Chồng Già Vợ Trẻ Trêu Nhau Hàng Ngày
-
Chương 21: Chương 7.3: Cô Ta Hãm Hại Em!
Trương Dao Dao vốn là một thiên kim tiểu thư chưa từng chịu bất cứ ấm ức nào, chuyện cô ta chưa từng làm thì đương nhiên sẽ không thừa nhận, lại càng không đồng ý gánh cái tiếng xấu này trêи lưng, cô ta tức giận đến mức lửa giận trong mắt bắn tung tóe.
Không nghĩ tới Giang Mộng Nhàn lại dám làm như thế!
Cô ta túm chặt cánh tay Trương Trạch Thiên nói: “Anh, anh xem! Đây là chuyện tốt mà kẻ tiện nhân Giang Mộng Nhàn kia làm đó! Đã lâu như vậy rồi mà anh còn chưa thấy được bộ mặt thật của cô ta hay sao! Cô ta vậy mà cũng dám vu oan hãm hại em! Em thật sự chưa từng làm qua chuyện kia, em lại càng không biết bác sĩ Vương là ai! Vì tiền bạc, cô ta lại dám làm ra chuyện đê tiện vô sỉ như vậy!”
Trương Trạch Thiên biết tính tình Trương Dao Dao, tuy từ nhỏ cô em gái này của anh ta đã điêu ngoa vô lý, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, chuyện này không phù hợp với phong cách làm việc của em gái anh ta.
Chẳng lẽ Giang Mộng Nhàn vì muốn cứu vớt danh dự mà để cho Trương Dao Dao gánh tiếng oan? Hay đơn thuần chỉ là về tiền bạc mà thôi? Năm trăm vạn, cũng không phải là một con số nhỏ!
Trước đó lúc Trương Trạch Thiên và Giang Mộng Nhàn ở bên nhau, mọi người nhà họ Trương đều không đồng ý, nhưng vì thấy Trương Trạch Thiên tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện cho nên cũng không ngăn cản, trong trường học, Trương Dao Dao và Giang Mộng Nhàn cũng thường xuyên gặp mặt nhau, quan hệ luôn luôn không tốt, Trương Dao Dao không ít lần dùng những từ ngữ ác độc để chửi rủa Giang Mộng Nhàn.
Nếu đẩy cho Trương Dao Dao gánh tiếng xấu này thì đúng là sẽ không ai nghi ngờ cả.
Lưu Xuyến Thiển cũng tức giận đến mặt mũi đỏ bừng, vừa an ủi Trương Dao Dao vừa mắng Giang Mộng Nhàn : “Không nghĩ tới người phụ nữ Giang Mộng Nhàn này lại âm hiểm như vậy, vì tẩy trắng cho mình mà ngay cả thủ đoạn bẩn thỉu đê tiện này cũng nghĩ ra được! Em thật sự đã nhìn nhầm cô ta rồi, anh Trạch Thiên, anh nhất định phải nghĩ cách đó, tuyệt đối không thể để cho Giang Mộng Nhàn hại Dao Dao như thế được!”
Vẻ mặt Trương Trạch Thiên vô cùng phức tạp, chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ lắm, nếu Giang Mộng Nhàn muốn trả thù, không phải người đầu tiên cô nên trả thù là anh ta hay sao?
Hơn nữa cô lấy đâu ra tiền thuê luật sư? Sau khi cô rời khỏi trường học rốt cuộc đã phải trải qua những gì?
Trương Trạch Thiên vẫn không tin, một Giang Mộng Nhàn khúm núm sẽ làm ra loại chuyện này, anh ta quay lưng lại rời đi: “Anh gọi điện thoại hỏi đã.”
Anh ta lấy điện thoại ra, gọi đến một dãy số từ lâu đã không còn tồn tại trong danh bạc của anh ta, nhưng nó lại ghi tạc vào trong đầu anh ta, dãy số này ngày ấy chính là số điện thoại mà anh ta và Giang Mộng Nhàn cùng chọn, ngay đó sau khi Giang Mộng Nhàn nhận được sim điện thoại xong thì cao hứng lắp vào chiếc điện thoại Nokia của mình, trong điện thoại của anh ta chỉ tồn tại có mấy dãy số, trong đó một cái chính là số của cô.
Nhưng anh ta gọi đi lại không hề có tín hiệu.
Lưu Xuyến Thiển thấy Trương Trạch Thiên vẫn còn ôm ấp hi vọng với Giang Mộng Nhàn, đáy mắt hiện lên sự âm ngoan, nhưng trêи mặt lại chỉ có lo lắng : “Anh Trạch Thiên, điều này chứng tỏ là đối phương muốn hãm hại Dao Dao đó, anh mau tìm luật sư cho Dao Dao đi!”
Không nghĩ tới Giang Mộng Nhàn lại dám làm như thế!
Cô ta túm chặt cánh tay Trương Trạch Thiên nói: “Anh, anh xem! Đây là chuyện tốt mà kẻ tiện nhân Giang Mộng Nhàn kia làm đó! Đã lâu như vậy rồi mà anh còn chưa thấy được bộ mặt thật của cô ta hay sao! Cô ta vậy mà cũng dám vu oan hãm hại em! Em thật sự chưa từng làm qua chuyện kia, em lại càng không biết bác sĩ Vương là ai! Vì tiền bạc, cô ta lại dám làm ra chuyện đê tiện vô sỉ như vậy!”
Trương Trạch Thiên biết tính tình Trương Dao Dao, tuy từ nhỏ cô em gái này của anh ta đã điêu ngoa vô lý, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, chuyện này không phù hợp với phong cách làm việc của em gái anh ta.
Chẳng lẽ Giang Mộng Nhàn vì muốn cứu vớt danh dự mà để cho Trương Dao Dao gánh tiếng oan? Hay đơn thuần chỉ là về tiền bạc mà thôi? Năm trăm vạn, cũng không phải là một con số nhỏ!
Trước đó lúc Trương Trạch Thiên và Giang Mộng Nhàn ở bên nhau, mọi người nhà họ Trương đều không đồng ý, nhưng vì thấy Trương Trạch Thiên tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện cho nên cũng không ngăn cản, trong trường học, Trương Dao Dao và Giang Mộng Nhàn cũng thường xuyên gặp mặt nhau, quan hệ luôn luôn không tốt, Trương Dao Dao không ít lần dùng những từ ngữ ác độc để chửi rủa Giang Mộng Nhàn.
Nếu đẩy cho Trương Dao Dao gánh tiếng xấu này thì đúng là sẽ không ai nghi ngờ cả.
Lưu Xuyến Thiển cũng tức giận đến mặt mũi đỏ bừng, vừa an ủi Trương Dao Dao vừa mắng Giang Mộng Nhàn : “Không nghĩ tới người phụ nữ Giang Mộng Nhàn này lại âm hiểm như vậy, vì tẩy trắng cho mình mà ngay cả thủ đoạn bẩn thỉu đê tiện này cũng nghĩ ra được! Em thật sự đã nhìn nhầm cô ta rồi, anh Trạch Thiên, anh nhất định phải nghĩ cách đó, tuyệt đối không thể để cho Giang Mộng Nhàn hại Dao Dao như thế được!”
Vẻ mặt Trương Trạch Thiên vô cùng phức tạp, chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ lắm, nếu Giang Mộng Nhàn muốn trả thù, không phải người đầu tiên cô nên trả thù là anh ta hay sao?
Hơn nữa cô lấy đâu ra tiền thuê luật sư? Sau khi cô rời khỏi trường học rốt cuộc đã phải trải qua những gì?
Trương Trạch Thiên vẫn không tin, một Giang Mộng Nhàn khúm núm sẽ làm ra loại chuyện này, anh ta quay lưng lại rời đi: “Anh gọi điện thoại hỏi đã.”
Anh ta lấy điện thoại ra, gọi đến một dãy số từ lâu đã không còn tồn tại trong danh bạc của anh ta, nhưng nó lại ghi tạc vào trong đầu anh ta, dãy số này ngày ấy chính là số điện thoại mà anh ta và Giang Mộng Nhàn cùng chọn, ngay đó sau khi Giang Mộng Nhàn nhận được sim điện thoại xong thì cao hứng lắp vào chiếc điện thoại Nokia của mình, trong điện thoại của anh ta chỉ tồn tại có mấy dãy số, trong đó một cái chính là số của cô.
Nhưng anh ta gọi đi lại không hề có tín hiệu.
Lưu Xuyến Thiển thấy Trương Trạch Thiên vẫn còn ôm ấp hi vọng với Giang Mộng Nhàn, đáy mắt hiện lên sự âm ngoan, nhưng trêи mặt lại chỉ có lo lắng : “Anh Trạch Thiên, điều này chứng tỏ là đối phương muốn hãm hại Dao Dao đó, anh mau tìm luật sư cho Dao Dao đi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook