Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng
-
Chương 129: : Khí Phách Uy Ũy
Nhận nhau rồi!
Hai người anh họ của cô ta vậy mà nhận Diệp Tinh Bắc làm em gái rồi!
Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi cũng chỉ là anh họ của cô ta mà thôi, nhưng là anh trai ruột của Diệp Tinh Bắc.
Bây giờ chẳng những Diệp Tinh Bắc là người trong lòng Cố Quân Trục, lại vẫn là em gái ruột của anh họ cô ta.
Anh họ cô ta còn mang Diệp Tinh Bắc về, cùng ông ngoại và bà ngoại nhận nhau!
Ông ngoại và bà ngoại bất công, yêu thương mẹ của Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi nhất.
Mẹ Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi đã chết, mẹ của cô ta cùng Ô Văn Thi còn sống, nhưng trong lòng ông ngoại và bà ngoại chỉ có người mẹ đã chết của Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi.
Đều là cháu ngoại của ông bà ngoại, cháu gái của ngoại, tất cả ông bà ngoại đều thiên vị hai người Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi, ngay cả cháu gái ruột Tạ Mặc Đồng kia cũng đứng phía sau.
Nếu Diệp Tinh Bắc thật sự trở về nhà họ Tạ, nhất định ông bà ngoại cũng yêu thương giống như yêu thương Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi.
Đây làm sao có thể?
Cô ta không cho phép!
Cô ta tuyệt đối không cho phép!
Đều đã là vì kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia, chuyện bí mật " tiểu bạch kiểm " mới có thể bị phơi ra ánh sáng.
Cô ta mất hết thể diện, về sau chỉ sợ sẽ không cưới nổi thiếu gia danh môn quý tộc rồi.
Đời này cô ta bị hủy rồi.
Bị hủy trong tay kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia.
Tuổi già của cô bị hủy đi, kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia, lại dẫm nát trên đầu cô ta, đi làm đại tiểu thư nhà họ Tạ rồi.
Nghĩ đến về sau cô ta giống như con chuột, người người kêu hô đánh, công việc không hề tôn nghiêm, Diệp Tinh Bắc lại sắp thay thế cô ta, trở thành đại tiểu thư nhà họ Tạ, bị vô số người hâm mộ ghen tị, cô ta hận trái tim giống như ngâm mình ở trong độc, trong mắt biểu lộ liều lĩnh điên cuồng.
Đây không thể!
Không thể!
Cô ta không cho phép chuyện đó xảy ra !
Cô ta tuyệt không cho phép ai làm hại thanh danh của mình, Diệp Tinh Bắc có tiếng xấu, được Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi mang về nhà họ Tạ, hưởng thụ toàn bộ mọi thứ thuộc về cô ta !
Cô ta cắn răng, nhìn Diệp Tinh Bắc.
Trên mặt Diệp Tinh Bắc hân hoan vui sướng, chói mắt như vậy.
Phẫn nộ cùng oán hận giống như nham thạch nóng chảy sôi trào, bỏng ở ngực cô ta.
Rốt cục, cô ta rốt cuộc khống chế không nổi, mạnh mẽ nhào lên trước, nắm dao trái cây trên bàn trà, nhảy đến trước Diệp Tinh Bắc, hung tợn hướng ngực Diệp Tinh Bắc đâm tới.
Chớp lóe sắc bén, Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi trơ mắt nhìn Hạng băng Tư nắm dao găm đâm ngực Diệp Tinh Bắc.
Bọn họ đưa lưng về phía Hạng Băng Tư.
Hạng Băng Tư sau lưng bọn họ hướng Diệp Tinh Bắc động thủ, bóng dáng như một trận gió ở bên cạnh bọn họ chợt lóe lên, bọn họ căn bản phản ứng không kịp.
Trong chớp mắt, Cố Quân Trạch đứng ở bên người Diệp Tinh Bắc nhấc chân đá tay trái Hạ Băng Tư nắm dao găm.
Thanh âm gãy xương "Rắc rắc" một tiếng, cùng tiếng kêu thảm thiết của Hạng Băng Tư, vang lên bên tai mọi người.
Hạng Băng Tư bị Cố Quân Trục đạp xuống đất, cổ tay trái gấp khúc không bình thường rồi.
Lần trước cổ tay phải cô ta bị Cố Quân Trục giẫm gãy, lại phải dùng thanh nẹp lại.
Bây giờ cổ tay trái cũng gãy, kêu thảm thiết, lặn lộn qua lại trên mặt đất.
Nghe đến trong phòng khách động tĩnh không tầm thường, Cố Trì đem tiểu thiếu gia giao cho vệ sĩ khác, chính mình vọt vào phòng khách.
Khẩn trương đánh giá Cố Quân Trục, phát hiện Cố Quân Trục không có việc gì, anh ta mới nhẹ nhàng thở ra, bước nhanh đến trước mặt Cố Quân Trục : "Thiếu gia?"
Cố Quân Trục đứng ở bên người Diệp Tinh Bắc, nhìn về phía ánh mắt Hạng Băng Tư, như là tôi luyện băng lợi kiếm, kiên quyết "Kéo ra ngoài, đưa đến cục cảnh sát, tội cố ý giết người! Nói với Hàn Kiều dã, đời này nếu cô ta còn có thể ra khỏi ngục giam, cho anh ta cùng đoàn luật sư của anh ta cút đi !"
Hai người anh họ của cô ta vậy mà nhận Diệp Tinh Bắc làm em gái rồi!
Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi cũng chỉ là anh họ của cô ta mà thôi, nhưng là anh trai ruột của Diệp Tinh Bắc.
Bây giờ chẳng những Diệp Tinh Bắc là người trong lòng Cố Quân Trục, lại vẫn là em gái ruột của anh họ cô ta.
Anh họ cô ta còn mang Diệp Tinh Bắc về, cùng ông ngoại và bà ngoại nhận nhau!
Ông ngoại và bà ngoại bất công, yêu thương mẹ của Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi nhất.
Mẹ Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi đã chết, mẹ của cô ta cùng Ô Văn Thi còn sống, nhưng trong lòng ông ngoại và bà ngoại chỉ có người mẹ đã chết của Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi.
Đều là cháu ngoại của ông bà ngoại, cháu gái của ngoại, tất cả ông bà ngoại đều thiên vị hai người Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi, ngay cả cháu gái ruột Tạ Mặc Đồng kia cũng đứng phía sau.
Nếu Diệp Tinh Bắc thật sự trở về nhà họ Tạ, nhất định ông bà ngoại cũng yêu thương giống như yêu thương Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi.
Đây làm sao có thể?
Cô ta không cho phép!
Cô ta tuyệt đối không cho phép!
Đều đã là vì kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia, chuyện bí mật " tiểu bạch kiểm " mới có thể bị phơi ra ánh sáng.
Cô ta mất hết thể diện, về sau chỉ sợ sẽ không cưới nổi thiếu gia danh môn quý tộc rồi.
Đời này cô ta bị hủy rồi.
Bị hủy trong tay kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia.
Tuổi già của cô bị hủy đi, kẻ tiện nhân Diệp Tinh Bắc kia, lại dẫm nát trên đầu cô ta, đi làm đại tiểu thư nhà họ Tạ rồi.
Nghĩ đến về sau cô ta giống như con chuột, người người kêu hô đánh, công việc không hề tôn nghiêm, Diệp Tinh Bắc lại sắp thay thế cô ta, trở thành đại tiểu thư nhà họ Tạ, bị vô số người hâm mộ ghen tị, cô ta hận trái tim giống như ngâm mình ở trong độc, trong mắt biểu lộ liều lĩnh điên cuồng.
Đây không thể!
Không thể!
Cô ta không cho phép chuyện đó xảy ra !
Cô ta tuyệt không cho phép ai làm hại thanh danh của mình, Diệp Tinh Bắc có tiếng xấu, được Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi mang về nhà họ Tạ, hưởng thụ toàn bộ mọi thứ thuộc về cô ta !
Cô ta cắn răng, nhìn Diệp Tinh Bắc.
Trên mặt Diệp Tinh Bắc hân hoan vui sướng, chói mắt như vậy.
Phẫn nộ cùng oán hận giống như nham thạch nóng chảy sôi trào, bỏng ở ngực cô ta.
Rốt cục, cô ta rốt cuộc khống chế không nổi, mạnh mẽ nhào lên trước, nắm dao trái cây trên bàn trà, nhảy đến trước Diệp Tinh Bắc, hung tợn hướng ngực Diệp Tinh Bắc đâm tới.
Chớp lóe sắc bén, Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi trơ mắt nhìn Hạng băng Tư nắm dao găm đâm ngực Diệp Tinh Bắc.
Bọn họ đưa lưng về phía Hạng Băng Tư.
Hạng Băng Tư sau lưng bọn họ hướng Diệp Tinh Bắc động thủ, bóng dáng như một trận gió ở bên cạnh bọn họ chợt lóe lên, bọn họ căn bản phản ứng không kịp.
Trong chớp mắt, Cố Quân Trạch đứng ở bên người Diệp Tinh Bắc nhấc chân đá tay trái Hạ Băng Tư nắm dao găm.
Thanh âm gãy xương "Rắc rắc" một tiếng, cùng tiếng kêu thảm thiết của Hạng Băng Tư, vang lên bên tai mọi người.
Hạng Băng Tư bị Cố Quân Trục đạp xuống đất, cổ tay trái gấp khúc không bình thường rồi.
Lần trước cổ tay phải cô ta bị Cố Quân Trục giẫm gãy, lại phải dùng thanh nẹp lại.
Bây giờ cổ tay trái cũng gãy, kêu thảm thiết, lặn lộn qua lại trên mặt đất.
Nghe đến trong phòng khách động tĩnh không tầm thường, Cố Trì đem tiểu thiếu gia giao cho vệ sĩ khác, chính mình vọt vào phòng khách.
Khẩn trương đánh giá Cố Quân Trục, phát hiện Cố Quân Trục không có việc gì, anh ta mới nhẹ nhàng thở ra, bước nhanh đến trước mặt Cố Quân Trục : "Thiếu gia?"
Cố Quân Trục đứng ở bên người Diệp Tinh Bắc, nhìn về phía ánh mắt Hạng Băng Tư, như là tôi luyện băng lợi kiếm, kiên quyết "Kéo ra ngoài, đưa đến cục cảnh sát, tội cố ý giết người! Nói với Hàn Kiều dã, đời này nếu cô ta còn có thể ra khỏi ngục giam, cho anh ta cùng đoàn luật sư của anh ta cút đi !"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook