Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 53: Giáo chủ muộn tao (22)

Edit: Chip Chip – Beta: Há Cảo

Banner by PhThu02

----------❤----------  

Nhìn dáng vẻ kia của Ân Tây Dã, Vân Y đấu tranh nội tâm một hồi liền ôm mặt hắn, hôn lên môi hắn.

Vân Y nhiệt tình, Ân Tây Dã khó mà chống đỡ được......

Sáng sớm, những tia nắng mai chiếu rọi khắp căn phòng, dường như những sợi nắng đã xuyên qua cả lăng kính của tam giới trên thế gian, chiết xạ nên ánh sáng bảy màu. Trong căn phòng có chút mờ sương, ánh sáng ấy như cầu vồng, tượng trưng cho ánh mặt trời, phủ xuống cảnh tượng tuyệt mĩ nhất trong đời người.

Thời điểm Ân Tây Dã tỉnh giấc, phát hiện Vân Y còn ngủ thật say trong lòng mình, những ấn ký xanh đỏ trên người nàng nói cho hắn biết, tối hôm qua không phải là nằm mơ.

Nhìn sườn mặt Vân Y, hắn cảm giác tràn ngập hạnh phúc, chỗ trống trong lòng như được lấp đầy.

Ôm Vân Y lần nữa đi vào giấc ngủ, khoé miệng Ân Tây Dã tươi cười cong lên.

Qua hồi lâu, Ân Tây Dã liền cảm thấy không ổn, vì sao...... Vân Y hình như còn đang ngủ say, chưa có tỉnh lại?

"Y Y? Y Y?" Lay nhẹ cơ thể Vân Y, hắn phát hiện, Vân Y giống như đang tiến vào trạng thái hôn mê.

Ân Tây Dã định cất giọng gọi người, chợt nhớ cả hai bây giờ đang không mặc quần áo, liền nhanh chóng mặc lại cho mình và Vân Y, xong xuôi mới gọi đại phu tới.

"Giáo chủ,......" Đại phụ bị Ân Tây Dã gọi tới để sợi chỉ lên cổ tay trắng nõn của Vân Y, cẩn thận bắt mạch.

Đại phu hoảng hốt, trán toát mồ hôi cũng không thèm để ý, qua vài lần hô hấp thật nhanh, đại phu liền trở nên phấn chấn. Đôi mắt vẩn đục của lão bỗng nhiên sáng rỡ, nghẹn họng trân trối nói:"Nàng, nàng, nàng......"

Như là thấy quỷ.

"Nàng, nàng, nàng......"

Nghe đại phụ nói liên tiếp ba chữ "nàng ", nội tâm Ân Tây Dã liền vô cùng khẩn trương.

Ân Tây Dã vội hỏi, "Nàng thế nào rồi? Có việc gì không?"

Đại phu họ Trương không dám nói lung tung, liền cẩn thận bắt mạch lại lần nữa: "Giáo chủ chớ nên nôn nóng, bắt mạch hỏi khám cần nhất chính là tâm bình khí hòa, bằng không bắt bệnh không chuẩn."

"......" Ân Tây Dã hận không thể dùng hai bàn tay chụp chết hắn!

Hắn nghiến răng nói: "Vậy ngươi nghiêm túc khám đi, nếu không bản giáo chủ sẽ lấy đầu cả nhà ngươi".

"Vâng vâng." Đại phu nhắm mắt lại, bộ dáng cao thâm khó dò, ngón tay run rẩy chạm vào mạch tượng, xác định đây chắc chắn là hỉ mạch.

"Nàng, nàng, nàng là có thai." Đại phu vừa nói lời này, Ân Tây Dã liền cảm thấy hưng phấn đến phát điên, chỉ là......

"Nhưng vì sao nàng vẫn chưa tỉnh lại?" Đối với việc Vân Y mang thai, hắn càng để ý tới việc vì sao nàng vẫn chưa tỉnh lại.

"Thưa...giáo chủ, trong vòng ba tháng đầu mang thai tuyệt đối không thể viên phòng, bằng không sẽ xảy ra chuyện." Đại phu khi nói lời này, mặt già liền đỏ lên.

Hắn không dám nói, thực ra do giáo chủ quá hung mãnh, nên làm Vân Y tiểu thư hôn mê thật lâu...

Qua hồi lâu, Vân Y mới chậm rãi tỉnh lại, nhìn Ân Tây Dã ngồi ở trước giường mình, tự hỏi không biết đã xảy ra chuyện gì?

"A Tây? Xảy ra chuyện gì vậy?" Nhìn Ân Tây Dã có chút biểu tình quái dị, Vân Y còn tưởng rằng đã xảy ra sự kiện lớn nào đó.

Đúng là sự kiện lớn, nhưng là sự kiện lớn này liên quan đến cô nha.

"Y Y, nàng biết không, nàng có thai?" Ân Tây Dã nhìn Vân Y, vui mừng nói.

Mắt Vân Y đột nhiên mở to, không thể tin nổi nhìn bụng mình. Cô... Cô lại có thai.

"Thật vậy chăng?" Vân Y mừng rỡ cao hứng nói.

【Đinh -- Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 100】

【Độ hảo cảm đạt tới 100, phục chế ý thức ký chủ...... Phục chế thành công, đang ở trạng thái rời khỏi thế giới......】

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương