Cực Phẩm Song Tu
-
Chương 10
Ngoại môn Lạc Thần Môn.
Bên trong động phủ, Trần Phong và Hoàng Linh vẫn đang trong quá trình phối hợp song tu.
Vào thời khắc âm dương nhị khí giao hòa, Trần Phong bất ngờ phát hiện một luồng khí tức thiên địa từ bên ngoài tràn vào, xuyên qua da thịt thẩm thấu vào bên trong cơ thể cả hai người, giúp cho quá trình luân chuyển diễn ra trôi chảy, hoàn mỹ.
Lúc này, Hoàng Linh chiếu theo tuyệt kỹ Long Phượng Hòa Minh khống chế luồng âm dương nhị khí chạy theo một lộ tuyến huyền ảo.
Cuối cùng, từ trong một nhánh kinh mạch lại bắn ngược trở về khu vực hạ thân, dung nhập vào đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên.
Âm dương nhị khí sau khi chạy đủ một vòng kinh mạch, lại được Trần Phong thông qua Nhất Trụ Kình Thiên dịch chuyển vào bên trong cơ thể Hoàng Linh.
Cứ thế, hai người liên tục lặp đi lặp lại hành động này.
Theo miêu tả có trong Hợp Thể Âm Dương Công, luồng âm dương nhị khí mỗi lần chạy qua cơ thể người nam và nữ được tính là một vòng, cần đạt đủ 99 vòng mới hoàn tất.
Quan trọng nhất, ở vòng thứ 99, cả nam và nữ bắt buộc phải cùng nhau thăng hoa, đưa âm dương nhị khí đạt thành trạng thái chí âm, chí dương.
Âm dương chính là khởi nguyên của vạn vật trên đời, nam nữ song tu cần tận dụng khoảnh khắc này dung nạp khí chí âm, chí dương vào đan điền.
Trần Phong một mặt điều khiển âm dương nhị khí, một mặt khống chế đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên không ngừng nhấp nhô lên xuống.
Mẹ nó!
Thật là quá kích thích!
Vừa có thể tận hưởng cảm giác sung sướng lại vừa có thể gia tăng tu vi.
Hợp Thể Âm Dương Công có thể nói là cực phẩm song tu.
Trần Phong mình mẩy căng phồng, khí huyết rần rần chảy, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi Hoàng Linh:
“Hoàng Linh! Cơ thể của nàng thật tuyệt!”
Hoàng Linh đáp lại cái hôn nồng nhiệt đó, trong cổ họng rên lên khe khẽ theo nhịp tiến thoái của hắn:
“Đại ca… Muội… yêu… chàng!... Ưm… umm… um…”
Mặc dù song tu Hợp Thể Âm Dương Công nhưng chung quy vẫn là nam nữ giao hợp, vậy nên cả hai đều cảm nhận rất rõ ràng niềm khoái cảm cực lạc vô bờ.
Đôi tay Trần Phong tranh thủ hành động, ngấu nghiến chụp lấy hai bầu ngực căng tròn của giai nhân.
Hoàng Linh đã là Luyện Khí Kỳ tầng 10 nhưng lúc này lại yếu ớt lạ thường, chân tay bủn rủn không còn chút sức lực chẳng khác nào phàm nhân.
Nàng cảm thấy trên người như có trăm ngàn con kiến đang bò. Nhất là khu vực hạ thân của mình, từng dòng nước ướt át cứ liên tục trào ra, theo chuyển động của vật thể kia co bóp liên hồi.
Âm dương nhị khí liên tục di chuyển từ cơ thể nàng chuyển qua Trần Phong, rồi lại từ cơ thể hắn quay ngược trở lại cơ thể nàng.
Quá nửa canh giờ.
Hai người đã tiến hành được hơn gần ba mươi vòng tuần hoàn.
Theo đó mà tính, âm dương nhị khí muốn đạt đủ 99 vòng cần có thời gian chừng hai canh giờ.
Đoạn thời gian về sau, đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên càng lúc càng hiển lộ uy lực khủng bố, liên tục công phá không chút mệt mỏi.
Hai canh giờ tuyệt vời trôi thực nhanh, rốt cuộc âm dương nhị khí cũng hoàn thành vòng tuần hoàn thứ 97.
Trần Phong sung sướng tăng tốc, gấp gáp nói:
“Linh muội đã sắp đến thời khắc then chốt.”
Hoàng Linh vừa thở gấp vừa đáp:
“Vâng! Aaa…”
Nàng vừa nói xong thì thấy Trần Phong gia tăng tốc độ, lực đạo cũng tăng lên không ít.
Âm thanh “chan chát” vang vọng trong động phủ.
Hoàng Linh đê mê sung sướng.
Nước từ khe suối theo đó phún ra như mưa.
Âm dương nhị khí vòng tuần hoàn thứ 99 rốt cuộc cũng đến.
Trần Phong hét lên: “Hoàng Linh! Đại ca tới đây!”
Nhất Trụ Kình Thiên bộc phát dữ dội như núi lửa phun trào, liên tục liên tục không ngừng.
Hoàng Linh hai tay, hai chân quặp chặt lấy thân mình cường tráng của hắn, hổn hển thở không ra hơi
“Aaaa…! Đại ca… Muội… muội… Aaaa…”
Nàng cảm nhận được từng đợt dương tinh ấm áp bắn sâu vào tử cung mình.
Đạt tới đỉnh điểm, Hoàng Linh toàn thân co giật dữ dội, dưới hạ thân nước tràn ra lênh láng như thủy triều.
Âm dương nhị khí thăng hoa, trong một khoảnh khắc tách thành hai luồng khí chí âm, chí dương.
Khí chí dương tiến vào cơ thể Hoàng Linh.
Khí chí âm tiến vào cơ thể Trần Phong.
Cũng đúng lúc ấy, một nguồn năng lượng kỳ lạ từ cơ thể Hoàng Linh bỗng ầm ầm đổ ra, theo sau khí chí âm chui tọt vào trong cơ thể Trần Phong.
Trần Phong cả kinh: “Đây là gì?”
Tinh thần thoáng động, sau khi quan sát kỹ càng chợt hắn mừng rỡ kêu lên:
“Nguyên âm.”
Hợp Thể Âm Dương Công chỉ rõ, tu luyện Hợp Thể Âm Dương Công lần đầu ngoài âm dương nhị khí còn có tỉ lệ rất nhỏ sinh ra nguyên âm hoặc nguyên dương.
Một đạo nguyên âm, nguyên dương tinh thuần có công hiệu cực lớn, là vật phẩm đại bổ cho tu sĩ tu luyện và đột phá cảnh giới.
Thần thức của Trần Phong kiểm tra liền phát hiện không ngờ bên trong đan điền đã xuất hiện một tia khí vận Thiên Đạo.
Hắn cảm giác tu vi của mình mặc dù chưa đạt tới Trúc Cơ Kỳ nhưng chỉ cần hắn muốn thì có thể đột phá Luyện Khí Kỳ viên mãn bất cứ lúc nào.
Lần này lời to rồi!
Hoàng Linh! Ta yêu nàng chết mất!
Không những thu được khí vận Thiên Đạo mà còn có nguyên âm đại bổ khiến hắn kích động tột cùng.
Đáng tiếc là Hợp Thể Âm Dương công không thể liên tục tu luyện mà cần cách nhau trong một khoảng thời gian nhất định, nếu cố tình tu luyện sẽ rất dễ nảy sinh tà tâm, khí huyết hao tổn nặng nề ảnh hưởng cực lớn đến thành tựu ngày sau.
Ánh mắt Trần Phong chăm chú quan sát Hoàng Linh, bỗng thấy linh lực trong cơ thể nàng bạo tăng, chỉ trong nháy mắt đã từ Luyện Khí Kỳ tầng 10 đột phá vào Luyện Khí Kỳ tầng 11.
Tiếp tục xuyên phá Luyện Khí Kỳ tầng 12.
Cho đến Luyện Khí Kỳ tầng 13 mới miễn cưỡng dừng lại.
Nhưng xem khí tức của nàng thì khoảng cách đến Luyện Khí Kỳ tầng 14 cũng đã cực gần.
Trần Phong trợn tròn mắt kinh hãi.
Nàng cũng thu được nguyên dương của ta, không ngờ lại bộc phát thần tốc một hơi tăng liền ba tầng Luyện Khí Kỳ cảnh giới.
Cũng đúng, bản thân ta linh căn hoàn mỹ, đồng thời còn có thể chất tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể, nguyên dương chính là vật đại bổ đối với nàng, so với kim đan diệu dược còn lợi hại hơn gấp trăm lần.
Đều là do công sức của ta vun trồng tưới tắm.
Phong ca ta quả nhiên lợi hại!
Trần Phong tự sướng một hồi.
Ngay lúc đấy, Hoàng Linh mở choàng mắt, vui mừng xen lẫn kinh ngạc nói:
“Đại ca, công pháp song tu này thật lợi hại! Muội đã là Luyện Khí Kỳ tầng 13 rồi.”
Trần Phong cười nói:
“Tất nhiên rồi! Ài, vừa rồi đại ca thật vất vả lắm đó…”
Hoàng Linh chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện tại cả hai không một mảnh vải che thân thì mặt đỏ tía tai, nắm tay nhỏ bé khẽ đấm lên ngực hắn vài cái.
“Đại ca xấu chết đi được! Chỉ biết bắt nạt muội.”
Trần Phong cười hắc hắc, hôn lên trán nàng một cái rồi mới chịu thu hồi thần khí Nhất Trụ Kình Thiên.
Lúc này, thiên hạ đệ nhất thần khí Nhất Trụ Kình Thiên mình mẩy ướt nhem, tuy nhiên phong độ uy dũng bất phàm vẫn không chút suy chuyển.
Trần Phong ánh mắt sáng lên, miệng dâm tà đề nghị:
“Bảo bối của ta! Hay là chúng ta làm thêm một hiệp nữa? Lần này ta sẽ sử dụng tuyệt kỹ La Hán Đẩy Xe.”
Nghĩ lại cảm giác rất đau mà cũng rất sung sướng vừa trải nghiệm, Hoàng Linh đỏ mặt nói:
“Đại ca, muội sợ không chịu nổi!”
Trần Phong ôm nàng dịu giọng cười nói:
“Ha ha… Muội xem đại ca là người như thế nào chứ? Thực sự thì ta rất thuần khiết đó. Để chứng minh cho muội thấy, ta quyết định chúng ta sẽ ôm nhau ngủ mà… không mặc quần áo. Này này… Muội chớ có sờ mó ta đó nghe!”
Hắn càng nói càng vô sỉ.
Có điều Hoàng Linh trong lòng lại như có mật ngọt, rúc chặt đầu vào lồng ngực hắn, khẽ “vâng” một tiếng nhu thuận.
Trần Phong cười tà, da mặt của nàng cũng thật mỏng quá đi.
Cơ mà… Ta thích!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook