Cực Phẩm Song Tu
Chương 9

Hai người quấn lấy nhau một hồi lâu, cho đến khi cơ thể của Hoàng Linh mềm nhũn cả ra thì Trần Phong mới nhẹ nhàng dừng lại, nhìn nàng âu yếm mà chân thành nói:

“Linh muội, đại ca có một bộ tuyệt thế song tu có thể giúp chúng ta mau chóng gia tăng cảnh giới. Nàng có muốn tu luyện cùng ta chăng?”

Mấy năm nay bước vào giới tu chân, Hoàng Linh cũng hiểu thế nào là công pháp song tu, nghe Trần Phong dụ dỗ thì xấu hổ nhẹ giọng đáp:

“Vâng! Muội sẽ nghe theo lời đại ca.”

Từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, lại chung cơ duyên vào tu tiên giới cho nên tình cảm của nàng đối với Trần Phong là chân thành, chỉ là trước nay vẫn lo nghĩ đến chuyện linh căn tư chất của hắn nên chưa dám thổ lộ ra bên ngoài.

Hôm nay bỗng phát hiện người trong lòng mình ưu tú bất phàm thì vừa ngạc nhiên lại vừa hạnh phúc.

Trần Phong cả mừng, đối với nàng trong lòng vốn đã yêu thích từ lâu, bèn đem một phần tuyệt kỹ Long Phượng Hòa Minh trong Hợp Thể Âm Dương Công truyền thụ cho nàng.

Hợp Thể Âm Dương Công là một bộ phương pháp song tu, bao gồm sáu mươi chín tuyệt kỹ, mỗi lần tu luyện có thể tuỳ ý sử dụng các tuyệt kỹ khác nhau, thông qua hoạt động nam nữ luyến ái để đẩy nhanh quá trình trao đổi khí, lấy âm bổ dương, lấy dương bổ âm, kích thích tu vi đôi bên tăng vọt.

Trần Phong bèn bế Hoàng Linh tiến về chiếc giường đá trong động phủ.

Hoàng Linh như một chú mèo nhỏ, cảm giác vô cùng ngượng ngùng, khuôn mặt nhuộm hồng như bôi phấn càng làm tăng thêm vẻ kiều diễm, thướt tha.

Trần Phong say mê ngắm nhìn, thấy nàng diện mạo đẹp như ngọc, mi thanh mục tú đáng yêu vô ngần, lập tức trong lòng rung động mãnh liệt.

Mái tóc nàng đen dài suôn mượt, đôi mắt trong vắt như nước hồ thu khiến cho con người ta chỉ muốn đắm chìm vào trong đó.

Hắn thầm nghĩ nếu là kiếp trước thì đám hoa hậu, người mẫu còn xa mới so sánh được với nàng.

“Hoàng Linh, nàng thật là đẹp!”

Nghe hắn khen ngợi, Hoàng Linh vừa thẹn lại vừa mừng, khẽ kêu hai tiếng “Đại ca” rồi nhắm tịt mắt lại.

Khí huyết trong người hắn nóng bừng bừng như có ngọn lửa thiêu đốt, thần khí đệ nhất thiên hạ Nhất Trụ Kình Thiên hùng dũng giương cao, dường như chỉ muốn phá rạch đất trời.

Trần Phong cảm nhận thân thể nàng mềm mại như tơ, láng mịn như ngọc, liền nhẹ nhàng tiến tới.

Đôi tay hắn nhanh nhẹn khéo léo tháo gỡ chướng ngại nằm trên y phục của nàng.

Chỉ trong nháy mắt, những nút thắt đã bung ra làm lộ một tòa cung điện nguy nga gợi cảm, đôi chân dài thẳng tắp khép hờ như mời gọi.

Thân thể nõn nà đẹp như tranh vẽ, hoàn mỹ không chút tì vết.

Hắn nhìn ngắm say mê, phát hiện trên một mảnh đất huyền bí, một vùng cỏ hoa mượt mà mọc lên, ngay chính giữa là một khe suối mỏng manh, đôi bờ đất bồi màu mỡ, ánh một màu hồng tươi rạng rỡ như tô son.

Tuyệt tác của tạo hóa phô bày trước mắt, Trần Phong cổ họng khô khốc, bèn cúi đầu xuống mạnh bạo hôn lên đôi môi nàng.

Kế đó, hắn hôn vào cổ nàng, rồi từ từ tiến dần xuống phía bên dưới, di chuyển vào vùng thảo nguyên có hai ngọn núi cao vút.

Cảm nhận sự đàn hồi vừa láng mịn vừa ấm áp từ các cơ quan xúc giác truyền về đại não khiến hắn run lên vì sung sướng.

Hoàng Linh toàn thân phát hoả, môi sen khẽ rên rỉ:

“Đại ca! Muội cảm thấy khó chịu quá!”

Cái lưỡi của Trần Phong giống như một cơn hồng thủy quét ngang, một đường thẳng tắp từ cái cổ trắng ngần xuống ngực nàng, rồi há miệng ngậm viên ngọc trai màu hồng phấn mút mạnh, đầu lưỡi lanh lẹ tấn công dồn dập làm Hoàng Linh thân thể chấn động cực mạnh.

“Đại ca! Ưm… Ưm…”

Hoàng Linh giãy giụa yếu ớt, nàng nhắm hờ mắt tận hưởng cảm giác tuyệt diệu mà lần đầu tiên nếm trải.

Một mùi hương nồng nàn tràn đầy kích thích xộc thẳng vào khứu giác, Trần Phong toàn thân tê rần căng cứng hết cỡ.

Hoàng Linh cảm nhận được sự ẩm ướt nơi hạ thân, theo quán tính đôi chân khẽ co quắp lại như muốn che giấu đi vùng đất cấm.

Hành động này chẳng ngờ lại càng làm dục tính của Trần Phong nổi lên mạnh hơn.

Hắn đưa tay tách đôi chân đang khe khẽ giãy giụa của nàng ra.

Đầu ngón tay chạm vào mép khe suối, cảm giác dịu êm và ấm áp lan toả làm ngón tay của hắn run rẩy dữ dội.

Ngón tay hắn mơn trớn, xoa nắn nhè nhẹ, đúng lúc đó có một cơn sóng nho nhỏ từ trên trong chảy ra làm ướt nhẹp một vùng cỏ hoa.

Trần Phong gắng gượng trấn định tâm trí bởi vì còn chuyện quan trọng hơn phải làm.

Đó là vận dụng công pháp Hợp Thể Âm Dương Công để thu hút khí vận Thiên Đạo, tiến vào Thiên Đạo Trúc Cơ.

Hắn nhanh chóng cởi bỏ y phục trên người, để lộ thiên hạ đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên uy dũng phi phàm.

Theo bí pháp của Hợp Thể Âm Dương Công, nếu muốn thu hút vận khí Thiên Đạo tiến vào cảnh giới Thiên Đạo Trúc Cơ cần phải sử dụng tuyệt kỹ Long Phượng Hoà Minh.

Sau khi tách hai đùi nàng ra, hắn nhẹ nhàng nằm đè lên người nàng, đồng thời thiên hạ đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên nhanh nhẹn tìm đường đi vào khe sâu thăm thẳm.

Hắn vận dụng lực đẩy của hông, khéo léo đưa thiên hạ đệ nhất thần khí mở đường tiến bước.

Mặc dù khe sâu khá chật hẹp, đất đai đôi bờ bó sát nhưng thiên hạ đệ nhất thần khí vẫn hiên ngang kiên trì nhích từng chút một.

Khi đã vào được nửa chặng đường chợt bắt gặp một tấm màng ngăn cách, Trần Phong ghé tai Hoàng Linh nói:

“Linh muội hãy chuẩn bị cùng ta thi triển Long Phụng Hòa Minh! Có thể ban đầu sẽ đau đớn một chút, nàng hãy cố gắng chịu đựng!”

Nghe Trần Phong nhắc nhở, Hoàng Linh liền vâng dạ đồng ý.

Thời khắc ấy, nàng cảm giác toàn thân ẩm ướt như mưa sa. Khu vực hạ thân đang có một vật thể nóng hổi dần dần xâm chiếm cơ thể mình, càng làm cho nàng run rẩy xen lẫn mong chờ.

Trần Phong trong lòng gầm vang một tiếng, tinh thần tức thời bùng nổ, chiếu theo bí pháp có trong Hợp Thể Âm Dương Công thi triển tuyệt kỹ Long Phượng Hoà Minh.

Chỉ nháy mắt, một luồng dương khí mỏng manh ngưng tụ, sau khi chạy qua các nhánh kinh mạch thì đổ về phía dưới hạ thân, nhằm ngay vị trí của Nhất Trụ Kình Thiên.

Ngay thời khắc đó, Trần Phong dụng lực đẩy mạnh một cái.

Đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên bộc phát thần uy, lập tức đánh tan mọi chướng ngại trên đường, mạnh mẽ xộc thẳng vào bên trong khe sâu huyền ảo, nháy mắt bị nuốt trọn.

Hoàng Linh cảm thụ hạ thân đau nhói, nàng vừa đau đớn vừa hạnh phúc, hai hàng nước mắt khẽ tuôn.

“Đại ca, muội vĩnh viễn là người của chàng.”

Trần Phong ghé tai nàng nói:

“Hoàng Linh! Trần Phong ta cuộc đời này tuyệt đối sẽ không phụ nàng.”

Một vài giọt máu đỏ tươi chảy ra, rơi xuống chiếc giường nở thành những cánh hoa xinh đẹp rực rỡ.

Bên trong không gian tối tăm chật hẹp, đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên tỏa ánh hào quang, tức thì có một luồng dương khí mỏng như sợi chỉ phóng ra, tiến thẳng vào trong cơ thể của Hoàng Linh.

Bên trong cơ thể Hoàng Linh liền có một luồng âm khí chạy ra nghênh đón, vừa chạm với luồng dương khí kia thì bắt đầu tiến hành dung hợp.

Qua chừng vài nhịp thở, cả hai luồng khí âm dương đã thành công hợp thành một thể.

Âm Dương giao hòa.

Vạn vật khởi sinh.

Cũng ngay thời khắc đó, thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng dường như bị một lực lượng kỳ bí dẫn dắt tràn vào động phủ.

Trên bầu trời của dược viên chợt xuất hiện dị tượng.

Gió nổi.

Mây phun.

Không gian đột nhiên bị xé rách một khe nhỏ, một tia sáng hai màu đen trắng từ cái khe đó chui ra, trong chớp mắt lao thẳng xuống bên dưới, tiến thẳng vào động phủ của Trần Phong.

Dị tượng chấm dứt.

Trời trong xanh.

Mây trắng bồng bềnh.

Quá trình xảy ra rất nhanh, thời gian chưa đầy một nhịp thở.

. . .

Khu vực nội môn của Lạc Thần Môn.

Trong một tòa động phủ ngập tràn thiên địa linh khí có một người đàn ông trung niên tu vi Nguyên Anh Kỳ cảnh giới.

Hắn đang ngưng thần tu luyện đột nhiên thần sắc cổ quái, thần thức cường đại của Nguyên Anh Kỳ lập tức bạo phát bao phủ toàn bộ phạm vi của Lạc Thần Môn.

Thần thức của hắn tỉ mỉ kiểm tra khu vực nội môn rồi lại quét ngang ngoại môn mấy lần.

Một lát sau bày ra vẻ mặt nghi hoặc lẩm bẩm nói:

“Kỳ quái, dường như vừa rồi có một tia khí vận Thiên Đạo xuất hiện? Chẳng lẽ là ta sai?”

Im lặng trong thoáng chốc, hắn khẽ lắc đầu rồi thu hồi thần thức trở về, tiếp tục thổ nạp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương