Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
-
C1139: Chương 1139
Vào thời khắc chạm môi, Thịnh Hoàn Hoàn đã tỉnh táo lại rồi dùng hết sức lực đẩy anh ra, lạnh lùng nhìn anh với nói: “anh Minh, xin anh tự trọng.”
Môi Đường Nguyên Minh xẹt qua cánh môi hồng nhuận của Thịnh Hoàn Hoàn rồi lập tức bị đẩy lui về phía sau mấy bước.
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn đầy lạnh lùng xa cách, Đường Nguyên Minh khựng lại rồi lập tức tỉnh táo, sau đó trở lại thành quý ông tự phụ dịu dàng: “Thật xin lỗi Hoàn Hoàn, anh thất lễ rồi.”
Cứ như người đàn ông cuồng nhiệt vừa rồi chỉ là một ảo giác.
Thịnh Hoàn Hoàn quay mặt đi rồi lạnh lẽo nói: “Anh Minh, anh nhìn tôi lớn lên, tôi chỉ coi anh là anh trai thôi, tôi hi vọng chuyện này không có lần sau nữa.”
Lần này Đường Nguyên Minh lại không nhượng bộ: “Hoàn Hoàn, xưa nay anh không muốn làm anh trai mà là chồng của em...”
“Ọe…” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên che miệng lại rồi lao nhanh vào nhà vệ sinh.
Đường Nguyên Minh siết hai tay thành nắm đấm, ánh mắt lập tức lạnh xuống: Sao anh lại quên mất trong bụng cô còn có con của Lăng Tiêu.
Không biết là do nụ hôn vừa rồi của Đường Nguyên Minh hay là do phản ứng mang thai mà dạ dày Thịnh Hoàn Hoàn rất cồn cào, lập tức ghé vào bồn cầu liên tục nôn mửa.
Thật lâu sau cô mới dễ chịu một chút.
“Hoàn Hoàn, em không sao chứ?”
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn sắc mặt tái nhợt đi ra, Đường Nguyên Minh lo lắng hỏi, anh không thể để Thịnh Hoàn Hoàn nhìn ra mình đã biết cô mang thai.
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, miễn cưỡng cười một cái với Đường Nguyên Minh: “Không sao, có thể là đêm nay ăn dầu mỡ nhiều quá thôi, em trở về phòng, kế tiếp còn có rất nhiều chuyện chờ em xử lý.”
Lần này Đường Nguyên Minh không có lý do giữ cô lại nữa.
Lúc đi tới cửa, Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước rồi quay đầu nhìn về phía Đường Nguyên Minh: “Anh Minh, anh nên trở về đi, bây giờ thân phận của em quá làm người khác chú ý, bị truyền thông phát hiện anh ở chỗ này thì sẽ ảnh hưởng không tốt với cả anh và em.”
Nói xong cô cũng không nhìn sắc mặt Đường Nguyên Minh mà quay người mở cửa rời đi.
Đường Nguyên Minh trong phòng đứng tại chỗ hồi lâu rồi mới dựa người vào máy tính, bàn tay thon dài lấy một điếu thuốc ra rồi ngậm vào đôi môi xinh đẹp, sau đó châm lửa.
Trong sương khói, cặp mắt đen nhạy bén khôn khéo kia nhiễm đầy vẻ hung ác…
Thịnh Hoàn Hoàn mới đi ra khỏi phòng Đường Nguyên Minh thì điện thoại đã vang lên.
Lúc này đêm đã khuya nên người trong nhà đều đang ngủ, cả Thịnh gia cực kỳ yên tĩnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thoáng qua rồi lập tức nghe máy.
Không đợi cô hỏi thì đối phương đã nói nhanh: “Đại tiểu thư, Lăng Tiêu chui vào phòng của cô, chúng tôi đang đi qua.”
Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn bị phục kích nên Trần Anh Kiệt đã lắp đặt hai cái camera giám sát trên ban công của cô.
Các vệ sĩ chưa từng gặp trường hợp này, nửa đêm leo tường vào, trông thấy có camera mà còn nghênh ngang đi tới, không thèm đeo cả cái khẩu trang.
Dù hắn là thủ phủ của Hải Thành cũng không thể phách lối như vậy?
Bộ nghĩ mình vô pháp vô thiên ở Hải Thành được sao!
Lúc họ nói chuyện, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân, các vệ sĩ đang nhanh chóng chạy đến phòng cô.
Môi Đường Nguyên Minh xẹt qua cánh môi hồng nhuận của Thịnh Hoàn Hoàn rồi lập tức bị đẩy lui về phía sau mấy bước.
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn đầy lạnh lùng xa cách, Đường Nguyên Minh khựng lại rồi lập tức tỉnh táo, sau đó trở lại thành quý ông tự phụ dịu dàng: “Thật xin lỗi Hoàn Hoàn, anh thất lễ rồi.”
Cứ như người đàn ông cuồng nhiệt vừa rồi chỉ là một ảo giác.
Thịnh Hoàn Hoàn quay mặt đi rồi lạnh lẽo nói: “Anh Minh, anh nhìn tôi lớn lên, tôi chỉ coi anh là anh trai thôi, tôi hi vọng chuyện này không có lần sau nữa.”
Lần này Đường Nguyên Minh lại không nhượng bộ: “Hoàn Hoàn, xưa nay anh không muốn làm anh trai mà là chồng của em...”
“Ọe…” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên che miệng lại rồi lao nhanh vào nhà vệ sinh.
Đường Nguyên Minh siết hai tay thành nắm đấm, ánh mắt lập tức lạnh xuống: Sao anh lại quên mất trong bụng cô còn có con của Lăng Tiêu.
Không biết là do nụ hôn vừa rồi của Đường Nguyên Minh hay là do phản ứng mang thai mà dạ dày Thịnh Hoàn Hoàn rất cồn cào, lập tức ghé vào bồn cầu liên tục nôn mửa.
Thật lâu sau cô mới dễ chịu một chút.
“Hoàn Hoàn, em không sao chứ?”
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn sắc mặt tái nhợt đi ra, Đường Nguyên Minh lo lắng hỏi, anh không thể để Thịnh Hoàn Hoàn nhìn ra mình đã biết cô mang thai.
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, miễn cưỡng cười một cái với Đường Nguyên Minh: “Không sao, có thể là đêm nay ăn dầu mỡ nhiều quá thôi, em trở về phòng, kế tiếp còn có rất nhiều chuyện chờ em xử lý.”
Lần này Đường Nguyên Minh không có lý do giữ cô lại nữa.
Lúc đi tới cửa, Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước rồi quay đầu nhìn về phía Đường Nguyên Minh: “Anh Minh, anh nên trở về đi, bây giờ thân phận của em quá làm người khác chú ý, bị truyền thông phát hiện anh ở chỗ này thì sẽ ảnh hưởng không tốt với cả anh và em.”
Nói xong cô cũng không nhìn sắc mặt Đường Nguyên Minh mà quay người mở cửa rời đi.
Đường Nguyên Minh trong phòng đứng tại chỗ hồi lâu rồi mới dựa người vào máy tính, bàn tay thon dài lấy một điếu thuốc ra rồi ngậm vào đôi môi xinh đẹp, sau đó châm lửa.
Trong sương khói, cặp mắt đen nhạy bén khôn khéo kia nhiễm đầy vẻ hung ác…
Thịnh Hoàn Hoàn mới đi ra khỏi phòng Đường Nguyên Minh thì điện thoại đã vang lên.
Lúc này đêm đã khuya nên người trong nhà đều đang ngủ, cả Thịnh gia cực kỳ yên tĩnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thoáng qua rồi lập tức nghe máy.
Không đợi cô hỏi thì đối phương đã nói nhanh: “Đại tiểu thư, Lăng Tiêu chui vào phòng của cô, chúng tôi đang đi qua.”
Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn bị phục kích nên Trần Anh Kiệt đã lắp đặt hai cái camera giám sát trên ban công của cô.
Các vệ sĩ chưa từng gặp trường hợp này, nửa đêm leo tường vào, trông thấy có camera mà còn nghênh ngang đi tới, không thèm đeo cả cái khẩu trang.
Dù hắn là thủ phủ của Hải Thành cũng không thể phách lối như vậy?
Bộ nghĩ mình vô pháp vô thiên ở Hải Thành được sao!
Lúc họ nói chuyện, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân, các vệ sĩ đang nhanh chóng chạy đến phòng cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook