Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi (Dịch)
Chapter 54 Ngươi đã từng nghe qua Thích Ánh Ma Tăng chưa?

Chương 54: Ngươi đã từng nghe qua Thích Ánh Ma Tăng chưa?


 

Linh khí thiên địa là một loại năng lượng linh động được sinh ra từ pháp tắc của thế giới.

Mức độ dày đặc linh khí trong từng khu vực đều không giống nhau.

Linh khí tại khu vực thành thị mà con người sinh sống thì tương đối thưa thớt, mà ở núi non rừng rậm thì do có sự tồn tại của thiên tài địa bảo nên sẽ dày đặc hơn, đây cũng là nguyên nhân tại sao rất nhiều cao nhân thích ẩn cư nơi núi rừng.

Đương nhiên cũng có khu vực do cường giả thông qua việc dùng trận pháp cưỡng ép hấp thu linh khí xung quanh rót vào đó, thế nhưng bình thường chỉ có thể hấp thu từ từ, tích góp từng chút quanh năm suốt tháng mới có thể khiến cho bên trong lĩnh vực dồi dào hơn bên ngoài một chút.

Bởi vì linh khí thật sự quá linh động, vả lại chúng cũng có giá trị cân bằng, ngươi hấp thu ở khu vực này thì linh khí ở khu vực khác sẽ lập tức tràn vào để bổ sung ngay.

Dựa theo thực lực của con người thì vẫn chưa đủ sức để hấp thu hoàn toàn sạch sẽ linh khí cả một vùng trời đất hoặc là một khu vực lớn.

Thế nhưng chiêu này của Tu Thần trực tiếp liều mạng hút sạch.

Trong phạm vi lĩnh vực vô địch mở ra một cái miệng đen dài vạn thước, đang điên cường hấp thu linh khí bên ngoài mà không biết chán.

Trong phút chốc, trời đất như đổi màu, lượng lớn linh khí rót vào trong phạm vi lĩnh vực vô địch, quả thực là một hơi đã hút hết sạch.

Xung quanh vài trăm vạn dặm, trong nháy mắt linh khí rót vào lĩnh vực vô địch một cách mạnh mẽ, gần như không nghỉ chút nào.

Tu Thần ra tay rất tuyệt tình! Một luồng linh khí cũng không chừa lại.

"Việc gì vậy? Tại sao linh khí mất hết rồi?"

Một con Tứ Vĩ Yêu Hồ nhìn bầu trời với vẻ mặt ngây dại, nó đang trong giai đoạn đột phá cấp năm, thế nhưng chỉ sau một cái chớp mắt thì một xíu linh khí cũng chẳng còn.

Tứ Vĩ Yêu Hồ không hiểu gì bay lên không trung, sau đó nó nhìn thấy bóng của vô số yêu quái.

Tất cả mọi người đang ngước nhìn về phía ngoại vực với vẻ mặt ngu ngơ, thậm chí trong ánh mắt chúng còn kèm theo sự sợ hãi.

"Này đồ cặn bã, ngươi có biết linh khí đã chạy đi đâu hết không?" Cách xa nghìn mét có một con rết cấp năm, to tầm trăm mét, thoạt nhìn nó hết sức dữ tợn hung tàn, đang lạnh giọng quát về phía Tứ Vĩ Yêu Hồ.

Yêu Hồ lườm đối phương một cái, cười cợt đáp một câu: "Đừng hỏi lão nương! Nếu lão nương có thể biết thì ngươi đã chết sớm rồi!"

"Cha chả? Ba ngày không đánh lên phòng bóc ngói đây mà! Hôm nay lão tử sẽ ăn ngươi! Lần trước để cho ngươi chạy thoát, giờ lão tử cũng không tin sẽ không bắt được ngươi!" Con rết cấp năm cười một cách dữ tợn, sau đó thân thể khổng lồ cú nó chạy như điên về phía Hồ yêu.

Trong phút chốc hai con yêu quái đánh nhau thành một đống.

Tính tình yêu quái trời sinh vốn hiếu chiến hung tàn, con người chúng cũng giết, đồng loại cũng chiến.

Một động tác này của Tu Thần đã làm cho vô số yêu quái như vỡ tổ, sau đó chúng phát hiện lẫn nhau, trong nháy mắt đã bắt đầu chém giết.

Toàn bộ ngoại vực lẫn trung vực trong sơn mạch trở nên hỗn loạn.

Nơi sâu bên trung vực, ngay giữa một cái hẻm núi có một ngôi nhà tranh, một vị lão giả tóc trắng đứng trước nhà ngước ra phía ngoại vực với vẻ mặt ngưng trọng.

Bấy giờ trên bầu trời có một tiếng ưng rú lên, một con Ưng yêu khổng lồ cháy rực lửa đỏ lượn vòng trên không trung.

Sau lưng Ưng yêu có một nam tử trung niên khoanh tay đứng yên, quần áo màu xanh thoạt nhìn có vẻ nho nhã.

Lão già tóc bạc khẽ nhìn bầu trời, ánh mắt đối diện với nam tử trung niên kia.

Tiếng Ưng rít vang vọng trên bầu trời, rồi đột nhiên nó hạ xuống, không gian bị lướt qua trở nên chao đảo hỗn loạn.

Khoảnh khắc gần rơi xuống đất, nam tử trung niên bay vọt lên từ lưng chim ưng rồi hạ xuống.

"Kim Thư Vũ, dường như ở ngoại vực đang làm điều gì thì phải." Nam tử trung niên nói với vẻ mặt ngưng trọng.

Kim Thư Vũ nhíu chặt đôi chân mày trắng nói: "Đoán chừng linh khí ngoại vực và trung vực đều bị rút sạch rồi, không biết là vị cường giả thần tiên nào, nhìn thực lực khẳng định trên cả ta và ngươi."

"Trên ta và ngươi ư? Đế cảnh à? Từ bao giờ ở ngoại vực lại có một cường giả Đế cảnh chứ? Chúng ta nhanh chân đến xem sao?" Nam tử trung niên trầm giọng hỏi.

Kim Thư Vũ nhìn về phía nam tử trung niên, đôi mắt vẩn đục lóe lên vẻ lạnh lẽo, thong thả nói: "Súng bắn chim đầu đàn, khoảng thời gian trước những sơn mạch cổ quái kia ở ngoại vực đã đủ thu hút sự chú ý rồi, thế nhưng đám lão già nội vực lại không hề đi ra xem thử lần nào, ngươi cảm thấy bọn họ sợ hay là lười để ý đây?

Nam tử trung niên khinh thường nói: "Cũng không ảnh hưởng đến lãnh thổ của bọn họ, đương nhiên là thờ ơ rồi."

"Ngươi không để ý thấy những yêu quái cấp bảy này sao? Tại sao chúng không ra khỏi động?" Kim Thư Vũ hỏi.

"Thì..." nam tử trung niên nghẹn họng.

"Ngươi có từng nghe đến Thích Ách Ma Tăng chưa?" Kim Thư Vũ hỏi vặn lại, giọng điệu có vẻ hơi kiêng dè.

"Ma tăng Thánh Tôn cảnh trong truyền thuyết đó ư? Không phải lão đã chết từ lâu rồi sao? Lúc đó người của Cửu Thiên Thập Vực liên hợp lại giết lão rồi mà? Tại sao ngươi lại chợt nhắc đến lão?"

Vẻ mặt nam tử trung niên ngạc nhiên.

Kim Thư Vũ cười thần bí, nói: "Chính ta đã từng nghe qua lời đồn nào đó nói rằng lão không chết, đã trốn đến sơn mạch Thiên Loan của chúng ta để ẩn cư, ngươi nhìn cường giả nội vực đều không hé răng, có phải là lý do này không chứ?

"Không thể nào, Cửu Thiên Thập Vực là sự tồn tại như thế nào chứ? Lúc đó hắn bị đánh nát thần nguyên vẫn lạc hoàn toàn rồi, huống hồ chuyện này đã trải qua hơn trăm năm, thực lực hiện giờ của Cửu Thiên Thập Vực ngày càng mạnh mẽ hơn, kể cả là đệ tử của tên Thiên Nguyên Tử kia cũng không có không ít người gia nhập Cửu Thiên Thập Vực, sao Thích Ánh Ma Tăng có thể còn sống chứ." Nam tử trung niên lắc đầu tỏ ý hoàn toàn không tin.

Kim Thư Vũ nhún vai nói: "Ta cũng nói rồi, chỉ nghe đồn mà thôi."

"Ngươi nhìn kìa, đó không phải có yêu quái cấp bảy xuất hiện hay sao?"

Bỗng nhiên nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn về phía bên phải, nét cười ý vị sâu xa trên khóe môi.

Kim Thư Vũ khẽ híp mắt, cười ha hả nói: "Trường Phong Lâm, chúng ta cũng đi theo sau chúng một hồi đi, không gây chuyện, chỉ quan sát thôi."

Trường Phong Lâm cười nói: "Đi nào, hai chúng ta hãy cùng đi phía sau mấy con yêu quái này xem thử, đến tột cùng ở phía ngoại vực có chuyện gì xảy ra."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương