Chương 1643:

 

“Tôi lần đầu tiên tới đây, không hiểu rõ lắm, nói vậy các người là I người của Đồng Hoàng giáo sao?” Lâm Lãi im hỏi.

 

“Cho là vậy những Á nỗ có phải là người của Đông Hoàng giáo hay không cũng không quan trọng!”

 

Người đàn ông bước lên phía trước, mặt không biểu tình nhìn Diệp Thượng Thiện, mở miệng nói: “Tiểu tử, bây giờ cậu muốn chúng ta động thủ không? Hay là cậu tự động thủ?”

 

“Động thủ cái gì?” Lâm Dương khó hiểu hỏi.

 

“Nếu bây giờ cậu tự sát, có lẽ có thể sẽ đi đàng hoàng một chút, còn nếu để chúng ta động thủ, e rằng rằng cậu sẽ chết không toàn thây.” Người phụ nữ quyến rũ mê người bên cạnh mỉm cười hi hi nói.

 

“Là như vậy sao?”

 

Lâm Dương nhẹ lắc đầu: “Vậy thì mời các người động thủ đi! T0 uốn xem xem, cùng có thể làm cho tôi chết không toàn thây. không!” <ˆ com Câu nói này cực kỳ khiêu khích!

 

Những người xung quanh vô cùng tức giận.

 

“Thú vị! Giết chết nhiều con mồi như vậy, không có ai kiêu ngạo như cậu!” Người đàn ông tóc mái hừ lạnh một tiếng, mặt võ biểu tình nói: “Động thủ đi! Tiến người bạn này lên đường! Nhớ kỹ! Chia thành Vài mảnh!! Miễn cho cậu ta nghỉ ngờ thủ đoạn của chúng ta! “

 

“Vâng, sư huynh!”

 

Những người xung quanh hét lên, lao về phía Lâm Dương.

 

Nhưng mà Lâm Dương giờ phút này cũng không biết khách khí.

 

“Tiểu tử, quỳ xuống cho tôi!”

 

Nhìn thấy một người đàn ông đang hét lên, cả người như HỘI PÓI gió, xông tới bên cạnh Lâm Dương, trực “tiếp giơ chân đá thằng vào chân Lâm Dương.

 

Nhìn thấy lực đạo dâng trào, dường như sắp đá gãy đùi Lâm Dương.

 

Nhưng trong giây tiếp theo, Lâm Dương đã dẫn trước một bước.

 

Răng rắc!

 

Một âm thanh lạ truyền đến.

 

Sau đó là những tiếng hét tê tâm liệt phế vang lên bốn phương…

 

A!”

 

Người đàn ông đó ôm đùi ngã trêи đất, gào lên một tiếng thét thê thảm xé giọng.

 

Mấy người vội vã nhìn.

 

Họ thấy một chân của người đàn ông đó vậy mà đã bị Lâm Dương đá gãy.

 

“Gì cơ?”

 

Khắp nơi vang lên tiếng hít sâu căng thẳng.

 

Lâm Dương yên lặng nhìn Lưu Hải Nam và cô gái xinh xắn, nhẹ nhàng nói: “Chỉ với thủ đoạn này thôi, e là không thể ngũ mã phanh thây tôi được rồi!”

 

Nói xong, anh liền nhấc chân, hung hăng đá lên người gã đàn ông kia một phát.

 

Độp! Cả người gã ta bay lên, nặng nề rơi xuống đất, lập tức ngất đi.

 

Hai cú đá này đã xử lí xong người bên họ….

 

Quá đáng sợ rồi đó? Mọi người hoảng hồn.

 

“Sự huynh, trông có vẻ đã gặp phải con nhà nòi rồi!”

 

nữ tử xinh xắn híp mắt nói.

 

“Người dám đến Đông Hoàng sơn, có ai không phải là người luyện vó chứ? Nhưng ở đây, có một hai chiêu thì bằng ai? Đến lúc cuối không phải vẫn sẽ chôn thân ở đây sao?”

 

Lưu Hải Nam không sợ hãi chút nào, thấp giọng quát lên: “Giết cho ta!”

 

“Vâng, sư huynh!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương