Bảo Bối Đừng Hòng Trốn Thoát!
-
178: Ôn Nhu 1! H
Tuy Diễm An An nói như thế nhưng khi biết ba của mình chẳng còn về đây nữa thì trong lòng cô liền thở phào một hơi nhẹ nhỏm, bàn tay nhỏ của Diễm An An đưa ra ôm lấy vòng eo rắn chắt của hắn như đáp lại vậy.
Tâm tình Diễm An An hiện tại rất là bình thản cũng đang suy mê cái dáng vẽ này của Lạc Tu Minh làm sao có thể trách né hoặc từ chối gì cơ chứ, cảm nhận được chiếc miệng và lưỡi Lạc Tu Minh muốn vào bên trong khẽ răng mình Diễm An An liền ngoan ngoãn mở to ra mặc kệ hắn xâm phạm.
Lạc Tu Minh thấy cô đã làm như thế bàn tay to lớn của hắn lại không an phận mà đưa xuống vuốt ve lấy đôi gò bồng đào căng tròn mềm mại kia, tuy là cách vài lớp áo nhưng xúc cảm ấy vẫn làm cho Lạc Tu Minh đê mê.
Bàn tay còn lại của Lạc Tu Minh chẳng chịu thua kém gì mà đưa xuống nhanh chóng đi vào bên trong chiếc váy chỉ vài hơi thở sau bộ đồ lót của Diễm An An đã bị vứt sang một bên.
Bàn tay hắn không kiêng nể gì mà nhanh chóng nắm lấy cặp mông căng tròn mà xoa bóp.
Ở phía trên chiếc lưỡi mà miệng tham lam của Lạc Tu Minh chẳng biết từ lúc nào đã chiếm toàn quyền sử dụng chiếc miệng nhỏ kia của Diễm An An, bờ môi Lạc Tu Minh tham lam gậm nhấm lấy chiếc lưỡi nhỏ của Diễm An An mà mút như đang thưởng thức bảo bối quý giá vậy.
" Ong! Ong.
.
"
Đầu óc Diễm An An như muốn nổi tung bên trong như có những vì sao lấp lánh làm cho cô nhìn muốn hoa cả mắt, tuy bản thân Diễm An An đã cùng hắn ân ái vô số lần con cũng sinh rồi nhưng sự vuốt ve và chiều chuộng ấy của Lạc Tu Minh vẫn khiến nội tâm của cô rung động cảm thấy rất thoả mãn.
Phải nói trước kia Diễm An An tuy có cùng Lạc Tu Minh lăn lộn trên giường vô số lần như thế nhưng tâm tình cô đều là sợ hãi và phản ứng tự nhiên của cơ thể mà thôi chứ chẳng phải tâm hồn cô muốn như thế.
Nhưng hiện tại cảm nhận được sự ôn nhu nhẹ nhàng có phần nuông chiều và nâng niu kia của Lạc Tu Minh làm cho từng thớ da thịt trên người cô đều căng cứng tâm hồn thỏa mãn đến mức cực điểm.
Bàn tay nhỏ nhắn của Diễm An An đưa ra càng ôm chặt lấy thân thể rắn chắt của hắn hơn, chiếc miệng nhỏ của cô cũng ngoan ngoãn đưa chiếc lưỡi ra l iếm l.
áp lấy miệng Lạc Tu Minh rất giống con mèo hoang đang làm vậy.
Cảm nhận được Diễm An An đáp lại tình cảm của mình trong lòng Lạc Tu Minh vui như được nếm mật bàn tay to lớn ấy như ngựa quen đường củ chỉ vài hơi thở sau chiếc váy dài của cô đã được hắn cởi ra vứt sang một bên.
Lạc Tu Minh động tác chậm lại vài nhịp chậm rãi buông cơ thể Diễm An An ra mà ngồi thẳng dậy đôi mắt nóng rực ấy nhìn châm chú vào từng tất da thịt trên người cô chẳng muốn bỏ sót một chút nào.
Xuất hiện trước mặt hắn là thân thể của Diễm An An đang trần truồng trên người chỉ còn một chiếc áo nhỏ màu đen mỏng manh đủ che đi đôi gò bồng đào căng tròn kia, nhìn vào khe rãnh sâu hung hút kèm theo thân thể trắng noãn kia khóe miệng Lạc Tu Minh bất giác nuốt nước bọt khô khốc.
" Ực.
.
ực.
.
"
Sau khi Lạc Tu Minh không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt khô khốc với thân thể đầy nhựa sống này ánh mắt liền duy chuyển xuống nơi tư mật đang trống rãi kia, nhưng Diễm An An đã thấy được ánh mắt như dã thú của hắn tuy là cô không khinh sợ nhưng rất xấu hổ mà dùng bàn tay nhỏ nhắn che lại khuôn mặt ửng đỏ xoay đi hướng khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook