Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Khi tôi còn trẻ, cha mẹ tôi đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Sau đó, tôi đã chuyển đến nhiều nhà của họ hàng và kết thúc với việc sống ở nhà dì, người khá giàu có vào thời điểm đó.

Tuy nhiên, cứ như là trò đùa của số phận, trong vòng một tháng chuyển đến, việc kinh doanh của dì tôi đã thất bại và gia đình nhanh chóng suy thoái. Dĩ nhiên, nó là một sự trùng hợp, nhưng con người có xu hướng trở nên yếu đuối trước những sự mê tín khi gặp khó khăn.

Gia đình của dì bắt đầu nghĩ rằng tôi như một con búp bê bị nguyền rủa mang lại bất hạnh. Họ nói tôi đã ăn cha mẹ của mình và giờ tôi cũng cố ăn cả họ.

Tôi đã chết lặng, nhưng bản thân cũng không thể phản bác được và nói ‘Thật bất công!’. Bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy như vậy khi họ thấy gia đình dì tôi tìm kiếm một cơ hội để cắn và xé với mọi lời mà tôi thốt ra.

Nên tôi cũng chẳng thể cho thấy nỗi đau tôi nhận được từ  ‘Ăn cha mẹ mình’ và chỉ chấp nhận sự lăng mạ bằng lời nói không chút do dự.

Thật dơ bẩn và chí mạng (nếu nói một cách nhẹ nhàng), nhưng giờ đây những người họ hàng khác cũng sẽ không chăm sóc tôi, tôi đành phải ở lại nhà dì, cho dù bản thân có chết hay trở thành thức ăn.

Với những người ăn bữa cơm đắng, đó là một vấn đề liệu họ nên cười hay không, nhưng không cười lại là một vấn đề lớn hơn.

Thay vì trở thành ‘đứa cháu u ám’, tôi trở thành ‘đứa cháu cười xui xẻo’ và bằng cách nào đó tôi đã thành công để sống sót trong ngôi nhà đó.

May mắn là, khi tôi chuẩn bị đi lang thang xung quanh không ngừng sau giờ học thì thư viện gần nhà đã giúp tôi.

Sau giờ học, tôi dành thời gian mỗi ngày tại thư viện mượn những cuốn sách ngẫu nhiên và đọc chúng.

Lúc đầu, tôi đã học, nhưng từ ngày điểm tôi cao hơn con trai của dì, cái sàn của phòng chứa đồ nơi tôi ngủ trở nên như sân băng. Đó là một mùa xuân lạnh lẽo.

Sau đó, tôi từ bỏ việc học. Khi bản thân nghĩ lại về nó, học tập là điều chỉ cho người có tương lai mới làm.

Ngay cả khi tôi có làm tốt ở kỳ thi tuyển sinh đại học thì không đời nào dì tôi chịu chi học phí đại học cho tôi.

Thành thật thì, thứ duy nhất quan trọng với tôi hồi đó, bất kể là tương lai hay thứ gì khác, chính là khoảng khắc ấm áp.

Trong bài kiểm tra tiếp theo, điểm số của tôi tụt xuống dốc.

Nhưng căn buồng của tôi không bao giờ ấm trở lại.

Trong cơn tức giận, tôi suýt nữa đã cầm lại cây bút chì kim, nhưng rồi lại ngừng vì sợ lần sau tôi sẽ không còn thức ăn.

Thời gian cứ thế trôi qua và tôi trở thành một học sinh cuối cấp 3 với tương lai tăm tối.

Vì học kì mới vẫn chưa bắt đầu, nên nói chính xác hơn thì tôi là một học sinh cuối cấp 3, 19 tuổi.

Và, ờ, ngày 9 tháng 1 là một ngày mơ hồ không có gì để kỷ niệm.

Chú tôi đột nhiên nói rằng ông ấy cần một số bánh kem và đưa tiền vào tay tôi ngầm ý định bảo tôi ra ngoài và mua một ít.

Nên trên đường trở về sau khi đã mua bánh cho gia đình nhà dì ăn.

Két- rm

Nằm trên nhựa đường lạnh lẽo và nhìn máu của bản thân chảy dọc con đường màu đen.

Tôi cảm thấy nhiệt độ của cơ thề đang dần lạnh đi khi nằm trên đường giữa những cơn chấn động ồn ào và tiếng la hét.

Ồ, tôi đã bị tông xe. Và giờ tôi chuẩn bị chết sao….?

Cuộc đời tôi trôi qua như một chiếc đèn xoay, chẳng có mấy kí ức vui vẻ.

Tuy vậy, sự tiếc nuối về cái chết vô nghĩa của tôi dâng lên. Nếu tôi chết như thế này….

….Sẽ ra sao nếu tôi chết?

Tôi đã làm bộ không biết bản thân mong muốn cái gì trong suốt cuộc đời, nên cũng chẳng biết tôi nên nuối tiếc điều chi. Tôi tự hỏi vấn đề nằm ở đâu.

Những giọt nước mắt chảy xuống sống mũi và trên má bên kia của tôi.

Những chiếc đèn giao thông chớp nháy, Làm mờ tầm nhìn đi.

Ý thức tôi nhanh chóng bị nuốt chửng bởi bóng tối và trong chớp mắt tôi đã chết.

Tuy nhiên.

“Là một bé gái dễ thương!”

Có gì đó lạ lắm.

“Tạ ơn trời…!”

“Phu nhân, người thật sự đã chịu đựng rất tốt rồi.”

“Con gái chúng tôi…Con gái của chúng tôi có được sinh ra khỏe mạnh không?”

Tôi mở to mắt mình và nhìn vào khuôn mặt của người phụ nữ đang ôm tôi.

“Dĩ nhiên rồi, đứa bé rất khỏe mạnh….!”

Người phụ nữ vừa nói chuyện với giọng điệu vui vẻ kia đã chạm mắt tôi và biểu cảm của cô ấy có chút mơ hồ.

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương