. . . .
Hai mắt Tô Thần chợt lóe sáng.
Lăng Thiên Hà vội vã đẩy hắn lên vị trí lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Chắc chắn đã biết được một ít chuyện.
Bằng không không có khả năng phải vội vàng như vậy.
“Để sang một bên đã, ta cần dung hợp cánh tay Băng kỳ lân trước, gia tăng thực lực của chính mình.”
Tô Thần nghĩ đến đây liền đứng dậy đi về phía một mật thất tu luyện.
Nơi đó là địa phương mà Tô Mộng Bạch thường tu luyện.
Mật thất ở bên dưới một tòa núi giả, bên trong có chút trống trải, chỉ có một tấm đệm hương bồ.
Tô Thần khởi động chốt mở đóng cửa đá của mật thất lại.
Hắn ngồi ngay ngắn trên đệm hương bồ, lấy ra cánh tay Kỳ lân mà mình nhận được.
Cánh tay Kỳ lân này cũng không phải Hỏa Kỳ Lân mà Tô Thần lúc trước quen thuộc, nó thuộc về một con Kỳ lân mang thuộc tính băng.
Sau đó hắn trực tiếp áp vào cánh tay trái của mình.
Cánh tay phải là cánh tay tập trung nhiều lực lượng, thường xuyên sử dụng để đối địch, một khi dung hợp cánh tay Kỳ lân, nếu mà không cẩn thận vận dụng lực lượng từ cánh tay Kỳ lân.
Khi đó hắn có khả năng bại lộ thực lực.
Hiện tại hắn còn không muốn bại lộ thực lực quá sớm.
Cho nên Tô Thần dung hợp cánh tay Kỳ lân với cánh tay trái của mình.
Tức khắc một cỗ hơi thở băng hàn xuất hiện trên cánh tay trái của Tô Thần, theo cỗ hơi thở băng hàn này xuất hiện, tay áo vải nháy mắt rách nát.
Một ảo ảnh Băng kỳ lân xuất hiện trên cánh tay trái của hắn.
Thời điểm ảo ảnh Băng kỳ lân hiện lên, trong mật thất nháy mắt tràn ngập một cỗ âm hàn chi khí.
Chỉ vài hơi thở ngắn ngủi thôi mà trên nền mật thất đã đóng một tầng băng sương.
Trên người Tô Thần cũng có băng sương bao phủ, hắn không nhịn được mà run rẩy một trận.
Nhưng sau đó Tô Thần liền cảm giác được một cỗ hàn khí tinh thuần từ cánh tay truyền vào trong thân thể, bắt đầu chảy xuôi.
Bắt đầu gột rửa kinh mạch của hắn là cho hắn cảm giác toàn bộ thân thể đều trở nên nhẹ hàng hơn.
Võ giả ở thế giới này có thể tu hành, Tô Thần hiện tại biết được phân chia cảnh giới là Dẫn Khí cảnh, Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh, Luyện Thần cảnh, Luyện Phách cảnh.
Mỗi một cảnh giới sẽ có ba giai đoạn, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.
Còn cảnh giới phía trên Luyện Phách cảnh, Tô Thần chưa được tiếp xúc tin tức nên cũng không rõ ràng lắm.
Biết Luyện Phách cảnh đó là bởi vì chưởng môn Sơn Hà Môn mà Tô Thần đang gia nhập chinh là cao thủ Luyện Phách cảnh.
Luyện Phách cảnh lợi hại như thế nào hắn cũng chưa được kiến thức.
Dù sao thực lực hiện tại của hắn chỉ ở Hậu Thiên trung kỳ.
Được cỗ hàn khí tinh thuần dẫn động dưới, Tô Thần cảm giác trong cơ thể mình có một cỗ nội khí thuộc tính băng.
Lúc này Tô Thần cảm thấy mừng rỡ.
Nội khí là tiêu chí của Tiên Thiên, chỉ cần trong cơ thể sinh ra nội khí là đã bước vào Tiên Thiên.
Trước khi dung hợp cánh tay Kỳ lân chỉ có tu vị Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, không nghĩ tới hàn khí do cánh tay Băng kỳ lân phóng thích ra lại khiến hắn thế nhưng làm hắn một bước tiến vào Tiên Thiên cảnh.
Chương 3: Khen thưởng Kim Cương Hỗn Nguyên Kính
. . . .
Cảm giác được lực lượng trong cơ thể biến hóa.
Tô Thần vui mừng không thôi.
Thực lực Tiên Thiên sơ kỳ cũng không tệ lắm, hắn đã có chút năng lực tự bảo vệ mình.
Hắn tiến hành thu liễm hơi thở.
Tạm thời còn không thể cho đám lão già đó biết hắn đột phá Tiên Thiên.
“Nếu các ngươi muốn chơi, vậy ta đây liền cùng các ngươi chơi một chút, nhìn xem rốt cuộc là ai giết Tô Mộng Bạch!”
Tô Thần lạnh giọng nói.
Sau đó hắn rời khỏi mật thất trở về phòng mình, bắt đầu trầm tư.
Hiện giờ hắn có thực lực, nhưng lại không có một chút manh mối nào cả, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể chờ đối phương ra tay thôi.
Bản thân hắn phải khai quật tất cả ký ức của thân thể này một chút.
Hiện tại cần phải làm là thả lỏng, nhìn xem đám người kia ra chiêu như thế nào.
Nghe nói câu lan ở Khánh Thành là nơi có nhiều nhân vật lớn ra vào, có lẽ có thể tiến đến nghe ngóng một chút.
Tô Thần cũng rất muốn đi xem mỹ nữ ở thế giới này như thế nào?
Tuy rằng Tô Mộng Bạch vừa mới chết, nhưng mà mặt Tô Mộng Bạch hắn còn chưa gặp qua, căn bản không cần phúng điếu.
Thu thập một phen.
Tô Thần liền ra khỏi phủ đệ đi hướng về câu lan nổi tiếng ở Khánh Thành.
Trước tiên phải nghe hết một tiểu khúc, làm chút chuyện khác mới có thể khiến cho đám người đang chú ý hắn thả lỏng cảnh giác.
Cho rằng hắn chính là một tên vô dụng, chỉ biết ăn chơi trác táng.
Đương nhiên dù không cho rằng như vậy thì phỏng chừng cũng sẽ quan sát hắn, cho hắn thêm chút thời gian.
Nghĩ đến đây, khí huyết Tô Thần bắt đầu dâng tràn.
Chỉ trong chốc lát Tô Thần đã tới câu lan phường nổi danh nhất Khánh Thành, Ngọc Xuân Uyển.
Vừa đến đại môn thôi Tô Thần đã có thể ngưởi thấy được một cỗ thanh hương, cỗ thanh hương này làm người ta chút rạo rực.
Theo hương khí còn có từng tiếng nói tiếng cười lả lướt.
Tô Thần đạp bộ tiến vào.
Ở cửa cũng không phải tú bà nghênh đón như Tô Thần nghĩ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook