Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
Chương 22: Hỏa Quyết Đại Thành(2)

Phanh phanh phanh!

Dược đỉnh run rẩy dữ dội, hắc ngư giãy dụa điên cuồng.

Động tĩnh cực lớn hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Lục Khiêm vỗ một chưởng lên dược đỉnh, ngọn lửa bùng cháy nhất thời êm dịu lại.

Nhiệt độ này đủ để nung chảy vàng, hóa lỏng sắt, vậy mà chẳng gây chút tổn thương nào cho Lục Khiêm.

Trong mắt Lý Độ lóe lên một tia bất ngờ, kinh ngạc nói: "Thu phóng tự nhiên, mới hai tháng mà đã tu luyện Hỏa quyết đến đại thành rồi?"

Chu Long nghe vậy cũng cảm thấy sững sờ, trong mắt hiện lên cảm xúc phức tạp, vừa ao ước vừa đố kị.

Hỏa quyết không tính là bí pháp thần công gì nhưng hắn tốn hết cả năm mới có thể đạt tới đại thành.

Không ngờ Lục Khiêm chỉ tốn hai tháng, thật sự là so ra làm cho người ta tức muốn chết.

Vừa nghĩ tới tiền đồ tối tăm của mình, ánh mắt của Chu Long bỗng trở nên âm u.

Trong mắt Diệp Thanh cũng lóe lên vẻ bất ngờ, lòng nàng cũng vô cùng ao ước.

Nếu không phải trong nhà không có hậu trường, ai sẽ nguyện ý tới cái nơi vừa khổ sở vừa nguy hiểm này chứ.

Lối ra duy nhất ở đây chính là trở thành đồng tử chế dược, nếu không thì mấy năm sau không chết cũng sẽ trở nên tàn phế.

Có lẽ...

Một làn khói xanh bốc lên, miệng rồng nhả bột phấn.

Hỏa diễm trên dược đỉnh chợt tắt, không hề dây dưa.



Nhìn Lục Khiêm quen tay trông cứ như người có kinh nghiệm nhiều năm.

"Không tệ, không tệ, chỉ hao tổn có ba thành rưỡi. Rất không tệ." Lý Độ liên tục nói hai lần không tệ, có thể thấy tâm tình của hắn rất tốt.

"Tất cả đều nhờ đạo trưởng bồi dưỡng." Lục Khiêm chắp tay nói.

Lần này hắn không giấu dốt, dốc toàn công lực ra để bào chế, mục đích chính là để Lý Độ coi trọng.

Ngược lại cũng không có gì cần phải giấu dốt.

Hỏa quyết chỉ là tâm pháp căn bản nhất của đạo đồng, hai tháng đạt được đại thành cũng coi như có thiên phú cao.

Không có cao thủ nào chỉ vì ngươi giỏi pháp quyết căn bản mà dòm ngó ngấp nghé cả.

Một môn tiểu pháp quyết mà cũng đi giấu dốt mới là trò cười cho người ta.

Còn không bằng trực tiếp khoe ra hòng thu hoạch được nhiều tư nguyên hơn.



"Tốt lắm, phòng chế dược cần những nhân tài như ngươi, xem kẻ nào còn dám nói phòng chữ Huyền ta không có người." Lý Độ hừ lạnh, vẻ mặt có chút hài lòng.

Hắn vui phần là vì ở Dược phòng xuất hiện người có thiên phú luyện dược sư, mặt khác là vì cảm thấy hả giận cho chính mình.

Với một môn phái lớn như Thông U quan, đan dược cần thiết mỗi ngày nhiều vô số kể, đâu thể nào chỉ có một cái Dược phòng của bọn hắn.

Dược phòng có tổng cộng bốn cái, được chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng.

Tên được đặt dựa theo thứ tự sáng lập để gọi, cũng không phải xếp hạng gì cả.

Trong bốn phòng thì phòng chữ Thiên có thực lực khá mạnh.

Trừ đạo trưởng quản sự còn có ba luyện dược sư, một người là đạo đồng của Yến Kiếm phong, mới nhập môn một năm đã là luyện dược sư sơ phẩm, có thiên phú cao nhất, được xem là người đứng đầu mới của Dược phòng.



Hai phòng khác mang chữ Hoàng, chữ Địa có thực lực đứng thứ hai, nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với Huyền phòng của hắn.

Dẫu sao người ta cũng có người mới để mà bồi dưỡng.

Ngoài mặt Lý Độ không quan tâm đến những chuyện cái này, nhưng trong lòng thì vẫn cảm thấy hơi mất thể diện.

Hiện tại chỗ hắn xuất hiện một đạo đồng chỉ mất hai tháng đã tu luyện Hỏa quyết đến đại thành, thiên phú không được tính là cao nhất nhưng ít nhiều gì cũng có thể được xếp vào hạng ba trong lứa thế hệ này.

Hắn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm được rồi.

Nghĩ tới đây, Lý Độ vỗ vỗ bả vai Lục Khiêm, nói với hắn mà cũng nói với mọi người:

"Từ nay về sau, ngươi chính là đạo đồng chế dược, học tập chế dược cùng ta, đãi ngộ tăng lên mỗi tháng một Pháp tiền."

Sau đó hắn ném cho Lục Khiêm một cái túi, nói: "Bên trong có năm Pháp tiền, thể theo hạn mức hối đoái của Dược phòng."

"Đa tạ Huyền Độ đạo trưởng." Lục Khiêm vô cùng vui vẻ.

Một Pháp tiền bình thường nhất tương đương với pháp lực nửa năm của Thai Tức kỳ.

Pháp tiền có thể dùng để đổi lấy những vật khác, cũng có thể hấp thu để tăng tốc độ tu luyện.

Chỗ hắn có hai Pháp tiền, vẫn luôn không nỡ dùng.

Bây giờ có thể dùng được rồi.

"Chúc mừng sư đệ, chúc mừng sư đệ." Chu Long chắp tay nói, trong lòng dâng lên cảm xúc khó hiểu, một người vừa mới nhập môn mà đã có địa vị vượt qua hắn, quả là đời người luôn có nhiều chuyện không thể giải thích nổi!

"Chúc mừng sư đệ, sư tỷ ta cũng phải nỗ lực, nhất định sẽ đuổi kịp sư đệ." Diệp Thanh nở nụ cười xinh đẹp, trong lòng cũng cực kỳ hâm mộ.

"Ừm, các ngươi phải cố gắng hơn, chỉ cần đạt tiêu chuẩn, ta tất nhiên sẽ không tiếc mà ban thưởng." Lý Độ cười cười cam kết, tâm trạng cũng rất tốt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương