Đại Đế Đỏ
Chương 19

Sau khi huấn luyện xong cho lực lượng dân quân của mình, Caesar quay trở lại lâu đài của gia đình sớm hơn thường ngày. Anh phải chào tạm biệt với Adela khi cô phải quay trở lại Graz cùng với hai mươi tấn thép, nhiều gấp bốn lần so với dự tính của Caesar.

Adela sẽ sớm quay lại với những xe ngựa chất đầy vàng, bạc và bạch kim và cả tiền, một phần trong số tiền này sẽ được dùng để đầu tư vào những thứ quan trọng trong kế hoạch phát triển của Caesar, một phần nhỏ khác sẽ chuẩn bị cho những bữa tiệc với giới quý tộc trong tương lai.

Khi trở lại lâu đài, anh đến gần Adela khi cô đang chỉ đạo những hiệp sĩ vận chuyển thép lên đoàn xe mà anh chuẩn bị từ trước cho cô bé. Cô bé đang nghịch mái tóc hai bím của mình trong khi kiên nhẫn chờ đợi Caesar đến. Cuối cùng khi cô nhìn thấy anh đến, cô lao vào vòng tay anh và ôm anh thật chặt. Cô đã yêu mến vị hôn phu của mình kể từ lần gặp đầu tiên của họ. Một lúc sau, cô bé buông người ra khỏi người anh và bĩu môi.

"Anh không muốn đi cùng em sao?"

Caesar cười và vuốt mái tóc vàng của cô. Anh cũng muốn đi đến lãnh địa của gia đình cô, nhưng anh vẫn còn nhiều việc phải làm, vì vậy anh chỉ có thể từ chối vợ tương lai của mình.

"Anh ước mình có thể, nhưng thật không may khi anh có rất nhiều vấn đề cần phải giải quyết. Nhưng đừng lo, em sẽ quay lại nơi này sớm thôi."

Adela cuối cùng đã ngừng bĩu môi sau khi nghe những lời của Caesar và mỉm cười với anh khi cô nói với giọng nhỏ dần.

"Hãy đến gần em, em muốn nói với anh một việc."

Caesar chỉ đơn giản là nghe lời cô khi anh nghiêng người để vừa với chiều cao của cô bé. Cô nhanh chóng hôn lên má anh bằng đôi môi mềm mại của mình và thì thầm vào tai anh.

"Em sẽ nhớ anh~"

Caesar nhìn cô với vẻ hoài nghi, anh không nghĩ cô có đủ can đảm để làm một việc như vậy. Khi anh nhìn chằm chằm vào Adela, khuôn mặt cô ngày càng đỏ lên cho đến khi cô lấy tay che mặt và trốn vào xe ngựa của mình. Caesar theo bản năng đặt tay lên má nơi cô đã hôn anh và mỉm cười.

Không lâu sau, đoàn xe bắt đầu phóng đi về phía xa, để lại Caesar đứng một mình trong sân khi hoàng hôn dần buông xuống. Chỉ sau khi không còn nhìn thấy những cỗ xe ngựa nữa, Caesar mới quyết định quay vào trong lâu đài.

Đêm xuống, khi anh đang ngâm mình trong dòng nước ấm, anh đã không chú ý rằng có một vị khách không mời mà đến. Mãi khi phía sau lưng anh truyền đến cảm giác có hai cái vật hình tròn mềm mại đang áp sát vào anh, anh mới biết ai đã đến. Cô lấy tay che lấy hai mắt anh trong khi thì thầm vào tai của anh.

"Đoán xem, là ai đến nào?"

Caesar cười khúc khích khi anh nắm lấy đôi bàn tay xinh xắn và kéo cô vào bồn tắm cùng mình. Helen chưa nghĩ đến anh sẽ làm thế và hét lên khi cả người chìm vào nước nóng, làn da trắng như tuyết của cô ngay lập tức đỏ lên khi nhiệt độ bắt đầu ảnh hưởng đến nó. Sau khi ngồi vào lòng người yêu và áp ngực mình vào anh, cô bĩu môi nhìn anh.

"Anh yêu, anh vừa làm ướt tóc của em!"

Caesar vòng tay ôm lấy cô và hôn cô, sau một phút trôi qua anh mới rời khỏi đôi môi quyến rũ của cô.

"Tất nhiên tóc của em sẽ ướt khi tắm. Nhân tiện có ai thấy em đi vào đây không?"

Cô lắc đầu khi vùi mặt vào vai Caesar. Sau đó, cô hôn lên má đối diện của anh, đối xứng với nơi mà Adela đã để lại dấu ấn của cô bé.

"Giờ không phải chỉ có duy nhất con bé đó đưa ấn ký lên người anh, và cũng không còn chỗ cho con khốn nào khác đánh dấu nữa."

"Em đang ghen sao?"

Anh bật cười với hành động của Helen, người không lâu trước đây còn muốn biến anh thành nô lệ của cô. Hành động của cô thật đáng yêu, khiến anh cảm thấy cô nàng này dễ thương hơn những gì cô thể hiện. Vậy là anh tự mình tắm rửa cho cô, cả bên ngoài và bên trong cơ thể. Sau đó, anh đưa cô về phòng của mình và tận hưởng cơ thể hoàn hảo của cô trước khi nỗ lực gieo giống trong cơ thể của cô.

. . .

Trước khi mặt trời mọc, Caesar đã đưa Helen trở về phòng của cô khi cô đang trong tình trạng kiệt sức với những chất lỏng trắng rỉ ra từ âm đạo của mình. Sau đó, anh bắt đầu cuộc huấn luyện ma quỷ của mình như mọi khi sau đó tắm rửa và ăn sáng cùng gia đình mình trước khi xuống thị trấn.

Caesar quay trở lại khu công nghiệp nhỏ của mình nơi anh kiểm tra tiến độ của các đường ống tưới tiêu. Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ, và thực lòng tất cả những gì anh cần làm vào lúc này này chỉ là chờ quá trình sản xuất hoàn tất.

Lực lượng lao động của anh đã bị dàn mỏng để sản xuất vũ khí, đạn dược và đường ống tưới tiêu. Phải đến khi đường ống tưới tiêu hoàn thiện, anh mới thấy những nông dân đi vào khu vực công nghiệp của anh để làm việc. Rốt cuộc, với sự đổi mới được áp dụng từ từ, nhiều nông dân không còn cần phải tưới nước cho cây trồng bằng tay nữa thì họ sẽ cần tìm một nghề mới. Hầu hết họ sẽ được làm việc trong các mỏ, trong khi những người khác sẽ làm việc trong khu công nghiệp.

Mặc dù đó không phải một cái gì đó hào nhoáng, nhưng ít nhất họ sẽ giống như những công nhân của thế kỉ 21 với 8 giờ làm việc mỗi ngày trong năm ngày mỗi tuần, kèm theo đó là hai ngày nghỉ. Họ cũng sẽ được trả lương xứng đáng với lượng công việc họ đã làm. Dù sao lịch sử thời hiện đại đã dạy anh rằng cắt xén tiền công của công nhân chưa bao giờ có kết cục tốt.

Anh cũng đã đưa vào danh sách thêm việc bỏ.tiền ra để trong lanh và bông trên những cánh đồng. Anh sẽ phải phát triển ngành dệt may, vậy nên anh cần những nguyên liệu cho ngành này. Anh sẽ từ bỏ gu thời trang loè loẹt của các quý tộc châu Âu thời kỳ này và thay vào đó là thời trang Liên Xô với sự đơn giản và cả của Đức quốc xã, tất nhiên rồi, ai không thích sự lích sự cơ chứ.

Sau khi huấn luyện cho lực lượng dân quân, anh đang xem xét các chiến thuật cơ bản. Hiện tại anh đang có trang tay một tiểu đoàn bộ binh với quân số tối thiểu được cấu thành từ ba đại đội với quân số 200 cho mỗi đơn vị và hiển nhiên số lượng sẽ tăng lên trong tương lai. Do đó, anh sẽ cần phải lập lên một ban chỉ huy tiểu đoàn. Do đó anh đã chọn ra một vài người xuất sắc để đề bạt họ làm đại đội trưởng và bản thân họ sẽ tự đề bạt trung đội trưởng và tiểu đội trưởng.

Trong số này, có một cá nhân đặc biệt thu hút sự chú ý của anh. Đó là một người đàn ông từng là một người hiệp sĩ. Thế hệ trước của ông và gia đình họ đã chuyển đến lãnh địa của gia đình anh để cư trú khi sau khi quân đoàn bất bại của Thành Cát Tư Hãn chiếm được Rus, chính là nước Nga sau này.

Người đàn ông tên là Vladimir G.Vanya, từng là một hiệp sĩ cho một quý tộc trước khi rời bỏ hiệp sĩ đoàn ở tuổi 34 và quay trở lại Kufstein và sống như một nông dân sau bốn năm. Sau khi chứng kiến sức mạnh của súng và pháo, người đàn ông đã dâng lên cho Caesar thanh kiếm đã rỉ sét của mình như một lời thề về sự trung thành với anh.

Sau đó, Caesar đã nhận ra người đàn ông này tài năng đến mức nào. Về cơ bản, cách sử dụng anh ta tốt nhất chính là để anh ta chỉ huy chiến trường bởi vì anh ta có tư duy quân sự cực tốt. Nhưng quý tộc trước đó anh phục vụ lại không quan tâm đến khả năng của anh ta mà thay vào đó ném anh vào chiến trường như một người lính phổ thông. Chính điều này đã làm cho Vanya bất mãn ra rời khỏi đội hiệp sĩ.

Sau nhi nhìn thấy đội quân của Caesar, Vanya đủ thông minh để có thể biết rằng đây chính là hình thái chiến tranh mới của tương lai. Anh đã thấy cảnh những đội hình kị binh bị những hàng súng hoả mai bắn ngã trong khi bộ binh bị hoả pháo xé nát. Bởi vì tư duy thông minh, anh đã đến gặp Caesar vài ngày trước đây và thề trung thành với anh bằng cách giao ra thanh kiếm của mình.

Sau khi nghe câu chuyện của Vanya, Caesar đã bổ nhiệm ông làm Tiểu đoàn phó và là cánh tay phải của anh. Caesar đã dành nhiều giờ trong đêm để viết một tiểu luận quân sự về tầm nhìn của anh về tương lai của chiến tranh cũng như các chiến lược, chiến thuật và hậu cần cần thiết để tiến hành chúng.

Vanya đã coi văn bản này như một cuốn thánh kinh, và càng đọc về tầm nhìn của Caesar, ông càng tin rằng anh là một thiên tài quân sự. Mặc dù Caesar không phải là một thiên tài quân sự, nhưng anh cũng đã trải qua nhiều năm trong quân ngũ sau khi anh tốt nghiệp đại học và hai năm trên chiến trường thực tế, chưa kể đến thế giới của anh đã đi xa so với hiện tạo hơn 600 năm, vậy nên những lý luận của anh là hoàn toàn có cơ sở. Và tất nhiên Vanya đã không làm anh thất vọng khi có thể ứng biến rất tốt trong nhiều tình huống. Đối với Caesar, Vanya chính là một viên kim cương giấu dưới lớp bụi.

Mặc dù hiện tại lực lượng dân quân chỉ là những người tình nguyện tham dự, nhưng anh vẫn trả lương cho họ và trong tương lai khi anh trở thành Nam tước, chế độ nghĩa vụ quân sự sẽ được áp dụng. Về cơ bản, anh đang xây dựng quân đội của mình theo cách mà quân đội Nga đã làm.

Anh cung cấp cho lực lượng dân quân một cách đầy đủ nhất từ những bữa ăn và sắp đến, khi anh đầu tư vào ngành dệt may, quân đội của anh sẽ được trang bị những bộ quân phục của Liên Xô, kho đó đội quân của anh mới có thể ra dáng một đội quân chính qua hùng mạnh.

https://i.imgur.com/cwm4Y8V.jpeg

Sau khi huấn luyện xong cho lực lượng dân quân, anh quay trở lại lâu đài, lặp lại những công việc hàng ngày trước khi về phòng và ngồi lên bàn làm việc. Anh bắt đầu soạn thảo kế hoạch để phát triển ngành may mặc của lãnh địa bởi vì thời gian là có hạn và anh sẽ sớm nhận được món lời đầu tiên để đầu tư vào chúng. Sau vài giờ phác thảo các bản thiết kế, Caesar nghe thấy tiếng gõ cửa sau khi công việc kết thúc được một lúc. Anh đi ra mở cửa để cho cô tình nhân nhỏ của mình đi vào, anh cũng đã không thể chờ đợi để được vui vẻ cùng tình nhân của mình.

Note: Truyện ae có thể đọc :v

https://i.imgur.com/NfcU4Gb.jpeg

Ủng hộ tác qua:

Momo: 0964971153

MBBANK: 4419082004

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương