Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ
-
Chương 12
. . . .
Nghe được lời Tưởng Thần Đông nói, sắc mặt Lăng Thiên Hà cùng với Lục Văn Thương càng khó coi hơn.
Thật sự như thế thì có khả năng đối phương đang cảnh cáo bọn họ.
“Trước sắp xếp cho ổn thỏa cho người nhà Tống Nguyên đi, ngày mai ta đi gặp Tô Thần, thăm dò một chút.”
Lăng Thiên Hà phân phó.
Sáng sớm hôm sau.
Trời vẫn còn mưa phùn, mưa phùn giống như bụi mù bao phủ Khánh Thành.
Nhưng mà tin tức một trong mười tám quản sự của Kim Phong Tế Vũ Lâu Tống Nguyên bị người ta giết chết trong viện cũng nhanh chóng truyền ra.
Bên trong thành, ở một kiến trúc hình tháp.
Kiến trúc hình tháp này có chín tầng, có thể nói là kiến trúc cao nhất Khánh Thành rồi.
Có thể có được kiến trúc này, thuyết minh địa vị của thế lực này ở Khánh Thành rất bất phàm.
Đây là thế lực xếp hạng thứ hai trong năm thế lực ở Khánh Thành, Tụ Hiền Đường.
Lúc này một lão giả thân xuyên trường bào màu vàng đang ở trên tháp nhìn mưa phùn mênh mông bên ngoài.
Ở bên cạnh hắn còn có một nam tử áo xanh đang đứng.
“Chân Nguyên, này Khánh Thành chính là rất khó đến hạ như vậy mưa phùn, thật là có chút hiếm thấy a!”
Kia lão giả áo vàng nói chuyện thời điểm, còn thật sâu mà hít một hơi.
Giống như ở hấp thụ này mênh mông mưa phùn mang đến ướt át.
Lão giả áo vàng tổng đường chủ Tụ Hiền Đường Tây Môn Mục Dã, nam tử bên cạnh hắn là một trong năm đại đường chủ của Tụ Hiền Đường 【Phích Lịch Hỗn Nguyên Thủ】 Tần Chân Nguyên.
Cũng là đệ tử của lão giả áo vàng.
“Là khó được, nơi biên thùy chúng ta vốn dĩ khô hạn, rất ít xuất hiện thời tiết thế này!”
“Bất quá sư tôn, tuy rằng mưa phùn rất tốt nhưng mà hiện tại Khánh Thành phong vân kích động, quản sự Kim Phong Tế Vũ Lâu Tống Nguyên chết trong tay một người tu hành công pháp thuộc tính hàn.”
“Vốn cho rằng có thể mượn cái chết của Tô Mộng Bạch để cho Tụ Hiền Đường chúng ta bắt lấy Kim Phong Tế Vũ Lâu, một bước vượt qua Lôi Đường đây?”
“Hiện tại xem ra vẫn là không thể động!”
Tần Chân Nguyên căm hận nói.
“Làm bất cứ chuyện gì đều không cần nóng vội, cơ hội là chờ tới.”
“Ngươi cảm thấy chuyện có người truyền tin tức đài sen Ngũ phẩm từ chợ đen ra như thế nào?”
Tây Môn Mục Dã mở miệng nói.
“Lúc trước, ta cảm giác tin tức kia hơi giả, nhưng hôm nay có tin Tống Nguyên bị giết, ta cảm giác cái chết của Tô Mộng Bạch chết thật sự liên quan đến đài sen Ngũ phẩm.”
Tần Chân Nguyên nói.
“Vậy ngươi giúp ta phân tích một chút, trong Kim Phong Tế Vũ Lâu sẽ có ai biết tới đài sen Ngũ phẩm.”
Thời điểm nói chuyện Tây Môn Mục Dã xoay người tiến vào trong.
Lúc này trong phòng có một mỹ nữ dáng người nóng bỏng đang tập trung pha trà.
Một cỗ hương trà tràn ngập căn phòng.
Nhìn thấy Tây Môn Mục Dã tiến đến nàng liền bưng một ly tới cho Tây Môn Mục Dã.
“Chân Nguyên, đây chính là một chút trà tốt ta mới nhận từ Giang Nam, Kim Phong Ngọc Lộ trà! Loại này ở Khánh Thành không có đâu!”
“Cho Chân Nguyên một ly!”
Tây Môn Mục Dã nói.
“Sư tôn, đệ tử đối với trà không có hứng thú, nếu có rượu mà nói thì ta thích hơn!”
“Sư tôn vừa mới hỏi ta, hiện giờ ai có khả năng biết tin tức về đài sen Ngũ phẩm, ta cho rằng Tô Thần kia khả năng.”
Tần Chân Nguyên nói.
“Nói nói xem, vì sao là hắn? Mà không phải là thê tử của Tô Mộng Bạch!”
Tây Môn Mục Dã ngồi xuống ghế gỗ nhìn Tần Chân Nguyên.
“Lý do thứ nhất, sau khi Tô Mộng Bạch chết Tô Thần liền quay trở về Kim Phong Tế Vũ Lâu, thời gian có chút trùng hợp, bình thường mà nhận được tin tức thì hẳn là hắn còn chưa tới Khánh Thành!”
“Cho nên Tô Thần đã trở về trước khi nhận tin, có thể là Tô Mộng Bạch gọi hắn trở về.”
“Tô Thần có thiên tư không cao, ở Sơn Hà Môn cũng chỉ là một tên đệ tử bình thường, có khả năng đài sen Ngũ phẩm chính là thứ Tô Mộng Bạch muốn chuẩn bị cho Tô Thần.”
“Lý do thứ hai chính là mấy ngày nay ta vẫn luôn chú ý Tô Thần kia, từ biểu hiện của hắn, ta không nhìn thấy một chút thấp thỏm cùng bất an nào!”
“Chuyện này cực kỳ không hợp lý, nếu nói hắn có thực lực, vậy hoàn toàn không có khả năng, không có thực lực mà còn bình tĩnh như thế, vậy thuyết minh trên người hắn có một ít đồ vật, hắn cho rằng sẽ không có ai động tới hắn!”
Tần Chân Nguyên nghiêm túc nói.
“Ngươi phân tích chút đạo lý, nhưng mà ngươi tính sót một chút.”
“Tô Thần không có thực lực, như vậy dù hắn có đồ vật gì đó cũng vô dụng, bởi vì thế giới này lấy thực lực vi tôn.”
“Đối phương có thể giết Tô Mộng Bạch thì chuyện bắt lấy Tô Thần còn không phải quá đơn giản sao?”
Tây Môn Mục Dã nhẹ giọng nói.
Nghe Tây Môn Mục Dã nói, Tần Chân Nguyên tức khắc nhíu mày.
Hắn xem nhẹ một tin tức quan trọng.
Trong mắt hắn Tô Thần giống như con kiến, như vậy ở trong mắt người khác cũng chẳng to hơn là bao.
Con kiến có thể tiện tay bóp chết nhưng mà lại không có ra tay với con kiến.
Chuyện này hoàn toàn không hợp lý.
“Sư tôn, ý ngươi là đang có thiết lập ván cục!”
“Hẳn là vậy, ngươi bên này chỉ cần điều tra, tạm thời không nên tham dự vào tránh miễn cho lửa đốt đến Tụ Hiền Đường!”
Tây Môn Mục Dã phân phó.
“Đệ tử hiểu rõ!”
Tần Chân Nguyên trả lời.
“Đi xuống đi, nhìn chằm chằm Kim Phong Tế Vũ Lâu, bất kỳ chi tiết nào cũng không thể bỏ qua!”
“Chỉ cần tìm được cơ hội thì chúng ta vẫn muốn bắt lấy Kim Phong Tế Vũ Lâu!”
Tây Môn Mục Dã nói.
“Đệ tử đi trước!”
Nói xong, Tần Chân Nguyên hành lễ rồi rời khỏi.
“Rốt cuộc là người nào đang mưu tính chuyện này đây?
Bất quá tin tức đài sen Ngũ phẩm hẳn là thật!”
“Nếu không thì không thể dẫn được cao thủ tiến đến, nhưng mà hắn giết Tống Nguyên để làm gì?”
“Là cảnh cáo những người khác hay là cưỡng ép?”
Tây Môn Mục Dã uống một ngụm trà, trầm giọng nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook