Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ
Chương 32: Dọa lão tử giật cả mình (2)

Chương 32: Dọa lão tử giật cả mình (2)

Trên người ông lão có ba người đang nằm đè lên, đúng hơn phải nói là ba con quỷ.

Ba con quỷ giống như một chồng la hán vậy nằm đè lên người ông lão.

Dưới cùng là một người con trai, nhìn bộ dáng thì khoảng không quá ba mươi tuổi, mặc áo liệm màu đen, mang theo mũ quả dưa, trên mặt cứ như là được quét một lớp vôi vậy, đập vào mắt là hai má màu đỏ cực kỳ bắt mắt.

Nằm sấp bên trên người con trai là một người con gái, cũng mặc áo liệm, chỉ là mặt của nữ quỷ trong tình trạng bị thối rữa nghiêm trọng, một số chất lỏng không các định được lách tách nhỏ xuống.

Trên cùng là một đứa trẻ, xem bộ dáng thì cũng khoảng mười tuổi đổ lại, miệng cười ha ha ngây ngô.

Ba con quỷ cứ như vậy xếp chồng lên nhau, toàn bộ đè áp lên người ông lão, cộng thêm hắc khí đen kịt cuồn cuộn xung quanh.

Bức tranh quỷ dị này mà người nhát gan nhìn thấy e là bị dọa mà chết ngay tại chỗ.

Ba con quỷ dường như là nghe thấy giọng nói của Tiêu Trần, xoẹt xoẹt cùng quay đầu lại nhìn Tiêu Trần, khóe miệng còn mang theo ý cười sâu xa âm trầm.

Tiêu Trần phục hồi lại tinh thần cũng không có phản ứng gì, ngược lại là giọng nói run rẩy của Tiếu đại sư ở phía sau lưng truyền tới, “Cậu nhóc, đây, đây là thứ gì thế?”

Thì ra Tiếu đại sư cũng đi theo phía sau Tiêu Trần, muốn xem xem tên nhóc nói khoác mà không biết ngượng này làm thế nào cứu được lão Lạc, ai ngờ vừa nhìn vào liền thấy ba con quỷ cùng quay đầu lại nhìn về phía mình.

Tiếu đại sư bị dọa sợ tới mức suýt chút thì phát tác bệnh tim ngay tại chỗ.

Tiếu đại sư lảo đảo lui lại vài bước, đụng vào lan can hành lang, trên trán đầy mồ hôi, run lẩy bẩy sờ sờ vào túi mình.

Tiếu Tiểu Tuyết thấy không ổn liền chạy đến bên cạnh ông nội giúp lấy ra viên thuốc trợ tim cấp tốc từ trong túi.

“Ông nội, sao vậy?” Tiếu Tiểu Tuyết có chút không hiểu chuyện gì lại có thể dọa ông nội sợ như vậy.

Ông nội mình đã hành nghề y mấy mươi năm, chuyện ác ghê tởm nào mà chưa từng chứng kiến, sao đột nhiên lại bị dọa thành ra như vậy.

Sắc mặt Tiếu đại sư chuyển biến tốt hơn một chút, nhưng nghĩ lại hồi nãy bản thân một mình ở trong căn phòng này mà ngây người ra một lúc lâu.

Vừa nghĩ tới bản thân ở cùng với ba con quỷ đó thời gian lâu như vậy, vẻ mặt của Tiếu đại sư lại khó coi đi không ít.

Với tình huống này Tiếu đại sư biết mình đã gặp được cao nhân rồi, bản thân có thể đột nhiên nhìn thấy những thứ này, khẳng định cũng là do tên nhóc trước mặt này động tay động chân.

Tiếu đại sư vốn dĩ tính cách luôn rộng rãi bao dung, cái gọi là đạt giả vi sư, lập tức liền hỏi: “Đại sư, bây giờ phải làm thế nào?”

Tiếu Tiểu Tuyết lại đầu óc mờ mịt, muốn thò đầu nhìn vào trong phòng, kết quả vừa thò đầu ra liền bị Tiếu đại sư bịt mắt lại kéo sang một bên.

“Ông nội rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Tiếu Tiểu Tuyết lẩm bẩm.

Tiếu đại sư lại không rảnh rỗi quản cháu gái mình, chỉ nhìn chằm chằm Tiêu Trần.

Lúc này Tiêu Trần lại toàn thân run run, đương nhiên không phải là bị dọa sợ, mà là vì tức giận.

Tiêu Trần nhìn ba con quỷ đang nhìn về phía mình, một giây sau chính là “Ác từ tận gan, giận từ tận tâm.”

Tiêu Trần một bước tiến vào trong phòng, đưa tay ra hướng về phía tiểu quỷ trên cùng tóm lấy.

Thấy tay của Tiêu Trần tóm về phía mình, tiểu quỷ cười lên mấy tiếng, toàn bộ cái miệng bắt đầu tách ra một cách không thể tin được.

Miệng của tiểu quỷ tách ra tới tận mang tai mới dừng lại, cái miệng lớn dường như là chiếm tới nửa khuôn mặt, răng nanh nhọn hoắt không ngừng ma sát trong cái miệng lớn, phát ra âm thanh chói tai như kim loại ma sát vào nhau.

Tiểu quỷ há cái miệng rộng cắn về phía tay của Tiêu Trần, Tiêu Trần căn bản là không thèm tránh, cả một cánh tay đưa luôn vào trong miệng tiểu quỷ.

“Cẩn thận.” Tiếu đại sư đứng ngoài cửa nhìn thấy cảnh này, tim muốn nhảy lên tới tận cổ.

Tiểu quỷ cười u ám, cái miệng rộng khép lại.

Rắc một tiếng.

Răng nanh trong miệng tiểu quỷ như cắn phải tấm thép vậy, phát ra một trận âm thanh chói tai, sau đó Tiếu đại sư liền nhìn thấy răng nanh trong miệng tiểu quỷ bắt đầu rơi ra từng cái từng cái một.

Tiêu Trần cười lạnh một tiếng, tóm lấy đầu lưỡi của tiểu quỷ lôi về phía trước mặt mình.

Sau khi lôi tiểu quỷ tới trước mặt mình, Tiêu Trần giơ tay lên vỗ xuống mặt của tiểu quỷ.

Tiếp theo Tiếu đại sư nhìn thấy hình ảnh cả đời này cũng chưa từng được chứng kiến.

Tay trái Tiêu Trần kéo lấy đầu lưỡi của tiểu quỷ, tay phải tát từng cái một lên trên mặt tiểu quỷ.

“Cho mày dọa lão tử này, cho mày dọa lão tử này.”

Tiêu Trần tay vừa kéo miệng vừa lẩm bẩm, giống như một bà mẹ đang dạy dỗ đứa con không nghe lời vậy.

Hắc khí trên người tiểu quỷ mỗi lần bị ăn một cái tát của Tiêu Trần lại nhạt đi vài phần.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương