Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng
Chương 117: Bắc Bắc, Thực Xin Lỗi

Tuy anh không thể đàn áp được em trai mình, dưới sự mãnh liệt yêu cầu của em trai, thu giữ Diệp Tinh Bắc, nhưng anh chưa từng chân chính tiếp nhận Diệp Tinh Bắc.

Anh cảm thấy, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột sẽ đào thành hang.

Loại súc sinh cả anh trai ruột mình cũng làm hại như Giang Chính Hành, không sinh ra thứ tốt gì.

Anh sợ em trai mình làm nông phu trong nông phu và con rắn, có lòng tốt cứu Diệp Tinh Bắc, lại nuôi Diệp Tinh Bắc thành sói mắt trắng.

Vì thế, mấy năm nay, anh rất nghiêm khắc với Diệp Tinh Bắc, sợ cô lớn lên méo lệch.

Trong khoảng thời gian Diệp Tinh Bắc ở bên cạnh bọn họ, anh đánh ngất xỉu Diệp Tinh Bắc vô số lần.

Nhưng hiện tại, chân tướng phơi bày, Diệp Tinh Bắc lại không phải con gái của súc sinh Giang Chính Hành, mà là con gái bác cả bọn họ!

Bác cả bọn hơi bởi vì đi tìm cha họ mới ra tai nạn xe cộ tử vong.

Nghĩ vậy, Diệp Tinh Lan liền không chỗ dung thân.

Trước kia anh đối với Diệp Tinh Bắc như vậy, như thế nào không làm thất vọng bác cả bọn họ?

Cha từng nói, ở Giang gia, bác cả đối ông ấy tốt nhất.



Người thân nhất với cha đời này ngoài ba mẹ con bọn họ chính là bác cả.

Cũng bởi vậy, biết con trai bác cả đi theo ông ngoại sửa lại dòng họ, con gái bác cả chết, cha mới có thể chịu đựng không nổi đả kích, bệnh nặng một trận.

Hiện tại, anh đã biết, Diệp Tinh Bắc không phải con gái Giang Chính Hành, mà là con gái bác cả.

Anh còn tra được một chút chuyện.

Năm đó, Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi sửa họ "Tạ", không phải phản bội bác cả anh, leo lên phú quý Tạ gia, mà là bọn họ đã biết một chút chuyện, làm cho bọn họ chán ghét Giang gia.

Cho nên, năm đó bọn họ mới có thể rời Giang gia, hiện tại mới có thể trả thù Giang gia.

Năm đó "Chân tướng" làm cha bọn họ bệnh nặng cũng không phải chân tướng.

Hiện tại anh biết chân tướng thật sự, lại bởi vì thân thể cha anh không tốt, anh còn chưa dám nói chân tướng cho cha anh.

Rất nhiều chuyện, anh còn chưa tìm được chứng cứ.

Sau khi tìm được chứng cứ, anh nhất định phải tự tay đưa súc sinh Giang Chính Hành kia vào tù, sau đó chờ phụ thân thân thể tốt một chút, lại nói tất cả mọi chuyện từ đầu chí cuối cho cha anh.



Nếu cha biết, Tạ Vân Lâm và Tạ Cẩm Phi chưa từng quên bác cả, nếu biết con gái bác cả không chết, vẫn luôn ở bên cạnh bọn họ, nhất định sẽ rất vui!

Anh nhìn chằm chằm Diệp Tinh Bắc, nhớ lại chuyện quá khứ, biểu tình lạnh lẽo nghiêm túc, không nói một lời.

Diệp Tinh Bắc bị anh nhìn sắc mặt càng ngày càng trắng, trên trán đổ mồ hôi mỏng, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Cố Quân Trục khẽ nhíu mày, mở miệng hỏi: "Diệp tổng hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì? Không phải tới nhà của tôi chơi uy phong chứ?"

"Chơi uy phong?" Diệp Tinh Lan sửng sốt, nhìn đến sắc mặt Diệp Tinh Bắc khẩn trương trở nên trắng mặt, trái tim đau đớn, tự trách áy náy không chỗ dung thân.

Tuy anh không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng anh rõ, cái anh gọi là sợ Diệp Tinh Bắc lớn lên méo mó, chỉ là lý do đường hoàng.

Lý do thật sự chính là anh hận năm đó Diệp Chính Hành hại cha anh, làm hại cha anh cửu tử nhất sinh, tạo thành một thân thương bệnh.

Anh cho rằng Diệp Tinh Bắc là con gái Giang Chính Hành.

Cho rằng trên người Diệp Tinh Bắc chảy dòng máu của Giang Chính Hành, anh đem cừu hận và phẫn nộ Giang Chính Hành, chuyển dời đến trên người Diệp Tinh Bắc.

Nghĩ lại, bộ dạng Diệp Tinh Bắc quỳ gối dưới chân anh, bị anh đâm cả người là máu, hôn mê trong quá khứ, anh nhắm mắt, cay chát nói: "Bắc Bắc...... Thực xin lỗi......"

"Thực xin lỗi?" Diệp Tinh Bắc sửng sốt, vội vàng lắc đầu: "Anh cả, anh nói cái gì? Anh đâu có lỗi với em!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương