“Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?!!!”

Ngọc Ẩn thấy Tôn Nguyên là Độ Kiếp kỳ không thể tin, Tôn Nguyên thấy Giang Ly xuất hiện ở đây càng không thể tin hơn.

Hắn phải ở trong hư không che chở người Cơ gia mới đúng, sao lại đứng ở đây! Sao lại trở về nhanh như thế! Hắn còn chưa trở thành Đại Thừa kỳ mà!

Người Cơ gia đâu? Giang Nhân Hoàng không bảo vệ, chết ở trong hư không?

Giang Ly đương nhiên không nghĩa vụ trả lời câu hỏi của Tôn Nguyên, hắn đến nơi này là đã hiểu xảy ra chuyện gì.

Tuyệt Linh trận, cả tòa thành trống không.

Hai chuyện này hợp với nhau, nếu có khả năng thứ hai, Nhân Hoàng am hiểu thủ đoạn Ma Đạo như hắn khỏi làm chi nữa!

Tuy Tôn Nguyên tuy không phải người Ma Đạo nhưng còn đáng hận hơn cả Ma Đạo!

Giang Ly một tay bóp cổ Tôn Nguyên, một tay bóp cổ tay hắn, dùng sức một chút, kéo đứt cánh tay hắn ngay tại chỗ.

Tay trái, tay phải, chân trái, đùi phải, Giang Ly chỉ trong mấy lần đã xé Tôn Nguyên thành hình cái chày!

Độ Kiếp kỳ sống lại chỉ bằng một giọt máu, mức độ thương này với Tôn Nguyên mà nói không chí mạng nhưng hắn thà bị thương chí mạng.

Giang Nhân Hoàng thế này là phẫn nộ đến chết cũng không cho hắn được thoải mái!

Tôn Nguyên bất chấp, đầu dùng sức vặn gãy đầu mình, thoát khỏi tay sắt của Giang Nhân Hoàng, xương sống lưng nhanh chóng mọc ra, tiếp theo chính là tứ chi và xác thịt.

Hắn khôi phục nguyên hình xong quay người liền chạy.

Càng gần Đại Thừa kỳ càng biết được Giang Ly đáng sợ, mình giết người cả một thành mới đưa mình đến Độ Kiếp Điên phong, cần giết người cả một nước mới trở thành Đại Thừa kỳ, khoảnh cách giữa Độ Kiếp kỳ và Đại Thừa kỳ làm hắn giờ phút này thấy tuyệt vọng!

“Không sao chứ.” Giang Ly đến trước mặt Ngọc Ẩn đỡ nàng dậy, cho nàng ăn vào một viên Đại Hoàn đan, cả quá trình mặt không chút cảm xúc.

Nếu là bình thường, Giang Ly nhìn thấy Ngọc Ẩn khốn quẫn nhất định sẽ cười nói câu này rồi nói vài câu trêu chọc như không dễ gì trở thành Độ Kiếp kỳ, sao lại còn để thua vv...

Nhưng giờ không chỉ là Ngọc Ẩn gần chết, còn Cơ Chỉn triệu người đến thi thể cũng không còn, dù có thế nào Giang Ly cũng cười không nổi.

Chín triệu người là gì, Vực Ngoại Thiên Ma tập kích Cửu Châu cũng chỉ có thế!

Đây là hắn là Nhân Hoàng mà thất trách!

Hắn thấy mình thật có lỗi với các đời Nhân Hoàng, sao hắn có mặt mũi nói mình là Nhân Hoàng mạnh nhất!

Sao hắn có mặt mũi!

Giang Ly nhặt lên bộ váy hồng dưới đất, xem kích thước chắc là của cô bé hoạt bát nào đó, giờ tiếng cười nói của đứa bé không còn nữa chỉ còn bộ váy nhỏ này.

Mà tình trạng như vậy còn Cơ Chỉn triệu người.

Chín triệu người. Chín triệu mộ quần áo và di vật.

Giang Ly lòng run rẩy, hắn thậm chí muốn khóc.

“Đừng để Tôn Nguyên chạy!” Ngọc Ẩn vội vàng nói.

“Chạy?” Giang Ly gấp gọn bộ váy hồng đặt ngay ngắn ở một bên, cười lạnh nói. "Đối mặt Thiên Kiếp hắn có thể chạy đi đâu?”

Ngọc Ẩn ngẩng đầu, phát hiện bất giác mây đen bao phủ cả mặt đất, phạm vi ảnh hưởng nhỏ hơn một chút khi mình trở thành Độ Kiếp kỳ, chỉ có cả hoàng thành cảm ứng được.

Nhưng đây lại là Thiên Kiếp kinh khủng nhất, nàng chỉ thấy Giang Ly vượt qua.

Thành Tiên kiếp.

“Chủ nhân không sao chứ?” Như Ý Hồ Lô khóc lóc lăn vào lòng Ngọc Ẩn. "Tên đó suýt chút nữa giết chủ nhân, xem ta dùng Thành Tiên kiếp đánh chết hắn!”

Như Ý Hồ Lô mở miệng, một con cá trắng chui ra.

Cá hóa thành hình người cũng bổ về phía Ngọc Ẩn.

“Dì Ngọc Ẩn không sao chứ ạ?”

Thân là Thập Cửu công chúa Đại Chu, đương nhiên cô bé biết Ngọc Ẩn nước láng giềng.

Lúc Giang Ly ở trong hư không bảo Cơ Không Không hóa thành cá chui vào Như Ý Hồ Lô, hắn cần bảo vệ Cơ Không Không nhưng không cần bảo vệ một món Tiên khí.

Không cần bảo vệ Cơ Không Không, Giang Ly nhanh chóng trở lại Cửu Châu.

Tôn Nguyên quả thật không chạy được, hắn chạy đi đâu Thành Tiên kiếp liền đuổi theo tới đó, cột sét to lớn đánh hắn cháy đen, mọi thủ đoạn của Độ Kiếp kỳ đối mặt Thành Tiên kiếp đều không thi triển ra được, tất cả đều vô hiệu!

Thành Tiên kiếp là khảo nghiệm đối với tu sĩ, chỉ có thể cố gắng chống đỡ.

“Tôn Nguyên, chuẩn bị tinh thần chết chưa?”

Giang Ly lặng yên đứng phía sau Tôn Nguyên làm hắn nghe sởn tóc gáy.

Hai người ở dưới Thành Tiên kiếp uy lực gấp bội, đánh Tôn Nguyên nguyên khí đại thương, Giang Ly lông tóc không hư hao gì.

“Không không không, ta không muốn chết, ta- ta- ta- ta biết rất nhiều thứ, ta có thể nói cho ngươi làm thế nào có được sức mạnh Thần Tàng, làm thế nào mạnh hơn, ngài sẽ càng cường hơn, chắc ngài không biết cái gì là sức mạnh Thần Tàng. Ngài xem, ta lợi dụng sức mạnh Thần Tàng từ Hợp Thể Điên phong đến Độ Kiếp Điên phong, có sức mạnh này chúng ta không bao giờ sợ Vực Ngoại Thiên Ma nữa, chỉ cần ngài tha ta một mạng, ta sẽ nói cho ngài làm thế nào có được sức mạnh Thần Tàng...”

Tôn Nguyên nói không suy nghĩ, cố gắng chứng tỏ giá trị của mình.

“Ngươi hiểu ta không?”

Giang Ly đột nhiên hỏi một câu làm Tôn Nguyên không phản ứng kịp.

“Ta hỏi ngươi hiểu ta không!” Giang Ly mắt hổ trừng, sợ tới mức Tôn Nguyên hai chân run rẩy.

“T- t- t- ta đương nhiên hiểu ngài, ngài là Nhân Hoàng công chính vô tư, là Thần bảo vệ Cửu Châu, là...” Tôn Nguyên không biết phải trả lời thế nào mới làm Giang Ly vừa lòng.

Hắn và Giang Ly chưa từng qua lại, Thiên Cơ lâu không bán thông tin về Giang Ly, hắn làm sao mà hiểu được Giang Ly, chỉ có thể nói chuyện mà ai cũng biết.

“Không phải ngươi.” Giang Ly tiếc nuối lắc đầu.

Tôn Nguyên không hiểu mình, không phải người tính kế mình. Chỉ có người vô cùng hiểu mình mới tính kế mình chính xác đến vậy.

Trong lòng hắn đã có một người nhưng không muốn tin tưởng.

“Ngươi ở trong Thần Tàng giáo là chức gì?”

“Phó Giáo chủ, ta và Thần Uy Tướng quân đều là Phó Giáo chủ nhưng gã không biết ta, ta biết gã.” Tôn Nguyên không ngờ Giang Ly lại biết Thần Tàng giáo, lòng hắn lạnh lẽo, cảm giác tác dụng của mình giảm mạnh.

“Là Giáo chủ, đúng, tất cả là do Giáo chủ, là y nói giờ ngài đang che chở người Cơ gia không chú ý nơi này, bảo ta yên tâm hành động... Không không không, ta lương tâm bất an, không yên tâm chút nào, là do Giáo chủ bảo ta làm thế!” Tôn Nguyên vội vàng chối trách nhiệm.

“Giáo chủ là ai?”

“Không biết, Giáo chủ chưa từng lộ mặt.”

“Thần Tàng Tôn giả là gì?”

“Không biết, là Giáo chủ nói có Thần Tàng Tôn giả.”

Giang Ly không hỏi nữa, thi triển Tâm Kiếm từng cạnh từng cạnh cắt Tôn Nguyên, da hắn nguyên vẹn bên trong lại lủng trăm ngàn chỗ, nhưng đặc tính một giọt máu sống lại của Độ Kiếp kỳ lại làm hắn không ngừng được chữa trị.

Như Ý Hồ Lô cũng ở bên cạnh giúp đỡ, dùng các loại Thiên Kiếp: Tâm Ma kiếp, Địa Ngục kiếp, Luân Hồi kiếp, Bát Khổ kiếp vv... những thiên kiếp này không tổn thương cơ thể mà đánh vào tâm hồn.

Ví dụ như Luân Hồi kiếp, làm hắn không ngừng sống lại trong người chín triệu dân chúng Hoàng triều, tử vong rồi sống lại tuần hoàn không ngừng.

Ví dụ như Bát Khổ kiếp, làm hắn thể nghiệm sinh khổ, lão khổ, bệnh khổ, tử khổ, yêu biệt ly khổ, oán tăng hội khổ, cầu không được khổ, ngũ âm xí thịnh khổ ở trong Linh đài.

Tôn Nguyên muốn sống không được, chết cũng không xong, liên tục kêu rên không dám mở mắt đối diện hiện thực cũng không dám nhắm mắt thể nghiệm Thiên Kiếp.

Cuối cùng Giang Ly rút hồn phách hắn ra đốt thành cát bụi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương