Buổi tiệc kết thúc, Yunho lái xe đưa JaeJoong về nhà, JaeJoong để xe lại cho Ryeo Wook lái về.

“Cái kia… Em vào nhà nha.” Xe đã dừng ở trước nhà JaeJoong được n phút, nhưng bên trong hai người lại không có động tĩnh gì.

“Hôn anh một cái” Giữ chặt người đang muốn rời xe, đem người ngồi trở lại ghế ngồi.

“A?” Giật mình nhìn ánh mắt ôn nhu của Yunho, JaeJoong cảm thấy mình đang chìm sâu vào trong ánh mắt đó.

“Hôn anh một cái” Giống như là ma pháp, đối với lời nói của Yunho, JaeJoong bị mê hoặc, nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó bối rối chạy vào nhà.

Trên xe Yunho sờ chỗ đươc hôn, cười hạnh phúc, nhìn cái dáng tiểu hồ ly chạy gấp gáp, trong lòng ấm áp và hạnh phúc đều vì người đó mà tồn tại.

“Lần này bỏ qua cho em, lần sau phải hôn vào miệng.” JaeJoong vừa mới về nhà liền cảm nhận được có tin nhắn từ một dãy số xa lạ, vừa mở ra đọc nháy mắt cả người liền đỏ bừng lên, nhưng khóe miệng khẽ nở nụ cười vui sướng lưu lại số của hắn với cái tên trong danh bạ: Yun. Jaejoong không biết số điện thoại của cậu được hắn lưu trong điện thoại là: Tiểu hồ ly.

“Anh hai…. hyung có vẻ rất vui…ừm đại loại thế ” Cầm ly sữa nóng đi ngang qua phòng khách, Ki Bum nhìn thấy JaeJoong đang cầm điện thoại ngây ngô cười, bất giác phát ra tiếng thở dài. từ sau khi quen biết Jung Yunho, anh hai liền từ một người phúc hắc biến thành tiểu tức phụ (nàng dâu) hiện tại vẻ mặt đã muốn bắt đầu chuyển sang háo sắc mê trai, những người đang yêu chỉ số thông mình đều là số âm, lời này quả nhiên quá chuẩn.

“Tránh ra.” Thẹn thùng chạy về phòng mình, đem cả người chôn ở trong chăn nhìn màn hình di động là hình người kia đầy khí phách vương giả, trong lòng ngọt ngào không thôi.

“Nhắn lại thế nào với anh ấy đây? Xấu hổ quá đi. Nhưng là Yun rất ôn nhu, đối với người ta lại dịu dàng thế chứ.” Cầm điệm thoại trên giường lăn lộn, rối rắm, lỗ tai và đuôi đều lộ hết ra, đáng yêu y như đứa nhỏ.

Tiểu hồ ly: Yun, sắc lang, sẽ không hôn anh nữa.

Yunho nhận được tin nhắn có chút giật mình, đây là Tiểu hồ ly sao??? Sao lại… Đáng yêu thế chứ.

Cân nhắc mãi vẫn quyết định gọi lại.

“Alo!”

“Yun ah ~!” Một tiếng Yun ah khiến cho Yunho bên này thật sự bùng phát, hắn cũng là một nam nhân sinh lý hoàn toàn bình thường, nếu JaeJoong đang ở trước mặt, hắn mà nhịn được thì hắn nhất định có vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.

“JaeJoong?”

“Ừ ân, Yun nhớ em sao? Nhưng chúng ta vừa mới xa nhau xíu thôi mà.” Bên này lỗ tai nhung mao hồ ly của JaeJoong đang lắc qua lắc lại, bộ dánh siêu cấp dễ thương.

“Đúng vậy, vừa mới xa thôi mà đã nhớ em.” Đối với vật nhỏ như JaeJoong, Yunho không thể nói hết sự yêu thích với cậu, dục vọng chinh phục càng ngày càng tăng cao.

“Ghét ghê, hắc hắc, Yun ah, anh thực ôn nhu, từ giờ vẫn ôn nhu thế sao?”

“Phải, vĩnh viễn ôn nhu đối với JaeJoong.”

“Anh nhớ giữ lời đấy.”

“Ừ, nhất định rồi. ”

“Yun ah, em buồn ngủ, ngày mai còn phải đi làm, Yun cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai tinh thần mới tốt.” Thanh âm ngọt nào, mỗi một câu đều kích thích thần kinh của Yunho.

“Được, bảo bối hôn anh.”

“A ~! Xấu hổ lắm.”

“Mau, không có người nghe thấy.”

“Được rồi,moaz.”

“Thực ngoan.”

“Ngủ ngon Yun.”

“Ngủ ngon.”

Cúp điện thoại, Yunho vẫn còn nhìn chiếc điện thoại trong tay ngây ngô cười, để người khác thấy bộ dạng này của hắn chắc chắn đều khẳng định là mình đang nằm mơ, băng sơn vạn năm thế nhưng đã bị tan chảy.

“Tiểu hồ ly đáng yêu.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương