Đào Viên Tương Ngộ
...
Lịch ra mắt
808
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
56
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Số chương: chưa rõ
Tiến độ: 1c/tuần
Beta: Tử Liên Hoa 1612
Mở đầu:
Hôm nay, là tân hôn của chàng...
Giọt lệ trong suốt lăn dài trên má, ta đưa tay lên gạt, gạt mãi gạt mãi cũng không hết. Nước mắt đáng ghét à, tại sao càng ngày rơi càng nhiều, càng mau...
Ta xót xa cười. Mộ Dung Thanh Kỳ à, ngươi đây là điên rồi sao? Khóc cái gì, khóc để người ta thương hại sao, nhưng mà người nào sẽ tới an ủi đây?
Kiệu hoa linh đình chậm rãi qua trên phố. Ta ngây người nhìn theo dòng người mặc hỉ phục màu đỏ thật rực rỡ. Chàng ngồi trên bạch mã, áo tân lang màu máu xinh đẹp, khuôn mặt tựa như thiên tiên, trên môi thấp thoáng nét cười nhu hòa.
Trong lòng ta thật bi ai.
Người ta là công chúa, còn ta chỉ là con thứ do thiếp thất sinh ra...
Người ta dung mạo tuyệt luân, mà ta bây giờ đến quỷ cũng không dám nhìn...
Người ta và chàng lưỡng tình tương duyệt, ta mới là kẻ mù quáng chen chân vào phá rối...
Nam Cung Thương à, chàng biết không, chàng đúng là tai kiếp của ta, ta yêu chàng đến như vậy, cuối cũng cũng không thay đổi được chân tình của chàng, ngược lại hại chính mình nhà tan cửa nát, thân tàn ma dại.
Xem ra là do ta quá chấp niệm...
Lời tác giả:
Truyện này là trùng sinh nhưng nữ chính vẫn chung tình, nói tóm lại là nữ chính yêu thảm nam chính luôn, nhưng kiếp này chị ấy không bám lấy nam chính nữa. Ta lấy cảm hứng từ bộ Bạch Nhật Y Sam Tận nên nhiều chỗ hơi giống đấy.
Điều cuối cùng, ta biết có làm thế nào cũng không ngăn được việc truyện bị mang đi nơi khác, vì thế trước khi mang đi làm phiền báo cho ta một tiếng là được, nếu không có nick dđ thì nhắn vào face cho ta một tiếng là được.
Tiến độ: 1c/tuần
Beta: Tử Liên Hoa 1612
Mở đầu:
Hôm nay, là tân hôn của chàng...
Giọt lệ trong suốt lăn dài trên má, ta đưa tay lên gạt, gạt mãi gạt mãi cũng không hết. Nước mắt đáng ghét à, tại sao càng ngày rơi càng nhiều, càng mau...
Ta xót xa cười. Mộ Dung Thanh Kỳ à, ngươi đây là điên rồi sao? Khóc cái gì, khóc để người ta thương hại sao, nhưng mà người nào sẽ tới an ủi đây?
Kiệu hoa linh đình chậm rãi qua trên phố. Ta ngây người nhìn theo dòng người mặc hỉ phục màu đỏ thật rực rỡ. Chàng ngồi trên bạch mã, áo tân lang màu máu xinh đẹp, khuôn mặt tựa như thiên tiên, trên môi thấp thoáng nét cười nhu hòa.
Trong lòng ta thật bi ai.
Người ta là công chúa, còn ta chỉ là con thứ do thiếp thất sinh ra...
Người ta dung mạo tuyệt luân, mà ta bây giờ đến quỷ cũng không dám nhìn...
Người ta và chàng lưỡng tình tương duyệt, ta mới là kẻ mù quáng chen chân vào phá rối...
Nam Cung Thương à, chàng biết không, chàng đúng là tai kiếp của ta, ta yêu chàng đến như vậy, cuối cũng cũng không thay đổi được chân tình của chàng, ngược lại hại chính mình nhà tan cửa nát, thân tàn ma dại.
Xem ra là do ta quá chấp niệm...
Lời tác giả:
Truyện này là trùng sinh nhưng nữ chính vẫn chung tình, nói tóm lại là nữ chính yêu thảm nam chính luôn, nhưng kiếp này chị ấy không bám lấy nam chính nữa. Ta lấy cảm hứng từ bộ Bạch Nhật Y Sam Tận nên nhiều chỗ hơi giống đấy.
Điều cuối cùng, ta biết có làm thế nào cũng không ngăn được việc truyện bị mang đi nơi khác, vì thế trước khi mang đi làm phiền báo cho ta một tiếng là được, nếu không có nick dđ thì nhắn vào face cho ta một tiếng là được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook