Canh Tác Một Mình
Chapter 88: Trở Thành Đại Địa Chủ

Chương 88: Trở Thành Đại Địa Chủ

[Dịch giả: Justin]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

"Đồ tốt ư?"

[Vâng! Nó rất to và sáng đó ạ!]

‘To và sáng á?!’

Trước câu trả lời của con dơi, Sejun đặt đống gỗ anh đang mang xuống và đi vào Ngục Tù Hư Không.

Và thứ mà nó tìm thấy...

"Cái này… sao? To và sáng đây?"

Bên trong ngục là một chiếc cốc giữ nhiệt màu vàng, nó không có ở đó khi Sejun dọn dẹp nơi này.

Dơi Vàng chỉ vào chiếc cốc vàng bằng đôi cánh của mình và nói một cách tự hào:

[Vâng! Tôi chuẩn bị nó cho ngài đó, thưa chủ nhân!]

Vì chủ nhân trước đây, Scaram, thích những thứ to và sáng bóng nên Dơi Vàng nghĩ Sejun cũng vậy.

"Đây là rác, nya!"

Theo, người đang treo trên đầu gối của Sejun, hét lên khi nhìn thấy chiếc cốc.

[R... Rác?! Tôi đã đặc biệt lấy cái này từ bên ngoài tháp cho ngài đấy!]

"Đó là lý do tại sao nó là rác, nya! Chủ tịch Park nói rằng các vật phẩm từ bên ngoài tháp đều là rác, nya!"

Theo nói một cách tự hào khi nhớ lại lời dạy của Sejun.

[Không thể nào…]

Dơi Vàng dường như thất vọng.

"Cậu lấy cái này từ bên ngoài tháp à?"

[Vâng! Thưa chủ nhân! Tôi có thể đi lang thang bên ngoài tháp trong một phút!]

Nhìn thấy phản ứng của Sejun, Dơi Vàng khoe khoang về khả năng của mình. 

Tôi có năng lực, phải không? Tôi đã làm tốt, phải không? Xin hãy khen tôi đi!

Tuy nhiên, thay vì khen ngợi, Sejun lại mắng Dơi Vàng:

"Dơi Vàng, thật đáng thất vọng."

Với khả năng mang đồ từ bên ngoài tháp về, nó lại chỉ mang về một chiếc cốc giữ nhiệt?! Có biết bao nhiêu thứ để ăn như bim bim, bánh mì, đồ uống, mì ramen, v.v...! Thế mà nó chỉ mang về một chiếc cốc giữ nhiệt!

[Hả?]

Dơi Vàng bị sốc như thể cả thế giới đã sụp đổ. Nó muốn gây ấn tượng với chủ nhân bằng khả năng của mình, nhưng cuối cùng lại thất bại.

‘Mình là một con dơi vô dụng…’

Nó muốn trốn. Giống như khi nó bị bỏ rơi ngay sau khi được sinh ra vì nó có một màu sắc khác.

Khi Dơi Vàng định lấy cánh che mặt trong tuyệt vọng:

"Dơi Vàng, cậu đang lãng phí một tài năng tuyệt vời đó."

[Tài năng? Tôi sao?]

"Đúng vậy. Theo, hợp đồng đâu rồi, mau lấy nó ra đi."

Theo ngay lập tức lấy hợp đồng ra.

"Đây, nya!!"

Xoẹt, xoẹt.

Sejun bắt đầu viết hợp đồng. Anh định quan sát thêm một chút rồi mới quyết định, nhưng anh không thể đối xử với một tài năng thuộc hàng đỉnh cao như thế này.

"Tôi sẽ thả cậu ra, đổi lấy việc cậu sẽ làm cho tôi trong mười năm."

Sejun đưa ra một hợp đồng với Dơi Vàng, đề xuất thả nó ra khỏi tù nếu đổi lấy mười năm làm việc.

[Ngài sẽ cung cấp ba bữa ăn mỗi ngày và tiền thưởng năng suất??]

Dơi Vàng ngạc nhiên khi nhìn thấy hợp đồng. Mặc dù được ra khỏi đây nó cũng biết ơn lắm rồi, nhưng không thể tin được rằng anh sẽ cung cấp bữa ăn và thậm chí cả tiền trong mười năm! Ông chủ mới này thật kỳ lạ.

"Hãy đóng dấu nó nào."

[Được ạ.]

Nhấn–

Dơi Vàng đóng dấu xuống hợp đồng bằng ngón cái trên đầu cánh của nó.

"Chào mừng cậu, Dơi Vàng."

Lách cách–

Sau khi hợp đồng được đóng dấu, Sejun cởi bỏ dây xích trói chân Dơi Vàng.

[Cảm ơn ngài!]

Vỗ cánh. Vỗ cánh.

Dơi Vàng được thả tự do bay lượn quanh Sejun, vỗ cánh rầm rộ. Nó cảm thấy thật thoải mái khi bay mà không có dây xích đã kéo lê chân nó.

"Trước tiên, hãy ngồi xuống. Tôi có vài điều muốn hỏi."

[Vâng!]

Theo lệnh của Sejun, Dơi Vàng đậu trên vai anh.

Sau đó, Sejun bắt đầu hỏi một loạt câu hỏi để hiểu đầy đủ về khả năng của Dơi Vàng.

"Cậu có thể ra ngoài tháp mỗi ngày không?"

[Không ạ. Chỉ một lần một tuần thôi.]

"Vậy sao? Vậy khi cậu ra ngoài tháp..."

Điều anh phát hiện ra là Dơi Vàng có thể đến một vài địa điểm cụ thể bên ngoài tòa tháp trên Trái Đất mỗi tuần một lần. Nó nói rằng nó không biết chính xác các địa điểm đó là ở đâu.

Ngoài ra, nó còn có thể mang đồ vào tháp miễn là chúng nặng dưới năm ki lô gam và nằm trong bán kính ba mươi xen ti mét tính từ con dơi.

Vậy nếu Sejun có thể thu thập thêm thông tin và tìm ra nơi Dơi Vàng xuất hiện thì sao?!

‘Vậy thì mình có thể bắt đầu thu thập những vật dụng mà mình cần!’

“Hmm.”

Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến anh chảy nước miếng vì phấn khích.

"Tôi hiểu rồi. Chúng ta sẽ tiếp tục cuộc trò chuyện này vào buổi sáng nhé."

Sejun kết thúc cuộc trò chuyện và bước ra khỏi ngục. 

Vỗ cánh, vỗ cánh–

Nhưng chú dơi thì đang do dự và không dám ra khỏi ngục. Thấy vậy, anh liền hỏi:

"Cậu đang làm gì vậy?"

Vỗ cánh. Vỗ cánh

[Tôi... Tôi có thể ra ngoài sao?]

"Tất nhiên. Giờ cậu đã tự do rồi mà."

Nghe vậy, Dơi Vàng lấy hết can đảm và thận trọng thò đầu ra khỏi ngục.

[Wow…]

Dơi Vàng xúc động khi hít thở không khí trong lành bên ngoài ngục.

Và sau đó, nó bắt đầu vui vẻ bay xung quanh.

Vỗ cánh! Vỗ cánh!

"Đừng đi quá xa nhé."

Lách cách–

Sejun khuyên Dơi Vàng trong khi anh khóa ngục lại. Anh dự định sử dụng ngục này làm kho chứa đồ trong tương lai.

Xong xuôi, anh nhặt đống gỗ lên và đưa đến cho đám Thụ Yêu, nhưng chúng lại không ăn.

"Tại sao chúng không ăn vậy?"

[Thưa chủ nhân, không có sinh khí trong này.]

"Sinh khí?"

Có vẻ như chúng chỉ ăn những cây chết chưa lâu.

"Tôi hiểu rồi. Đến giờ đi ngủ rồi."

Sejun nhanh chóng quay trở về nhà. Anh đã rất buồn ngủ rồi.

*** 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

"Dậy nào."

Sejun tỉnh giấc và ngay lập tức ra khỏi giường. Nhưng anh lại cảm thấy đùi mình trống trơn:

"Hả? Theo đi đâu rồi?"

Theo, người đáng lẽ phải ở trên đùi anh, không thấy đâu nữa.

Xoẹt–

Khi Sejun khắc thêm một đường khác vào bức tường phòng ngủ của mình và đi ra ngoài, thì thấy Theo đang giới thiệu Thỏ Đen và Cuengi cho Dơi Vàng.

"Đây là Thỏ Đen và Cuengi, nya!"

[Vâng!]

Chít!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi chào Dơi Vàng, chỉnh lại tư thế của chúng để trông giống như những người anh lớn.

Và rồi chúng bắt đầu chia vai vế:

"Dơi Vàng, vì bây giờ nhóc là em út, nên hãy lễ phép với các anh lớn của nhóc từ bây giờ, nya!"

[Vâng! Anh lớn!]

Ngay sau đó, Tượng Hắc Long bay qua, Phần phật–

-Park Sejun, nhãi ranh lười biếng! Sao ngươi dậy muộn thế hả?!

Đó là Kaiser, người đang cáu kỉnh không biết vì lý do gì, mặc dù đã đợi Sejun thức dậy.

"Ah. Xin chào, ngài Kaiser."

-Ừ.

"Nhưng có chuyện gì vậy? Aileen lại không nói chuyện với ngài nữa à?”

-Đúng. Không! Ta đến không phải để nói chuyện đó!

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai ông cháu khi Aileen hỏi về Cây Thế Giới đã nhanh chóng bị cắt đứt bởi sự cằn nhằn của Kaiser.

“Vậy thì chuyện gì thế ạ?”

-Ta đến để nói với ngươi rằng đám Thụ Yêu được sinh ra từ những hạt giống mà ngươi đã gieo vào ngày hôm qua, sẽ không có vấn đề gì ngay cả khi đám Thụ Yêu Đột Biến tuyệt chủng.

"Ah, vậy ngài sẽ hành động ngay bây giờ sao, ngài Kaiser?"

-Tại sao ta phải can thiệp chứ? Ngươi mới là người nên làm điều đó!

"Tôi á?"

-Đúng thế! Bắt đầu từ hôm nay, hãy đến khu rừng phía tây và săn lùng đám Thụ Yêu Đột Biến đi!

Phần phật–

Ngay sau khi nói xong, Kaiser lập tức trở về Đài Phun Nước.

Khi Theo chuẩn bị chiến đấu bằng cách giương móng vuốt ra, cậu hỏi lại Sejun:

"Vậy, chúng ta đến khu rừng phía tây chứ, nya?"

Chít!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi cũng nhặt vũ khí của chúng lên, là một cái Búa và một Cành Cây Cường Hóa của Yêu Thụ Đột Biến.

Đúng lúc đó, tiếng ọc ọc phát ra từ bụng của Sejun do anh chưa ăn sáng.

"Chúng ta ăn gì đó trước đã."

Sejun đi vào bếp.

Theo đột nhiên bám vào đầu gối của Sejun, cầm gói súp thưởng bằng chân trước của mình, nài nỉ anh cho cậu ấy ăn.

Và…

Chít!

Kueong!

Phần phật!

Những con vật còn lại cũng theo Sejun.

Kueong!

Đặc biệt là Cuengi có vẻ rất phấn khích, vì cậu ấy đang có kế hoạch ăn thêm nữa trong lúc Sejun ăn.

Liếm, liếm, liếm

Sejun cho Theo ăn súp thưởng bằng tay trái trong khi ăn súp và khoai tây hấp do lũ thỏ làm bằng tay phải.

Ực, ực–

Krueng!

Mỗi lần Cuengi uống cạn súp trong một hơi, Sejun lại đổ đầy cho cậu ấy.

May là Thỏ Đen và Dơi Vàng chỉ ngồi im lặng trên vai Sejun. Chúng bám vào anh rất tốt đến nỗi chúng không cản trở các chuyển động của anh.

"Phù."

Sejun thở dài sau khi ăn xong. 

Dù đã ăn xong, nhưng anh còn cảm thấy mệt hơn so với trước lúc ăn.

Sau bữa sáng, Sejun đi xuống hang. 

Anh thu lương thực và các vật dụng cần thiết vào trong Ngục Tù Hư Không để mang theo đến Rừng Tây.

Sau khi lấp đầy kho, anh đến gặp Flamie.

[Chủ nhân! Tôi buff cho ngài cái này nha!?]

Flamie đề nghị được buff cho anh.

"Được chứ. Cảm ơn nhóc nhiều."

Ban đầu, Sejun không có ý định nhận lấy Bảo Hộ Chi Viêm vì anh chưa thể xác định được lợi ích mà nó mang lại, nhưng sự chân thành của Flamie khiến anh không thể từ chối.

[Yaap!]

Lá của Flamie chuyển sang màu xanh lam và Bảo Hộ Chi Viêm thấm vào cơ thể Sejun.

[Bảo Hộ Chi Viêm sẽ thẩm thấu trong 3 giờ]

[Bảo Hộ Chi Viêm sẽ bảo vệ mục tiêu]

"Thụ Yêu số 1, đi theo ta."

Sau khi nhận được buff của Flamie, Sejun nói với Thụ Yêu lớn. Anh đã đặt tên cho Thụ Yêu đầu tiên là "Thụ Yêu số 1". Đương nhiên Thụ Yêu thứ hai được sinh ra sẽ tên là "Thụ Yêu số 2".

Anh muốn đưa cả hai Thụ Yêu đi cùng, nhưng những Thụ Yêu từ chối rời khỏi vị trí của mình, khăng khăng rằng một người nên ở lại đây để bảo vệ Flamie. Vì vậy, Sejun quyết định sẽ đưa Thụ Yêu số 1, người mạnh mẽ hơn, đi cùng.

Bốp– Bốp–

Dưới mệnh lệnh của Flamie rằng chúng nên nghe theo lời của Sejun, Thụ Yêu số 1 đã đi theo Sejun như lựa chọn của anh.

Khi họ leo lên trên, Theo, Thỏ Đen, Cuengi, Dơi Vàng, Iona và ChuChu đang đợi ở đó.

"Hử? Iona, cô định đi cùng à?"

"Vâng. Tôi cũng cần thu thập một số nguyên liệu và huấn luyện ChuChu."

"Được rồi. Đi cùng nhau nào."

Có một người mạnh như Iona đi cùng cũng đỡ cho Sejun.

Kueong!

Cuengi biến lớn và chở cả nhóm, bao gồm cả Thụ Yêu số 1, trên lưng.

Theo, người đã đảm bảo vị trí trên đùi Sejun, mở to mắt.

"Mình không được ngủ gật, nya."

"Kyoot kyoot kyoot."

Thấy Iona cười nhạo mình, Theo nhắc nhở bản thân phải cảnh giác. Cậu không thể từ bỏ đùi của Sejun!

"Đi nào!"

Kueong!

Thịch thịch–

Với mệnh lệnh của Sejun, Cuengi bắt đầu chạy về phía tây. 

Ngáy.

Ngáy.

Trước lúc mọi người kịp nhận ra, Theo đã ngủ thiếp đi trên đùi của Sejun và Iona cũng ngủ thiếp đi khi dùng đuôi của Theo làm chăn.

Sau khoảng bốn mươi phút chạy, họ đến lối vào Rừng Tây. 

Cành Cây Canh Gác ở lối vào có số lượng ít, vì hầu hết vẫn chưa hồi phục sau cuộc tấn công bằng lửa trước đó của Sejun.

"Mọi người, dậy đi."

Sejun đánh thức Theo và Iona và xuống khỏi lưng Cuengi.

Pực!

Sejun ném rìu của mình để xử Cành Cây Canh Gác và tiến vào dọc theo lối vào của Rừng Tây.

"Cậu vừa đi vừa ăn nhé."

Sejun đưa Thụ Yêu số 1 ra khỏi Ngục Tù Hư Không của mình và đưa ra chỉ dẫn.

Phịch–

Thụ Yêu số 1 gật đầu trước mệnh lệnh của Sejun và bắt đầu ăn Cành Cây Canh Gác.

Khi cả nhóm vượt qua lối vào, Vụt– Vụt—

Những bông hoa màu vàng và tím đang tiến đến. Đó là Hoa Chất Dính và Hoa Sương Độc.

Ầm!

"Tôi sẽ thanh toán chúng để Chủ tịch Park tiêu diệt, nya!"

Theo lao về phía trước, chìa móng vuốt ra.

Chít!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi cũng theo sau.

Thịch!

[Bạn đã giết Hoa Sương Độc của Thụ Yêu Đột Biến]

[Bạn nhận được 1500 điểm kinh nghiệm]

Sejun chậm rãi theo sau, giáng đòn cuối cùng vào những con quái vật đã bị suy yếu bởi các con vật, do đó, anh cũng nhận được điểm kinh nghiệm.

Khi họ đang dọn dẹp kẻ địch:

[Một nông dân tá điền đã tạo ra một cánh đồng Cà Chua Bi Ma Thuật 300 mét vuông.]

[Bạn nhận được 200 điểm kinh nghiệm]

[Quy mô trang trại của bạn đã vượt quá 100.000 mét vuông]

[Kĩ năng: Địa chủ tiến hóa thành Đại Địa chủ]

"Đại Địa chủ?"

Sejun kiểm tra kĩ năng tiến hóa mới của mình.

[Kĩ năng: Đại Địa chủ]

-Đây là một kĩ năng chỉ có thể đạt được bởi một nông dân sở hữu hơn 100.000 mét vuông đất nông nghiệp.

-Bạn có thể chỉ định tối đa 100 nông dân tá điền.

-Nông dân tá điền có thể sử dụng các kỹ năng chức nghiệp của Địa chủ. (Khi một nông dân tá điền sử dụng kỹ năng của Địa chủ, Địa chủ sẽ nhận được 3% lợi nhuận.)

-Bạn có thể chỉ định tối đa 5 bảo vệ để bảo vệ trang trại. (Bạn nhận được 50% điểm kinh nghiệm cho những kẻ địch bị bảo vệ tiêu diệt trong vòng 1km tính từ Địa chủ.)

-Kĩ năng phát triển khi quy mô của trang trại tăng lên.

"Ồ! 50% điểm kinh nghiệm luôn?!"

Hơn nữa, điều này không lấy đi kinh nghiệm của các con vật. Với tốc độ này, có vẻ như sẽ nhanh hơn khi để các con vật giết quái vật thay vì tự mình làm điều đó.

Sejun bổ nhiệm Theo, Thỏ Đen, Cuengi, Iona và ChuChu làm bảo vệ.

"Mọi người, lên!"

Các con vật đã trở thành bảo vệ nông trại của Sejun, bắt đầu xông lên xử lý đám quái vật.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương