Chaeyoung nghe được câu nói xong, tép tỏi đang cầm trên tay bỗng rớt xuống.

Nàng nghi ngờ mà nhìn về phía Lisa: "Tình cảm của chị cùng BamBam rất là đặc biệt nha."

"Mẹ nó. Tên điên."

"Chị làm gì mà trưa nay chỉ mời anh ấy cơm hộp vậy?"

"Bởi vì chị muốn nuôi gia đình. Chị không dẫn cậu ta đi ăn đồ cay nóng là tốt lắm rồi."

"Vì sao phải dùng gừng xát đáy chảo?"

"Để khi chiên cá da cá không bị dính vào đáy chảo. Chaeyoung đập cho chị hai tép tỏi."

"Ok, liền cho chị hai tép đẹp nhất."

Jisoo chạy tới: "Mùi gì mà thơm thế? Vừa ngửi được thì chính là cá trích rồi."

"Thính như mũi chó."

"Mũi em là mũi đẹp đó. Thơm quá đi chị ơi, lát nữa em sẽ ăn bằng thau nha."

"Nhà chị có thau rửa chân thôi. Ăn xong rửa sạch sẽ để tối chị còn dùng nha."

"Đàn bà con gái gì mà tởm quá vậy, xem ra chị có khả năng lớn là có bệnh kín."

Nàng cũng không thèm để ý, trực tiếp ôm eo Lisa từ phía sau, với đầu bên cạnh hỏi: "Chị Li ơi, chị nói xem, em có bệnh kín gì không?"

"Chị gái em toàn thân trên dưới đều có một làn da trắng như tuyết, có thể nhìn xuyên thấu, làm gì có cái bệnh kín nào."

"......."

"Em thật là ngốc mà, thật sự quên là hai người là người một nhà sẽ liên thủ lại để chống lại một kẻ địch như em."

Nửa tiếng sau, ba món mặn một món canh được dọn lên bàn.

"Chị rể cùng uống rượu đi."

Chaeyoung dùng cái muỗng gõ đầu em: "Uống rượu giao bôi sao?"

"Nếu em muốn, chị sẽ uống cùng em."


"Chị rể, tửu lượng của chị thế nào? Em có thể uống được một xị rượu đó."

"Dựa theo lượng em uống chị sẽ uống gấp năm. Nhưng mà không thể uống rượu ngũ lương, loại này chị uống vào liền đau đầu lắm."

"Thật là một người kén chọn. Được rồi, em nói quá lên đó."

Nàng cho hai mỗi người một hộp sữa: "Được rồi, được rồi, đều là người một nhà, miễn đi, uống nhiều hại sức khỏe."

"Chị Li, chị cũng nên chú ý một chút, nhớ dưỡng gan hộ thận nha."

Nàng vừa nghe em nói bậy liền phiền lòng, gắp ngó sen nhét vào miệng em: "Trời ơi, em câm miệng dùm cái đi."

"Em lại chọc trúng tâm sự của phụ nữ có chồng rồi."

Cô chỉ ngồi im lặng mỉm cười lắng nghe hai chị em nói chuyện, cảm thấy cuộc trò chuyện của hai chị em thật quá buồn cười, chẳng khác nào được xem hài kịch ngay tại sân khấu.

"Chị rể, em thật là yêu chị quá đi mất, em ăn ngon đến nỗi bị trúng độc luôn rồi."

"Vẫn chưa xong à? Khi nào em mới đi?"

"Bây giờ đã khuya như vậy, em phải đi đâu bây giờ? Chị phải lo lắng cho an toàn của em mới đúng. Chị Li, chị lấy giúp em hộp sữa nữa đi, em muốn vị dâu tây."

Cô đang đứng rất gần tủ lạnh, chọn cho em sáu bình sữa óc chó: "Đây nè, rất bổ dưỡng."

"Thì ra là cong cong quẹo quẹo muốn chửi em đây mà, sữa này dùng cho người bệnh về não, óc chó bổ não, em không thèm."

Jisoo đột nhiên lấy ra một cái thẻ, dùng sức quạt quạt gió trước mặt nàng: "Quỳ xuống, kêu nữ vương đi."

Nàng đột nhiên trợn mắt, vừa muốn nổi giận, thì nhìn thấy đồ vật trên tay, giận dữ tiêu tan.

"Em đưa cho chị thẻ tín dụng làm gì? Chị không có tiền giúp em trả nợ đâu."

"Cầm đi, đây là tiền lì xì kết hôn em cho chị."

"Tình huống này là như thế nào? Hiện tại ai cũng có thể làm thẻ tín dụng sao? Bên trong bao nhiêu đó? Ít quá chị không nhận đâu."

"Phí mở thẻ là 100k. Em còn cố ý chọn tấm thẻ màu đỏ cho chị đó."

"Đem về đi."


"Chị đừng có chê ít, bên trong có 7 triệu vẫn đủ cho chị mua một ít vàng tây đó. Chờ khi em thành nữ vương rồi, em lại cho chị thêm."

"Chị thật không cần đâu, bọn chị cũng không đãi tiệc. Em kiếm tiền cũng không dễ dàng gì, trời nóng đổ lửa phải mặc áo lông vũ, còn mùa đông phải ngâm nước sông."

"Em không vất vả, đây là công việc của em, em nguyện ý ướt như chuột lột như thế. Chị, chị lấy đi, làm tiền riêng của chị, về sau có giận mà bỏ đi cũng có thể ở được một cái khách sạn ba sao."

"Em thật sự muốn ăn đòn mà. Được rồi, chị sẽ nhận."

"Mật mã là sinh nhật em."

"Sinh nhật em là ngày nào?"

"???"

Đi tới nhà tặng lì xì, thuận tiện ăn chực bữa cơm, chưa tới 20h, Jisoo trước khi đi khỏi còn cường điệu nhắc đi nhắc lại hơn mười lần ngày sinh của em. Thế nào cũng bắt Chaeyoung nhớ chính xác em mới chịu rời đi.

"Diễn hài kịch à?"

"Em ấy từ nhỏ đã không nghiêm chỉnh như vậy rồi? Bề ngoài dễ nhìn, miệng lại ngọt. Từ nhà đến trường chỉ có 500 mét, cứ mỗi 10 mét sẽ có người lạ chủ động đến chào hỏi em ấy. Mỗi ngày em ấy phải uống nước bằng ấm nước siêu lớn mới đủ."

Quá lảm nhảm, miệng khô lưỡi khô thì nhu cầu uống nước nhiều hơn bình thường.

"Em ấy đóng phim kiếm được nhiều tiền không?"

"Cũng kiếm được, nhưng không nhiều lắm. Số tiền mà em ấy vừa cho em, em đoán trong vòng một tháng, em ấy không có tiền mà mua quần áo mới."

"Hay mai để chị mang đi trả em ấy, em gái em như một đứa con nít ấy, có thể coi mỗi ngày đều là mùng một Tết, mỗi ngày một bộ quần áo không chưa bao giờ trùng."

"Sao chị không khen em câu nào hết vậy, dáng em mặc quần áo cũng rất đẹp mà."

Biểu tình Lisa lắng đọng lại, khóe miệng chậm rãi cong lên, ánh mắt cô bắt đầu quan sát từ mắt mũi nàng rồi bắt đầu đi xuống, cuối cùng như có như không mà dừng lại ở ngực nàng.

"Lưu manh."

Trái tim nàng ngưa ngứa như mèo cào, ôm cổ kéo cô xuống một chút, bên tai cô mà thì thầm: "Lúc em không mặc gì càng đẹp hơn đúng không?"

"Chính xác."


Nàng bị cái âm cuối cào đến tê tê dại dại, bàn tay chui vào vạt áo cô, sờ sờ xương cụt của cô.

"Vậy chị có muốn nhìn không?"

"Hử? Nhìn cái gì?"

"Cái mà đẹp mắt hơn đó mà..."

Động tình chính là bắt đầu bằng những câu nói, hành động tưởng chừng đơn giản như vậy, cô phát hiện hôm nay nàng đặc biệt chủ động, thật là không khác gì con mèo nhỏ đang đói.

"Lisa.... Em muốn làm mẹ."

Câu này vừa nói ra, không khí xung quanh như được bổ sung thêm xuân dược.

"Vợ à, đừng có hạ thuốc mạnh như vậy."

.......

Buổi sáng ngày thứ ba, BamBam đem những tư liệu về ngành nghề cô nhờ điều tra đến.

Những gì cô cần đều rất đầy đủ, bao gồm rất nhiều phương diện khác nhau, từ hệ thống cung cấp, dịch vụ vận tải đến những công ty hàng đầu, thậm chí là thị trường đồ cũ cũng được kể đến.

"Không có kế hoạch cụ thể, chỉ là tìm hiểu trước một chút thôi."

"Cậu về sau chuẩn bị làm một mình à?"

"Có một chút suy nghĩ rồi."

"Fuck! Nói cho tôi nghe với! Hai anh em cùng nhau làm đi. Cuối cùng cũng chờ được đến ngày cậu tỉnh táo rồi. Cậu nên giác ngộ từ sớm mới phải."

"Sớm không được. Mấy năm trước, thất bại quá thảm hại, tâm tính quá kém. Tôi không phải thánh nhân, nếu mà nhanh chóng nhìn thấu hồng trần như vậy thì nên đi tu chứ không phải chỉ đơn giản là tỉnh lại đâu."

"Có lý, có lý."

"Cảm ơn người anh em."

"Trước mắt đừng có cảm ơn, tôi còn chờ ngày ôm đùi cậu." BamBam thấy nhạt miệng, gọi người phục vụ tới hỏi: "Ở đây có củ cải bỏ chua không?"

"Cậu bị điên à, chỗ chúng ta đang ngồi là quán trà không phải là quán ăn."

"Không biết vì sao lại thế này, gần đây trong lòng tôi luôn rầu rĩ."

"Dễ mà, cậu tới gặp Chaeyoung để khám xem, cô ấy cho cậu xét nghiệm máu, không chừng là cái thai đôi đó."

"Tôi sẽ chia cho cậu một cái."

"Cút đi. Tôi muốn sinh một đội bóng đá."


"Mẹ kiếp, tôi cứ nghĩ tại sao cậu lại có ý định lập nghiệp một lần nữa, thì ra là đi kiếm tiền mua sữa cho con."

"Con người khác có cái gì, con tôi cũng phải có cái đó."

Đây chính là nội tâm đơn giản, chất phát xuất phát từ bản năng cô. Là người sẽ chảy cùng một dòng máu, duyên phận do trời định, đừng để cho người cha mà thiên sứ ngàn chọn vạn tuyển, lại là một kẻ nhu nhược, thất bại.

Nàng đã đặt cược tương lai cho cô, cô không thể nào để nàng thua được.

"Đúng rồi, cậu có biết Kwang Soo của tập đoàn Lee soo không?"

"Có biết qua, không phải là ông ta hai năm trước cưới một cô vợ nhỏ hơn ông ta 30 tuổi hay sao đó, cũng gần 70 rồi. Ông ta chỉ là đứng tên trên danh nghĩa thôi, thực quyền thuộc về vợ ông ta. Như thế nào?"

"Cậu thân với ông ta không?"

"Cũng từng vài lần có làm ăn chung, nhưng chỉ là những giao dịch nhỏ, không tính là khách quen. Cậu muốn đi làm ở Lee soo?"

"Không. Hỏi thăm một người bạn cũ."

"Bạn gái cũ à?"

"Cậu ngứa da sao?"

"Có bản lĩnh thì tới đây mà thịt tôi. Cậu dám thịt tôi, tôi liền nhận danh tên ngốc."

"Trà hoa cúc, tớ mời."

"Tốt bụng như vậy. Lisa muốn tôi đưa cậu về không?"

Cô đứng đằng xa giơ lên tay phải, quơ qua quơ lại hai cái, ý định cự tuyệt rõ ràng.

"Bàn chúng tôi hết bao nhiêu tiền?"

"Tiên sinh, hai ly trà hoa cúc được miễn phí, chỉ cần trả 30k tiền chỗ ngồi thôi."

"Keo kiệt đến thế là cùng."

Tuy rằng với Lisa vừa yêu vừa hận, nhưng những gì cô nhờ BamBam vẫn không dám chậm trễ.

BamBam đã lấy được lịch trình của vị giám đốc tuổi trẻ xinh đẹp của tập đoàn Lee soo.

BamBam gọi cho cô: "Tối mai 20h cô ta có bữa tiệc ở **. Còn nữa, tớ nói cái này để cậu chuẩn bị trước. Người phụ nữ này cũng không là người đoan chính gì, thích vui vẻ cùng tiểu thịt tươi bên ngoài. Mặc dù cậu cũng không tươi gì cho lắm, nhưng cũng không tránh được việc cô ta sẽ đói bụng mà ăn quàng. Cậu đừng có mà... A lô? A lô?"

Cô không muốn nghe những lời vô nghĩa, trực tiếp ngắt điện thoại.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương