment.
- …..
Các giám đốc đang lần lượt báo cáo các hạng mục, lĩnh vực cần thiết.
- Còn gì nữa?
Một lần nữa giọng nói ấy lại vang lên. Các giám đốc nhìn nhau không hiểu ý gì. Chẳng phải họ đã báo cáo hết rồi sao.
- Dạ…Đã xong!
- Giám đốc phòng nhân sự.
Nghe thấy tên mình được nêu lên, sự sợ hãi ngày một tăng. Ai cũng biết, Hoàng Hải Phong_ Tổng giám đốc của Manchester là một người vô cùng nghiêm khắc cùng với tính cách lạnh lùng. Từ khi 18 tuổi đã tiếp quản tập đoàn Đa Quốc Gia số 1 hiện nay.
- Có…có tôi.
Đôi mắt xanh biếc của Hải Phong nhìn thẳng vào người đó.
- Ông có gì muốn nói?
- Ơ…Thưa tổng giám đốc, tôi đã báo cáo xong rồi…
- Chắc chắn chứ?...Thật không có gì nữa….
- Tôi…tôi…
- Thư ký An._ Hải Phong xoay bút, lạnh lùng gọi.
- Giám đốc, qua thông tin điều tra. Ông đã lợi dụng chức vụ của mình để cho con gái ông_Nguyễn Yến làm trưởng phòng kế toán. Tôi có nói sai không?
Sự sợ hãi và lo lắng xuất hiện rất rõ trên khuôn mặt của ông ta. Ông làm việc này rất kín đáo, không để lại sơ sót gì. Ngay cả ở sơ yếu lý lịch của con gái ông cũng đã sửa mối quan hệ với mình. Vậy sao tổng giám đốc lại biết được?
- Ông biết tôi ghét nhất loại người gì không?
Hải Phong liếc nhìn và nói.
- Tôi…tôi…xin lỗi…._Ông ta lắp bắp nói,
- Đuổi việc.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều nín thở làm cho không khí lạnh lẽo càng tăng thêm. Chỉ phạm sai lầm có một lần như vậy mà bao công sức suốt 30 năm làm việc của giám đốc phòng nhân sự đến đây kết thúc. Đúng như lời đồn, muốn vào Manchester thì cần nhất phải có trí tuệ và tài năng. Gia thế và quan hệ vĩnh viễn không là gì cả.
- Tan họp.
_Phòng tổng giám đốc_
- Tổng giám đốc chi nhánh MU của Việt Nam đang có một số vấn đề. Tôi sẽ cử người sang đó.
Như ngày thường, thư ký An báo cáo những công việc hằng ngày.
- Không cần. Tôi sẽ tự mình giải quyết_ Hải Phong.
- Dạ! Vâng..
- Cậu ở lại giúp ba tôi quản lý tập đoàn. Có việc gì thì liên hệ!
- Được ạ!
- Hải Băng thế nào?
- Cô ấy đang theo học tại Cambridge. Có cần tôi bảo vệ tiểu thư không tổng giám đốc?
- Không cần. Cứ để nó tự do.
Lúc này, tại một nơi khác…
- CJ. “Sóc” đang ở phòng 1507, trước cửa là 4 vệ sĩ. Hành lang bên trái của 2 chiếc camera…..
- Ok đã hiểu.
Kiểm tra kỹ tình hình một cách cẩn thận, trong bóng tối, một thân thế nhẹ nhàng treo mình trên sợi dây và nhảy sang toàn nhà kế bên.
- Phịch.
Trước ban công phòng 1507, CJ đáp xuống và mở khóa cửa ban công. Trong phòng lúc này, một ông già hói với cái bụng phệ đang nhâm ly rượu Rum hảo hạng mà không biết nguy hiểm đang gần kề.
Chiếc vòng trên cổ tay CJ bây giờ đã trở thành một mảnh ghép kim loại sắc bén
“Kịch”
Cắt qua chiếc cổ ngấn mỡ của “Sóc”, ông ta chết ngay lập tức khi chưa kịp kêu lên tiếng nào!
- A.N, đã xong.
- Rút lui trước khi có người đến!
- OK.
5 phút sau, trong phòng đã trở ại như bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Hôm sau, tờ báo “Newhot” đưa tin “ Chủ tịch tập đoàn DF qua đời do bệnh tim tái phát.”
Đôi môi ai đó vẽ lên một nụ cười bí hiểm. Gập tờ báo lại, đeo mát và xách valy tiến về phía soát vé!
“Good bye, see you again”
Cùng lúc đó, Hải Phong cũng lên phi cơ riêng về nước.
2 con người…
2 tính cách…
2 số phận…
Tương lai sẽ như thế nào?
Không ai có thể biết???
_Tập đoàn Manchester United Việt Nam_
- Mọi người chú ý, tổng giám đốc sắp đến đây!
- A....a.....a.....a....
- Nhanh lên dọn dẹp đi.
- Woa! Thật hạnh phúc quá đi.
- Sau bao nhiêu năm đợi chờ, cuối cùng cũng được nhìn mặt thiếu gia trong truyền thuyết.
- Lo mà thu dọn đi! Tổng giám đốc không phải người dễ dàng như phó tổng giám đốc đâu.
- Biết rồi! Biết rồi....
Tập đoàn MU đang rất nhộn nhịp. Từ bảo vệ cho đến các bộ phận trong công ty. 30 phút sau, hai hàng dài nhân viên đứng xếp hàng trước cổng chờ đón tổng giám đốc.
Một chiếc Royal - Rolls xuất hiện trước cửa. Một chàng trai chuẩn tỷ lệ khuôn mặt vàng...
- Oh! Sao hôm nay có nhiều người đón tôi vậy? Không cần phải vậy đâu nha! Tôi biết là tôi đẹp trai mà. He he...
- Phó tổng giám đốc. Tổng giám đốc đâu ạ???
Giám đốc kinh doanh nhìn ngang nhìn dọc nhưng đều không thấy xuất hiện người cần tìm.
- Tổng giám đốc ở Hoa Kỳ, điều hành tập đoàn Manchester mà. Điều này ai cũng biết.
Xem cách trả lời của phó tổng thì có lẽ không biết chuyện gì sắp xảy ra.
- Ơ.....Tổng giám đốc đang về Việt Nam rồi! Ngài không biết gì sao?
Phải mất 5s, Vũ Quang mới nhìn lại xung quanh. Giờ mới để ý thấy, tất cả mọi người kể cả cổ đông, giám đốc, trưởng phòng và toàn bộ nhân viên làm việc trong công ty đều có mặt ở đây. Từ lần đầu tiên đến đây nhận chức, không khí cũng không long trọng như bây giờ.
- What? Sao giờ ông mới nói.
Vũ Quang trời không sợ, đất càng không nhưng sợ nhất chắc chắn là người anh họ của mình_ Hoàng Hải Phong.
Vũ Quang hỏi lại mọi người.
- Anh ấy đâu rồi?
- Dạ! Cái này tôi phải hỏi phó tổng chứ?
- “Tôi biết sao được! Ông anh đi như gió về như mây của mình”_ Vũ Quang thầm nghĩ.
Cũng đúng lúc này, trên tầng thượng của tòa nhà, chiếc phi cơ chở Hải Phong đến nơi an toàn. Vì ghét sự ồn ào, không bao giờ xuất hiện trên truyền thông mà mọi người chỉ biết cậu qua giọng nói và lời đồn, lịch trình riêng được thư ký sắp xếp, tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài. Chính vì vậy, hiện tại chỉ có hai thư ký đến đón Hải Phong. Vẻ ngoài lạnh lùng, đôi mắt xanh biếc được di truyền từ ông nội tạo cho cậu vẻ ngoài cuốn hút nhưng đã được che lấp bởi kính áp tròng cao cấp. Khuôn mặt có thể làm bất cứ kỳ ai say mê. Chỉ cần ở bất cứ đâu, câu luôn là sự thu hút, trung tâm chú ý của mọi người.
- Chào tổng giám đốc.
Hai thư ký ngỡ ngàng trong ít phút. Họ cảm thấy thật may mắn vì là số ít người được gặp tổng giám đốc huyền thoại.
- 10 phút sau họp.
Vừa xuống phi cơ, Hải phong đã cho thư ký chuẩn bị cuộc họp khẩn cấp.
- Dạ! Vâng.
Thao tác làm việc của Hải Phong là chính xác, nhanh chóng và cẩn thận.
_Phòng tổng giám đốc_
-“ Cốc…cốc…cốc”
- Mời vào!
- Anh! Sao đột nhiên anh về đây thế?
Người vào phòng không ai khác là Trịnh Vũ Quang_Phó tổng giám đốc của MU.
- Tôi còn không biết là có một phó tổng “tài năng” như cậu đấy!_ Hải Phong lạnh lùng nhìn Vũ Quang.
- Hì hì.
- Thu ngay điệu cười đó lại!_ Hải Phong.
“Hazzi. Anh của mình chẳng biết đùa chút nào”
- Tổng giám đốc đã đến giờ họp rồi.
Thư ký bước vào phòng báo cáo. Vũ Quang tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn cậu;
- Ơ...họp gì vậy anh?
- Cậu….Lăn ra ngoài cho tôi.
10s sau, Vũ Quang mất dạng tại phòng tổng giám đốc. Nhân viên của cả tập đoàn một lần nữa lại rơi vào tình trạng khủng hoảng. Tất cả các trưởng phòng, ban giám đốc đều có mặt trong phòng họp cao cấp của công ty. Ngay chính giữa hội nghị, Hoàng Hải Phong xoay bút và tỏa ra không khí lạnh lẽo.
- Báo cáo tình hình của MU được.
- Tổng giám đốc, trong ba tháng qua, tình hình kinh doanh của công ty rất ổn định.
- Ổn định????_ Hải Phong nhắc lại.
- Dạ…dạ….chỉ có một vài lỗi nhỏ của phòng thiết kế...
- Lỗi nhỏ? Không ra được một sản phẩm hoàn chỉnh trong tháng 5, thiết kế còn sơ sài, phối màu không đẹp. Tiêu thụ chậm gấp ba lần tháng 4. Ông gọi như thế là ổn định sao?_ Hải Phong có vẻ rất giận dữ.
- Cái này…cái này…phó tổng….
Sắp bị đưa vào đến đường cùng, mọi người đều hướng ánh mắt về vị cứu tinh duy nhất của họ “Phó tổng giám đốc_Trịnh Vũ Quang”
- Sao mọi người nhìn tôi chăm chú vậy! Sự đẹp trai hoàn hảo này mọi người không theo kịp đâu!
Một người đang chơi game chăm chú thì việc không nghe cũng là điều dễ hiểu.
- Trịnh Vũ Quang, tôi đẹp trai hơn cậu.
Hải Phong nói một câu làm toàn thể sốc nhưng người không chịu được nhất chính là Vũ Quang thiếu gia. Nói gì chứ đây là sự thật không thể thay đổi. Vẻ đẹp của tổng giám đốc được cả thế giới công nhận còn cậu chỉ xếp tầm Quốc Gia thôi.
- Hi! Tổng giám đốc, theo tôi thì chúng ta cần chú trọng hơn với phòng thiết kế. Vì đó là linh hồn của Manchester United. Vì vậy, tôi thấy cần “thanh lọc” bị bộ máy của phòng thiết kế.
- Tốt! Cho cậu ba ngày.
- Cái gì? Ba ngày? Anh tưởng em là thần tiên chắc.
“Phòng thiết kế có rất nhiều nhân tài mà toàn là người có tài năng hơn thế họ cũng có vai vế trong xã hội, muốn đuổi cũng không phải dễ.”
- Tan họp.
Một tiếng trong phòng họp có lẽ là địa ngục suốt một tuần với họ. Chắc có lẽ mọi người đã hiểu lý do tại sao tổng giám đốc huyền thoại lại đến MU điều hành tập đoàn. Theo số liệu báo cáo về tập đoàn Manchester, những chi nhánh khác như AJ, AF, JF,….đều tăng doanh thu theo mỗi tháng. Tuy nhiên, MU_chi nhánh quan trọng nhất của Manchester thì giảm doanh số.
- Này! Cậu đi họp có được gặp tổng giám đốc không?_ Thúy An hào hứng hổi.
- Có! Tổng giám đốc lạnh lung, đẹp trai hơn phó tổng giám đốc nhiều_ Người trả lời là một vị tiểu thư vô cùng xinh đẹp_Kiều Linh.
- Hi hi! Cậu sướng thật đó_ Huệ Anh.
- Mọi người đừng vội, tổng giám đốc đã cơ cấu lại bộ máy phòng thiết kế đó_ Kiều Linh.
- What? Tại sao chứ_ Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
- Do giảm doanh thu chứ sao!_ Thúy An.
- Hazzi. Không biết có những ai bị điều đi đây?
- Mong không phải mình.
Lúc này, tại phòng phó tổng giám đốc.
- Mọi người cho tôi ý kiến xem nào! Đại ma vương về rồi.
- Vũ Quang thiếu gia, tôi thấy ý kiến của cậu cũng tốt mà.
- Trước hết sẽ tiến hành cải cách nhân sự của phòng thiết kế. Sau đó sẽ tính tiếp!_ Vũ Quang.
- Thiếu gia, chúng ta sẽ tuyển thêm những nhà thiết kế vào công ty.
- Đó cũng là một ý kiến.
- Tôi thấy nhà thiết kế trong công ty cũng nhiều rồi. Giờ tuyển thêm có khi hơi phức tạp.
- Nhà thiết kế nhiều nhưng sáng tạo ít…
- Được rồi…được rồi. Mọi người tìm được ai chưa?_ Vũ Quang.
- Tôi có nghe nhà thiết kế C.Jin đang về nước. Không biết chúng ta có mời được cô ấy không?
- C.Jin?_ Vũ Quang có nghe thấy quen quen.
- Đó là nhà thiết kế hàng đầu hiện nay và rất nổi tiếng. Đoạt giải suất sắc trong cuộc thi thiết kế đá quý dành cho giới trẻ. Sự nổi tiếng của cô ấy đã vượt qua rất nhiều nhà thiết kế có tên tuổi khác.
- Tốt! Cố gắng mời cô ấy về đi.
- Dạ! Nhưng…..
- Sao thế? Có vấn đề gì à?
- Cô ấy chưa từng xuất hiện trên bất cứ thông tin truyền thông nên không ai biết cô ấy là ai? Chỉ có trợ lý là xuất hiện thôi! Không ai biết hiện giờ cô ấy xuất hiện ở đâu, chỉ có thông tin là cô ấy đến Việt Nam thôi!
- Hazzi. Lại khó khăn nữa rồi.
- Cố gắng liên hệ với trợ lý của cô ấy. Nếu không được thì chúng ta sẽ đăng thông tin tuyển người mới._ Vũ Quang.
- Vâng! Thưa phó tổng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook