Điền Viên Y Nữ
-
Chương 23: Cuối cùng cũng yên ổn
Edit: Hương Hương.
Lúc này, người vây xem bên cạnh cũng thấy có điểm không đúng, đều ồn ào nói chuyện. Không thể nghi ngờ chính là nói Tống Như Hoa thấy tiền sáng mắt, nghĩ thủ riêng số tiền này.
Đám người Lí chính thấy trường hợp có chút loạn, vội ra mặt nói: "Tất cả mọi người không cần ầm ĩ. Bá Quân, ngươi mau nói một câu, phương pháp này ngươi có biết hay không? Có phải là nương Tình Tình mang từ nhà mẹ đẻ tới?".
Tần Bá Quân nhìn nhìn người trong thôn ngay trước mặt ầm ĩ náo nhiệt, vốn dĩ khuôn mặt đã rất khó coi, giờ thì càng đen như đít nồi, nói: "Ta sao biết được chuyện này, dù sao khi ở nhà cũng chưa thấy nàng làm cái này bao giờ".
Lí chính gật gật đàu nói: "Như vậy xem ra, cũng khó mà nói được".
Tống Như Hoa lúc này cũng đã nghĩ ra lí do thoái thác mới: "Nếu như đồ ăn này theo như lời ngươi nói có thể kiếm được tiền như vậy, sao trước kia khi ở nhà mẹ đẻ không thấy ngươi làm món này. Ta thấy, phương pháp này nhất định là do gần đây nhị tẩu mới nhớ tới, lúc này mới dạy cho ngươi".
Dựa theo cách nói của Tống Như Hoa, đây là thời điểm ở nhà chồng nghĩ ra biện pháp, vậy nên phương pháp này hẳn là thuộc về Tần gia mới đúng.
Cách nói này quả thật đưa tới một ít người tán đồng.
Nhưng nghe được lí do này của nàng, Tần Tình Tình ngược lại bật cười: "Phương pháp này vì cái gì không thể là ta gần đây nghĩ ra. Sau đó vừa lúc ta dạy cho đám người Xương Hỉ thúc đi kiếm tiền. Cách nói này không phải là càng hợp lý sao?".
Ân! Cách nói này cũng có đạo lý. Đám người vây xem gật gật đầu.
Tống Như Hoa thấy tình hình không đúng, lại đi xúi giục Hà Mai Phương, nàng nhỏ giọng ở bên tai Hà Mai Phương nói: "Nhị tẩu, đứa con gái này của ngươi thật là biết ăn nói, nhưng ngươi ngẫm lại bụng của con dâu ngươi, đây chính là trưởng tôn của nhị phòng các ngươi".
Hà Mai Phương nghĩ tới con dâu ở trong nhà sắc mặt vàng như nến không có tinh thần gì, cắn chặt răng, quyết tâm nói: "Tình Tình, coi như là nương cầu ngươi, thân mình đệ muội ngươi quá yếu. Ngươi đưa số tiền này cho nương để nương mua chút đồ bồi bổ cho nàng".
Tần Tình Tình nhìn Hà Mai phương dáng vẻ đáng thương, trong lòng cảm khái, người đáng thương cũng có chỗ đáng giận. Lão nương nàng tại sao không thương nàng, ngược lại đối với người đệ đệ kia của nàng nhưng là thật tâm yêu thương.
Nhưng tiền này thật sự là của chính mình, ai cũng đừng hòng lấy đi.
"Nương, nếu như ta đưa cho ngươi số tiền này, đến lúc đó chắc chắn sẽ thuộc về công chung, tới lúc đó nương có thể lấy ra được bao nhiêu tiền để bồi bổ thân thể cho đệ muội, trong lòng nương hẳn cũng rõ ràng. Tiền này có thể hay không tới tay đệ muội cũng không nhất định. Ngươi xác định vì chút tiền này liền chặt đứt đường sống của nữ nhi sao?".
"Ta thấy nhà ngươi mua nhiều đồ như vậy, khẳng định mùa đông trôi qua không tệ. Ngươi trước đem tiền giao ra, cho đệ muội ngươi hạ sinh hài tử rồi nói sau. Đến lúc đó có cơ hội nương nhất định đem tiền trả cho ngươi?".
"Trả? Nương lấy cái gì để trả? Ta nhớ lúc ở nhà, ngươi ngay cả một chút tiền riêng cũng không thể tích góp. Đệ muội có bà bà suy nghĩ cho nàng như vậy thật là tốt. Không giống như ta, không có bà bà không nói, lúc trước khi ta mang thai, ngay cả mẹ ruột cũng không tới thăm, càng miễn bàn là có đồ bổ. Nương, số tiền này, xin thứ cho khuê nữ không thể đưa cho người".
Lúc hai người nói chuyện, Tống Như Hoa nhìn chằm chằm xem biểu tình của Hà Mai Phương, hiện tại nhìn thấy Hà Mai Phương mặt trở nên trắng bệch, cũng đã biết kết quả. Nàng vừa thấy tình huống không đúng, vội vàng gào lên: "Tất cả mọi người mau tới nhìn xem mau tới nhìn xem, cái đồ không có lương tâm, cha mẹ vất vả đem nàng nuôi lớn, kết quả nàng vì một chút tiền ngay cả mẹ ruột cũng không nhận, thật là cái đồ trong mắt chỉ có tiền. Ngươi cũng không nghĩa tới cái bụng lớn của đệ muội ngươi sao?".
Tần Tình Tình căn bản không để ý tới Tống Như Hoa kêu khóc, trực tiếp đi tới trước mặt Lí chính cùng tộc trưởng, nói: "Các vị trưởng bối, kỳ thật muốn biết phương pháp này là ai nghĩ ra, có một biện pháp rất đơn giản"
"A! Nha đầu, ngươi nghĩ làm như thế nào?". Lí chính híp mắt cười cười.
"Ở chỗ ta nguyên liệu đều đầy đủ, chỉ cần nhìn xem rốt cuộc ai có thể làm ra đồ ăn, vậy không phải là được rồi sao?". Tần Tình Tình đưa ra một cái biện pháp công chính nhất.
Kỳ thật, biện pháp này không thể nói không ai nghĩ ra được, nhưng dù sao đây cũng là việc nhà người khác, huống chi đây còn là chuyện giữa hai mẹ con, nếu làm vậy thật chính kà muốn xé rách da mặt. Mặc kệ phương pháp này là của ai, thì về sau cũng không còn mặt mũi lui tới.
"Đây cũng là một biện pháp, nếu các ngươi đã không để ý, vậy thì làm như vậy đi. Xương Hỉ, ngươi không phải đã học xong rồi sao? Vậy lát nữa ngươi liền đi vào giám sát đi, các ngươi còn có ý kiến gì không? Nếu có thì nói nhanh đi. Tốt lắm, bắt đầu đi, các ngươi ai làm trước?". Lí chính cuối cùng hạ kết luận.
Hà Mai Phương lúc này sắc mặt đã rất khó nhìn, nàng nơi nào biết làm mấy thứ này.
Nhưng lúc này, nếu là rút lui cũng không tốt, chỉ có thể căng da đầu chờ lát nữa tiến vào.
Tần Tình Tình dẫn đầu tiến vào, tay chân lanh lẹ làm mấy xâu hồ lô ngào đường, Tần Xương Hỉ ở một bên nhìn, đem phòng bếp khôi phục nguyên dạng, chờ Hà Mai Phương cũng đi vào làm.
Hà Mai Phương chưa từng thấy qua loại đồ ăn này, nhìn thấy thứ gì cũng liền tùy tiện bỏ thêm một ít, cuối cùng đem đường làm cho cháy khét, đồ ăn làm ra vừa nhìn cũng biết ăn không ngon.
Hai người đem đồ mình làm bày ra, chờ mọi người tới đánh giá.
Lí chính nhìn nhìn, nói: "Tin tưởng không cần ta nói, mọi người cũng đã nhìn ra được kết quả. Tốt lắm, chuyện này cứ như vậy đi, tất cả mọi người giải tán đi".
Lí chính xem như còn phúc hậu, hắn nghĩ giải quyết chuyện này qua loa cho xong việc, miễn cho xấu hổ.
Tống Như Hoa vẫn là có chút không cam lòng, ở nơi đó lẩm bẩm nói: "Nha đầu kia hôm nay ở trong bếp luyện tập nhiều lần như vậy, tay nghề tự nhiên sẽ tốt, nhị tẩu ta làm gì có cơ hội để làm mấy thứ này, nên làm ra đồ ăn không tốt cũng là điều dễ hiểu. Sao có thể dễ dàng kết luận như vậy?".
Vừa nghe liền biết Tống Như Hoa đang làm cái giãy giụa cuối cùng.
Tần Bá Quân ở một bên nghe không nổi nữa, hướng nàng ta rống lên một tiếng: "Ngươi câm miệng cho ta, mặt mũi người trong nhà đều bị ngươi ném đi. Cút về nhà nhanh lên cho ta!".
Từ đầu tới cuối, nãi nãi Tần Tình Tình không nói chuyện, vẫn luôn lẳng lặng ngồi một chỗ, không phát biểu ý kiến cũng không tức giận, cảm giác như không hề tồn tại. Mãi tới khi Tần Bá Quân đứng lên muốn đi, nàng mới đi qua đỡ hắn cùng nhau trở về.
Tần Tình Tình lẳng lặng nhìn những người này rời đi, không nói gì.
Từ hôm nay trở đi, nàng cùng người nhà mẹ đẻ có thể nói là xé rách mặt. Nhưng nàng một chút cũng không hối hận.
Tần Xương Hỉ chờ mọi người đi hết, cũng lại đây cười khổ mà nói một câu: "Đại chất nữ, một lượng bạc này của ngươi cũng thật không dễ kiếm. Nhưng tính tình này của ngươi, ta thích, về sau nếu lại có đồ ăn gì mới mẻ độc đáo cũng đừng quên gọi ta".
Điền đại tẩu cũng lại đây, an ủi nói: "Tình Tình không cần thương tâm, còn có tẩu tử ở đây".
Tần Tình Tình cười cười cảm tạ mọi người, biểu hiện một chút đều không khổ sở. Lại không biết, nàng càng như vậy, càng khiến người ta đau lòng.
Lúc này, người vây xem bên cạnh cũng thấy có điểm không đúng, đều ồn ào nói chuyện. Không thể nghi ngờ chính là nói Tống Như Hoa thấy tiền sáng mắt, nghĩ thủ riêng số tiền này.
Đám người Lí chính thấy trường hợp có chút loạn, vội ra mặt nói: "Tất cả mọi người không cần ầm ĩ. Bá Quân, ngươi mau nói một câu, phương pháp này ngươi có biết hay không? Có phải là nương Tình Tình mang từ nhà mẹ đẻ tới?".
Tần Bá Quân nhìn nhìn người trong thôn ngay trước mặt ầm ĩ náo nhiệt, vốn dĩ khuôn mặt đã rất khó coi, giờ thì càng đen như đít nồi, nói: "Ta sao biết được chuyện này, dù sao khi ở nhà cũng chưa thấy nàng làm cái này bao giờ".
Lí chính gật gật đàu nói: "Như vậy xem ra, cũng khó mà nói được".
Tống Như Hoa lúc này cũng đã nghĩ ra lí do thoái thác mới: "Nếu như đồ ăn này theo như lời ngươi nói có thể kiếm được tiền như vậy, sao trước kia khi ở nhà mẹ đẻ không thấy ngươi làm món này. Ta thấy, phương pháp này nhất định là do gần đây nhị tẩu mới nhớ tới, lúc này mới dạy cho ngươi".
Dựa theo cách nói của Tống Như Hoa, đây là thời điểm ở nhà chồng nghĩ ra biện pháp, vậy nên phương pháp này hẳn là thuộc về Tần gia mới đúng.
Cách nói này quả thật đưa tới một ít người tán đồng.
Nhưng nghe được lí do này của nàng, Tần Tình Tình ngược lại bật cười: "Phương pháp này vì cái gì không thể là ta gần đây nghĩ ra. Sau đó vừa lúc ta dạy cho đám người Xương Hỉ thúc đi kiếm tiền. Cách nói này không phải là càng hợp lý sao?".
Ân! Cách nói này cũng có đạo lý. Đám người vây xem gật gật đầu.
Tống Như Hoa thấy tình hình không đúng, lại đi xúi giục Hà Mai Phương, nàng nhỏ giọng ở bên tai Hà Mai Phương nói: "Nhị tẩu, đứa con gái này của ngươi thật là biết ăn nói, nhưng ngươi ngẫm lại bụng của con dâu ngươi, đây chính là trưởng tôn của nhị phòng các ngươi".
Hà Mai Phương nghĩ tới con dâu ở trong nhà sắc mặt vàng như nến không có tinh thần gì, cắn chặt răng, quyết tâm nói: "Tình Tình, coi như là nương cầu ngươi, thân mình đệ muội ngươi quá yếu. Ngươi đưa số tiền này cho nương để nương mua chút đồ bồi bổ cho nàng".
Tần Tình Tình nhìn Hà Mai phương dáng vẻ đáng thương, trong lòng cảm khái, người đáng thương cũng có chỗ đáng giận. Lão nương nàng tại sao không thương nàng, ngược lại đối với người đệ đệ kia của nàng nhưng là thật tâm yêu thương.
Nhưng tiền này thật sự là của chính mình, ai cũng đừng hòng lấy đi.
"Nương, nếu như ta đưa cho ngươi số tiền này, đến lúc đó chắc chắn sẽ thuộc về công chung, tới lúc đó nương có thể lấy ra được bao nhiêu tiền để bồi bổ thân thể cho đệ muội, trong lòng nương hẳn cũng rõ ràng. Tiền này có thể hay không tới tay đệ muội cũng không nhất định. Ngươi xác định vì chút tiền này liền chặt đứt đường sống của nữ nhi sao?".
"Ta thấy nhà ngươi mua nhiều đồ như vậy, khẳng định mùa đông trôi qua không tệ. Ngươi trước đem tiền giao ra, cho đệ muội ngươi hạ sinh hài tử rồi nói sau. Đến lúc đó có cơ hội nương nhất định đem tiền trả cho ngươi?".
"Trả? Nương lấy cái gì để trả? Ta nhớ lúc ở nhà, ngươi ngay cả một chút tiền riêng cũng không thể tích góp. Đệ muội có bà bà suy nghĩ cho nàng như vậy thật là tốt. Không giống như ta, không có bà bà không nói, lúc trước khi ta mang thai, ngay cả mẹ ruột cũng không tới thăm, càng miễn bàn là có đồ bổ. Nương, số tiền này, xin thứ cho khuê nữ không thể đưa cho người".
Lúc hai người nói chuyện, Tống Như Hoa nhìn chằm chằm xem biểu tình của Hà Mai Phương, hiện tại nhìn thấy Hà Mai Phương mặt trở nên trắng bệch, cũng đã biết kết quả. Nàng vừa thấy tình huống không đúng, vội vàng gào lên: "Tất cả mọi người mau tới nhìn xem mau tới nhìn xem, cái đồ không có lương tâm, cha mẹ vất vả đem nàng nuôi lớn, kết quả nàng vì một chút tiền ngay cả mẹ ruột cũng không nhận, thật là cái đồ trong mắt chỉ có tiền. Ngươi cũng không nghĩa tới cái bụng lớn của đệ muội ngươi sao?".
Tần Tình Tình căn bản không để ý tới Tống Như Hoa kêu khóc, trực tiếp đi tới trước mặt Lí chính cùng tộc trưởng, nói: "Các vị trưởng bối, kỳ thật muốn biết phương pháp này là ai nghĩ ra, có một biện pháp rất đơn giản"
"A! Nha đầu, ngươi nghĩ làm như thế nào?". Lí chính híp mắt cười cười.
"Ở chỗ ta nguyên liệu đều đầy đủ, chỉ cần nhìn xem rốt cuộc ai có thể làm ra đồ ăn, vậy không phải là được rồi sao?". Tần Tình Tình đưa ra một cái biện pháp công chính nhất.
Kỳ thật, biện pháp này không thể nói không ai nghĩ ra được, nhưng dù sao đây cũng là việc nhà người khác, huống chi đây còn là chuyện giữa hai mẹ con, nếu làm vậy thật chính kà muốn xé rách da mặt. Mặc kệ phương pháp này là của ai, thì về sau cũng không còn mặt mũi lui tới.
"Đây cũng là một biện pháp, nếu các ngươi đã không để ý, vậy thì làm như vậy đi. Xương Hỉ, ngươi không phải đã học xong rồi sao? Vậy lát nữa ngươi liền đi vào giám sát đi, các ngươi còn có ý kiến gì không? Nếu có thì nói nhanh đi. Tốt lắm, bắt đầu đi, các ngươi ai làm trước?". Lí chính cuối cùng hạ kết luận.
Hà Mai Phương lúc này sắc mặt đã rất khó nhìn, nàng nơi nào biết làm mấy thứ này.
Nhưng lúc này, nếu là rút lui cũng không tốt, chỉ có thể căng da đầu chờ lát nữa tiến vào.
Tần Tình Tình dẫn đầu tiến vào, tay chân lanh lẹ làm mấy xâu hồ lô ngào đường, Tần Xương Hỉ ở một bên nhìn, đem phòng bếp khôi phục nguyên dạng, chờ Hà Mai Phương cũng đi vào làm.
Hà Mai Phương chưa từng thấy qua loại đồ ăn này, nhìn thấy thứ gì cũng liền tùy tiện bỏ thêm một ít, cuối cùng đem đường làm cho cháy khét, đồ ăn làm ra vừa nhìn cũng biết ăn không ngon.
Hai người đem đồ mình làm bày ra, chờ mọi người tới đánh giá.
Lí chính nhìn nhìn, nói: "Tin tưởng không cần ta nói, mọi người cũng đã nhìn ra được kết quả. Tốt lắm, chuyện này cứ như vậy đi, tất cả mọi người giải tán đi".
Lí chính xem như còn phúc hậu, hắn nghĩ giải quyết chuyện này qua loa cho xong việc, miễn cho xấu hổ.
Tống Như Hoa vẫn là có chút không cam lòng, ở nơi đó lẩm bẩm nói: "Nha đầu kia hôm nay ở trong bếp luyện tập nhiều lần như vậy, tay nghề tự nhiên sẽ tốt, nhị tẩu ta làm gì có cơ hội để làm mấy thứ này, nên làm ra đồ ăn không tốt cũng là điều dễ hiểu. Sao có thể dễ dàng kết luận như vậy?".
Vừa nghe liền biết Tống Như Hoa đang làm cái giãy giụa cuối cùng.
Tần Bá Quân ở một bên nghe không nổi nữa, hướng nàng ta rống lên một tiếng: "Ngươi câm miệng cho ta, mặt mũi người trong nhà đều bị ngươi ném đi. Cút về nhà nhanh lên cho ta!".
Từ đầu tới cuối, nãi nãi Tần Tình Tình không nói chuyện, vẫn luôn lẳng lặng ngồi một chỗ, không phát biểu ý kiến cũng không tức giận, cảm giác như không hề tồn tại. Mãi tới khi Tần Bá Quân đứng lên muốn đi, nàng mới đi qua đỡ hắn cùng nhau trở về.
Tần Tình Tình lẳng lặng nhìn những người này rời đi, không nói gì.
Từ hôm nay trở đi, nàng cùng người nhà mẹ đẻ có thể nói là xé rách mặt. Nhưng nàng một chút cũng không hối hận.
Tần Xương Hỉ chờ mọi người đi hết, cũng lại đây cười khổ mà nói một câu: "Đại chất nữ, một lượng bạc này của ngươi cũng thật không dễ kiếm. Nhưng tính tình này của ngươi, ta thích, về sau nếu lại có đồ ăn gì mới mẻ độc đáo cũng đừng quên gọi ta".
Điền đại tẩu cũng lại đây, an ủi nói: "Tình Tình không cần thương tâm, còn có tẩu tử ở đây".
Tần Tình Tình cười cười cảm tạ mọi người, biểu hiện một chút đều không khổ sở. Lại không biết, nàng càng như vậy, càng khiến người ta đau lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook