Đạo Chu
-
Chương 660: Tội ác chi thành
Đi qua một ngã rẽ, phía trước mơ hồ có ánh sáng truyền đến, Vũ Vô Cực híp hai mắt lại, công tụ ma nhãn, ánh sáng phía trước nhất thời tại trong mắt hắn phóng lớn lên, đó là một cửa lớn được mở ra. Bên kia cánh cửa chính là tồn tại hơi thở của sự sống.
Sải bước đi tới, Vũ Vô Cực mơ hồ nghe được thanh âm ồn ào, khi hắn đi ra khỏi thông đạo. Ở trước mặt hắn, xuất hiện một trăm linh một người.
Toàn bộ có phục trang là áo giáp màu đen, dường như ngay cả bộ mặt cũng bị mũ giáp hoàn toàn che cả đi, trong đó có một trăm người tay cầm trọng kiếm. Duy có một người ngồi ngay ngắn trên con chiến mã cao lớn. Ngựa mà hắn cưỡi cũng được bao trùm toàn bộ bởi áo giáp màu đen.
" Ngươi đã phạm phải quy tắc." Thanh âm trầm thấp nghe cực kỳ lạnh lẽo, tựa hồ cũng không giống cách nói của người thường. Mở miệng chính là hắc giáp kỵ sĩ ngồi ngay ngắn trên ngựa kia.
Vũ Vô Cực không nhìn hắn, ánh mắt hướng về phía sau lưng hắn. Cái hắn thấy chính là một thành thị màu đen. Tường thành màu đen cực dày, dĩ nhiên đây là một tòa thành thị, nhưng lại là một tòa thành thị lơ lửng trên không, dĩ nhiên được đính bởi một viên Nguyệt Lượng màu tím. Nguyệt lượng rất thấp, tựa hồ khoảng cách so với mặt đất chỉ có không tới năm trăm thước, tiếp tục nhìn về phía trên, hết thảy tất cả đều là màu đen, giống như đêm đen vậy.
" Phá vỡ quy tắc thì sao?" Vũ Vô Cực thản nhiên hỏi.
Thanh âm Hắc giáp kỵ sĩ vẫn lạnh như băng như trước, không có chút hơi thở nào của con người cả: “ Như vậy phải nhận trừng phạt. Đánh bại ta, ngươi sẽ có tư cách để tiến vào Sát Lục Chi Đô."
" Không phải giết chết ngươi sao?" Vũ Vô Cực thản nhiên hỏi.
Thương kị sĩ thon dài của Hắc giáp kỵ sĩ chậm rãi giơ lên, Võ sĩ hắc giáp hai bên Vũ Vô Cực chậm rãi lui về phía sau, hiện ra một khu vực trống trải. " Ta là khủng bố kỵ sĩ Tư Khoa Đặc."
Chiến mã chợt gia tốc, hắc giáp kỵ sĩ mang theo hơi thở nặng nề thẳng đến Vũ Vô Cực mà vọt tới. Hơi thở Lạnh như băng tràn ngập, một cỗ sát khí lẫm liệt đánh tới trước mặt. Chúng cực kỳ bén nhọn hướng về phía Vũ Vô Cực mà đi tới.
Nơi này là Sát Lục Chi Đô. Sát Lục Chi Đô này hóa ra lại có quy tắc đặc biệt, ở chỗ này thì bất cứ hồn kĩ gì cũng không có hiệu quả. Cho dù là hồn sư, cũng chỉ có thể sử dụng lực lượng làm trụ cột, vũ hồn chỉ ở hình thái cơ bản nhất mà thôi. Hồn kĩ biến mất đối với hồn sư là chí mạng bất quá đối với Vũ Vô Cực mà nói…
Oanh! Chiến mã rên rỉ, âm thanh " Két" thật lớn vang lên đã dừng lại, thân Kỵ sĩ cao lớn bị bắn thẳng lên trời, bay tít về đằng xa.
Một hình ảnh kinh khủng không phải là kỵ sĩ Tư Khoa Đặc bị bắn tung ra xa mà là chiến mã vừa đâm vào cánh tay trái của ma hồn. Xung tlực thật lớn chính là tại đó, lực lượng khổng lồ tại chỗ va chạm khiến chiến mã ép ngang, cả người kịch liệt co quắp lại. Cổ nó chính là chỗ hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm đã bị bẻ gẫy hoàn toàn.
"Khủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc" chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, lúc trước tay phải cầm kỵ thương của hắn nay áo giáp đã hoàn toàn tung bay tán lọan, dường như cả áo giáp chỗ cánh tay phải hắn cũng như vậy, thậm chí ngay cả xương tay phải cũng như toàn cơ thể đã rách toác ra.
Vũ Vô Cực nhíu nhíu mày, dựa theo tính toán của hắn về đối thủ thì với một đấm này hẳn đối phương phải mất mạng mới đúng. Nhưng lực lượng của vị "khủng bố kỵ" sĩ này so với phán đoán của hắn còn mạnh hơn một chút nên mới giữ được tính mạng như bây giờ. Bất quá hắn vẫn lắc lắc đầu xoay người rời đi.
" Khoan, đứng lại." Tư Khoa Đặc có chút nặng nề hô lớn.
Vũ Vô Cực lạnh lùng nhìn hướng hắn, lúc này mũ giáp của Tư Khoa Đặc đã rơi xuống. Lộ ra khuôn mặt của một trung niên dữ tợn. Trong mắt hắn nhìn Vũ Vô Cực đã có nhiều thêm một tia hỏang sợ. Hiển nhiên, hắn không thể nghĩ được vì sao người trẻ tuổi này lại có lực lượng kinh khủng như thế. Hắn không phải là một gã hồn sư chứ?
" Tiếp tục ngăn trở ta, ta không ngại đem tất cả bọn ngươi giết chết hết." Vũ Vô Cực lạnh lùng nói.
" Không, không phải ngăn trở ngươi. Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta. Đã có tư cách tiến vào Sát Lục Chi Đô." Vị Khủng Bố kỵ sĩ có chút khó khăn nói. Hắn không rõ ràng nhất chính là, bình thường hồn sư đi tới nơi này, đều bởi vì hồn kĩ không cách nào sử dụng mà khiếp sợ, nhưng người trẻ tuổi trước mắt này lại dường như không bị ảnh hưởng chút nào.
Một khối lệnh bài màu đen được đưa tới trước mặt Vũ Vô Cực, Vũ Vô Cực tiện tay tiếp nhận. Trên lệnh bài điêu khắc một cái đầu lâu, phía dưới còn có một cái như số báo danh: " 9090 ". " Đây là chứng minh của ngươi tại Sát Lục Chi Đô. Mời vào thành, ở chỗ cửa thành sẽ có người tiếp đón."
Cầm lệnh bài, Vũ Vô Cực đi nhanh về phía trước, không tiếp tục nhìn vẻ mặt kinh khủng của kỵ sĩ kia nữa. Nhìn bóng lưng Vũ Vô Cực dần dần đi xa, Tư Khoa Đặc rút kiếm bên hông, mạnh mẽ chém xuống, đem cánh tay phải bị chấn nát của mình chém xuống. Màu đỏ của máu tươi ngấm vào nền đất màu đen, mùi máu tanh tràn ngập hẳn lên.
Cửa thành Đen nhánh khiến người ta có một loại cảm giác áp lực cực kì, trên cửa thành hiện ra bốn chữ thật lớn "Sát Lục Chi Đô ". Trước cửa, hai hàng võ sỹ hắc giáp lẳng lặng đứng ở chỗ đó, không đợi Vũ Vô Cực đưa ra thân phận bài trong tay, một cô gái che khăn đen đã từ bên trong đi ra.
" Hoan nghênh ngài đã đến Sát Lục Chi Đô." Thanh âm nữ nhân rất êm tai, đi tới trước mặt Vũ Vô Cực làm ra tư thế chào. Mặc dù cái thành thị dưới đất này khiến Vũ Vô Cực cực kì kinh ngạc. Nhưng hắn vừa đến thì đã ổn định lại tinh thần ngay. Đi theo nữ tử kia vào trong cửa thành. Có lẽ bởi vì lệnh bài thân phận trong tay nên cũng không có ai ngăn trở hắn cả.
Đi vào bên trong thành. Vũ Vô Cực chứng kiến đây là một thế giới toàn mầu tím xanh. Hai bên ngã tư đường có đèn chiếu sáng. Ánh sáng ở đây đều chỉ là của hai loại này phát ra mà thôi làm hắn có chút kinh ngạc hơn chính là người ở đây cũng không ít, cũng không có người nào chú ý người mới đến như hắn. Vẻ mặt tất cả đều âm u. Khi mới nhìn qua thì không khác gì nhiều so với thành thị thông thường.
" Ta là người hướng dẫn cho ngài, nếu ngài có điều gì không rõ thì có thể hỏi ta. Trong mười hai canh giờ, ta sẽ giải thích hết mọi vấn đề của ngài. Mười hai canh giờ sau nơi này chính là nơi sống của ngài đấy. Lúc đó ngài cũng chính thức trở thành một thành viên của Sát Lục Chi Đô."
Vũ Vô Cực nói: “Thế thì Sát Lục Chi Đô được hình thành như thế nào?"
Lần này cô gái Hắc sa đưa ra đáp án khiến Vũ Vô Cực thật sự hài lòng: “ Sát Lục Chi Đô đã hình thành ngàn năm. trong truyền thuyết, Là một vị hồn sư cường đại sau khi đột phá trăm cấp đã lưu lại chỗ này. Ở chỗ này, hết thảy kỹ năng của hồn sư đều không thể thi triển, mọi người chỉ có thể bằng vào bản năng cùng lực lượng tự thân mà sinh tồn. Hồn lực có thể là nguyên nhân tăng cường lực lượng."
Vũ Vô Cực nhìn về phía hắc sa nữ tử: “ Vậy quy tắc của nơi này là gì?"
Cô gái che mặt bình tĩnh nói: “Quy tắc nơi này chính là không có quy tắc. Là một thành viên của Sát Lục Chi Đô, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì ở nơi này. Coi như là Phong Hào Đấu La cửa thế giới bên ngoài mà đi tới nơi này, cũng vì bị mất hồn kỹ mà trở nên yếu hơn hẳn. Mà kẻ thống trị của nơi này là sát lục chi vương căn bản không cần e ngại bọn họ. Tại Sát Lục Chi Đô, chỉ cần ngươi cũng có đủ năng lực, ngươi có thể làm được bất cứ chuyện gì muốn làm. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài, Nguyên nhân chính là trong này không có quy tắc, nên bất cứ lúc nào ngài cũng có thể gặp phải nguy hiểm trí mạng. Từ ý nào đó mà nói, nơi này là chỗ vui chơi của tội ác."
" Chỗ vui chơi của tội ác?" Vũ Vô Cực nhăn mày hỏi.
" Tất nhiên. Bởi vì có rất nhiều người tới nơi này vì không thể sống được tại thế giới bên ngoài, cho nên họ không thể không lựa chọn tiến vào. Sau khi tới nơi này, sẽ không phải tiếp tục lo lắng có người đuổi giết nữa. Mỗi một thành viên của Sát Lục Chi Đô đều sẽ được Sát Lục Chi Đô bảo vệ." Thiếu nữ bình tĩnh trả lời.
Đối với vấn đề bảo vệ này Vũ Vô Cực không để ý chút nào, chính mình nếu có thể bằng vào thủ đoạn bạo lực đi tới nơi này, như vậy đại biểu cho bất cứ cường giả nào đều cũng có thể. Không có hồn kĩ còn có hồn lực, phong hào đấu la ở chỗ này như trước là cường giả trong số cường giả. Ở chỗ này tội ác giả (Dọa lạc giả) thật sự được an toàn sao?
" tiên sinh số 9090. Ta hiểu được ngài đang suy nghĩ cái gì." Cô gái che mặt đột nhiên nói.
Vũ Vô Cực sửng sốt một chút: “ Ngươi biết ta đang suy nghĩ cái gì?"
" Ngài nhất định đang suy nghĩ, làm thế nào mà Sát Lục Chi Đô có thể bảo vệ con dân của mình được, phải không?"
Trong lòng Vũ Vô Cực vừa động: “ Sao ngươi lại biết?"
Cô gái che mặt nói: “Bởi vì mỗi một người vừa đến Sát Lục Chi Đô đều có ý nghĩ như vậy. Nhưng rất nhanh, Bọn họ sẽ bỏ cái ý niệm trong đầu này đi. Tiến vào Sát Lục Chi Đô, Muốn trải qua khảo nghiệm cùng kiểm nghiệm sát lục. Mặc dù ngài đã dùng phương pháp đặc thù để tiến vào, nhưng thật ra sát khí trên người ngài cũng đủ. Hơn nữa lại đánh bại Khủng Bố kỵ sĩ đại nhân. Cho nên mới được hợp pháp gia nhập. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài một chút, Tiến vào Sát Lục Chi Đô dễ dàng, nhưng muốn đi ra ngoài thì dường như lại khó có khả năng."
" Chỉ có thể vào, không thể ra?" Vũ Vô Cực có chút kinh ngạc nhìn Cô gái che mặt. Hắn cũng không cho rằng mình cũng không có cách nào xông ra.
Cô gái che mặt gật đầu, nói: “Trong Sát Lục Chi Đô, có đội chuyên môn làm chấp pháp, ngài cũng thấyKhủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc đại nhân rồi, đó cũng chỉ là một thành viên trong chấp pháp đội. Hết thảy được Sát lục chi vương vĩ đại nắm trong tay, trong chấp pháp đội cường giả chân chính đều được Sát Lục Chi Vương ban cho khả năng có thể sử dụng năng lực hồn kỹ, mà họ đều là được tạo thành từ các hồn đấu la. Đội trưởng càng lại là một vị phong hào đấu la. Từng có không ít người muốn xông ra, nhưng kết quả lại không hề có ngoại lệ."
Vũ Vô Cực lấy làm kinh hãi, nếu như nói phong hào đấu la không thể sử dụng hồn kĩ cường đại như trước mà gặp phải hồn đấu la có thể dùng hồn kỹ thì khẳng định không có cách nào chiến thắng được. Hơn nữa dựa theo lời nói của Cô gái che mặt kia thì đội trưởng chấp pháp đội của Sát Lục Chi Đô lại là một gã phong hào đấu la có thể sử dụng hồn kĩ. Khó trách nàng lại nói nơi này chỉ có thể vào không thể ra.
" Thật sự không có biện pháp đi ra sao?"
Cô gái che mặt lạnh nhạt nói: “Thực ra nói như vậy cũng không phải. Để rời khỏi Sát Lục Chi Đô chỉ có một biện pháp, đó chính là đạt được quán quân của địa ngục sát lục trường, có được tư cách khiêu chiến Địa Ngục Lộ rồi sau đó thoát ra khỏi Địa Ngục Lộ, như vậy sẽ ra được Sát Lục Chi Đô. Hễ là cường giả như vậy đều sẽ được đặt cho một danh hiệu là "Sát Thần". lịch sử hình thành của Sát Lục Chi Đô đã hơn một ngàn năm, trước sau tổng cộng xuất hiện qua tám vị Sát Thần."
Ngàn năm tám vị, đây là một con số không cân đối chút nào. " Nếu khiêu chiến thất bại thì sao?" Vũ Vô Cực tiếp tục hỏi.
Cô gái che mặt mỉm cười nói: “Tại Sát Lục Chi Đô không có thất bại. Chỉ có thành công cùng tử vong mà thôi. Bất cứ sự tình gì đều là như thế."
Vũ Vô Cực mỉm cười: “ Xem ra nơi này quả nhiên không hổ là Sát Lục Chi Đô."
Cô gái che mặt nói: “Trong Sát Lục Chi Đô không dùng tiền để trao đổi, mọi đồ ăn thức uống đều được cung cấp miễn phí. Đương nhiên kể cả muốn có độc trong đó cũng được. Ở chỗ này, người chết là đáng giá nhất. Mỗi người đều đã lấy số lượng đầu lâu làm tượng trưng cho sức mạnh cường đại của mình. Lấy thân thủ của mình để chém giết đối thủ rồi lấy máu cùng đầu lâu của chúng thì có thể dùng để trao đổi vật phẩm khác."
" Tốt lắm, ta muốn nghỉ ngơi. Ngươi đưa ta đến nơi nghỉ ngơi đi. Ta muốn ngủ một giấc rồi ngày mai tính tiếp!" Vũ Vô Cực lạnh nhạt nói.
Sải bước đi tới, Vũ Vô Cực mơ hồ nghe được thanh âm ồn ào, khi hắn đi ra khỏi thông đạo. Ở trước mặt hắn, xuất hiện một trăm linh một người.
Toàn bộ có phục trang là áo giáp màu đen, dường như ngay cả bộ mặt cũng bị mũ giáp hoàn toàn che cả đi, trong đó có một trăm người tay cầm trọng kiếm. Duy có một người ngồi ngay ngắn trên con chiến mã cao lớn. Ngựa mà hắn cưỡi cũng được bao trùm toàn bộ bởi áo giáp màu đen.
" Ngươi đã phạm phải quy tắc." Thanh âm trầm thấp nghe cực kỳ lạnh lẽo, tựa hồ cũng không giống cách nói của người thường. Mở miệng chính là hắc giáp kỵ sĩ ngồi ngay ngắn trên ngựa kia.
Vũ Vô Cực không nhìn hắn, ánh mắt hướng về phía sau lưng hắn. Cái hắn thấy chính là một thành thị màu đen. Tường thành màu đen cực dày, dĩ nhiên đây là một tòa thành thị, nhưng lại là một tòa thành thị lơ lửng trên không, dĩ nhiên được đính bởi một viên Nguyệt Lượng màu tím. Nguyệt lượng rất thấp, tựa hồ khoảng cách so với mặt đất chỉ có không tới năm trăm thước, tiếp tục nhìn về phía trên, hết thảy tất cả đều là màu đen, giống như đêm đen vậy.
" Phá vỡ quy tắc thì sao?" Vũ Vô Cực thản nhiên hỏi.
Thanh âm Hắc giáp kỵ sĩ vẫn lạnh như băng như trước, không có chút hơi thở nào của con người cả: “ Như vậy phải nhận trừng phạt. Đánh bại ta, ngươi sẽ có tư cách để tiến vào Sát Lục Chi Đô."
" Không phải giết chết ngươi sao?" Vũ Vô Cực thản nhiên hỏi.
Thương kị sĩ thon dài của Hắc giáp kỵ sĩ chậm rãi giơ lên, Võ sĩ hắc giáp hai bên Vũ Vô Cực chậm rãi lui về phía sau, hiện ra một khu vực trống trải. " Ta là khủng bố kỵ sĩ Tư Khoa Đặc."
Chiến mã chợt gia tốc, hắc giáp kỵ sĩ mang theo hơi thở nặng nề thẳng đến Vũ Vô Cực mà vọt tới. Hơi thở Lạnh như băng tràn ngập, một cỗ sát khí lẫm liệt đánh tới trước mặt. Chúng cực kỳ bén nhọn hướng về phía Vũ Vô Cực mà đi tới.
Nơi này là Sát Lục Chi Đô. Sát Lục Chi Đô này hóa ra lại có quy tắc đặc biệt, ở chỗ này thì bất cứ hồn kĩ gì cũng không có hiệu quả. Cho dù là hồn sư, cũng chỉ có thể sử dụng lực lượng làm trụ cột, vũ hồn chỉ ở hình thái cơ bản nhất mà thôi. Hồn kĩ biến mất đối với hồn sư là chí mạng bất quá đối với Vũ Vô Cực mà nói…
Oanh! Chiến mã rên rỉ, âm thanh " Két" thật lớn vang lên đã dừng lại, thân Kỵ sĩ cao lớn bị bắn thẳng lên trời, bay tít về đằng xa.
Một hình ảnh kinh khủng không phải là kỵ sĩ Tư Khoa Đặc bị bắn tung ra xa mà là chiến mã vừa đâm vào cánh tay trái của ma hồn. Xung tlực thật lớn chính là tại đó, lực lượng khổng lồ tại chỗ va chạm khiến chiến mã ép ngang, cả người kịch liệt co quắp lại. Cổ nó chính là chỗ hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm đã bị bẻ gẫy hoàn toàn.
"Khủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc" chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, lúc trước tay phải cầm kỵ thương của hắn nay áo giáp đã hoàn toàn tung bay tán lọan, dường như cả áo giáp chỗ cánh tay phải hắn cũng như vậy, thậm chí ngay cả xương tay phải cũng như toàn cơ thể đã rách toác ra.
Vũ Vô Cực nhíu nhíu mày, dựa theo tính toán của hắn về đối thủ thì với một đấm này hẳn đối phương phải mất mạng mới đúng. Nhưng lực lượng của vị "khủng bố kỵ" sĩ này so với phán đoán của hắn còn mạnh hơn một chút nên mới giữ được tính mạng như bây giờ. Bất quá hắn vẫn lắc lắc đầu xoay người rời đi.
" Khoan, đứng lại." Tư Khoa Đặc có chút nặng nề hô lớn.
Vũ Vô Cực lạnh lùng nhìn hướng hắn, lúc này mũ giáp của Tư Khoa Đặc đã rơi xuống. Lộ ra khuôn mặt của một trung niên dữ tợn. Trong mắt hắn nhìn Vũ Vô Cực đã có nhiều thêm một tia hỏang sợ. Hiển nhiên, hắn không thể nghĩ được vì sao người trẻ tuổi này lại có lực lượng kinh khủng như thế. Hắn không phải là một gã hồn sư chứ?
" Tiếp tục ngăn trở ta, ta không ngại đem tất cả bọn ngươi giết chết hết." Vũ Vô Cực lạnh lùng nói.
" Không, không phải ngăn trở ngươi. Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta. Đã có tư cách tiến vào Sát Lục Chi Đô." Vị Khủng Bố kỵ sĩ có chút khó khăn nói. Hắn không rõ ràng nhất chính là, bình thường hồn sư đi tới nơi này, đều bởi vì hồn kĩ không cách nào sử dụng mà khiếp sợ, nhưng người trẻ tuổi trước mắt này lại dường như không bị ảnh hưởng chút nào.
Một khối lệnh bài màu đen được đưa tới trước mặt Vũ Vô Cực, Vũ Vô Cực tiện tay tiếp nhận. Trên lệnh bài điêu khắc một cái đầu lâu, phía dưới còn có một cái như số báo danh: " 9090 ". " Đây là chứng minh của ngươi tại Sát Lục Chi Đô. Mời vào thành, ở chỗ cửa thành sẽ có người tiếp đón."
Cầm lệnh bài, Vũ Vô Cực đi nhanh về phía trước, không tiếp tục nhìn vẻ mặt kinh khủng của kỵ sĩ kia nữa. Nhìn bóng lưng Vũ Vô Cực dần dần đi xa, Tư Khoa Đặc rút kiếm bên hông, mạnh mẽ chém xuống, đem cánh tay phải bị chấn nát của mình chém xuống. Màu đỏ của máu tươi ngấm vào nền đất màu đen, mùi máu tanh tràn ngập hẳn lên.
Cửa thành Đen nhánh khiến người ta có một loại cảm giác áp lực cực kì, trên cửa thành hiện ra bốn chữ thật lớn "Sát Lục Chi Đô ". Trước cửa, hai hàng võ sỹ hắc giáp lẳng lặng đứng ở chỗ đó, không đợi Vũ Vô Cực đưa ra thân phận bài trong tay, một cô gái che khăn đen đã từ bên trong đi ra.
" Hoan nghênh ngài đã đến Sát Lục Chi Đô." Thanh âm nữ nhân rất êm tai, đi tới trước mặt Vũ Vô Cực làm ra tư thế chào. Mặc dù cái thành thị dưới đất này khiến Vũ Vô Cực cực kì kinh ngạc. Nhưng hắn vừa đến thì đã ổn định lại tinh thần ngay. Đi theo nữ tử kia vào trong cửa thành. Có lẽ bởi vì lệnh bài thân phận trong tay nên cũng không có ai ngăn trở hắn cả.
Đi vào bên trong thành. Vũ Vô Cực chứng kiến đây là một thế giới toàn mầu tím xanh. Hai bên ngã tư đường có đèn chiếu sáng. Ánh sáng ở đây đều chỉ là của hai loại này phát ra mà thôi làm hắn có chút kinh ngạc hơn chính là người ở đây cũng không ít, cũng không có người nào chú ý người mới đến như hắn. Vẻ mặt tất cả đều âm u. Khi mới nhìn qua thì không khác gì nhiều so với thành thị thông thường.
" Ta là người hướng dẫn cho ngài, nếu ngài có điều gì không rõ thì có thể hỏi ta. Trong mười hai canh giờ, ta sẽ giải thích hết mọi vấn đề của ngài. Mười hai canh giờ sau nơi này chính là nơi sống của ngài đấy. Lúc đó ngài cũng chính thức trở thành một thành viên của Sát Lục Chi Đô."
Vũ Vô Cực nói: “Thế thì Sát Lục Chi Đô được hình thành như thế nào?"
Lần này cô gái Hắc sa đưa ra đáp án khiến Vũ Vô Cực thật sự hài lòng: “ Sát Lục Chi Đô đã hình thành ngàn năm. trong truyền thuyết, Là một vị hồn sư cường đại sau khi đột phá trăm cấp đã lưu lại chỗ này. Ở chỗ này, hết thảy kỹ năng của hồn sư đều không thể thi triển, mọi người chỉ có thể bằng vào bản năng cùng lực lượng tự thân mà sinh tồn. Hồn lực có thể là nguyên nhân tăng cường lực lượng."
Vũ Vô Cực nhìn về phía hắc sa nữ tử: “ Vậy quy tắc của nơi này là gì?"
Cô gái che mặt bình tĩnh nói: “Quy tắc nơi này chính là không có quy tắc. Là một thành viên của Sát Lục Chi Đô, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì ở nơi này. Coi như là Phong Hào Đấu La cửa thế giới bên ngoài mà đi tới nơi này, cũng vì bị mất hồn kỹ mà trở nên yếu hơn hẳn. Mà kẻ thống trị của nơi này là sát lục chi vương căn bản không cần e ngại bọn họ. Tại Sát Lục Chi Đô, chỉ cần ngươi cũng có đủ năng lực, ngươi có thể làm được bất cứ chuyện gì muốn làm. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài, Nguyên nhân chính là trong này không có quy tắc, nên bất cứ lúc nào ngài cũng có thể gặp phải nguy hiểm trí mạng. Từ ý nào đó mà nói, nơi này là chỗ vui chơi của tội ác."
" Chỗ vui chơi của tội ác?" Vũ Vô Cực nhăn mày hỏi.
" Tất nhiên. Bởi vì có rất nhiều người tới nơi này vì không thể sống được tại thế giới bên ngoài, cho nên họ không thể không lựa chọn tiến vào. Sau khi tới nơi này, sẽ không phải tiếp tục lo lắng có người đuổi giết nữa. Mỗi một thành viên của Sát Lục Chi Đô đều sẽ được Sát Lục Chi Đô bảo vệ." Thiếu nữ bình tĩnh trả lời.
Đối với vấn đề bảo vệ này Vũ Vô Cực không để ý chút nào, chính mình nếu có thể bằng vào thủ đoạn bạo lực đi tới nơi này, như vậy đại biểu cho bất cứ cường giả nào đều cũng có thể. Không có hồn kĩ còn có hồn lực, phong hào đấu la ở chỗ này như trước là cường giả trong số cường giả. Ở chỗ này tội ác giả (Dọa lạc giả) thật sự được an toàn sao?
" tiên sinh số 9090. Ta hiểu được ngài đang suy nghĩ cái gì." Cô gái che mặt đột nhiên nói.
Vũ Vô Cực sửng sốt một chút: “ Ngươi biết ta đang suy nghĩ cái gì?"
" Ngài nhất định đang suy nghĩ, làm thế nào mà Sát Lục Chi Đô có thể bảo vệ con dân của mình được, phải không?"
Trong lòng Vũ Vô Cực vừa động: “ Sao ngươi lại biết?"
Cô gái che mặt nói: “Bởi vì mỗi một người vừa đến Sát Lục Chi Đô đều có ý nghĩ như vậy. Nhưng rất nhanh, Bọn họ sẽ bỏ cái ý niệm trong đầu này đi. Tiến vào Sát Lục Chi Đô, Muốn trải qua khảo nghiệm cùng kiểm nghiệm sát lục. Mặc dù ngài đã dùng phương pháp đặc thù để tiến vào, nhưng thật ra sát khí trên người ngài cũng đủ. Hơn nữa lại đánh bại Khủng Bố kỵ sĩ đại nhân. Cho nên mới được hợp pháp gia nhập. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài một chút, Tiến vào Sát Lục Chi Đô dễ dàng, nhưng muốn đi ra ngoài thì dường như lại khó có khả năng."
" Chỉ có thể vào, không thể ra?" Vũ Vô Cực có chút kinh ngạc nhìn Cô gái che mặt. Hắn cũng không cho rằng mình cũng không có cách nào xông ra.
Cô gái che mặt gật đầu, nói: “Trong Sát Lục Chi Đô, có đội chuyên môn làm chấp pháp, ngài cũng thấyKhủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc đại nhân rồi, đó cũng chỉ là một thành viên trong chấp pháp đội. Hết thảy được Sát lục chi vương vĩ đại nắm trong tay, trong chấp pháp đội cường giả chân chính đều được Sát Lục Chi Vương ban cho khả năng có thể sử dụng năng lực hồn kỹ, mà họ đều là được tạo thành từ các hồn đấu la. Đội trưởng càng lại là một vị phong hào đấu la. Từng có không ít người muốn xông ra, nhưng kết quả lại không hề có ngoại lệ."
Vũ Vô Cực lấy làm kinh hãi, nếu như nói phong hào đấu la không thể sử dụng hồn kĩ cường đại như trước mà gặp phải hồn đấu la có thể dùng hồn kỹ thì khẳng định không có cách nào chiến thắng được. Hơn nữa dựa theo lời nói của Cô gái che mặt kia thì đội trưởng chấp pháp đội của Sát Lục Chi Đô lại là một gã phong hào đấu la có thể sử dụng hồn kĩ. Khó trách nàng lại nói nơi này chỉ có thể vào không thể ra.
" Thật sự không có biện pháp đi ra sao?"
Cô gái che mặt lạnh nhạt nói: “Thực ra nói như vậy cũng không phải. Để rời khỏi Sát Lục Chi Đô chỉ có một biện pháp, đó chính là đạt được quán quân của địa ngục sát lục trường, có được tư cách khiêu chiến Địa Ngục Lộ rồi sau đó thoát ra khỏi Địa Ngục Lộ, như vậy sẽ ra được Sát Lục Chi Đô. Hễ là cường giả như vậy đều sẽ được đặt cho một danh hiệu là "Sát Thần". lịch sử hình thành của Sát Lục Chi Đô đã hơn một ngàn năm, trước sau tổng cộng xuất hiện qua tám vị Sát Thần."
Ngàn năm tám vị, đây là một con số không cân đối chút nào. " Nếu khiêu chiến thất bại thì sao?" Vũ Vô Cực tiếp tục hỏi.
Cô gái che mặt mỉm cười nói: “Tại Sát Lục Chi Đô không có thất bại. Chỉ có thành công cùng tử vong mà thôi. Bất cứ sự tình gì đều là như thế."
Vũ Vô Cực mỉm cười: “ Xem ra nơi này quả nhiên không hổ là Sát Lục Chi Đô."
Cô gái che mặt nói: “Trong Sát Lục Chi Đô không dùng tiền để trao đổi, mọi đồ ăn thức uống đều được cung cấp miễn phí. Đương nhiên kể cả muốn có độc trong đó cũng được. Ở chỗ này, người chết là đáng giá nhất. Mỗi người đều đã lấy số lượng đầu lâu làm tượng trưng cho sức mạnh cường đại của mình. Lấy thân thủ của mình để chém giết đối thủ rồi lấy máu cùng đầu lâu của chúng thì có thể dùng để trao đổi vật phẩm khác."
" Tốt lắm, ta muốn nghỉ ngơi. Ngươi đưa ta đến nơi nghỉ ngơi đi. Ta muốn ngủ một giấc rồi ngày mai tính tiếp!" Vũ Vô Cực lạnh nhạt nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook