Tại một nơi khác trong hoàng cung.
So với những cung khác, cung điện này bài trí có vẻ đơn giản hơn, không có đồ trang trí loè loẹt, cũng không có bảo vật vàng kim cùng vật phẩm trang sức, trong cung điện chỉ có vài ngọn đèn đơn sơ, dưới đèn là một cái bàn nhỏ, lúc này người ngồi ở dưới bóng đèn mặc một bộ trường bào đen đỏ có hoa văn tối màu, cúi đầu lật xem quyển tấu chương trước mặt.
Đây là một nam tử trẻ tuổi, độ khoảng hai mươi, liếc mắt nhìn một cái là dáng vẻ thanh tuấn ôn hòa bình thường, mà người ngồi ở dưới đèn chấp bút không nói, hai mắt đen nhánh như vực sâu nơi biển cả, nhưng lại có khí chất vững vàng như núi cao.
Trước mặt y chính là một chồng tấu chương dày cộm, y lật xem từng cái, mỗi phần đều coi hơn nửa canh giờ, biểu tình chuyên chú, nghiêm túc vô cùng.
Lúc này có người từ bên ngoài lặng yên đi đến, là một thái giám thân hình cao gầy, cũng chính là người vừa mới đến cung điện của Thu Minh Thù.
Thái giám nhìn hoàng đế phê duyệt tấu chương, đang do dự có nên lên tiếng hay không, nhưng hoàng đế đã nhận ra hắn đến, không ngẩn đầu hỏi: "Đi đâu?"
"Hồi bệ hạ, nô tài đi đến cung của Thu Phi nương nương đưa xong lễ vật." Thái giám đáp.
Hoàng đế của nước Đại Nghiêu, Hoàn Ý,
đang ngồi dưới ánh đèn phê duyệt tấu chương, nghe thấy lời này một lúc sau cũng không có phản ứng, chỉ thuận miệng hỏi một câu: "Lễ vật gì? Vị kia lại cáu kỉnh?"
Thái giám sửng sốt, sau đó cười khổ: "Bệ hạ, ngày hôm qua Thất Huyền Trại cống nạp một kiện xiêm y, ngài bảo nô tài hôm nay đưa đến cung của Thu Phi nương nương, ngài đã quên?"
Hoàn Ý hơi khựng lại, suy nghĩ một lát mới nhớ ra việc này: " đồ của Thất Tuyết Hải không tồi, nghe nói bọn họ đã bỏ ra nhiều công sức để may bộ y phục này, chắc là cũng không tệ lắm, thế nào lần này vị Thù Ngọc công tử kia còn không vừa lòng sao?"
Sắc mặt thái giám khẽ đổi, nhịn không được nhắc nhở: "Bệ hạ, xiêm y kia vốn dĩ là dành cho nữ tử......"
Hoàn Ý: "......"
Y dừng lại động tác một lúc, sau đó ngẩng đầu lên, xoa xoa cái trán cười khổ nói: "Vị kia nhận được lễ vật phản ứng như thế nào, Hòe Ngọc Cung có bị hắn phá huỷ?"
Thái giám lắc đầu, biểu tình vẫn như cũ, rất kỳ quái: "Không có, Thu Phi nương nương hắn lần này không có nháo nhào tự sát, cũng không có mắng Hoàng Thượng, càng không có đập vỡ đồ vật, ngược lại lần này hắn còn......"
Hoàn Ý: "Còn?"
Thái giám: "Còn, còn mặc nữ trang vào."
Hoàn Ý: "......"
Thái giám: "Thu Phi nương nương có vẽ rất vừa lòng."
Trong đại điện tĩnh một lát.
Thái giám Ninh công công hỏi: "Bệ hạ muốn đi Hòe Ngọc Cung nhìn xem Thu Phi nương nương không?"
Hoàn Ý liên tục lắc đầu, nét mặt có chút kỳ lạ: "Không được không được, ta chỉ là một hoàng đế bình thường, còn có mấy chục tấu chương muốn xem, còn phải cùng mười đại thần nghị luận, còn có hai gã đại sứ dị quốc muốn gặp, còn có năm buổi tiệc tối, hai cuộc đi săn thú, một lần tế trời, nên sẽ không đi gặp vị kia......!Thù ngọc công tử."
Ninh công công nhìn hoàng đế cần kiệm liêm chính, làm việc gì cũng chu đáo, cư xử bình thường luôn hiền hoà, do dự hạ lại hỏi: "Lệ phi nương nương, Chung phi nương nương, Tề phi nương nương còn có Bạch phi nương nương bọn họ......"
Hoàn Ý: "......"
Hoàng đế nước Đại Nghiêu có một hậu cung vô cùng khổng lồ, lớn đến toàn bộ Thiên Nguyên đại lục không có kẻ nào sánh bằng, dù là tính toàn bộ đại lục cùng một lúc hay là 500 năm về trước.
Có được bao nhiêu phi tử như thế, cũng không phải vì vị hoàng đế Đại Nghiêu này có bấy nhiêu nhu cầu mãnh liệt, toàn bộ ngọn nguồn, đều là nhờ các vị đại thần cống hiến cả đời cho nước Nghiêu.
Trên thực tế, mười mấy năm trước, Nghiêu Quốc chỉ là một tiểu quốc ở phương bắc, sau lại trải qua nhiều năm chinh chiến, dần dần mở rộng lãnh thổ như hiện tại.
Nhưng khi vừa đánh bại các nước khác thì giang sơn chưa thể nào yên bình, vì để thế cục vững vàng, các đại thần thương lượng hồi lâu, cuối cùng đưa ra một sách lược mà bọn họ cho rằng rất khả thi.
Đó chính là kế hoạch đón phi của hoàng đế.
Xét trên phương diện của các đại thần, mặc kệ là xảy ra cái gì, đón phi đều có thể đủ giải quyết phần lớn vấn đề, đây là biện pháp có thể biểu đạt thành ý của bệ hạ.
Khi nghe được kế hoạch này, Hoàn Ý cũng không có suy nghĩ quá nhiều, thiếu niên hoàng đế còn trầm mê với việc chinh chiến sa trường, căn bản không để ý tới những việc tốn thời gian này, cũng không thèm để ý hậu cung nuôi thêm vài người, vì thế y cưỡi ngựa trực tiếp lao tới tiền tuyến, chờ đánh giặc xong lấy lại tinh thần, mới phát hiện hậu cung của chính mình không biết khi nào đã chật kín.
Khi đó Hoàn Ý mới biết được, thời gian lúc y không để tâm, các đại thần đem toàn bộ kế hoạch đón phi phát huy tối đa.
Một nước nhỏ ở xa xôi đưa tới công chúa bày tỏ thành ý đầu hàng, cưới.
Hội trưởng đại thương hội đưa tới nữ nhi tiến hành giao thiệp, cưới.
Nữ thủ lĩnh của môn phái giang hồ nọ, tiến đến tìm kiếm hợp tác, cưới.
Ma giáo gây họa thiên hạ, giáo chủ cùng với các đại hộ pháp bị bắt giữ, toàn bộ cùng nhau cưới.
Phía tây chùa Không Minh, tân nhiệm trụ trì đại sư tiến đến Nghiêu Quốc giảng dạy Phật pháp, cưới......!Cái này cưới không được.
Tóm lại, mặc kệ nam nữ, chỉ cần là còn sống hơn nữa có thể trợ giúp bình định thế cục, các đại thần đều sẽ đem đối phương trực tiếp đưa vào hậu cung Hoàn Ý.
Kết quả cuối cùng chính là sau khi Hoàn Ý đánh giặc xong trở lại hoàng cung, mới phát hiện hoàng cung của chính mình đã không còn bộ dáng mà y quen thuộc, hậu cung bên trong bị nhét đầy đủ loại dáng kiểu người, mà hoàng đế bệ hạ kia vừa mới lớn, lo lắng đến mức đâm thẳng vào cây cột ở trong hậu cung ồn ào, từ đó về sau, y cũng không dám tùy ý đi lại nơi đầm rồng hang hổ đó nữa.
Mà trong hậu cung khổng lồ của hoàng đế, y đối với Thu Minh Thù có ấn tượng, bởi vì vị Thù Ngọc công tử này có ký sự tự sát kéo dài đến hai tháng, hắn thành công leo lên vị trí đầu tiên trong danh sách được theo dõi nhiều nhất hậu cung.
Nghiêu Quốc cường thịnh, thế lực của hoàng đế ở khắp nơi, Hoàn Ý cũng được coi và vị minh quân khôn ngoan cường đại trăm năm khó có, nhưng mà khi đề cập đến hậu cung khổng lồ kia, hay Thu Minh Thù, Hoàn Ý cũng là chỉ có thể lực bất tòng tâm.
"Ta chỉ là một vị hoàng đế bình thường, chỉ muốn một cuộc sống đơn giản, loại chuyện này thật sự không thích hợp với ta." Hoàn Ý lắc đầu thở dài.
Buổi chiều, tại Hòe Ngọc Cung.
Thu Minh Thù nhìn mình trong gương, tay áo rộng, váy dài, y phục xuyên thấu mỏng manh, đuôi lông mày hung hăng co giật, hắn nghĩ thầm "Đây là giả đây là giả" " Không sao đâu, cứ bình tĩnh" "Mình sẽ rất nhanh tìm được biện pháp rời khỏi thế giới này" một lúc sau, hắn rốt cuộc thở hắt ra, cuối cùng vuốt lại mái tóc dài, đẩy cửa đi ra ngoài phòng.
Ra khỏi cửa nhìn thấy tỳ nữ Tú Hạ trước sau canh giữ, tỳ nữ này là người Thu Minh Thù nhìn thấy đầu tiên khi xuyên vào thế giới này, tuy rằng ấn tượng đầu tiên của Thu Minh Thù đối với nàng là có chút ngu ngốc, nhưng thật ra nàng đối hắn mười phần quan tâm.
Tỳ nữ đang đứng ở cạnh cửa, thấy Thu Minh Thù bước ra, nàng há miệng thở dốc, đang định mở miệng, nhưng nhìn thấy bộ dáng của Thu Minh Thù, nàng mở to hai mắt ngơ ngẩn, thế nhưng lại quên mất muốn nói cái gì.
Thu Minh Thù không có hành động gì, bước ra sau cửa chính liền hào phóng nhìn thẳng mặt nàng, khóe môi ngậm ý cười lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, hắn thấy trong khoảng không có dòng chữ mà chỉ hắn có thể nhìn.
Giá trị kinh diễm: +1
Đúng như vậy.
Thu Minh Thù nhìn đến nơi này, cuối cùng trong lòng xác định.
Giá trị kinh diễm là tương quan với bản thân hắn, giống như lời của hệ thống lúc trước, hình tượng bị hao tổn sẽ giảm bớt giá trị kinh diễm, như vậy ngược lại, hình tượng tăng lên tự nhiên giá trị kinh diễm cũng tăng theo.
Giá trị kinh diễm cũng không phải là dữ liệu đột nhiên xuất hiện, mà là liên quan đến người khác.
Chỉ có cải thiện hình tượng của bản thân, cũng để cho người khác cảm thấy kinh diễm, mới có thể đủ đạt đến giá trị kinh diễm.
Chỉ là giá trị kinh diễm được tính như nào, khả năng tăng điểm, mỗi một người có khả năng tăng giá trị kinh diễm giống nhau hay không, Thu Minh Thù còn cần phải xác nhận thêm.
Vừa rồi hắn ở trong phòng gặp vấn đề, hệ thống cũng không có trả lời hắn, xem ra cần phải tự thân hắn đi tìm hiểu.
Còn có một chút chuyện quang trọng, tích lũy giá trị kinh diễm có tác dụng gì? Cây kỹ năng có công dụng gì?
Thu Minh Thù lại lần nữa tìm kiếm trong giao diện cây kỹ năng, hắn có thể rõ ràng nhìn cây kỹ năng có tổng cộng bảy nhánh, tương ứng với: thể chất, sức mạnh, trí tuệ, khéo léo, sáng suốt,dẻo dai, may mắn.
Đây hẳn là thông qua tích lũy giá trị kinh diễm có thể nhận được các năng lực, ở mỗi nhánh phía trên, còn có rất nhiều ngôi sao ẩn, nhìn không ra có tác dụng gì, xem ra phải đạt được bảy cấp độ cơ bản trước, nâng lên tối đa, mới có thể đủ thắp sáng những ngôi sao đó.
Mà phía trước bảy thuộc tính, Thu Minh Thù nhìn kỹ, mỗi thuộc tính có mười lăm cấp, lần đầu tiên thăng cấp yêu cầu 5 điểm giá trị kinh diễm.
Giá trị kinh diễm không cần quá nhiều, nhưng vẫn chưa biết yêu cầu điểm giá trị có tăng lên khi ở cấp cao hơn không.
Thừa nhận hệ thống tồn tại, nữ trang đều đã mặc vào, mặc kệ là cái hệ thống ác quái gì, Thu Minh Thù đều tính toán cẩn thận thử xem, có lẽ cấp bậc tăng lên có thể trợ giúp tình huống hiện tại của hắn.
Ít nhất có thể thử tăng lên thể chất, thoát khỏi tình trạng suy lực ốm yếu.
—— Thù Ngọc công tử Thu Minh Thù từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, khoảng thời gian trước liều mạng tự sát, hiện tại thân thể hắn như tờ giấy mỏng, đi nhiều vài bước liền hoa mắt đau đầu, thậm chí có lúc còn lâm vào hôn mê.
Nghĩ như vậy, Thu Minh Thù lại nhìn Tú Hạ, thay đổi động tác chờ đợi phản ứng của đối phương.
Đáng tiếc là chờ bao lâu, đổi đủ loại tư thế, giá trị kinh diễm đều trước sau không có phản ứng.
Thu Minh Thù có chút thất vọng.
Xem ra giá trị kinh diễm đối với cùng một mục tiêu chỉ có một lần có tác dụng, hoặc là trong một khoảng thời gian chỉ có một lần tác dụng.
Điều này hạn chế rất nhiều hiệu suất của Thu Minh Thù, kế hoạch tăng nhanh giá trị kinh diễm tan biến.
Nhưng mà Thu Minh Thù vẫn còn đang suy xét điều này, dù sao hệ thống hẳn sẽ không lưu lại quá nhiều sơ hở cho người ta có cơ hội thừa nước đục thả câu, Thu Minh Thù cũng không thất vọng, hắn hiện tại cần tìm một ít người, tăng một chút giá trị kinh diễm để nếm thử hiệu quả thăng cấp.
Thu Minh Thù nghĩ đến đây, phất tay áo trước mặt Tú Hạ.
Tú Hạ vội vàng hoàn hồn, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Nương nương, nô tỳ không phải cố ý, chỉ là nương nương quá, quá xinh đẹp......!Nô tỳ không cẩn thận nhìn đến ngây người......"
Thu Minh Thù: "......"
Tuy rằng đã tiếp nhận cái giả thuyết Yêu Phi hệ thống, nhưng thân là một nam nhân bình thường, nghe câu nói này vẫn làm hắn có cảm giác kỳ lạ, hắn cố gắng bỏ qua lời nói của Tú Hạ, thay đổi bộ dáng hiền hoà nói: "Ta muốn ra ngoài đi dạo một chút."
"A?" Tú Hạ vì lời này mà ngẩn ra một lát, không nghĩ tới Thu Minh Thù ngày thường không muốn tiếp xúc cùng người khác, hôm nay sẽ chủ động muốn ra khỏi cửa.
Nhưng mà đây chính là chuyện tốt, Tú Hạ không chờ Thu Minh Thù thay đổi chủ ý, lập tức cướp lời nói: "Nô tỳ liền đi chuẩn bị, nương nương tính đi dạo nơi nào?"
"Không cần chuẩn bị." Thu Minh Thù đánh gãy lời nói của nàng, nhàn nhạt hỏi: "Nơi nào có nhiều người?"
Hắn chuẩn bị thực hiện kế hoạch thí nghiệm của chính mình, tìm một nơi có nhiều người để tăng giá trị kinh diễm, sau đó tăng hạng thuộc tính cơ bản để xem hiệu quả.
Về phần tăng thuộc tính nào......
Đối với cựu sát thủ Thu Minh Thù, không thuộc tính nào có thể so với thể chất, chỉ có thân thể mới là vốn liếng quan trọng nhất..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook