Cuộc Sống Ngốc Manh Của Tiểu Vũ Trụ
-
Quyển 2 - Chương 14: Tình địch của Tiểu Vũ Trụ ngã bệnh
**
“Tiểu Vũ, đã về rồi.”
“Dạ.”
Chu Phong cẩn cẩn thận thận hỏi: “Em vừa mới… đi gặp ai sao?”
Vương Tiểu Vũ bình thản nói: “Dạ, là tình địch.”
Nghĩ không ra em ấy sẽ trực tiếp như vậy, Chu Phong vội ho vài tiếng để che giấu ngạc nhiên, hỏi tiếp: “… Sao rồi?”
“Không sao cả, trực tiếp ngã bài. Có người can đảm dám đến khoét góc tường nhà em, đương nhiên em phải hăng hái phản kháng để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mình chứ!” Vương Tiểu Vũ giơ giơ nắm tay lên tỏ vẻ tượng trưng.
Chu Phong nhịn không được bật cười nói: “Ân, em, làm rất tốt.”
Vương Tiểu Vũ liếc Chu Phong, sau đó túm lấy cổ áo của anh, chất vấn: “Học trưởng, hiện tại em là bạn trai của anh đúng chứ?”
“Đương nhiên.”
Vương Tiểu Vũ tiếp tục hỏi: “Cho dù anh đã từng thích người nọ, nhưng hiện tại người anh yêu là em, đúng hay không?”
Chu Phong bày ra ánh mắt chân thành trăm phần trăm: “Đúng, anh yêu em.”
Vương Tiểu Vũ thả Chu Phong ra, đắc ý lẩm nhẩm: “Như vậy em đây còn cái gì để mà sợ nữa chứ. Cảnh cáo anh, không được gạt em lén liên lạc với anh ta, em hận nhất là người khác gạt mình.”
Chu Phong: “Dạ dạ dạ, chủ nhân, xin tuân mệnh.”
Vương Tiểu Vũ: “Ngoan.”
Bất tri bất giác, Vương Tiểu Vũ đã từng là một fan NC (não tàn) không người nào sánh nổi đã cưỡi lên trên người đại thần mà chính mình từng sùng bái nhất, từ từ phát triển theo hướng trung khuyển công và nữ vương thụ, đối với loại cải biến thật lớn về hình thức ở chung này, ngược lại hai người ai cũng thích thú.
Qua rất nhiều ngày sau, ngoại trừ công tác, Từ Nhất Minh cũng không có liên lạc với Vương Tiểu Vũ và Chu Phong nữa, trong khoảng thời gian nhàm chán Vương Tiểu Vũ không khỏi suy đoán, lẽ nào Từ Nhất Minh đã bỏ cuộc rồi?
“Tiểu Vũ, đã về rồi.”
“Dạ.”
Chu Phong cẩn cẩn thận thận hỏi: “Em vừa mới… đi gặp ai sao?”
Vương Tiểu Vũ bình thản nói: “Dạ, là tình địch.”
Nghĩ không ra em ấy sẽ trực tiếp như vậy, Chu Phong vội ho vài tiếng để che giấu ngạc nhiên, hỏi tiếp: “… Sao rồi?”
“Không sao cả, trực tiếp ngã bài. Có người can đảm dám đến khoét góc tường nhà em, đương nhiên em phải hăng hái phản kháng để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mình chứ!” Vương Tiểu Vũ giơ giơ nắm tay lên tỏ vẻ tượng trưng.
Chu Phong nhịn không được bật cười nói: “Ân, em, làm rất tốt.”
Vương Tiểu Vũ liếc Chu Phong, sau đó túm lấy cổ áo của anh, chất vấn: “Học trưởng, hiện tại em là bạn trai của anh đúng chứ?”
“Đương nhiên.”
Vương Tiểu Vũ tiếp tục hỏi: “Cho dù anh đã từng thích người nọ, nhưng hiện tại người anh yêu là em, đúng hay không?”
Chu Phong bày ra ánh mắt chân thành trăm phần trăm: “Đúng, anh yêu em.”
Vương Tiểu Vũ thả Chu Phong ra, đắc ý lẩm nhẩm: “Như vậy em đây còn cái gì để mà sợ nữa chứ. Cảnh cáo anh, không được gạt em lén liên lạc với anh ta, em hận nhất là người khác gạt mình.”
Chu Phong: “Dạ dạ dạ, chủ nhân, xin tuân mệnh.”
Vương Tiểu Vũ: “Ngoan.”
Bất tri bất giác, Vương Tiểu Vũ đã từng là một fan NC (não tàn) không người nào sánh nổi đã cưỡi lên trên người đại thần mà chính mình từng sùng bái nhất, từ từ phát triển theo hướng trung khuyển công và nữ vương thụ, đối với loại cải biến thật lớn về hình thức ở chung này, ngược lại hai người ai cũng thích thú.
Qua rất nhiều ngày sau, ngoại trừ công tác, Từ Nhất Minh cũng không có liên lạc với Vương Tiểu Vũ và Chu Phong nữa, trong khoảng thời gian nhàm chán Vương Tiểu Vũ không khỏi suy đoán, lẽ nào Từ Nhất Minh đã bỏ cuộc rồi?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook