Đế Long
Chapter 7 - Ngươi cũng không muốn

Chương 7: Ngươi cũng không muốn…

Trường siêu trọng lực!

Dưới ý chí của con rồng nhỏ, trọng lực của trái đất tăng gấp đôi trong giây lát.

Phạm vi tăng cường gấp đôi trọng lực này không lớn lắm, chỉ bao phủ xung quanh khu vực của con lợn rừng da đen.

Gấp đôi trọng lực nhỏ nghe có vẻ không nhiều.

Nhưng đối với một con thú bình thường có thể chất cường tráng nhưng không sở hữu ma thuật, thì lực hấp dẫn gấp đôi này đủ khiến cho nó khó có thể chạy thoát.

Đồng thời.

Con lợn rừng da đen đã cảm thấy cơ thể mình đột nhiên bị đè xuống.

Con lợn rừng da đen đang trong trạng thái chạy hết tốc lực thì bị gián đoạn, nó ngã xuống, loạng choạng về phía trước hơn mười mét theo quán tính, để lại một vệt kéo dài trên mặt đất, cuối cùng tông vào một cây thông đen có đường kính gần một mét.

Rầm!

Âm thanh nặng nề vang lên, những mảng lá thông cuốn theo gió và rơi xuống.

Do tác động mạnh, các cơ quan tương đối yếu ớt của lợn rừng da đen bị nứt toát ra thành thương tích, đồng thời do tác động gấp đôi của trọng lực vẫn chưa giảm bớt nên tình trạng các cơ quan bị thương nhanh chóng xấu đi và xuất hiện tình trạng cơ thể chảy máu nghiêm trọng.

Tình thế đã được định đoạt sẵn nên Saga không còn cần lãng phí sức lực nữa.

Trọng lực vừa được nhân đôi tác dụng lên con lợn rừng da đen đã trở lại bình thường.

Không còn bị khống chế bởi trọng lực, sau khi giãy giụa vài giây, con lợn rừng da đen với làn da thô ráp và thịt dày loạng choạng đứng lên.

Nhưng chuyển động của nó trông rất miễn cưỡng.

Nếu không phải lợn rừng da đen có khả năng chịu đau tương đối tốt, thì e rằng lúc này nó không thể đứng dậy.

Tuy rằng nó có thể đứng dậy nhưng trông nó bây giờ như uống phải rượu giả, thân hình lảo đảo.

Saga thu hồi đôi cánh của mình.

Thân hình không quá lớn của rồng con tiếp đất, Saga đứng vững chắc giữa tiếng xào xạc của cành lá dày đặc.

Đôi mắt của con rồng nhỏ chú ý vào con lợn rừng da đen, tự hỏi thịt lợn rừng da đen phần nào ngon hơn.

Cùng lúc đó, như thể nhận ra không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu đến chết, đôi mắt của con lợn rừng da đen dần đỏ ngầu khi bị con rồng màu vàng kim nhìn chằm chằm, đôi mắt đỏ như máu dần trở nên dày đặc, khiến nó như tỏa ra hương vị mãnh liệt.

Đạp đạp đạp... Con lợn rừng da đen cào đất và chạy về phía Saga bằng sức lực cuối cùng của nó.

Lúc này, con lợn rừng da đen không để ý đến vết thương của mình mà lao vào Saga như một chiếc ô tô.

Nó cúi đầu xuống và phát ra một tiếng gầm gừ nhỏ.

Đầu nanh của con lợn rừng da đen lóe lên một tia sáng lạnh lẽo nhàn nhạt.

Khí thế này không tồi.

Con rồng con vẫn bất động, bình tĩnh nhìn con lợn rừng da đen đang ngày càng tiến đến gần.

Vài giây sau đó, con lợn rừng da đen đã áp sát Saga khoảng cách chưa đầy nửa mét.

Nó cúi đầu, dùng toàn bộ sức lực và răng nanh đâm vào cơ thể Saga.

Saga tỏ vẻ cảm kích trước lòng dũng cảm chiến đấu đến chết của nó.

Đồng thời, cảm thấy tiếc vì sự đánh giá quá cao của nó.

“Mặc kệ ngươi có to lớn thế nào dám xông tới thì ta sẽ xé nát cái đầu nhà ngươi.”

Nếu là một con hổ hoặc sư tử bình thường không có phòng bị, mà một con lợn rừng da đen cỡ này dùng nanh đâm thẳng vào, dù chưa chết cũng sẽ rách hết da thịt.

Nhưng mục tiêu tấn công của nó không phải là hổ hay sư tử mà là một con rồng. Là một sinh vật ma thuật đứng đầu chuỗi thức ăn, ngay cả một con rồng con vừa mới tròn một tháng tuổi cũng không phải là kẻ mà lợn rừng da đen có thể tấn công được.

Saga giơ móng rồng lên, tùy ý ấn vào đầu con lợn rừng da đen.

Bang!

Trong âm thanh trầm đục, răng nanh của lợn rừng da đen còn chưa kịp chạm vào vảy rồng của Saga, thân trước của nó đã bị sức mạnh của con rồng con giữ chặt.

Con rồng con chỉ dài hai mét nhưng đã có sức mạnh rất lớn, chỉ dùng một móng vuốt đã có thể ngăn cản một con lợn rừng nặng hàng trăm cân đang lao đến.

Ngay cả khi Saga không tự vệ và để mặc nó tấn công, với sức chịu đựng mạnh mẽ của vảy rồng, con thú bình thường này cũng không thể vượt qua hàng phòng ngự.

Rồng là sinh vật ma thuật hàng đầu và có một khoảng cách rất lớn giữa chúng và những con thú thông thường.

Cạch!

Những móng rồng như móc câu cứng như sắt xuyên qua da lợn rừng, cắm sâu vào xương, dùng một lực khác trực tiếp tách hộp sọ ra, giết chết con lợn rừng da đen tội nghiệp.

Cùng lúc này.

Xào xạc... tiếng chân tay cọ xát vào cành lá mơ hồ vang lên.

Saga tập trung ánh mắt và nhìn về phía khu rừng rậm rạp.

“Chị gái ngốc nghếch của em, em đã nhìn thấy chị rồi.”

Bất kể còn sống hay không, khi một vật thể chuyển động, nó sẽ tự nhiên gây ra sự tương tác với trường lực, bây giờ Saga đã nhạy cảm với trường lực nên cậu có thể nhận biết chuyển động của các vật thể khác trong phạm vi mười mét xung quanh mình.

Giữa những âm thanh xào xạc, cô rồng nhỏ Ekarina bước ra khỏi bụi rậm.

Cô nhìn con mồi dưới chân Saga, thè cái lưỡi ướt át liếm môi.

“Em trai ngốc của chị, đừng bắt chước chị.”

“Các chủng tộc thông minh thường kính trọng người già và quan tâm đến trẻ nhỏ. Đối mặt với chị gái, em có nên hay không cống hiến con mồi của mình?”

Này là đang tìm kiếm rắc rối?

Saga hơi nheo mắt lại và vẫy đuôi từ bên này sang bên kia.

“Ý chị là, muốn được so sánh với những sinh vật cấp thấp hơn.”

Dưới cái nhìn giận dữ của Ekarina, giọng nói của Saga có chút dừng lại rồi tiếp tục: “Sự cao quý và vinh quang của những con rồng thực thụ, chị gái ngu ngốc của em, chị chả có điểm nào trông giống vậy cả.”

Bang!

Ekarina tức giận, dậm chân xuống đất, từng bước một đến gần Saga.

Rồng con phát triển tương đối nhanh, sau một tháng trưởng thành, Saga đã dài tới hai mét.

Tuy nhiên, khi cậu lớn lên thì Ekarina cũng phát triển theo.

Con rồng cái nhỏ có vảy đỏ dát vàng này từ đầu đến đuôi đã dài hai mét sáu mươi, sải cánh dài hơn ba mét, giống như một con hổ mọc thêm đôi cánh.

Cả hai có thể so sánh với một con sói đực trưởng thành và một con hổ cái trưởng thành, khoảng cách về kích thước vẫn còn khá lớn.

Cả Saga và Ekarina đều phát triển nhanh hơn nhiều so với những Xích Long thông thường khác.

Hai rồng con này đều là những Dị Thể Long có sự đột biến tích cực.

Dưới cái nhìn của Saga, Ekarina ánh mắt sắc bén, bước đi từng bước một, móng vuốt rồng của cô giẫm lên những đốm sáng và đáp xuống lớp đất mềm trên bề mặt, để lại những vết móng vuốt rõ ràng. Mặc dù vẫn còn nhỏ, nhưng cô rồng nhỏ đã tạo được áp lực đáng kể.

Long uy của Ekarina bộc phát.

Phù!

Với sức mạnh đáng kể của Long uy, làm cho những cành lá khô trên mặt đất cuồn cuộn và lao về phía Saga.

Saga không giỏi lắm trong việc kiềm chế Long uy.

Nhưng sức mạnh bùng nổ của Long uy lại là bản năng của cậu.

Những chiếc vảy tỏa sáng như những viên kim cương, phản chiếu hình ảnh Ekarina đang từng bước tiếp cận.

Saga có vẻ bình tĩnh.

Không một chút sợ hãi nào trên khuôn mặt của con rồng con.

Phù!

Long uy bùng nổ như một làn sóng.

Long uy của hai con rồng con va chạm với nhau, như thể những cơn gió từ hai hướng khác nhau đập vào cùng một chỗ, khiến một cơn lốc nhỏ cuộn lên ở giữa, đầy bụi và lá rụng.

Long uy của hai con Dị Thể Long mạnh hơn nhiều so với những con rồng con bình thường cùng tuổi.

“Saga, đưa em trai ngu ngốc lại quá tự tin của chị.”

“Lần trước có mẹ ngăn cản, thì mới may mắn được vậy.”

Sau một lúc dừng lại, Ekarina ngẩng cổ lên, đồng thời mở rộng hoàn toàn đôi cánh của cô, khiến cơ thể trông to lớn và gây áp lực hơn.

“Lần này chị sẽ cho em biết sự khác biệt giữa chúng ta.”

Vù!

Đôi cánh của con rồng đột nhiên đập mạnh và tạo ra một cơn gió lớn.

Cơ thể của Ekarina như một mũi tên rời khỏi dây, dẫm nát những mặt đất tạo thành những cái hố, lao về phía Saga đầy đe dọa.

Saga chớp mắt, cơ thể như bất động.

Có vẻ như đang sợ hãi trước khí thế của Ekarina.

Ekarina sẽ không dừng cuộc tấn công của mình chỉ vì Saga không có hành động gì.

Cô muốn Saga hiểu ai mới là chị đại đứng đầu.

Nhìn Ekarina đang sải bước dài đến gần hơn, con rồng nhỏ tỏ ra bình tĩnh và chậm rãi như muốn nói điều gì đó.

Lúc này, móng vuốt của Ekarina cách Saga không quá vài tấc, nhưng vì lời nói của Saga mà dừng lại đột ngột, cứng đờ giữa không trung, do dự không thể đặt xuống.

“Ekarina, chị không muốn mẹ biết rằng chị đang bắt nạt em và làm trái lời mẹ dặn phải không?”

Saga bây giờ quá lười để chiến đấu với Long tỷ cố chấp.

Ngoài ra, do sự khác biệt về kích thước giữa Saga và Ekarina quá lớn, nên trong mắt Xích Long nương, sự cạnh tranh giữa hai rồng con sẽ là áp bức đối với Saga, điều đó không có lợi cho sự trưởng thành của rồng con. Vì vậy Ekarina đã được cảnh báo không được tấn công Saga trước trừ khi Saga khiêu khích cô ấy trước.

Sự cạnh tranh bình thường có lợi cho quá trình phát triển của đàn con và cho phép cọ sát giữa những con mới nở vớ nhau.

Nhưng nếu chênh lệch quá lớn, Xích Long Nương vẫn sẽ xử lý, dù sao việc này sẽ không có tác dụng giám sát phát triển của rồng con mà ngược lại có thể khiến một bên bị thương nặng. Cho dù là các Ngũ Sắc Long con có đánh nhau cũng sẽ không quá nặng nề.

Thời gian trôi qua, khoảng cách về kích thước giữa Saga và Yekarina sẽ dần dần được thu hẹp lại, chẳng bao lâu nữa, khi khoảng cách không còn quá cách biệt nữa, thì Xích Long nương sẽ dỡ bỏ trở ngại lệnh cấm này cho Ekarina, cho phép cô chiến đấu với Saga một cách bình thường.

Như bây giờ, vẫn có sự khác biệt về kích thước giữa Saga và Ekarina, nhưng chúng đã được thu hẹp hơn nhiều so với khi cậu mới sinh ra.

Do dự hết lần này đến lần khác.

Ekarina vẫn còn đầy tức giận nhưng đã hạ móng vuốt đang ở gần Saga xuống.

Cô nhìn con rồng nhỏ đang cười vui vẻ với mình, vẫy đuôi và chửi: “Saga, em chỉ muốn dựa vào sự bảo vệ của mẹ thôi à?”

Con rồng bảo bối của mẹ đáng chết!

Điều đáng giận hơn nữa là tại sao chỉ có Saga là bảo bối mà không phải cô! Ekarina đang tức giận.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương