Đại Đế Đỏ
-
Chương 7
Sau một ngày làm việc vất vả, Caesar ngồi xuống cạnh Gunther và cùng Gunther uống chung một bầu rượu chứa bên trong là nước quả sau khi anh lau mồ hôi trên trán bằng tay áo của chiếc áo đắt tiền của mình. Khi cả hai đã hết khát, Caesar chợt nhớ anh còn một việc cần làm khi xuống thị trấn. mặc dù nó không quan trọng như việc thúc đẩy công nghệ và nông nghiệp trên mảnh đất thuộc quản lý của gia đình anh, nhưng nó vẫn tương đối quan trọng với bản thân anh.
"Này Gunther, anh có mỡ lợn chứ, tôi muốn mua khoảng 1kg từ anh không?"
Cho dù việc phát triển nông nghiệp và cả công nghiệp trên mảnh đất của gia đình anh có quan trọng đến mức nào đi chăng nữa thì đó cũng là một quá trình dài phải mất nhiều năm, thậm chí có thể nhiều thập kỷ mới hoàn thành. Hiện tại, anh có một thứ có thể làm luôn được, đó là mỡ lợn để tạo ra pomade với tác dụng tăng thêm vẻ ngoài vốn đã hào nhoáng của anh.
Nếu hỏi trong phòng bếp của lâu đài không có mỡ lợn sao thì chắc chắn rồi, lâu đài của gia đinh anh ấy có tương đối nhiều mỡ lợn trong bếp, nhưng những người đầu bếp cực kỳ keo kiệt về những nguyên liệu nấu ăn như thế nên anh không thể sử dụng tùy ý.
Mặc dù việc định hình tóc sau mỗi lần tắm có tác dụng làm tóc của anh mọc theo hướng anh muốn trong tương lai, nhưng trước đó thì mái tóc dài đến cổ này của anh vẫn cần đến pomade để định hình thủ công.
Gunther khó tin vào lời của con trai của Nam tước ngay cả khi hiện tại, chàng trai trẻ này vừa giúp một người nông dân thấp kém như anh cày bừa và gieo hạt suốt cả ngày dài. Nếu Caesar xin anh ấy một cân mỡ lợn hay thậm chí lấy nó mà không hỏi ý kiến từ anh, anh vẫn sẽ sẵn lòng đưa cho Caesar. nhưng thay vào đó, người kế vị của Nam tước lại hỏi mua chúng từ anh.
“Thưa ngài, toàn bộ mảnh đất này là của gia đình ngài, mọi thứ tôi sản xuất đều thuộc về…”
Gunther chưa kịp nói hết suy nghĩ thì Caesar đã giơ tay cắt ngang lời anh ta. Với vẻ mặt nghiêm túc, Caesar mỉm cười với Gunther và thuyết giảng hệ tư tưởng của anh.
"Anh Gunther, anh biết dấy, dù đây là dất của gia đinh tôi nhưng những thứ được tạo ra từ dây rõ ràng có công sức của anh tại trong đó, rõ ràng anh đã đóng thuế và nhiêu đó đối với tôi đã là đủ để xem như tiền thuê đất hàng năm. Tôi sẽ không lấy miễn phí những thứ đã được anh vất vả tạo ra dù đó chỉ là một miếng mỡ lợn, vậy nên anh cho rằng 1kg mỡ lợn có giá trị bao nhiêu, tôi sẵn sàng trả tiền cho anh."
Gunther nhìn chằm chằm vào Caesar với vẻ kinh ngạc. Anh chưa bao giờ gặp một nhà quý tộc có tư tưởng như vậy trước đây, nhưng những gì Caesar nói tiếp theo giống như một giấc mơ đối với một người nông dân thấp kém như anh.
"Một ngày nào đó, khi tôi cai trị những vùng đất này, tôi sẽ trả công cho mỗi người với giá trị xứng đáng với sức lao động của họ, bất kể họ sinh ra thuộc tầng lớp nào."
Một giọt nước mắt nhỏ đọng trên mắt Gunther khi anh nghe những lời nói dễ chịu của Caesar. Nếu đây là một quý tộc bình thường, anh ta sẽ không bao giờ tin vào một lời nói quá đáng như vậy. Tuy nhiên, Caesar, một người đàn ông có thể chất yếu đuối và xuất thân cao quý, đã làm việc cùng anh, giúp anh cày xới và gieo hạt trên cánh đồng của mình để khai sáng một hệ thống luân canh mới. người cao quý như thế đã giúp anh mà không yêu cầu gì từ anh.
Sau khi cân nhắc lời đề nghị của Berengar một lúc lâu, anh ấy giơ ba ngón tay lên.
"Ba đồng xu, thưa ngài!"
Caesar nghĩ rằng đó là một mức giá hợp lý, anh ta thò tay vào áo trong và rút ra một chiếc túi nhỏ trong đó có một túi đựng những đồng xu nhỏ màu trắng. Anh dùng ngón tay cầm lấy ba đồng xu nhỏ và rút chúng ra khỏi túi sau đó đưa chúng cho Gunther với nụ cười trên môi.
Mặt khác, Gunther đang nhìn chằm chằm điên cuồng vào ba đồng xu bạc. Những gì anh yêu cầu chỉ là ba đồng xu đúc bằng đồng, nhưng thứ Caesar lấy ra lại là ba đồng xu được đúc với hơn một nửa bên trong là bạc.
Sau khi há hốc mồm nhìn Caesar như một tên ngốc một lúc, anh ta cuối cùng cũng bình phục sau cơn choáng váng và đưa chúng lại cho anh.
“Thưa ngài, khi tôi nói ba xu là tôi đang nói đến đồng xu chứ không phải đồng bạc.”
Caesar nhìn Gunther với vẻ mặt bối rối. Trong toàn bộ ký ức của mình, anh chỉ gặp qua những đồng bạc. Anh hoàn toàn không biết rằng dồng bác trong tay anh có giá trị lớn như thế nào.
Sau khi nghe được chuyện như vậy tồn tại, Caesar không khỏi cảm thấy khó chịu. Anh không thể tin được đồng tiền được sử dụng trong xã hội này lại còn lạc hậu như vậy. Anh ta sẽ nghiên cứu về vấn đề này sau đó và phát triển một kế hoạch để cải tổ lại tiền tệ đang được lưu thông trong xã hội phong kiến này. Anh thề sẽ phải làm nó bằng mọi giá.
May mắn thay cho anh, điều này sẽ có thể thực hiện với quyền lực của anh với tư cách là Nam tước Kufstein sau khi anh ta kế vị cha mình. Giống như dòng thời gian của kiếp trước, vào khoảng thế kỷ 12, Kaiser không còn có thể thực thi độc quyền đúc tiền xu. Do đó, quyền đúc tiền rơi vào tay của mọi thị trấn và lãnh chúa. Giá trị của một đồng xu từ một nam tước này có thể có giá trị cao hơn hoặc thấp hơn giá trị của một nam tước khác.
Đó thực sự là một nền kinh tế hốn loạn. Tuy nhiên, nếu có người nghĩ Đức đã là một mớ hỗn độn, thì Đế chế La Mã Thần thánh còn tồi tệ hơn nhiều. họ còn chẳng có nổi đồng tiền thống nhất trên toàn bộ lãnh thổ của mình. Trong khi Vương quốc Đức và các lãnh thổ của nó sử dụng đồng penny, hay còn gọi là xu hoặc hào như tại hệ thống tiền tệ trong tiếng Việt thì chuyện tương tự lại không xảy ra tại các quốc gia khác bên trong Đế chế La Mã thần thánh.
Mặc dù Caesar sau này có thể chỉ là một Nam tước, nhưng ít nhất anh có thể đơn giản hóa việc đúc tiền trong lãnh thổ của mình khi lên nắm quyền. Tuy nhiên, hiện tại, anh phải chịu đựng sự lạc hậu của một hệ thống tiền tệ ngu ngốc như vậy. Sau khi suy nghĩ kỹ, Caesar nắm lấy tay Gunther đang cầm ba đồng xu và mỉm cười.
"Đối với tôi, ba xu là ba xu. Khi tôi lên nắm quyền, tôi sẽ đúc đồng tiền mới, chúng sẽ làm bằng vàng và bạc nguyên chất để giá trị của chúng là tuyệt đối. hay thậm chí là một loại tiền hiện đại hơn."
Caesar không mất nhiều thời gian để nghĩ ra một hệ thống tiền tệ mới. Rốt cuộc, anh có những ký ức khi còn là Nguyễn Phong. Anh sẽ đúc những đồng tiền này bằng kim loại hiếm để đảm bảo giá trị như các nước Đức đã làm trong quá khứ. Và sau đó? tất nhiên là một hệ thống kinh tế hoàn chỉnh với tiền giấy hoặc polime nếu có những bước tiến đáng kể về công nghệ trong tương lai. Tất nhiên hệ thống tốt nhất đối với bản thân anh là tiền số hóa nhưng anh không nghĩ rằng đến cuối đời mình có thể nhìn thấy điện thoại di dộng chứ đừng nói đến xã hội số hóa.
Tuy nhiên, hiện tại anh sẽ không ngu ngốc đến mức làm tổn hại đến tính toàn vẹn của đồng tiền của lãnh địa. Vì vậy, anh có thể sẽ làm tất cả các đồng xu làm bằng bạc và tất cả các đồng tiền có mệnh giá lớn bằng vàng. Trong thời điểm như thế này, với dân số nhỏ như lãnh địa nhà Kufstein, một hệ thống tiền tệ như vậy sẽ hoạt động ngay cả trong lãnh địa và trong thương mại với các khu vực khác.
Gunther cuối cùng đã phải chấp nhận mức giá quá cao cho số mỡ lợn và đựng chúng trong lọ gốm trước khi đưa chúng cho Caesar. Anh không khỏi tò mò tại sao Caesar lại cần đến một cân mỡ lợn khi căn bếp của gia đình anh sẽ tràn ngập nó. Một lần nữa, Gunther nói to suy nghĩ của mình, mặc dù lần này, sau khi nhận ra những gì mình đã nói, anh chỉ hơi nao núng khi nhận ra tính cách của Caesar. Anh có thể nghe thấy Caesar cười khúc khích với mình.
“Anh sẽ biết khi gặp lại tôi lần sau.”
Nói xong, Caesar đặt chiếc lọ vào một trong những chiếc túi yên ngựa của mình và nhảy lên nó khi vẫy tay chào Gunther.
"Tôi sẽ gặp lại anh sớm thôi, bạn của tôi, nhưng bây giờ, tôi cần phải quay trở về và nghỉ ngơi."
Sau đó, Caesar thúc vào thân con chiến mã xinh đẹp và lao về phía cổng lâu đài. Khi anh đến cổng, ánh hoàng hôn màu cam tuyệt đẹp đã tràn ngập bầu trời phía Tây đã bắt đầu mờ dần cùng với ánh sáng. Việc đầu tiên của anh là phải đi tắm càng nhanh càng tốt. Tuy nhiên, khi bước vào, anh ngay lập tức được chào đón bởi Henrietta, cô bé đã nhảy vào vòng tay anh và lau mặt vào thân hình đẫm mồ hôi của anh. Một vết bẩn xuất hiện trên khuôn mặt cô gái trẻ khi cô ngước nhìn anh trai mình trong vòng tay anh và bĩu môi khi cô làm vậy.
"Anh về muộn... Và nhìn anh thật bẩn thỉu."
Cô bé nói một cách lạnh lùng khi nhìn chằm chằm vào Caesar. Việc anh về nhà muộn thế này thật không giống anh chút nào. Anh không những hiếm khi rời khỏi lâu đài, hơn nữa còn chưa bao giờ trở lại trong tình trạng tồi tệ như vậy trước đây. Cô bé chỉ có thể cố tưởng tượng anh đã gặp phải rắc rối gì.
Caesar vừa cười vừa vuốt đầu Henrietta.
"Thật tuyệt khi em lo lắng cho anh, nhưng anh ổn. Anh chỉ có một ít chuyện cần làm dưới thị trấn."
Henrietta nhìn thứ Caesar đang cầm, trong mắt cô tràn đầy tò mò.
"Cái gì vậy anh Caesar?"
Cô hỏi khi chỉ vào chiếc lọ gốm trên tay anh. Caesar hạnh phúc hơn khi trả lời cô em gái tò mò của mình.
"Mỡ lợn!"
Cô gái trẻ chạm ngón tay vào môi với ánh mắt dò hỏi; cô chưa từng nghe từ này trước đây và tò mò nó có nghĩa là gì.
"Mỡ lợn?!?!"
Caesar nhếch mép cười nham hiểm, anh ấy quyết định trêu chọc cô bé nhỏ.
"Đúng vậy, là mỡ lợn."
Ngay lập tức khuôn mặt dễ thương của Henrietta nhăn lại khi cô lùi lại khỏi anh trai mình với vẻ mặt ghê tởm.
"Ewwwwwww!"
Cô bé đã khóc khi chạy khỏi người anh trai yêu quý của mình. Nhìn thấy cô bỏ chạy, Caesar cười đến mức suýt khuỵu gối. Biểu cảm của cô bé thật quá đáng yêu. Đột nhiên anh nhớ ra mặt cô có một vết bẩn trên đó, và anh hét lên với em gái mình từ bên kia hành lang.
"Henrietta, đi tắm đi. Trên mặt em có vết bẩn kìa!"
Vì thế Caesar phải đợi lâu hơn một chút để được tắm. Dù sao thì anh cũng thấy ổn khi để em gái yêu quý của mình đi tắm trước. Khi anh bước về phòng, giác quan từ chiến trường làm anh không thể không cảm thấy một ánh mắt dò xét đang nhìn mình. Anh chắc chắn rằng mình đang bị theo dõi nhưng anh không nói về điều đó vì sẽ chỉ gây thêm rắc rối. Vì vậy, Caesar quay trở lại phòng của mình một cách âm thầm, không cho kẻ đang theo dõi anh biết rằng anh ta đã nhận ra hắn.
Sau khi đến phòng mình, Caesar thở dài nhẹ nhõm. Anh sẽ phải thận trọng hơn trong tương lai. Có vẻ như Lambert đã cử tai mắt theo dõi hành động của anh. Chẳng bao lâu nữa tên khốn đó lại định ám sát anh lần nữa. Caesar không muốn chết quá nhanh khi anh vừa mới chết không lâu trên chiến trường. Nếu Lambert muốn cử tai mắt theo dõi anh ta thì cũng được, hai người có thể chơi mèo vờn chuột. Chậm rãi nhưng chắc chắn, Caesar đã chiếm được cảm tình của người dân và họ là những nhiên viên tình báo và phản gián tốt nhất trên thế giới, cuộc kháng chiến chỗng Mỹ của Việt Nam đã dạy anh điều đó.
Sau khi tắm xong, Caesar một lần nữa ôm Henrietta vào lòng khi cơ thể anh lúc này đã sạch sẽ. Sau khi kể cho cô nghe câu chuyện về những anh hùng trong lịch sử kiếp trước của Caesar, anh quay trở lại phòng ngủ của mình, khóa cửa lại và cài chốt cửa sổ. mặc dù thế, anh vẫn quyết định để rèm mở, để ánh trăng tròn chiếu vào cơ thể đang ngủ của anh.
Note: Well, trước khi đông tiền dựa trên dầu mở ra đời, đồng tiền dựa trên vàng vẫn khá tốt phải không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook