Canh Tác Một Mình
Chapter 118: Thực Đơn Mới Cùng Năng Lực Mới

Chương 118: Thực Đơn Mới Cùng Năng Lực Mới

[Dịch giả: Justin]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

Quéc?

Theo lệnh của Sejun, những con Kiến Nấm đang hái nấm dừng lại.

"Để tôi hái nấm cho, nên các cậu đừng động tay."

Quéc!

Những con Kiến Nấm bắt đầu xếp hàng về phía Sejun.

"Không phải bây giờ, tí nữa rồi hái sau, tôi cần phải ăn sáng đã."

Quéc…

Những con Kiến Nấm trở nên ủ rũ trước lời nói của Sejun.

"Nhưng các cậu ăn gì?"

Quéc?

Để trả lời câu hỏi của Sejun, một trong những con Kiến Nấm liên tục chỉ vào một đống cành cà chua bi gần ruộng và sau đó chỉ vào miệng của nó.

"Ồ, các cậu ăn cái đó à?"

Quéc!

Kiến Nấm gật đầu, phe phẩy cái râu của nó.

"Vậy thì các cậu có thể ăn chúng. Ăn hết cũng được nhé."

Những cành cà chua bi được lũ thỏ tỉa để ngăn lãng phí chất dinh dưỡng đã chất thành đống, vì vậy thật tuyệt khi có lũ kiến ăn chúng.

Quéc! Quéc!

Đàn Kiến Nấm phấn khích lao về phía những cành cà chua bi đó. Thật may mắn khi có thứ mà chúng thích.

"Vậy thì hãy nhanh chóng ăn sáng và bắt đầu thu hoạch thôi!"

Sejun về bếp để xem thịt lợn luộc . 

"Chà! Mùi thơm thật tuyệt vời."

Mùi thơm đầy hấp dẫn của rượu cà rốt nấu với thịt lan tỏa cả ra bên ngoài nhà bếp. Chỉ cần ngửi thôi cũng có thể biết món thịt đã hoàn thành.

Kreong!

Cuengi đã đứng canh ở cửa bếp để chờ Sejun, gọi anh. Con nghĩ món ăn đã sẵn sàng rồi!

"Ba biết rồi."

Khi Sejun bước vào bếp, anh thấy những con thỏ đang tụ tập quanh nồi thịt luộc, tay chắp lại, giống như đang cầu nguyện và chỉ nhìn chằm chằm vào nồi.

Kreong!

Cuengi nắm lấy quần của Sejun, dẫn anh đến trước nồi. Mọi người đều đang tập trung toàn bộ sự chú ý vào món thịt luộc, ngoại trừ hai con rồng vì họ không thể ngửi được.

Cách–

-Đến ta rồi. Đưa nó cho ta mau.

Hai cái tượng rồng đang lắc chai rượu cà rốt và thay phiên nhau uống từng giọt rượu cà rốt lửa từ chai. Ai mà biết họ đang làm gì, với một ma thuật mạnh mẽ như vậy?

"Chín chưa ta?"

Khi Sejun mở nắp nồi, hơi nước bốc lên dày đặc đến nỗi anh không thể nhìn thấy gì trước mặt. Sau đó, khi hơi nước tan đi, miếng thịt trắng sữa bóng loáng, nằm nửa chìm nửa nổi trong nước hiện ra.

Rượu cà rốt đã tan chảy hoàn toàn, không còn thấy đâu nữa.

‘Xong rồi.’

Ngay khi Sejun chuẩn bị múc thịt ra:

[Bạn đã đạt được thành tích nấu món Thịt Lợn Rừng Luộc Nóng Hổi lần đầu tiên trong tháp]

[Công thức Thịt Lợn Rừng Luộc Nóng Hổi sẽ được đăng ký tại Nấu Ăn Lv. 4]

[Trình độ Nấu Ăn Lv. 4 của bạn tăng mạnh]

[Trình độ Nấu Ăn Lv. 4 của bạn đã đầy và cấp độ của bạn tăng lên]

Một thông báo xuất hiện, cho biết món ăn đã hoàn thành.

"Để xem nào."

Sejun kiểm tra các thông tin của món thịt luộc.

[Thịt Lợn Rừng Luộc Nóng Hổi]

-Thịt lợn rừng, Hành Lá Giải Độc và rượu cà rốt lửa được nấu với nhau một cách khéo léo, khiến thịt trở nên mềm và mọng nước.

-Tất cả năng lượng rực lửa của rượu cà rốt lửa đều tập trung trong thịt lợn rừng.

-Lượng chất dinh dưỡng còn lại trong thịt lợn rừng giảm thiểu sự mất chất dinh dưỡng.

-Khi tiêu thụ, nó làm tăng đáng kể ái lực với thuộc tính lửa và đốt cháy các tạp chất trong cơ thể.

-Hành Lá Giải Độc làm giảm một nửa tác dụng phụ của rượu cà rốt lửa.

-Nếu sức mạnh ma thuật của bạn dưới 50, tác dụng phụ sẽ khiến cơ thể bạn bốc cháy với năng lượng rực lửa.

-Đầu bếp: Nông Dân Tòa Tháp Park Sejun

-Thời hạn sử dụng: 100 ngày

-Cấp: B+

“Ồ!”

Các tác dụng phụ đã giảm đi một nửa trong khi vẫn giữ được tác dụng của rượu cà rốt lửa. Đó là một tin tốt.

Vù–

Sejun nhanh chóng lấy miếng thịt ra và cắt một miếng bằng dao găm của mình. Miếng thịt mềm được cắt lát một cách gọn gàng.

Xì xụp–

Anh cho miếng thịt đã cắt vào miệng.

 Nuốt.

Ực.

“Ồ!”

Không từ ngữ nào có thể diễn tả được. Thịt tan chảy ngay trong miệng anh mà không cần nhai. Thật tiếc là không có rau diếp, kimchi và tôm muối để ăn kèm với thịt luộc.

Kreong?

Đằng sau anh, Cuengi và những chú thỏ đang chảy nước miếng, tò mò về mùi vị của món ăn mới này.

"Của mọi người đây."

Sejun nhanh chóng cắt thịt lợn thành từng miếng vừa ăn cho các con vật và đưa cho họ.

Kreong!

Chít!

Kréc!

Các con vật bắt đầu ăn thịt luộc một cách vội vã.

"Dơi Vàng, thái cái này cho tôi."

[Vâng!]

Trong khi đó, Sejun bảo Dơi Vàng thái mỏng một ít hành lá, và anh làm một loại gia vị đơn giản với bột ớt đỏ, nước tương, muối và mật ong. Sau đó, Dơi Vàng trộn gia vị với hành lá đã thái lát để hoàn thành món gỏi hành lá.

"Hãy thử nó nào."

Sụt–

Sejun thái khoảng mười miếng thịt lợn, đặt gỏi hành lá lên từng lát và nếm chúng.

"Mm. Chính là nó. Chính là hương vị này!"

Ăn không thôi đã ngon, nhưng ăn kèm với gỏi hành lá còn tăng thêm độ giòn, làm phong phú hương vị, khiến món ăn càng thêm ngon. Gỏi hành lá cũng làm giảm độ béo, để lại dư vị sảng khoái.

Kreong?

Cuengi nhanh chóng làm theo Sejun, đặt gỏi hành lá lên một miếng thịt lợn và cho vào miệng. Lần duy nhất cậu thất bại trong việc bắt chước Sejun ăn là dùng cà phê.

‘Ba nói rằng nó sẽ ngon khi nào mình trở thành người lớn.’

Cậu không hiểu tại sao nó sẽ ngon hơn khi cậu lớn hơn, nhưng cậu tin lời ba mình.

Kreong!

Một lần nữa, cậu đã thành công. Cuengi, người đã khám phá ra một thế giới hương vị mới với sự kết hợp của thịt luộc và gỏi hành lá, hào hứng hét lên.

Nhìn thấy phản ứng của Cuengi, những con thỏ khác bắt đầu hứng thú.

"Các cậu."

Sejun mỉm cười mãn nguyện khi nhìn những con vật. Anh cảm thấy vui khi thấy chúng thưởng thức món ăn do anh làm ra.

"Aileen, cô cũng nên thử đi."

Sejun đưa cho Aileen một bát đầy thịt lợn luộc và hỏi hành lá.

Một lúc sau:

[Quản Lý Tòa Tháp ngạc nhiên và nói rằng đây là lần đầu tiên cô ấy ăn thịt mềm như vậy.]

"Ăn kèm với gỏi hành đi. Như vậy sẽ ngon hơn."

[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng bạn chắc chắn là một thiên tài nấu ăn.]

“Không, tôi không giỏi đến thế…”

Sejun xấu hổ trước lời khen của Aileen. Và thành thực mà nói, kỹ năng của Aileen chỉ ở mức trung bình. Nhưng anh không thể nói ra điều đó.

Trong khi Sejun đang chia sẻ thịt lợn với mọi người, đột nhiên cơ thể những chú thỏ bốc hơi.

Xèo. Xèooo.

"Ặc!"

Cùng với mùi hôi thối:

"Thật hôi quá! Đi tắm rửa nhanh lên!"

Sejun cố tình nói to hơn. Mục đích chỉ vì anh vẫn còn ghim lần anh bị giãn cách xã hội vì miệng anh có mùi thối. Không thể không nói rằng Sejun thù rất dai.

Chít!

Tùm!

Những con thỏ hoảng sợ và vội vã chạy đến đài phun nước.

[Bạn đã ăn Thịt Lợn Rừng Luộc Nóng Hổi]

[Ái lực của bạn với thuộc tính lửa tăng lên.]

[Năng lực: Hỏa Thần.]

[Các tạp chất trong cơ thể bạn đang bị đốt cháy và thải ra ngoài.]

Xèooo.

Hơi nước cũng bắt đầu bốc lên từ cơ thể Sejun.

"Nya! Ngài Park lại có mùi phân nữa rồi, nya!"

Theo nhanh chóng rút một chiếc nút mũi trong túi ra và bịt mũi lại. Cậu ta đã chuẩn bị nó để đề phòng tình huống tương tự.

Quắt!

Cuengi hét lên, dùng hai chân trước bịt mũi lại. Ba có mùi như phân!

"Ặc!"

Sejun cũng vội vã đến đài phun nước. Mặc dù mùi phát ra từ chính cơ thể anh nhưng nó thực sự rất kinh khủng.

Tùm.

Những con thỏ nhìn chằm chằm về phía Sejun khi anh vào đài phun nước. Họ nhìn anh với ánh mắt trách móc, như thể hỏi tại sao anh lại hét vào mặt họ khi chính anh cũng như vậy.

"Xin lỗi mà…"

Một lúc sau…

Kreong!

Ào!

Cuengi cũng lao vào đài phun nước khi cậu ấy tỏa ra một mùi hôi thối.

Kreong.

[Con xin lỗi.]

Cuengi, người đã trêu chọc Sejun về mùi hôi, cọ vào vai Sejun để xin lỗi.

Thế là căn bếp trống không. 

-Chúng ta có nên nếm thử không?

-Nên chứ?

Hai lão rồng còn ở lại trong bếp tự thưởng cho mình món thịt luộc. Và cả gỏi hành lá nữa.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

Lắc. Lắc.

"A. Thật sảng khoái."

Sejun vừa nói, vừa rũ nước khỏi người. Anh đã vô tình có buổi tắm chung với các con vật.

Kreong!

Chít!

Tất cả các con vật đều đang rũ nước khỏi cơ thể, trông rất sảng khoái vì tất cả tạp chất đã được loại bỏ khỏi cơ thể họ.

Nhưng…

"Thật khó chịu, nya!"

Theo, người không cần phải xuống nước, càu nhàu khi rũ sạch lông. Cậu ta đã bị dìm xuống cùng với Sejun vì lúc đó cậu ta đang bám vào đầu gối của Sejun.

"Phì. Chủ tịch Theo, nhìn cậu kìa. Trông hài quá."

Sejun cười nhạo Theo đang ướt sũng mà không nhận thấy sự khó chịu của cậu ta.

"Nya ... Tôi không hài, nya .."

Theo sốc nặng bởi những lời của Sejun.

"Xin lỗi. Tôi chỉ đùa thôi. Chủ tịch Theo của chúng ta rất ngầu mà."

Sejun nâng Theo lên và tự tay rũ nước trên lông cậu ta.

"Phì. Tôi biết mà, nya! Tôi là con mèo tuyệt nhất trên thế giới, nya!"

Sự tự tin của Theo nhanh chóng được phục hồi, và cậu ta lớn tiếng khoe khoang. Giờ đây Theo oai như cóc.

[Tôi sẽ sấy tóc cho ngài nhé, Sejun!]

Dơi Vàng bay lượn quanh đầu Sejun, vỗ cánh mạnh để tạo ra một làn gió.

Vỗ. Vỗ.

[Hộc... Hộc... Thế nào?]

"Ồ! Mát thật."

Gió ra khá yếu nên không giúp được nhiều, nhưng Sejun vẫn nói dối với Dơi Vàng đang vỗ cánh đến mức thở không ra hơi vì anh. Trái tim anh thực sự cảm thấy ấm áp.

"Bắt đầu làm việc thôi nào!"

Sau khi sấy khô lông cho Theo và xoa bóp vai cho Dơi Vàng đang mệt mỏi, Sejun đi tìm Kiến Nấm.

[Bạn đã thu hoạch Nấm Bào Ngư]

[Bạn còn 42.871 lần để hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp]

[Kinh nghiệm chức nghiệp của bạn đã tăng nhẹ]

[Trình độ Thu Hoạch Lv. 5 của bạn đã tăng nhẹ]

[Bạn đã nhận được 1 điểm kinh nghiệm]

"Được rồi, tiếp theo."

Quéc.

Theo lời Sejun, con kiến vừa được thu hoạch xong rời đi, và một con kiến khác phía sau nó lại chìa lưng ra để Sejun thu hoạch dễ dàng hơn. Sejun chỉ cần đứng yên, và việc thu hoạch rất dễ dàng vì những con Kiến Nấm tự di chuyển.

Quéc.

Quéc.

Hơn nữa, nấm mà Sejun thu hoạch được còn được phân loại theo loại và tình trạng bởi chính những con Kiến Nấm.

Nấm hương, nấm bào ngư, nấm đùi gà, nấm linh chi - có rất nhiều loại nấm mọc trên lưng những con Kiến Nấm.

Mặc dù hơi thất vọng vì những cây nấm không có hiệu ứng vật phẩm, Sejun vẫn hài lòng vì anh có thể sử dụng kỹ năng thu hoạch và được ăn nấm.

"Tốt."

Nhờ đó, Sejun chỉ tập trung vào việc thu hoạch.

Giờ ăn trưa nhanh chóng đến.

"Cuengi, mang cho ba ít rơm khô và cành cây."

Kreong!

Cuengi đang nằm dài trên mặt đất nhìn lên trời, nhanh chóng nhảy dựng lên khi nghe Sejun gọi mình. Cậu biết khi ba nhờ cậu mang rơm khô và cành cây đến, tức là Sejun chuẩn bị nấu ăn và giờ cơm sắp đến.

Kreong!

Cuengi vội vã chạy đi, Dơi Vàng cũng bay theo sau cậu ấy.

[Em cũng giúp anh lớn nữa!]

Một lát sau…

GKreongừ!

Ruỳnh, ruỳnh.

Cuengi Khổng Lồ đặt xuống một lượng lớn rơm khô và cành cây. Đây nè ba!

[Tôi cũng mang theo một ít!]

Phần phật.

Dơi Vàng cũng mang theo một cành cây mỏng, theo sau Cuengi.

"Làm tốt lắm."

Sejun xếp các cành cây lại và đặt rơm khô giữa chúng để dễ bắt lửa.

Tách–

Phụt.

Sejun búng ngón tay để tạo ra một ngọn lửa nhỏ có kích thước bằng một đồng xu 50 won (đường kính 21,60 mm). Điều này là nhờ vào năng lực mới có được của anh: Hỏa Thần.

[Năng lực: Hỏa Thần]

-Một năng lực cho phép bạn sử dụng lửa một cách thành thạo hơn.

-Bạn có thể tạo ra lửa bằng cách búng ngón tay.

Mặc dù không mạnh trong chiến đấu, nhưng việc có thể tạo ra ngọn lửa rất có ích trong cuộc sống hàng ngày.

Sejun dùng ngọn lửa trên ngón tay để đốt cành cây mỏng mà Dơi Vàng mang đến, và đặt nó vào đống củi.

Vù.

Ngọn lửa bùng lên dữ dội trên đống củi.

Bụp.

Sejun lấy ra lưng của một con Kiến Lửa từ Kho Chứa Hư Không. Thực đơn bữa trưa hôm nay là nấm nướng. Lưng của Kiến Lửa bằng phẳng và rất hoàn hảo cho việc nướng đồ.

Xèo xèo–

Khi nấm nướng khiến mùi thơm lan tỏa khắp nơi, những con thỏ tìm đường đến đó.

Chít!

Quéc!

Lúc đầu, đám thỏ và Kiến Nấm rất cảnh giác với nhau, nhưng vì tính chất công việc mà họ đã nhanh chóng trở thành bạn bè.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương