Bảo Bối Giá Trên Trời: Daddy, Cầu Hôn Lần Thứ 99
-
Chương 38
Editor: May
Cô chỉnh ánh đèn tối xuống, sau khi đọc xong ba câu chuyện xưa, Thiên Thiên đã ngủ rồi.
Đường Tâm Niệm xuống lầu rót một ly nước uống, nhớ tới máy chụp hình của mình còn ở chỗ đó của Tần Lệ Tước.
Hôm nay cô là chiếm thượng phong, nhưng ngày mai lúc chứng cứ bày ở nơi đó, cô có thể sẽ không còn thượng phong để chiếm.
Đường Tâm Niệm nghĩ nghĩ, bước chân không tự giác, có chút quán tính hướng đi về phía phòng ngủ của Tần Lệ Tước.
Cửa không có khóa, nửa mở ra, ánh đèn bên trong mờ tối, mà phương hướng phòng tắm truyền đến tiếng nước.
Đây, là một cơ hội tốt!!
Đường Tâm Niệm không hề do dự đi vào.
Dưới lầu, hai người hầu lập tức đứng ở bên người quản gia.
“Vừa rồi chúng tôi thấy rõ ràng, Đường Tâm Niệm lại lén vào phòng thiếu gia!”.
Quản gia thở dài, ông liền biết vừa rồi Đường Tâm Niệm nhất định là giả vờ, chẳng qua lần này giả vờ tương đối giống mà thôi.
“Vậy vẫn là quy củ cũ, chúng ta coi như không phát hiện, chúng ta đều làm việc đi”
Tần lão gia tử chính là phân phó qua, nếu Đường Tâm Niệm muốn làm cái gì, bảo ông nhất định phải trợ giúp cô một tay.
“Được được, chúng ta tránh ở một bên xem kịch vui”
Đường Tâm Niệm biết người hầu phía dưới nhìn thấy cô, nhưng cô lại không phải tới câu dẫn Tần Lệ Tước, bọn họ thích cười như thế nào liền cười như thế đó đi.
Cô thật cẩn thận kéo ngăn kéo của Tần Lệ Tước ra, tìm kiếm ở bên trong.
Không có, cô lại tìm nơi khác, trên cơ bản đồ vật trong phòng đều bị cô tìm một lần mà vẫn không có.
Cuối cùng cô đặt ánh mắt tới ngăn kéo trên đầu giường của anh, ngăn kéo kia là Tần Lệ Tước vẫn luôn yêu cầu cô không thể động vào, trên đó còn treo chìa khóa.
Cho nên, nhất định ở nơi đó,
Thân mình như mèo của Đường Tâm Niệm đi qua, kéo ngăn kéo ra, nhìn về phía bên trong, quả nhiên một cái máy chụp ảnh liền ở bên trong, còn là hồng nhạt.
Cô vươn tay……
“Cạch -” một tiếng, cửa phòng tắm bị kéo ra.
Đường Tâm Niệm nghĩ cũng không có nghĩ liền chui xuống phía dưới giường, một tay che đầu, hít ngược khí lạnh, đụng vào đầu giường, thật mẹ nó đau.
Tiếp theo chính là tiếng bước chân của người đàn ông, trên thắt lưng tinh tráng chỉ bọc một cái khăn tắm, từ xa tới gần, ngồi xuống chỗ đầu giường, như là đang lau tóc, tiếp theo lại ném khăn lông tới trên ghế bên cạnh. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Cô chỉnh ánh đèn tối xuống, sau khi đọc xong ba câu chuyện xưa, Thiên Thiên đã ngủ rồi.
Đường Tâm Niệm xuống lầu rót một ly nước uống, nhớ tới máy chụp hình của mình còn ở chỗ đó của Tần Lệ Tước.
Hôm nay cô là chiếm thượng phong, nhưng ngày mai lúc chứng cứ bày ở nơi đó, cô có thể sẽ không còn thượng phong để chiếm.
Đường Tâm Niệm nghĩ nghĩ, bước chân không tự giác, có chút quán tính hướng đi về phía phòng ngủ của Tần Lệ Tước.
Cửa không có khóa, nửa mở ra, ánh đèn bên trong mờ tối, mà phương hướng phòng tắm truyền đến tiếng nước.
Đây, là một cơ hội tốt!!
Đường Tâm Niệm không hề do dự đi vào.
Dưới lầu, hai người hầu lập tức đứng ở bên người quản gia.
“Vừa rồi chúng tôi thấy rõ ràng, Đường Tâm Niệm lại lén vào phòng thiếu gia!”.
Quản gia thở dài, ông liền biết vừa rồi Đường Tâm Niệm nhất định là giả vờ, chẳng qua lần này giả vờ tương đối giống mà thôi.
“Vậy vẫn là quy củ cũ, chúng ta coi như không phát hiện, chúng ta đều làm việc đi”
Tần lão gia tử chính là phân phó qua, nếu Đường Tâm Niệm muốn làm cái gì, bảo ông nhất định phải trợ giúp cô một tay.
“Được được, chúng ta tránh ở một bên xem kịch vui”
Đường Tâm Niệm biết người hầu phía dưới nhìn thấy cô, nhưng cô lại không phải tới câu dẫn Tần Lệ Tước, bọn họ thích cười như thế nào liền cười như thế đó đi.
Cô thật cẩn thận kéo ngăn kéo của Tần Lệ Tước ra, tìm kiếm ở bên trong.
Không có, cô lại tìm nơi khác, trên cơ bản đồ vật trong phòng đều bị cô tìm một lần mà vẫn không có.
Cuối cùng cô đặt ánh mắt tới ngăn kéo trên đầu giường của anh, ngăn kéo kia là Tần Lệ Tước vẫn luôn yêu cầu cô không thể động vào, trên đó còn treo chìa khóa.
Cho nên, nhất định ở nơi đó,
Thân mình như mèo của Đường Tâm Niệm đi qua, kéo ngăn kéo ra, nhìn về phía bên trong, quả nhiên một cái máy chụp ảnh liền ở bên trong, còn là hồng nhạt.
Cô vươn tay……
“Cạch -” một tiếng, cửa phòng tắm bị kéo ra.
Đường Tâm Niệm nghĩ cũng không có nghĩ liền chui xuống phía dưới giường, một tay che đầu, hít ngược khí lạnh, đụng vào đầu giường, thật mẹ nó đau.
Tiếp theo chính là tiếng bước chân của người đàn ông, trên thắt lưng tinh tráng chỉ bọc một cái khăn tắm, từ xa tới gần, ngồi xuống chỗ đầu giường, như là đang lau tóc, tiếp theo lại ném khăn lông tới trên ghế bên cạnh. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook