Editor: May

“Tôi xem, phỏng chừng là cô ta sợ bị Tước thiếu đuổi ra ngoài, thấy chút chiêu số này của mình không dùng được với thiệu gia, cho nên hiện tại mới lì lợm la liếm đều dùng tất cả chiêu số tới trên người tiểu thiếu gia đi”.

“Đúng vậy, với chút chiêu số này của cô ta cũng chính là lừa gạt tiểu thiếu gia của chúng ta thôi” Một người hầu khác cũng tiếp lời.

Nhưng trong đại sảnh gần như đều là người trào phúng cô, muốn xem chê cười của cô, bao gồm người đàn ông tôn quý cấm dục đang ngồi ở trước bàn ăn vào giờ phút này.

Anh trước nay đều là trơ mắt nhìn cô bị khi dễ, mặc kệ không hỏi.

Con ngươi Đường Tâm Niệm nhiễm một chút lạnh lẽo sâu kín đảo qua trên người những người làm đó, cuối cùng rơi xuống trên người quản gia.

“Quản gia, tôi nhớ rõ nhà họ Tần chúng ta luôn là một nơi lễ nghĩa thực nghiêm khắc, từ khi nào người làm đã bắt đầu gâu gâu kêu loainj như vậy ở trước mặt chủ nhân rồi hả?”

Cô dứt lời, sắc mặt hai người làm kia nháy mắt liền thay đổi, Đường Tâm Niệm lại có thể dám mắng bọn họ là chó?

“Còn không phải là một kỹ nữ không có tôn nghiêm đi theo Thiên Thiên sao, cho rằng chính mình là ai, muốn ở chỗ này làm chủ cũng không nhìn xem thân phận của mình” Người hầu hừ lạnh một tiếng.

“Đúng vậy, còn mắng chúng ta là chó, cũng không nhìn xem chính mình là mặt hàng gì!”

Hai người hầu giọng nói tuy nhỏ, nhưng ở trong đại sảnh cũng là nghe rõ ràng, gần như mọi người đều không có ý muốn giúp cô.

Ánh mắt Đường Tâm Niệm lại là lạnh mấy phần, không cho bọn họ một cái ra oai phủ đầu liền xem cô dễ khi dễ phải không?

Cô nâng bước đi về phía hai người hầu kia, ở khi cách bọn họ chỉ có một bước xa liền dừng lại, môi phấn nũng nịu gợi lên một độ cong “Lặp lại lần nữa”.

Bên trong tiếng nói ngọt mềm hoàn toàn là nghe không ra bất kỳ hơi thở nguy hiểm gì, nhưng ánh mắt Đường Tâm Niệm lại làm người có chút kinh hãi, không biết là từ đâu tới, hai người hầu ở khi chạm đến ánh mắt của cô trong lòng liền sợ hãi.

Nhưng ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, bọn họ lại không muốn nhận sợ, mất mặt xấu hổ trước mặt một kẻ ngốc.

“Nói liền nói”

Một người hầu trong đó lớn mật đón nhận ánh mắt Đường Tâm Niệm, nâng cằm lên.

“Cô vốn dĩ chính là một kỹ nữ đi theo Thiên Thiên, chạy theo phía sau thiếu gia của chúng tôi……!” <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương