Canh Tác Một Mình
-
Chapter 182: Cuengi Muốn Thấy Bà Của Cuengi!
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 182: Cuengi Muốn Thấy Bà Của Cuengi!
[Giày Bước Chân Nông Dân]
→ Đây là đôi giày được chế tác dành riêng cho nông dân, từng đường khâu được thực hiện tỉ mỉ bằng len cừu vàng bởi Emila Ibenes, Tông đồ Sáng tạo.
→ Đây là một trang bị cấp bán thần chưa được đăng ký trong Tháp Đen.
→ Cây trồng phát triển khi nghe thấy tiếng bước chân của nông dân.
→ Khi mang giày này và đi lại trên cánh đồng, tốc độ phát triển của cây trồng được tăng lên.
→ Giới hạn sử dụng: Nông dân Tháp
→ Người sáng tạo: Tông đồ Sáng tạo, Emila Ibenes
→ Hạng: Bán Thần
Kỹ năng: [Phước lành của Cây trồng (Bậc Thầy)]
[Phước lành của Cây trồng (Bậc Thầy)]
→ Cây trồng nghe thấy tiếng bước chân của nông dân sẽ phản ứng, tiếp sức mạnh cho nông dân, tăng cường tiềm năng của họ.
"Tông đồ Sáng tạo?"
Sejun lúc này mới nhận ra người đã nói chuyện với mình lúc trước là ai: Đấng Sáng Tạo, thực thể đã tạo nên các tòa tháp rồi biến mất. Việc thần có một tông đồ thật sự là điều đáng kinh ngạc.
"Nhưng thật đáng tiếc."
Anh nhớ đến những cây trồng trong khu vườn của Emila mà mình không thể hái. Loại cây mà Sejun muốn hái chính là một quả đào. Anh ao ước có thể cắn thử một miếng... thật là đáng tiếc.
"Dẫu vậy thì, Phó Chủ tịch Theo của chúng ta quả là phi thường."
Nhéo. Nhéo.
Sejun nghịch nghịch phần da mềm mại như thạch hồng của Theo đang ngủ say. Anh cảm thán trước khả năng phát hiện tuyệt vời của Theo, đến mức có thể nhận ra một tông đồ của Đấng Sáng Tạo mà không ai biết đến. Có lẽ ngay cả rồng cũng không làm được điều đó.
Khi Sejun đang ngắm nghía Theo.
Krueng!
[Cuengi đã lấp đầy túi đồ ăn vặt của mình rồi ạ!]
Cuengi từ kho chứa hư không bước ra, vỗ nhẹ vào chiếc túi đầy ắp đồ ăn với vẻ mặt đầy tự hào.
Krueng?
[Bây giờ là giờ ngủ trưa phải không ba?]
Nhìn Theo và Dơi Vàng đang ngủ, Cuengi hỏi.
"Cuengi buồn ngủ à?"
Sejun hỏi, nghĩ rằng nếu Cuengi buồn ngủ, họ sẽ nghỉ ngơi tại đây trước khi di chuyển tiếp.
Tuy nhiên.
Krueng!
[Cuengi chưa buồn ngủ đâu!]
Trước câu hỏi của Sejun, Cuengi lắc đầu. Cậu nhóc vừa lấp đầy túi đồ ăn; không đời nào cậu nhóc lại cảm thấy buồn ngủ lúc này.
"Vậy thì, chúng ta quay về nông trại trước đã."
Krueng!
[Vâng ạ!]
Sejun cưỡi trên lưng Cuengi, cậu nhóc đã phóng to kích thước cơ thể ra, trở về nông trại.
***
Sân bay Quốc tế Incheon.
"Đã lâu rồi mình mới trở lại Hàn Quốc."
Một người đàn ông với mái tóc trắng bạc và bộ vest đen cất lời khi bước ra khỏi cổng hạ cánh. Một vết sẹo dài trên nửa mặt trái khiến mọi người xung quanh e dè, không dám đến gần ông ta.
Lúc đó.
"Chào mừng ông! Thưa ông Tamuro!"
Bốn người đàn ông cơ bắp, đã chờ sẵn, tiến tới chào Tamuro.
"Tình hình thế nào rồi?"
"Vẫn như thường lệ. Hiện có 50 vệ sĩ ở nhà, khoảng 30 tại nơi làm việc và trường học. Một số vệ sĩ được xác nhận có trang bị vũ khí."
"Bên ta thì sao?"
"Chúng ta có 30 thợ săn và 100 thành viên trong tổ chức, tất cả đều đã được trang bị vũ khí và đang chờ lệnh."
"Sắp ồn ào rồi đây. Giá mà xử lý được trong tháp thì dễ dàng hơn…"
Tamuro nói với vẻ miễn cưỡng. Nếu họ có thể ngăn lô hàng hành lá cứng cáp từ tháp tới Trái đất theo kế hoạch, thì ông ta sẽ không cần phải trực tiếp ra tay.
Nhưng bầy Sói Bạc đã tham gia vào việc vận chuyển hành lá cứng cáp, làm rối loạn kế hoạch của tổ chức. Nhờ nguồn cung cấp hành lá cứng cáp từ tháp, sự bùng phát nhanh chóng của bầy châu chấu đã bị ngăn chặn.
Không những thế, Akiro và Pablo lại đột ngột mất liên lạc. Khi mọi thứ ngày càng phức tạp, Số 2, người giữ vị trí thứ hai trong tổ chức, đã phải đích thân ra tay.
Kế hoạch là bắt cóc thương nhân lữ hành mèo Theo, định vị Park Sejun, chiếm lấy cây trồng và đồng thời tiêu diệt hoàn toàn nguồn cung hành lá cứng cáp.
"Nhưng ai có thể ngờ rằng chúng ta lại mất liên lạc với cả Số 2 chứ…"
Vì vậy, họ buộc phải hành động tại Hàn Quốc, dù biết điều này sẽ gây ra hỗn loạn.
"Đi thôi!"
"Trước tiên, chúng ta sẽ đến hiện trường."
"Rõ!"
Tamuro bước lên xe, hướng về Bucheon.
***
Krueng!
[Chúng ta đến nơi rồi ạ!]
"Giỏi lắm, Cuengi. Giờ con có thể ăn đồ ăn vặt rồi."
Sejun nói với Cuengi, người đã chạy một mạch đến trang trại trồng hồng.
Krueng!
[Vâng ạ!]
Nghe lời Sejun, Cuengi ngồi xuống gần anh và bắt đầu ăn sạch túi đồ ăn vặt của mình.
Sau đó.
"Liệu thứ này có thực sự tăng cường tiềm năng của mình không nhỉ?"
Táp. Táp.
Sejun đang thử nghiệm kỹ năng Phước lành của Cây trồng trong ruộng hành lá cứng cáp, để những cây trồng nghe thấy tiếng bước chân của anh qua đôi Giày Bước Chân Nông Dân.
Anh cần hành lá cứng cáp ở tầng 49 của tháp phát triển nhanh hơn để có thể chuyển xuống Trái đất sớm. Dù công việc đã xong, thay vì lên tầng 99, anh vẫn tiếp tục thử nghiệm để đẩy nhanh tốc độ phát triển của hành lá cứng cáp.
Cộp. Cộp.
Dù Sejun tiếp tục bước đi, không có thông báo đặc biệt nào xuất hiện.
Cộp. Cộp.
Gororong.
Baerorong.
Tiếng bước chân của Sejun hòa quyện với tiếng ngáy của Theo và Dơi Vàng. Dường như Emila đã khiến họ ngủ rất sâu, vì cả Theo lẫn Dơi Vàng vẫn đang ngủ say.
Rồi.
[Người Quản lý Tháp nói việc thẩm định đã hoàn tất.]
[Người Quản lý Tháp nói rằng bạn sẽ rất thích cho mà xem.]
"Thật sao?"
Ngay sau lời của Aileen, một chiếc gương đồng xuất hiện trước mặt Sejun. Khung và tay cầm của chiếc gương được khắc hoa văn gợn sóng trên nền bạc, bề mặt gương phản chiếu vật thể có các ký tự kỳ bí được chạm khắc.
Dù việc thẩm định đã hoàn tất, chức năng của chiếc gương vẫn không rõ ràng chỉ bằng cách nhìn. Sejun quyết định kiểm tra thông tin trước.
[Gương Khát Khao]
→ Một thánh tích của thần không gian Dimena, người quản lý không gian trong thời cổ đại.
→ Bằng cách truyền ma lực và nghĩ về một người mà bạn nhớ, bạn có thể nhìn thấy họ qua gương. (Bạn phải từng thấy mặt người đó ít nhất một lần để có thể nhìn thấy họ qua gương.)
→ Qua thời gian, sức mạnh của thánh tích đã suy yếu.
→ Đây là trang bị cấp thần chưa được đăng ký trong Tháp Đen.
→ Một số thông tin chưa được tiết lộ do thiếu dữ liệu.
→ Giới hạn sử dụng: Ma lực 100 trở lên.
→ Người sáng tạo: Thần không gian, Dimena.
→ Hạng: Thần.
Hơn cả việc chiếc gương thuộc cấp thần...
"Bạn có thể nhìn thấy người bạn nhớ?"
Dòng chữ này khiến Sejun đặc biệt chú ý.
"Cho tôi xem mẹ tôi đi."
Sejun truyền ma lực vào chiếc gương và tưởng tượng khuôn mặt của mẹ mình.
Rồi.
Gợn sóng. Gợn sóng.
Các ký tự trên gương đồng gợn lên như mặt nước và hiện ra hình ảnh mẹ của Sejun, Kim Mi-ran, đang chuẩn bị bữa tối. Đúng như dự đoán, thực đơn tối nay là canh kim chi. Sau đó, Sejun kiểm tra các thành viên gia đình khác.
Ba anh đang trên đường về nhà sau giờ làm việc, còn em trai Se-dol thì…
"Á! Mắt mình!"
Sejun nhanh chóng quay mặt khỏi chiếc gương. Anh không ngờ lại thấy cảnh Se-dol đang tắm.
"May mà họ đều ổn."
Sejun cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy gia đình mình vẫn khỏe mạnh.
Và.
"Ước gì mình cũng có thể nhìn thấy Aileen…"
Sejun tiếc nuối vì không thể thấy Aileen. Dù đã gặp cô, nhưng Sejun không nhớ rõ do từng bị cô đánh ngất từ phía sau.
Khi Sejun đang mải suy nghĩ.
[Người Quản lý Tháp nói bạn đang mang một đôi giày lạ.]
Nhận thấy sự thay đổi trong đôi giày của Sejun khi cô vắng mặt để nghe chuyện từ ông mình, Aileen thắc mắc. Có điều gì đó khiến cô cảm thấy bất ổn.
"Ồ, đôi này à?"
Sejun kể lại việc anh leo cây Đậu Chọc Trời để đến vùng đất nổi khổng lồ trên bầu trời và nhận được đôi giày.
"Cô đã từng nghe về việc Đấng Sáng Tạo có một tông đồ chưa?"
[Người Quản lý Tháp nói cô sẽ hỏi ông mình về điều đó.]
[Người Quản lý Tháp hỏi liệu giọng nói bạn nghe trong đầu có phải là giọng nữ không.]
"Giọng nói? Đương nhiên là…"
Sejun, định trả lời, bỗng cảm thấy lạnh sống lưng nhưng vẫn nói:
"Đó là giọng của một người phụ nữ."
Anh trả lời thành thật, nghĩ rằng giấu giếm sự thật có lẽ còn tệ hơn.
[Người Quản lý Tháp nói cô ấy hiểu rồi.]
Sau đó, Aileen im lặng.
Và.
"Làm sao cô ta dám! Tặng quà cho Sejun của mình ư?!"
Aileen lập tức coi Tông đồ Sáng tạo là một mối đe dọa.
***
Cộp. Cộp.
Sejun tiếp tục để những cây hành lá cứng cáp nghe tiếng bước chân của mình.
Sau khoảng hai giờ.
[Những cây hành lá cứng cáp biết ơn tiếng bước chân của người nông dân và tiếp thêm sức mạnh.]
[Giới hạn chỉ số sức bền của bạn đã tăng từ 99 lên 100.]
Thông báo anh đang mong đợi xuất hiện, và giới hạn chỉ số sức bền của anh đã tăng thêm 1.
"Thật sự có tác dụng này."
Sau khi xác nhận hiệu quả của kỹ năng Phước lành của Cây trồng, Sejun nói:
"Tốt lắm. Thử nghiệm kết thúc. Giờ chúng ta về thôi. Cuengi, đi nào!"
Sejun gọi Cuengi. Đã đến lúc trở lại tầng 99 của tháp.
Tuy nhiên.
Krueng…
[Cuengi buồn ngủ…]
Cuengi, sau khi ăn hết túi đồ ăn vặt, bắt đầu cảm thấy buồn ngủ vì cái bụng no căng.
"Vậy chúng ta nghỉ ngơi một chút trước khi đi nhé."
Krueng!
[Ba ơi, ngủ cạnh Cuengi đi!]
Cuengi chỉ vào một chỗ bên cạnh mình.
"Được rồi."
Khi Sejun ngồi xuống bên cạnh Cuengi.
Kuehehehe.
Cuengi rúc sát vào Sejun và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Xoa xoa.
Sejun vuốt ve Cuengi và đầu của Theo đang nằm trên đùi mình, rồi cũng dần thiếp đi.
Một lúc sau.
Gororong.
Kurorong.
Baerorong.
"Nya?! Chúng ta đang ở đâu, nya?!"
Theo tỉnh giấc khỏi giấc ngủ.
Rồi.
"May quá, nya!"
Ấn. Ấn.
Nhận ra mình đang nằm trên đùi Sejun, Theo dùng hai chân trước ấn lên người Sejun để kiểm tra xem anh có ổn không.
"Mặt anh ấy trông hơi mệt mỏi, nhưng vẫn ổn, nya!"
Sau khi kiểm tra tình trạng của Sejun, Theo lại nằm xuống đùi anh.
10 phút sau.
"Nya! Mình không ngủ được, nya!"
Có lẽ vì đã ngủ quá nhiều, Theo không còn buồn ngủ nữa.
Rồi.
"Đó chẳng phải thứ mình mang về sao, nya?"
Theo nhìn thấy Gương Khát Khao trong túi của Sejun.
"Tôi muốn nhìn thấy đầu gối của Chủ tịch Park, nya!"
Cầm chiếc gương, Theo truyền ma lực vào và nghĩ về đầu gối của Sejun.
Rồi.
"Ồ! Là mình này, nya!"
Hình ảnh Theo cùng với đầu gối của Sejun mà cậu ấy đang ngồi xuất hiện trong gương.
"Phư hư hư. Mình thật là tuyệt vời quá đi, nya!"
Theo tự hào về tính năng tuyệt vời của chiếc gương, tự khen ngợi bản thân.
"Tôi muốn nhìn thấy Elka, nya!"
"Tôi muốn nhìn thấy Ulrich, nya!"
"Tôi muốn nhìn thấy chị Aileen, nya!"
Khi Theo đang chơi đùa với chiếc gương đồng.
Krueng?
[Anh cả ơi, đó là gì thế?]
Cuengi, vừa tỉnh giấc sau giấc ngủ, hỏi Theo về chiếc gương mà cậu ấy đang cầm. Nó trông thật thú vị!
"Phư hư hư. Nhìn đây, Cuengi, nya! Nếu em truyền ma lực vào và nghĩ đến ai đó mà em muốn thấy, họ sẽ xuất hiện trong gương đó, nya!"
Theo tự hào cho Cuengi xem hình ảnh của một chú thỏ đen trong gương.
Krueng!
[Đó là anh hai!]
"Phư hư hư. Sao nào, nya? Cuengi, muốn thử không, nya?"
Theo đề nghị, như thể đang ban ân huệ cho Cuengi. Đây là lúc để thể hiện quyền uy của người anh cả, nya!
Krueng! Krueng!
[Có chứ! Cuengi muốn thử!]
Hào hứng với lời đề nghị của Theo, Cuengi đáp lại.
"Em phải dùng nó cẩn thận đấy, nya!"
Krueng!
[Em biết rồi!]
Theo cảnh báo Cuengi khi đưa chiếc gương đồng cho cậu nhóc.
Rồi.
Krueng!
[Gương ơi, Cuengi muốn gặp bà của Cuengi!]
Cầm chiếc gương bằng hai chân trước, Cuengi truyền ma lực vào.
Tuy nhiên.
…
Không có gì xuất hiện trong gương. Điều này cũng dễ hiểu vì Cuengi chưa bao giờ thấy mặt mẹ của Sejun, Kim Mi-ran.
Krueng? Krueng?!
[Tại sao không hoạt động? Sao Cuengi không thấy bà?!]
Cuengi lắc chiếc gương và thốt lên.
"Em ngốc à, nya?! Em cần phải biết mặt họ thì mới thấy được, nya!"
Krueng! Krueng!
[Cuengi không ngốc! Nhưng Cuengi không biết mặt bà!]
Nghe lời của Theo, Cuengi bắt đầu khóc nức nở.
Ngay lúc đó.
"Ưm… Sao hai đứa lại cãi nhau vậy?"
Sejun tỉnh giấc vì tiếng ồn của hai đứa.
Krueng!
[Ba ơi, Cuengi muốn gặp bà của Cuengi!]
Cuengi, với giọng đầy nức nở, chạy đến Sejun.
"Khoan đã, Cuengi, dừ... á!"
Sejun cố nói, nhưng...
Rầm!
Cuengi nhanh hơn rất nhiều.
Koooom!
May mắn thay, Long Ấn trên tay trái của Sejun biến mất, cứu anh khỏi cú va chạm.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook