Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ
-
Chương 11
. . . .
Trong lúc nhất thời, Tô Thần có chút khó hiểu.
Nhưng hiện tại đối phương đã đi rồi.
Tâm thần Tô Thần căng chặt cũng dần thả lỏng.
Nhưng lúc này hắn lại không có buồn ngủ.
Không có ý định ngủ tiếp nên Tô Thần nghĩ đến sáu tấm thẻ rút thưởng màu trắng.
Chuẩn bị dùng hai tấm trước xem xem.
Trực tiếp lựa chọn sử dụng hai tấm thẻ màu trắng.
【 Đạt được hai bình Khí Huyết đan, đạt được một cái nhẫn không gian nhỏ. 】
Hai tấm thẻ rút thưởng màu trắng mang đến cho Tô Thần hai thứ này.
Trong tay hắn có thêm bình đan dược bình cùng một cái nhẫn.
Mang chiếc nhẫn vào ngón tay.
Sau đó bỏ luôn hai bình đan dược vào bên trong.
Sau đó hắn đứng dậy lấy y phục dạ hành cùng với giày cho hết vào trong nhẫn.
Giấu ở nơi nào cũng không có kỹ như giấu trong nhẫn không gian.
“Chỉ là cái nhẫn không gian không gian này có chút nhỏ, nhưng tạm thời có thể giải quyết một ít phiền toái của ta.”
Tô Thần thầm nói.
Hiện tại hắn không ở có một mình, chung quanh hắn có quá nhiều người.
Rất nhiều đồ vật sẽ lộ ra dấu vết.
Có thứ này thuận tiện hơn rất nhiều.
Lúc này bóng đen từ chỗ Tô Thần bên rời đi xuất hiện trong lầu các ở hậu viện.
Bóng đen Tô Thần nhìn thấy bên ngoài phòng mình chính là Thượng Quan Tử Vân.
Trút bỏ trang phục màu đen trên người, Thượng Quan Tử Vân khẽ cau mày.
“Tính cảnh giác kém như vậy sao?
Ta đứng bên ngoài cửa sổ lâu như vậy mà cũng không phát hiện?”
“Nhưng mà nếu cái chết của Tô Mộng Bạch thật sự liên quan đến đài sen Ngũ phẩm, ,như vậy kẻ làm nhi tử như Tô Thần trở về trong thời gian này có lẽ biết ít tin tức về đài sen Ngũ phẩm.”
“Nói như vậy hắn còn không thể chết được, đài sen Ngũ phẩm hữu dụng với ta!”
Thượng Quan Tử Vân trầm giọng nói.
Sau đó nàng trở về giường.
So với sư yên tĩnh bên này thì ở chỗ ở của Tống Nguyên ồn ào, có nhiều người tụ tập.
Tin tức Tống Nguyên bị giết nhanh chóng truyền tới chỗ Lăng Thiên Hà, Lăng Thiên Hà mang theo hai tên thủ hạ tâm phúc nhanh chóng đi vào nơi ở của Tống Nguyên.
Nhìn thấy tình trạng thi thể của Tống Nguyên.
Nam tử trung niên bên cạnh Lăng Thiên Hà nhanh chóng điều tra nguyên nhân dẫn đến cái chết của Tống Nguyên.
Thời điểm tay hắn chạm đến thi thể của Tống Nguyên.
Một cỗ hàn ý mạnh mẽ từ trên người Tống Nguyên dũng mãnh xâm nhập vào bàn tay hắn.
Hắn phải nhanh chóng rút bàn tay ra.
Bàn tay vừa mới sờ vào thi thể Tống Nguyên xuất hiện một tầng băng mỏng.
“Hàn khí thật là lợi hại!”
Trong bàn tay nam tử trung niên có một cỗ nội khí trào ra đánh tan hàn khí.
Nam tử trung niên tên là Lục Văn Thương, là một võ giả vừa mới bước vào Tiên Thiên sơ kỳ.
Là người mạnh nhất trong ba tên thủ hạ tâm phúc của Lăng Thiên Hà.
Nhìn thấy tình hình, Lăng Thiên Hà và Tưởng Thần Đông đều giật mình.
“Phó lâu chủ, Tống quản sự bị người ta đóng băng đánh vỡ tâm mạch mà chết, xem vẻ mặt trước khi chết và tình huống trong phòng, đối phương ra tay rất nhanh, Tống quản sự ở trước mặt đối phương không hề có cơ hội phản kháng.”
“Còn nữa, đối phương lưu lại một cỗ hàn khí cực kỳ bá đạo bên trong thân thể Tống quản sự, từ hàn khí này suy đoán, hẳn là thực lực của đối phương rất khủng bố!”
Lục Văn Thương hít một hơi nói.
Nghe Lục Văn Thương nói xong, Tưởng Thần Đông cảm thấy lo lắng, thấp thỏm.
Thực lực của Tống Nguyên không hơn kém hắn bao nhiêu
Nếu đối phương ra tay với hắn thì e là hắn cũng sẽ có kết cục giống như Tống Nguyên mà thôi.
Nghe được lời Lục Văn Thương nói, sắc mặt Lăng Thiên Hà trở nên âm trầm.
Hắn tiến tới gần thi thể Tống Nguyên thò tay ra.
Một cỗ nội khí màu tím xuất hiện trong lòng bàn tay hắn chậm rãi chạm vào thân thể Tống Nguyên, hắn muốn đích thân cảm nhận hàn khí.
Sau một lát, bên trong nội khí màu tím bắt đầu có thêm một tia hàn khí hắn mới rút bàn tay trở về.
Sắc mặt kinh hãi dị thường.
Từ lúc Tống Nguyên chết đến khi bọn họ tới.
Tuy rằng thời gian không dài nhưng cũng không thể nói là ít.
Nhưng mà hàn khí đối phương lưu lại trên người Tống Nguyên vẫn không có tiêu tán.
Còn có thể ăn mòn nội khí của hắn nữa, thực lực đối phương quá mức khủng bố.
Hắn đứng lên, trầm giọng nói:
“Thời điểm lâu chủ chết, ta từng điều tra dấu vết để lại, lâu chủ bị người ta dùng một kiếm đâm thủng tâm mạch mà chết, không hề có cơ hội phản kháng.”
“Tuyệt đối là do sát thủ thâm niên ra tay, nhưng cái chết của Tống Nguyên lại có chút kỳ quái.”
“Là cảnh cáo chúng ta hay là muốn chúng ta lâm vào khủng hoảng đây?”
Lăng Thiên Hà cảm giác được nguy cơ.
“Tìm được ai truyền ra tin tức ở chợ đen sao?”
Thân là phó lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu, tự nhiên Lăng Thiên Hà cũng biết tin tức xuất hiện ở chợ đen.
“Không có tìm được, bất quá thuộc hạ luôn cảm thấy có chút kỳ quái, người lan truyền tin tức có mục đích gì?”
“Nếu lúc lâu chủ còn sống thật sự lấy được đài sen Ngũ phẩm, như vậy những người này phải muốn độc chiếm chứ không phải khiến cho tất cả mọi người đều biết như hiện tại.”
Lục Văn Thương nói.
“Có thể không cùng một nhóm người, nhóm kia đoạt được đài sen Ngũ phẩm, còn nhóm hiện tại giết người chính là muốn cảnh cáo chúng ta, muốn giao đài sen Ngũ phẩm ra?”
Tưởng Thần Đông lên tiếng.
“Thật sự có khả năng này, nếu nói như vậy thì chúng ta gặp phiền toái rồi.”
Sắc mặt Lăng Thiên Hà trở nên âm trầm.
Bọn họ căn bản không biết đài sen Ngũ phẩm ở đâu.
“Các ngươi nói xem Tô Thần kia có biết đài sen Ngũ phẩm ở đâu hay không, tại sao hắn lại trở về ngay lúc này chứ!”
“Có lẽ là bởi vì có chuyện này nên hắn mới bình đạm như vậy!”
Tưởng Thần Đông nói tiếp.
Hắn biết biểu hiện của Tô Thần ở Ngọc Xuân Uyển, Tô Thần chẳng hề có chút lo lắng hay khẩn trương gì cả.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook