Đại Tạng Kinh - Kinh Điển Phật Giáo
-
30: Kinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 3
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
«☸ PHẨM 24: QUẢNG THUYẾT☸ PHẨM 25: THIỆN HỮU☸ PHẨM 26: TỊCH DIỆT☸ PHẨM 27: QUÁN SÁT☸ PHẨM 28: TỘI CHƯỚNG☸ PHẨM 29: TƯƠNG ỨNGKinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Quyển 3☸ PHẨM 24: QUẢNG THUYẾT[1]Dẫu tụng trăm bài kệChẳng hiểu có ích gì?Thông suốt chỉ một câuNghe rồi sẽ đắc Đạo[2]Dẫu tụng cả nghìn kệChẳng hiểu có ích gì?Đâu bằng hiểu một câuNghe rồi ý tịch nhiên[3]Dẫu hiểu cả nghìn kệChẳng hành có ích gì?Chẳng bằng trì một câuTu hành mới đắc Đạo[4]Dẫu ai sống trăm nămHủy giới ý bất địnhChẳng bằng sống một ngàyCúng dường người trì giới[5]Dẫu ai sống trăm nămLười biếng không tinh tấnChẳng bằng sống một ngàyDũng mãnh hành tinh tấn[6]Dẫu ai sống trăm nămKhông quán pháp sinh diệtChẳng bằng sống một ngàyHiểu rõ pháp sinh diệt[7]Dẫu ai sống trăm nămKhông biết việc thành bạiChẳng bằng sống một ngàyThấy nhân biết được quả[8]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vô lậuChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vô lậu[9]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vô độngChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vô động[10]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vi diệuChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vi diệu[11]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vô sinhChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vô sinh[12]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vô tácChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vô tác[13]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo tối thượngChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo tối thượng[14]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo tịch diệtChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo tịch diệt[15]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo cam lộChẳng bằng sống một ngàyUống được Đạo cam lộ[16]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo vô cấuChẳng bằng sống một ngàyThấy được Đạo vô cấu[17]Dẫu ai sống trăm nămKhông thấy Đạo lìa cấuChẳng bằng sống một ngàyLìa cấu được giải thoát[18]Dẫu ai sống trăm nămNúi rừng thờ thần lửaChẳng bằng trong khoảnh khắcQuán thân mà tu hành[19]Dẫu ai sống trăm nămNúi rừng thờ thần lửaChẳng bằng trong khoảnh khắcChính kiến được giải thoát[20]Tháng này đến tháng khácKẻ ngu dùng ẩm thựcKẻ kia chẳng tin PhậtMười sáu chẳng được một[21]Nếu ai cầu miếu thầnNhiều năm mong phúc báoPhúc kia trong bốn phầnMột phần cũng chưa có[22]Tháng này đến tháng khácKẻ ngu dùng ẩm thựcChẳng sinh tâm từ mẫnMười sáu chẳng được một[23]Tháng này đến tháng khácKẻ ngu dùng ẩm thựcKẻ kia chẳng biết PhápMười sáu chẳng được một[24]Tháng này đến tháng khácLuôn đến dự Pháp hộiKẻ kia chẳng tin PhậtMười sáu chẳng được một[25]Tháng này đến tháng khácLuôn đến dự Pháp hộiKẻ kia chẳng tin PhápMười sáu chẳng được một[26]Tháng này đến tháng khácLuôn đến dự Pháp hộiKẻ kia chẳng tin TăngMười sáu chẳng được một[27]Mỗi tháng tới miếu đềnBố thí luôn bình đẳngTâm kia không từ mẫnMười sáu chẳng được một[28]Mỗi tháng tới miếu đềnBố thí luôn bình đẳngSâu bọ, họ chẳng thươngMười sáu chẳng được một[29]Mỗi tháng tới miếu đềnBố thí luôn bình đẳngNếu tâm không từ biMười sáu chẳng được một[30]Mỗi tháng tới miếu đềnBố thí luôn bình đẳngTâm kia ôm oán hậnMười sáu chẳng được một[31]Mỗi tháng tới miếu đềnBố thí luôn bình đẳngKhông thấy Pháp trạch diệtMười sáu chẳng được một[32]Mỗi tháng tới miếu đềnSuốt đời không thôi nghỉĐâu bằng trong thoáng chốcNhất tâm niệm Chính PhápMột niệm phúc của ĐạoHơn kẻ thờ trọn đời[33]Dẫu trọn cả trăm nămPhụng thờ miếu thần lửaChẳng bằng trong khoảnh khắcCúng dường Phật Pháp TăngPhúc đức một lần tuHơn kẻ thờ trăm năm☸ PHẨM 25: THIỆN HỮU[1]Bất tín ôm ganh ghétKẻ kia ưa tranh đấuBậc trí bỏ hiềm oánBầy ngu cho là vui[2]Tín tâm chẳng ganh ghétTinh tấn tín đa vănBậc trí luôn kính trọngHiền thánh gọi là vui[3]Không gần kẻ xấu ácKhông đến nơi phi phápThân cận Thiện Tri ThứcLuôn đến nơi Chính Pháp[4]Đi đường nhớ cân nhắcTrì giới bậc đa vănNghĩ suy vô lượng cảnhNghe lời dạy hay kiaMọi việc biết rõ ràng[5]Gần ác tự chìm đắmTu thiện được tiếng thơmThánh hiền luôn kỳ diệuDo bởi thân chân chính[6]Người thiện mãi làm lànhDo bởi gần thiện hữuTrí tuệ là tối thượngTrì giới vĩnh tịch diệt[7]Như cá tụ tanh hôiKẻ tham tranh giành lấyÝ nhiễm chẳng biết uếÁc tập cũng như thế[8]Hương mộc lá cây hoắcChúng sinh đi đến bứtLá hương tỏa lan xaLàm thiện cũng như thế[9]Gần gũi kẻ xấu ácNghiệp tội ngày càng tăngNhư lợn sống dơ dáyDơ mình lẫn dơ người[10]Tự mình chẳng làm ácGần gũi kẻ làm ácSẽ bị người chê cườiTiếng ác ngày càng tăng[11]Huân tập thành bổn tínhBiết ác mà gần gũiTên độc ghim trong đóKhiến người bị nhiễm ôTrượng phu khéo diệt trừBỏ ác chẳng làm bạn[12]Cho nên biết quả báoNgười trí tất phân biệtĐiều ác chớ huân tậpMà nên gần thánh hiềnBhikṣu [bíc su] tu hành ĐạoChịu khổ sạch các lậu[13]Kẻ ngu dẫu suốt đờiHầu cận bậc minh tríChánh Pháp cũng chẳng biếtNhư vá múc thức ăn[14]Bậc trí chỉ một thoángHầu cận hiền thánh nhânChánh Pháp biết rõ thôngVí như lưỡi nếm vị[15]Người trí với một câuDiễn giải vô lượng nghĩaKẻ ngu tụng nghìn câuKhông hiểu nghĩa câu nào[16]Thành tựu nghĩa một câuNgười trí thích tu họcKẻ ngu ưa xa lánhLời thật của Phật dạy[17]Có trí thắng oán ghétChẳng theo nghĩa thân tìnhKẻ ngủ theo phi phápTiến dần vào địa ngục[18]Kẻ ngu cho mình nguNên biết có trí tuệKẻ ngu cho mình giỏiĐó là quá sức ngu[19]Nếu lại khen kẻ nguNgười trí lại hủy bángHủy trí như có thắngKhen ngu chẳng phải thượng[20]Chớ nghe kẻ ngu nóiCũng đừng sống với nguCùng ngu chịu tai nạnVí như đồng chỗ oánHãy lựa nơi chung sốngNhư gặp lại người thân[21]Cho nên kính đa vănCùng với ai trì giớiTôn quý trong hàng ngườiNhư trăng giữa vì sao☸ PHẨM 26: TỊCH DIỆT[1]Như rùa thu ẩn mìnhBhikṣu nhiếp ý tưởngKhông nương không hại ngườiTịch diệt không lời nói[2]Nhẫn nhục là đệ nhấtTịch diệt là tối thượngChẳng ôm lòng phiền nãoVô hại làm Đạo Nhân[3]Chớ nói lời thô ácLời nói hãy biện tàiKém hiểu, khó luận bànTrái lại kia khuất phục[4]Luôn tự khởi phiền nãoNhư bình vỡ nát kiaSinh tử luôn lưu chuyểnMãi chìm chẳng thoát ra[5]Nếu không khởi phiền nãoNhư bình còn nguyên vẹnNhư thế đến tịch diệtTrần cấu mãi không che[6]Không bệnh là lợi nhấtBiết đủ là giàu nhấtCốt nhục là thân nhấtTịch diệt là vui nhất[7]Đói khát là hoạn nhấtCác hành là khổ nhấtAi biết như thật ấyTịch diệt an vui nhất[8]Lời Phật vi diệu thayLưu truyền không cùng tậnTruyền bá khắp thế gianKhông bao giờ lỗi thời[9]Đức Phật không ai bằngThuyết giảng lời chân thiệnThân bị khổ bức báchKhổ nào bằng đói khát?[10]Ít ai đến chốn lànhPhần nhiều đến nẻo ácAi biết như thật ấyHãy nhanh cầu tịch diệt[11]Do duyên sinh chốn lànhDo duyên sinh nẻo ácDo duyên đắc tịch diệtNhư thế đều bởi duyên[12]Nai sống nơi hoang dãChim bay giữa bầu trờiVạn pháp do nhân duyênĐạo Nhân về tịch diệt[13]Không dùng tâm lười biếngKhiếp nhược mà đến đượcMuốn cầu Đạo tịch diệtĐốt cháy mọi trói buộc[14]Bhikṣu chèo chiếc thuyềnThuyền trống lướt nhẹ nhàngDiệt trừ tham sân siRồi sẽ đến tịch diệt[15]Ngã, có, vốn là khôngXưa có ngã, nay khôngChẳng không cũng chẳng cóNhư nay chẳng thể được[16]Chân Đế rất khó thấyKhéo quán mà phân biệtThấu rõ gốc ái dụcKhổ đau sẽ diệt trừ[17]Đoạn ái trừ dục vọngSông khô chẳng còn chảyKhéo rõ gốc ái dụcKhổ đau sẽ diệt trừ[18]Không thân, tưởng diệt trừThống khổ được mát mẻCác hành vĩnh dừng nghỉThức tưởng chẳng còn sinhAi biết như thật ấyKhổ đau sẽ diệt trừ[19]Ở nơi vắng sẽ tĩnhChớ gần gũi dục lạcVô động được khinh anTĩnh mới được tịch diệt[20]Cũng không do đến điĐến đi tuyệt sinh diệtGià chết phiền não trừĐoạn khổ được tịch diệt[21]Ta đã không trở lạiChẳng đi cũng chẳng đếnChẳng chết cũng chẳng sinhĐó là cảnh tịch diệt[22]Biết gốc ngọn của sinhHữu vi biết vô viSiết trói bởi sinh tửAi siết khó chế phục[23]Như thế thân bốn đạiNăm uẩn khổ não tậpAn trụ quán thật khổDứt khổ chứng tịch diệt[24]Các pháp chẳng đến điĐến đi luôn sinh diệtGià bệnh chết đổi dờiVô lậu đắc tịch diệt[25]Bhikṣu! Hễ có sinhTất sẽ có tạo tácVô sinh không còn hữuVô tác không chỗ hành[26]Bhikṣu! Ta đã biếtChẳng còn vào các XứKhông, Thức Vô Biên XứHay Vô Sở Hữu Xứ[27]Không vào Phi Phi TưởngKhông đời này đời sauCũng không nhật nguyệt tưởngKhông đến cũng không đi[28]Do ăn nhân duyên sinhDo ăn có vui buồnViệc đó ai diệt trừCác khổ sẽ tận trừ[29]Không ăn mạng khó sốngAi mà chẳng cần ăn?Người xem ăn trên hếtSau đó mới đến Đạo[30]Đất đai và nước lửaBấy giờ gió chẳng thổiLửa sáng không chiếu soiCũng không thấy cảnh vật[31]Không trăng chẳng chiếu sángKhông trời chẳng chiếu soiAi quán sát tường tậnMới đắc Đạo tịch diệt[32]Đoan chính buông xả sắcThoát khỏi mọi khổ áchChẳng sắc chẳng vô sắcThoát khỏi đệ nhất khổ[33]Cứu cánh chẳng sợ hãiTự tại chẳng hoài nghiChưa đoạn gai ái dụcSao biết thân là hoạn?[34]Gọi là bậc cứu cánhTịch diệt là đệ nhấtĐoạn sạch mọi chấp trướcVăn cú chẳng sai nhầm[35]Phàm phu chẳng tư duyBậc trí xả các hànhTâm tự tư duy hànhNhư ra khỏi vỏ trứng[36]Pháp thí thắng mọi thíPháp lạc thắng mọi lạcNhẫn lực thắng mọi lựcÁi tận hết khổ đau☸ PHẨM 27: QUÁN SÁT[1]Khéo quán lỗi của mìnhLỗi mình chẳng lộ raLỗi người rất dễ thấyNhư bụi bay lơ lửng[2]Nếu mình xưng không lỗiTội phúc đều cùng đếnChỉ thấy lỗi của ngườiLuôn ôm lòng nguy hại[3]Biết xấu hổ sống lâuSao dùng tham dắt trói?Lực sĩ chẳng sợ gìPhàm phu mạng giảm ngắn[4]Biết thẹn nhận cúng dườngLuôn cầu hạnh thanh tịnhUy nghi chẳng khiếm khuyếtHãy quán chân tịnh thọ[5]Mù mịt trùm thế gianMắt trí rất hiếm hoiBầy chim sa vào lướiSinh thiên có mấy ai[6]Quán thế pháp suy haoChỉ thấy sắc biến đổiKẻ ngu tự trói buộcBị ám siết bủa vâyCũng không thấy các hànhHuống nữa không chỗ có[7]Chúng sinh đều có ngãVì kia mà sinh hoạnMỗi người chẳng thấy nhauKhông thấy gai tà kiến[8]Quán gai nhân duyên nàyChúng sinh nhiều nhiễm trướcMình tạo chẳng phải ngườiKia tạo chẳng phải ta[9]Chúng sinh bị lười siếtNhiễm trước nơi kiêu mạnMê muội bởi cái thấyChẳng thoát sinh tử khổ[10]Đã được và sẽ đượcCả hai thọ trần cấuTập là gốc của bệnhCùng hiểu các điều học[11]Quán các bậc trì giớiNgười tịnh hạnh thanh tịnhHãy nhìn kẻ bệnh gầySẽ đến nơi vô vi[12]Hãy quán bọt trên nướcCũng quán như ảo ảnhNhư thế chẳng quán thânCũng không thấy chết đến[13]Hãy quán bọt trên nướcCũng quán như ảo ảnhNhư thế chẳng quán đờiCũng không thấy tử thần[14]Như vậy hãy quán thânNhư xe đẹp của vuaKẻ ngu bị nhiễm trướcKhéo cầu lìa xa kia[15]Như vậy hãy quán thânNhư xe đẹp của vuaKẻ ngu bị nhiễm trướcNgười trí hãy lìa xa[16]Như vậy hãy quán thânChúng bệnh là nguyên nhânBệnh với ngu tụ hộiLàm sao mà bảo hộ?[17]Hãy quán hình tượng vẽBảo châu tóc xanh biếcKẻ ngu dùng làm duyênChẳng mong qua bờ kia[18]Hãy quán hình tượng vẽBảo châu tóc xanh biếcKẻ ngu dùng làm duyênNgười trí sớm nhàm lìa[19]Cưỡng lấy hình vẽ đẹpTrang nghiêm thân xú uếKẻ ngu dùng làm duyênCũng chẳng mong tự độ[20]Tóc móng chia tám phầnHoa tai hai con mắtKẻ ngu bị nhiễm trướcCũng chẳng mong tự độ[21]Tham dục nhiễm trước dụcChẳng xét, duyên kết sửKhông dùng sinh kết sửMà qua dòng dục lậu[22]Chẳng vườn ra khỏi vườnKhỏi vườn lại vào vườnHãy nên quán kẻ nàyCởi trói lại bị trói[23]Nay xả ngôi vua trờiKhông tạo gốc sinh tửCầu lìa khổ địa ngụcXin nói tịch diệt vui[24]Áo trắng sạch che thânNgười lái xe một bánhQuán kia chưa đoạn cấuHãy cầu dứt buộc ràng[25]Nhiều người đi nương tựaThần cây thần sông núiXây miếu và tế thầnHy vọng miễn khổ nạn[26]Nơi đó không tối thượngCũng chẳng có lợi íchAi nương tựa như thếKhông thoát mọi khổ ách[27]Nếu ai Quy Y PhậtQuy Y Pháp cùng TăngTu tập Bốn Thánh ĐếTất thấy chân trí tuệ[28]Khổ nhân duyên khổ sinhHãy vượt khổ ách nàyThánh hiền Tám Chính ĐạoDiệt tận chứng cam lộ[29]Quy y nơi Tam BảoTối thượng cát tường nhấtNếu có ai quy ySẽ thoát mọi khổ đau[30]Đã quán rồi sẽ quánKhông quán cũng sẽ quánQuán rồi lại quán nữaQuán rồi chẳng quán nữa[31]Quán rồi lại quán nữaPhân biệt bổn tính kiaTính ngày cho là đêmKhông lâu thân báu hoại[32]Quán rồi chẳng quán nữaTuy thấy cũng chẳng thấyNhư thấy mà chẳng thấyQuán mà cũng chẳng thấy[33]Tại sao thấy chẳng thấy?Sao nói thấy chẳng thấy?Nhân gì thấy chẳng thấy?Do gì thấy giải thoát?[34]Nếu như chẳng quán khổHãy luôn tự quán rõLiễu giải gốc của khổĐó là minh diệu quán[35]Ai khiến hàng phàm phu?Không quán gốc các hànhDo kia mà quán sátBỏ tối thấy sáng ngời☸ PHẨM 28: TỘI CHƯỚNG[1]Không làm các điều ácVâng làm mọi việc lànhThanh tịnh tâm ý mìnhLà lời chư Phật dạy[2]Huệ thí được phúc báoPhẫn nộ không ôm ấpDùng thiện diệt trừ ácChẳng còn tham sân si[3]Một mình chớ theo nguKẻ mê hãy theo tríNgười trí diệt điều ácNhư hạc chọn uống sữa[4]Quán đời muôn đổi thaySinh diệt biết dấu tíchHiền thánh chẳng thích đờiKẻ ngu xa thánh hiền[5]Hiểu biết vị của niệmTư duy nghĩa dừng nghỉVô nhiệt không nghĩ đóiHãy uống vị của Pháp[6]Ai không hại tâm họCũng không hủy ý họDùng thiện diệt sạch ácChẳng lo đọa đường ác[7]Ai muốn tu luyện tâmThì phải luôn tuyển chọnNgười trí dễ chạm trổMới gọi là thế hùngAi khéo thân cận họAn ổn chẳng ưu sầu[8]Tịch nhiên chẳng ai hơnNhu hòa không táo bạoThổi tan các pháp ácNhư gió thổi lá rụng[9]Cố ý khủng bố ngườiHủy báng bậc thanh tịnhLàm ác nghiệp lực truyNhư mây bị gió thổi[10]Thiện ác của mỗi ngườiAi nấy tự biết rõLàm lành được quả lànhLàm ác đọa đường ác[11]Xem mình tịnh hay khôngSao lo người khác tịnh?Kẻ ngu chẳng tự luyệnNhư sắt dùi thép rỉ[12]Nếu mắt thấy chẳng tàNgười sáng cầu phương tiệnBậc trí khéo sống đờiCũng không làm điều ác[13]Thương nhân tại hiểm lộVắng người mà nhiều hàngĐi qua chỗ hiểm nạnTrục gãy tất âu lo[14]Nếu thân không ung nhọtChẳng bị độc gây hạiNhư độc chẳng đau đớnKhông ác gì chẳng tạo[15]Nhiều người làm việc ácThân phải bị liên lụyTu thiện ban ân đứcViệc này sẽ rất khó[16]Lành thay ai tu thiệnThan ôi kẻ tạo ácRất dễ tự làm ácÁc nhân khó làm lành[17]Kẻ ngu cho mình đúngBởi ác chưa chín mùiĐến khi ác chín mùiCác khổ cũng kéo đến[18]Hiền giả thấy điều ácKhông bị ác làm hạiKhi ác chưa chín mùiKẻ ác nghĩ chẳng sao[19]Hiền giả quán điều ácMãi không làm việc ácÁc xưa như chín mùiHiền giả tự quán sát[20]Dẫu ai làm việc ácCũng không luôn luôn làmÝ họ chẳng an vuiBiết ác là khổ đau[21]Ai khéo làm phúc thiệnCũng sẽ luôn luôn làmÝ họ nguyện an vuiKhéo thọ phúc báo đó[22]Trước hãy khéo điều tâmNhiếp trì gốc của ácThì phúc sẽ tăng trưởngNghiệp ác do tâm tạo[23]Làm ác tuy rất ítĐời sau chịu lắm khổBáo ứng sẽ vô biênNhư độc vào trong tim[24]Làm phúc tuy rất ítĐời sau thọ đại phúcSẽ được phúc báo lớnDo gieo quả chân thật[25]Không lỗi mà khinh khiKhông sân mà xâm đoạtHọ phải chịu mười thứSẽ liền đến nơi kia:[26]Đau đớn lời thô ácThân thể bị tổn thươngBệnh tật bức thảm thiếtTâm loạn mà chẳng an[27]Thân quyến biệt ly tanTài sản hao hụt hếtBị giặc cướp đoạt mấtSở nguyện chẳng toại ý[28]Hoặc bị vô số thứBị lửa thiêu cháy rụiKhi chết đọa địa ngụcĐó là mười tai ương[29]Làm ác chớ nói khôngĐã làm nói vô tộiChe giấu bảo chẳng tộiNó đều có quả báo[30]Làm ác lời buồn loĐã làm chịu sầu muộnChe giấu lại lo âuQuả báo cũng ưu sầu[31]Gây ưu đời sau ưuTạo ác với sầu muộnSợ hãi luôn ưu phiềnThấy tội lòng ngậm ngùi[32]Tạo vui đời sau vuiLàm thiện với hoan hỷHân hoan thường vui vẻThấy phúc tâm an nhiên[33]Gây khổ đời sau khổTạo tội với thống khổBáo ứng luôn đau đớnThấy tội lòng ngậm ngùi[34]Tu phúc chẳng làm ácĐều do nghiệp mình tạoMãi không sợ khi chếtNhư thuyền lướt qua sông☸ PHẨM 29: TƯƠNG ỨNG[1]Ánh trăng soi tối tămKhi trời chưa ló dạngNhật quang chiếu sáng khắpÁnh trăng liền lu mờ[2]Ngoại đạo chiếu ánh sángKhi Phật chưa xuất thếNhư Lai phóng đại minhNgoại đạo liền lu mờ[3]Lấy thật cho là giảLấy giả cho là thậtĐó là tâm tà kiếnKhông được lợi ích lành[4]Chân thật biết là thậtHư ngụy biết là giảĐó là tâm chính kiếnTất được lợi ích lành[5]Kẻ ngu chấp kiên cốPhải bị chín trói buộcNhư chim sa vào lướiĐều do đắm ái dục[6]Những ai có hoài nghiĐời này và đời sauThiền định khéo diệt sạchTịnh hạnh không não phiền[7]Tính độc không nhổ trừTham muốn lòng rong ruổiChưa thể tự điều phụcKhông xứng mặc Pháp y[8]Tính độc khéo nhổ trừGiữ giới ý an nhiênTâm đó đã điều phụcXứng đáng mặc Pháp y[9]Không dùng lời nhu hòaDanh xưng vang khắp chốnDung nhan dẫu đẹp xinhMà lòng đầy gian xảo[10]Ai khéo lìa việc ácNhổ tận đến gốc rễBậc trí trừ các uếMới gọi là thiện sắc[11]Chớ cho đẹp bên ngoàiThoáng gặp mà biết lòngTrên đời lắm kẻ xấuNhởn nhơ ở thế gian[12]Như vàng giả mạo kiaBên trong toàn đồng thauRêu rao đi khắp nơiTrong uế ngoài bất tịnh[13]Ham ăn chẳng biết dừngSuốt ngày chỉ nằm lìNhư chuồng để nuôi lợnNên mãi thọ bào thai[14]Ý ai khéo chuyên nhấtĂn uống biết chừng mựcThực là nhánh của dụcTiết chế tu Chính Đạo[15]Tà kiến cho thân tịnhCác căn chẳng nhiếp phụcĂn uống không chừng mựcLà pháp của phàm phuÝ dục càng chuyển tăngNhư nhà mục rỉ chảy[16]Hãy quán thân bất tịnhCác căn chẳng nhiếp phụcĂn uống biết chừng mựcTín tâm hành tinh tấnÝ dục chẳng buông lungNhư gió thổi thái sơn[17]Nơi vắng rất an lạcNhưng người chẳng thích mấyThánh hiền thường cư trúNơi ở của Đạo Nhân[18]Khó dời khó dao độngNhư núi Tuyết trùng trùngPhi thánh tức chẳng hiệnNhư đêm vào nhà tối[19]Hiền giả có cả nghìnBậc trí tại tùng lâmNghĩa lý cực thâm thúyNgười trí khéo phân biệt[20]Chúng sinh nhiều muôn loạiChẳng tu nên chẳng chứngNay quán nghĩa lý nàyPhạm giới bị người khinh[21]Quán lậu biết sợ hãiBiến đổi chẳng phải thườngHữu lậu nên chớ thíchNên nhớ lìa ba cõi[22]Bất tín chẳng xấu hổXuyên tường mà trộm cắpĐoạn trừ ý tưởng kiaĐó là bậc thượng nhân[23]Trước đoạn tâm tham áiKiêu mạn và tà kiếnDiệt sạch mọi kết sửVô cấu tu tịnh hạnh[24]Ăn uống biết chừng mựcTài vật không cất giấuVô nguyện, không, vô tướngTu hành độ chúng sinh[25]Như chim bay giữa trờiDấu tích chẳng thể thấyNhư bậc tu hành kiaDiệu ngôn chẳng thể biết[26]Ai khéo đoạn gốc lậuKhông nương pháp vô thườngVô nguyện, không, vô tướngTu hành độ chúng sinh[27]Ít có mấy chúng sinhPhần nhiều chẳng thuận ĐạoGiả sử dẫu có ngườiRất khó chứng diệt độ[28]Đúng sai của nhân thếHãy quán hết mọi phápTrừ sạch các kết sửNhiệt não vĩnh chẳng còn[29]Tu hành chẳng ưu sầuNgày kia sẽ giải thoátTrừ sạch mọi kết sửPhiền não chẳng còn sinh[30]Như chim bay giữa trờiKhông gì gây trở ngạiVị kia được vô lậuVô nguyện, không, vô tướng[31]Như chim bay giữa trờiKhông gì gây trở ngạiHành giả qua bờ kiaVô nguyện, không, vô tướng[32]Việc ác chớ nên tạoAi tạo chịu phiền nãoViệc sai chớ nên làmTrước sầu sau cũng sầu[33]Việc thiện hãy nên tạoAi tạo chẳng ưu sầuViệc vui hãy nên làmSinh thiên thọ vui sướng[34]Hư không chẳng dấu vếtĐạo Nhân chẳng ý dơNgười đời ưa làm ácDuy Phật tịnh vô uế[35]Hư không chẳng dấu vếtĐạo Nhân chẳng ý dơThế gian đều vô thườngPhật lìa ngã, ngã sở[36]Chư thiên cùng nhân thếTương ứng tất cả hànhThoát khỏi mọi khổ đauLìa ái miễn luân hồi[37]Chư thiên cùng nhân thếTương ứng tất cả hànhKhéo xa những nghiệp ácKhông đọa ba đường ác[38]Cũng lại không biết luậnTrí ngu không phân biệtNếu lại biết luận nghĩaLời nói chẳng sai lầm[39]Hãy đàm luận Chính PhápHãy dựng Phật Pháp tràngPháp tràng là Đại TiênĐại Tiên là Pháp tràng[40]Hoặc chê do im lặngHoặc chê do nói nhiềuHoặc chê do chưa nóiChẳng ai không bị chê[41]Lúc khen lúc hủy bángChỉ vì lợi với danhChẳng có cũng chẳng khôngTức cũng chẳng thể biết[42]Được người trí ngợi khenHoặc tốt hay là xấuNgười trí chẳng khiếm khuyếtĐịnh tuệ được giải thoátNhư vàng ròng sắc tímTrong ngoài tịnh xuyên suốt[43]Ví như núi Diệu CaoKhông bị gió lung layNgười trí cũng như vậyChê khen chẳng động dao[44]Như cây không có rễKhông cành huống là lá?Bậc trí cởi trói buộcĐức họ ai dám hủy?[45]Vô cấu chẳng chỗ nươngThân lậu trồng nhân khổTối thắng không còn áiTrời người chẳng hay biết[46]Ví như lưới rừng rậmVô ái huống có dư?Phật có vô lượng hạnhKhông vết, vết ai đi?[47]Nếu hữu chẳng dục sinhVới sinh chẳng thọ hữuPhật có vô lượng hạnhKhông vết, vết ai đi?[48]Nếu muốn diệt vọng tưởngTrong ngoài không các nhânCũng không vướng sắc tưởngBốn ứng chẳng thọ sinh[49]Bỏ trước và bỏ sauBỏ giữa vượt các cõiTất cả đều buông bỏChẳng còn thọ sinh giàKinh Pháp Tập Yếu Tụng ♦ Hết quyển 3Soạn tập: Tôn giả Pháp CứuDịch sang cổ văn: Pháp sư Thiên Tức Tai (?-1000)Dịch sang tiếng Việt: Tại gia Bồ-tát giới Thanh tín nam Nguyên ThuậnDịch nghĩa: 19/10/2014 ◊ Cập nhật: 22/8/2021☸ Cách đọc âm tiếng PhạnBhikṣu: bíc su.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook