Đế Long
-
Chương 4 - Rồng phụng trong người, Rồng trong Saga
Chương 4: Rồng phụng trong người, Rồng trong Saga
Saga cau mày (phần lồi hình vòng cung phía trên mắt).
Cậu chỉ không thích lời nói của cô mà bị gọi là kiêu ngạo và đáng ghét.
Chẳng lẽ con rồng cái nhỏ phải ăn những mảnh vỏ trứng được giật ra từ miệng thì mới cảm thấy hài lòng?
Saga nhìn con rồng cái nhỏ như thể cô ấy là một kẻ ngốc.
Cùng lúc đó, con rồng cái nhỏ trở nên tức giận.
Cô nâng cổ lên và hít một hơi thật sâu.
Có những tia lửa khó thể nhìn thấy bằng mắt thường phát ra từ không khí, hội tụ về phía miệng con rồng cái nhỏ kia.
Một ngọn lửa nhanh chóng bùng lên trong miệng cô.
Ngọn lửa bùng cháy và cuộn tròn giữa những chiếc răng nanh rồng trắng như tuyết, nhiệt độ xung quanh theo đó tăng lên và thay đổi mạnh khiến không khí hơi thay đổi, tạo thành gợn sóng.
Ngoạm ngọn lửa, con rồng cái nhỏ nhắm vào Saga và định phun nó vào cậu.
Bên kia, tim Saga thắt lại, tứ chi ghì chặt xuống đất.
Cậu tỏ ra cảnh giác chăm chú nhìn vào chuyển động của con rồng cái nhỏ.
Chúng đều là những con Xích Long đột biến và có khả năng chống cháy cực cao, nhưng vớ những tác động mạnh mẽ như vụ nổ kinh hoàng. Saga không muốn bị hơi thở của đối thủ tấn công.
Đối thủ chỉ là một con rồng con, ngọn lửa trong hơi thở cũng không mạnh lắm.
Nhưng cậu cũng là một con rồng con, còn nhỏ hơn cả con rồng cái nhỏ kia, rồng con mới sinh còn hồng hào, non nớt, không chịu được sự tổn thương từ ngọn lửa hơi thở của rồng, nếu bị trúng đòn chắc chắn sẽ bị thương nặng. . .
Khi tập trung cao độ, Saga có thể cảm nhận rõ ràng rằng có một sức mạnh vô hình đang tỏa ra từ xung quanh và quấn lấy cơ thể cậu.
“Ta dường như cảm thấy nhẹ nhàng hơn.”
Saga tự nhủ.
Cậu vung vẩy đuôi rồng, tạo ra sự nhẹ nhàng không phù hợp với cơ thể cậu.
Khoảnh khắc tiếp theo, con rồng cái nhỏ phun ra ngọn lửa của rồng.
Hơi thở của cô có chút khác biệt với hơi thở của Xích Long thông thường, nó có màu vàng sáng ngời và rất dày đặc như thể kim loại vàng nóng chảy.
Phù!
Hơi thở màu vàng từ miệng con rồng con tạo thành hình quạt và tràn ngập trong không khí, bao phủ một khu vực rộng lớn trước mặt, với sức mạnh mãnh liệt lao về phía Saga, giống như một tấm màn chắn màu vàng.
Saga cảm thấy hốt hoảng.
Nhưng cậu không hề hoảng sợ.
Saga cảm thấy cơ thể mình rất nhẹ nhàng và linh hoạt, như thể một lần nhảy có thể nhảy cao mấy thước, vượt xa thành tích của một con rồng mới sinh.
Và đây không phải là ảo ảnh.
Giống như con cá sinh ra đã biết bơi, Saga nhận ra mình sinh ra đã có sức mạnh phi thường.
Đồng thời, trong đầu cậu cũng có một kế hoạch tàn khốc.
Bước đầu tiên là nhảy lên và tránh ngọn lửa từ hơi thở rồng đang lan rộng đến.
Bước thứ hai là nhảy lên bức tường núi màu nâu sẫm xung quanh tổ rồng và sử dụng kỹ thuật đi trên tường của rồng con để vượt qua ngọn lửa hình quạt.
Bước thứ ba là đáp xuống bên cạnh con rồng cái nhỏ, đánh cho nó một cái thật mạnh, sau đó há miệng khè lửa vào bên trong, nếu không có lửa thì nhỏ tạm ít nước bọt vào!
Sau khi kế hoạch được thông qua, tay chân của Saga hơi cong lại, thân hình thấp xuống, chuẩn bị thực hiện bước đầu tiên.
Tuy nhiên…
Bang!
Một tiếng động lớn vang lên, toàn bộ ngọn lửa do con rồng cái nhỏ phun ra đều bị chặn lại.
Xích Long nương giơ đôi cánh rồng lên, giống như một bức tường đỏ khổng lồ từ trên trời rơi xuống, nhẹ nhàng quạt một cái, ngọn lửa vàng xung quanh trong nháy mắt bị tiêu tan.
“Ekarina, thế là đủ rồi, đừng tấn công em trai mới sinh của con bằng hơi thở rồng.”
Giọng của Xích Long nương trưởng thành, lười biếng và nhẹ nhàng, trông như làn khói, Saga cảm thấy âm thanh nghe rất hay.
Ngay lập tức, đôi cánh rồng giống như cánh buồm của một con thuyền khổng lồ đã thu lại.
Saga và con rồng cái nhỏ lại xuất hiện trong tầm nhìn của nhau.
Con rồng cái nhỏ, Ekarina nhìn Xích Long nương với những tia lửa vàng vẫn còn phóng ra từ miệng cô ấy.
Những tia lửa nhỏ này rơi xuống tiếp xúc với mặt đất, Saga có thể nghe thấy hàng loạt tiếng nổ nhỏ. Đồng thời, ngọn lửa vàng nở rộ như những bông hoa trên mặt đất.
Trong lòng cậu run lên, khi ngọn lửa tan đi, mới phát hiện tia lửa điện đã nổ thành những lỗ nhỏ trên mặt đất.
Con rồng cái nhỏ cũng là một Dị Thể Long.
Không khác biệt so với Saga là mấy.
Nhưng ngọn lửa từ hơi thở rồng của cô ấy có vẻ mạnh mẽ hơn.
“Nhưng mẹ ơi, Saga đã xúc phạm con.”
Trong khi nói, Ekarina trừng mắt nhìn Saga một cách dữ dội.
“Xúc phạm!”
“Ta xúc phạm khi nào, chỉ vì không chịu ăn vỏ trứng dính nước bọt của chị hả?”
Saga bối rối và không thể đoán suy nghĩ trong đầu của Ekarina.
Cậu không muốn tranh cãi với Ekarina mà nhìn về phía Xích Long nương.
Vì có những chiếc vảy sáng chói như vàng và kim cương nên Saga rất ưa nhìn, Xích Long nương càng nhìn Saga càng thích, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Quả nhiên là cục cưng của ta, thật xinh đẹp...Xích Long nương nghĩ thầm trong lòng.
Những con rồng thực thụ rất chú trọng đến tính thẩm mỹ kết cấu và màu sắc của vảy, vảy rồng vàng của Saga được khảm như kim cương, giống như sự kết hợp giữa kim loại và đá quý ma thuật, trong mắt những con rồng thật sự nó trông vô cùng đẹp.
Loài rồng thực thụ với lớp vảy lộng lẫy và rực rỡ khá phổ biến trong thẩm mỹ của Long tộc.
Ngoài ra, sừng rồng cũng rất quan trọng, số lượng, độ cong, chiều dài, độ dày của sừng rồng... những thứ này đều rất quan trọng trong tính thẩm mỹ của rồng. Tuy Bạch Long cũng là rồng thật nhưng chúng thường không được đồng loại nhìn nhận. Một phần nguyên nhân là do Bạch Long không có sừng.
Trên đỉnh đầu của Saga có ba cặp sừng rồng nhọn và dễ thương, chúng chưa trưởng thành nhưng đã bắt đầu trông rất khác thường. Trước khi Saga xuất hiện, Xích Long nương chưa bao giờ nhìn thấy một con rồng thực sự nào có ba cặp sừng như vậy. Điều này rất quan trọng đối với những con rồng sát thủ thực thụ.
Con rồng nhỏ có nhiều cặp sừng, vảy lộng lẫy và sáng sủa, vì nó còn nhỏ nên không thể nói là mạnh mẽ, nhưng trong mắt Xích Long nương, sự dễ thương của nó đã vượt quá giới hạn. Ngay cả Xích Long bản tính hung ác và thờ ơ với tình cảm gia đình như nó cũng cảm thấy yêu quý cậu.
“Ekarina, nếu lòng tự trọng của con rẻ mạt, dễ bị tổn thương như vậy, thì sau này đừng nói con là con gái của Nữ Hoàng Renata.”
Nữ Hoàng Xích Diễm Renata là tên của Xích Long nương.
Xích Long nương quay lại dùng lời nói mắng mỏ con rồng cái nhỏ.
Cái gọi là niềm kiêu hãnh của kẻ yếu đối với bà có vẻ hơi buồn cười.
Cho dù đối phương là người thừa kế huyết thống của chính mình.
Ekarina bị Xích Long nương mắng không thèm đáp lại, cô chậm rãi cúi đầu, nhìn xuống đất, sau đó nhỏ giọng nói: “Con hiểu rồi, thưa mẹ, cảm ơn người đã dạy dỗ.”
Xích Long nương có tính khí thất thường và không thích bị phản đối
Con rồng cái nhỏ trẻ tuổi đầy nghị lực trước đây đã phải chịu đựng đau khổ, nên hiện tại cô đương nhiên không dám đắc tội với Xích Long nương.
Sau khi dạy cho con gái lớn một bài học, Xích Long nương nhìn Saga và nói: “Đừng lo lắng, con cứ ăn tiếp đi.”
Bà quay lại và cảnh báo con rồng cái nhỏ một lần nữa.
“Ekarina, đừng quấy rầy em trai con khi đang ăn.”
Cùng lúc đó, chú rồng con vừa mới sinh ra trông mũm mĩm và dễ thương cũng liếc nhìn Ekarina.
“Ekarina trông rất xinh đẹp, kết cấu màu vàng trên vảy của chị ấy rất đặc biệt, nhưng Xích Long nương có vẻ thích con hơn…Chẳng lẽ vì con trông siêu dễ thương sao?”
Rồng con nghiêng đầu, sau đó cúi đầu nhìn chính mình, trong đầu cậu truyền thừa kiến thức về thẩm mỹ bổng hiện lên, sau đó cậu nghiêm túc gật đầu.
“Đúng là như vậy.”
“Khó trách Xích Long nương lại thích ta, chỉ vì ta quá đáng yêu.”
“Trong con người có rồng có phụng, trong loài rồng thì có ta Saga Arceus.”
Lượng kiến thức về truyền thừa của rồng là rất rộng lớn, nhưng không thể một lúc đổ hết vào đầu rồng con, như vậy chẳng khác nào giết chết nó, ngay cả con rồng con mạnh mẽ nhất cũng sẽ bị đốt cháy não.
Truyền thừa của rồng là một cơ chế dựa trên sự kích hoạt.
Khi một con rồng tiếp xúc với thứ gì được ghi lại trong một đoạn truyền thừa nào đó, những kiến thức tương ứng sẽ được kích hoạt và xuất hiện một cách tự nhiên trong tâm trí con rồng con.
Ví dụ, con rồng con gặp phải một sinh vật huyền bí được ghi lại trong truyền thừa ở nơi hoang dã.
Con rồng con có thể không nhận ra sinh vật này trước đây, nhưng ngay khi có kiến thức truyền thừa tương ứng xuất hiện sẽ giúp con rồng con có được sự hiểu biết rõ ràng về sinh vật này.
Tất nhiên, nếu rồng con có hứng thú, nó cũng có thể đắm chìm trong khám phá của những kiến thức truyền thừa trong đầu mà không cần chờ đợi sự kích hoạt thụ động này, nhưng quá trình sẽ rất nhàm chán.
Khi Saga nghĩ xem liệu mình có dễ thương hay không, truyền thừa đã được kích hoạt và mang lại cho cậu những kiến thức tương ứng.
Thông qua kiến thức này, Saga nhận ra rằng cậu thực sự rất dễ thương và trong tương lai sẽ trở nên mạnh mẽ và xuất chúng, điều này rất đáng để mong đợi.
Thái độ của Xích Long nương đối với Saga chắc chắn là một tin tốt lành.
Đối với rồng con, sự bảo vệ từ rồng mẹ là rất quan trọng, nhận được nhiều tình yêu thương và sự quan tâm đồng nghĩa với việc chúng sẽ trưởng thành nhanh hơn và an toàn hơn.
Không suy nghĩ quá lâu, Saga ném mọi thứ trong đầu qua một bên.
Cậu tiếp tục ăn những mảnh vỏ trứng và thu được nhiều chất dinh dưỡng từ chúng.
Con rồng nhỏ ăn rất ngon miệng, vừa ăn vừa chép miệng, nhai mảnh vỏ trứng tạo thành âm thanh rất vang dội.
Suốt cả quá trinh, con rồng cái nhỏ Ekarina nghe thấy tiếng rắc rắc thì có chút đói khát, nhưng vì bị Xích Long nương cảnh cáo nên cô không dám giật lấy mảnh vỏ trứng của Saga nữa.
Những mảnh vỏ trứng có hương vị thơm ngon, với kết cấu đậm đà và các lớp riêng biệt, giống như một chiếc bánh ngọt giòn ngon.
Saga ăn một cách thích thú và không cần phải ngấu nghiến mau lẹ làm gì.
Hơn mười phút sau, Saga chậm đã chậm rãi ăn hết mảnh vỏ trứng.
Saga chạm vào bụng mình và nheo mắt lại.
Tuy nhiên, cậu thực sự cảm thấy vẫn chưa đủ.
Rồng con mới sinh có sức ăn rất lớn, có thể ăn thức ăn gấp mấy lần trọng lượng cơ thể của chúng, bao gồm cả thịt và xương, dạ dày của rồng giống như một cái lò lửa, có thể dễ dàng tiêu hóa thịt, cây cỏ, quặng, thậm chí cả thép kim loại.
Vì cậu chưa no, nên đã xin rồng mẹ một ít.
Rõ ràng là một con rồng mới sinh không thể tự mình kiếm được thức ăn bằng cách đi săn.
Trong hoàn cảnh bình thường, Ngũ Sắc Long con sẽ không chủ động xin thức ăn của rồng mẹ mà chỉ có thể đợi rồng mẹ tự chủ động đưa cho. Bởi vì giữa tình cảm và trách nhiệm gia đình của chúng không có nhiều. Rồng mẹ hung ác, hành vi như vậy đôi khi sẽ khiến rồng con chạm đến sự cáu kỉnh của rồng mẹ khiến cho rồng mẹ gây bất lợi cho sự phát triển sau này của rồng con.
Điểm này không được đề cập trong truyền thừa của rồng.
Truyền thừa của rồng có rất nhiều nội dung nhưng không phải toàn năng.
Toàn thân rồng con được bao phủ bởi những chiếc vảy xinh đẹp như kim cương bước lên và chạy đến chỗ Xích Long nương, sau đó nó duỗi móng vuốt ra, há miệng và chỉ vào cái miệng trống rỗng.
“Mẹ, con chưa ăn đủ.”
Với đôi mắt to và trong veo, chú rồng con tỏ vẻ mặt ngây thơ và đáng thương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook